Chí Tôn Tiên Đạo

Chương 71: Nam tử vừa đen vừa xấu


Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, Tiết Lăng Vân vốn định yên ổn tu luyện tại núi Thanh Thành này một thời gian ngắn, ai ngờ phiên toái cứ đến không ngừng.

Hôm nay, Tiết Lăng Vân đang tĩnh tu trong sơn động, bản thể của hắn đã mơ hồ có dấu hiệu đột phá Phân Thần sơ kỳ, mà Thân Ngoại Hóa Thân thì đã đem ma khí tu luyện đến tầng thứ hai.

Đúng vào lúc này, thần thức của Tiết Lăng Vân đột nhiên cảm nhận được điều gì đó, hắn mơ hồ cảm thấy hình như có người từ trên không đáp xuống ngọn núi này, Tiết Lăng Vân lập tức từ trạng thái tu luyện tỉnh lại, hắn vẫn khoanh chân ngồi trên bệ đá, bắt đầu tìm hiểu động tĩnh bên ngoài sơn động.

- Sư phụ, cái sơn động đó cách nơi này không xa!

Một giọng nói truyền đến, Tiết Lăng Vân nội tâm khẽ động, thanh âm này hình như hắn đã nghe qua ở đâu đó rồi.

- Sư phụ, Đại sư huynh chết rất thê thảm, người nhất định phải báo thù cho Đại sư huynh!

Thanh âm đó lần nữa truyền đến, lần này thì Tiết Lăng Vân đã biết được người đến là ai rồi, thì ra người đến chính là tên nam tử mặt tục tĩu đã bỏ trốn lúc trước.

Lúc này bên người tên nam tử mặt tục tĩu có một người nam nhân vừa đen lại vừa xấu, trên mặt của người nam nhân này có một tia khí tức u ám, thần thức của người nam nhân đó đang dò xét tình huống xung quanh, rất nhanh người nam nhân vừa đen vừa xấu đó phát hiện sơn động mà Tiết Lăng Vân đang tu luyện, hắn quát to một tiếng:

- Lão Tam, nó ở không xa phía trước!

Tên nam nhân vừa đen vừa xấu đó cùng tên nam tử mặt tục tĩu chạy tới trước cửa sơn động mà Tiết Lăng Vân đang tu luyện, tên nam nhân mặt tục tĩu hưng phấn nói:

- Sư phụ, chính là chỗ này! Ngày hôm đó đại sư huynh chính là bị tên tu chân giả trong sơn động này giết chết!

Tên nam nhân vừa đen vừa xấu gật đầu, sau đó hắn lại quay đầu nhìn về phía sơn động, lớn tiếng nói:

- Không biết là vị đạo hữu nào đang tu luyện, ngươi đã giết chết đệ tử của ta, dù thế nào cũng nên cho ta một cái công đạo!

Tiết Lăng Vân ngồi ngay ngắn trên bệ đá trong sơn động, hắn nhẹ nhàng cười, nói:

- Là đệ tử của ngươi gây sự với ta trước, hắn biết rõ ta đang tu luyện trong này, vậy mà vẫn muốn mãnh mẽ phá vỡ trận pháp của ta, ta cũng chỉ đánh trả mà thôi!

Tên nam nhân vừa đen vừa xấu nhíu mày lại, nhìn tên nam tử mặt tục tĩu bên cạnh một cái, tên mặt tục tĩu kia hơi chút co người lại, thấp giọng nói:

- Sư phụ, hôm đó, hôm đó quả thực... quả thực là đại sư huynh động thủ trước, bất quá... núi Thanh Thành này là địa bàn của Bạch Cốt Thiên Tà Tông chúng ta, bây giờ có người ngoài đến chiếm lấy địa bàn của chúng ta, chúng ta đương nhiên phải đuổi hắn đi!

- Hừ!

Tên nam nhân vừa đen vừa xấu hừ lạnh một tiếng, thật ra cái Bạch Cốt Thiên Tà Tông này chỉ là một tà đạo tiểu phái mà thôi, bọn họ cũng chỉ chiếm được một ngọn núi nhỏ ở dãy núi Thanh Thành này, bất quá người của Bạch Cốt Thiên Tà Tông cực kỳ cao ngạo, thường này bọn họ dạy bảo đệ tử của mình đều nói cho bọn nó rằng toàn bộ dãy sơn mạch Thành Thành này đều là của Bạch Cốt Thiên Tà Tông, vì vậy khiến cho đệ tử của họ càng ngày càng kiêu ngạo.

Tiết Lăng Vân ở trong sơn động lạnh lùng nhìn hai người bọn họ, hắn cũng đã nhìn ra tu vi của hai người này, tên nam nhân vừa đen vừa xấu kia có tu vi không kém gì chính mình, cũng là Phân Thần sơ kỳ tu vi, mà tên nam tử mặt tục tĩu kia chỉ có tu vi Kim Đan hậu kỳ mà thôi.

Tuy Tiết Lăng Vân cũng chỉ có tu vi Phân Thần sơ kỳ, nhưng hắn tu luyện chính là tâm pháp chính tông của Trường Sinh Môn, Trường Sinh Môn lại chính là một trong bảy phái đứng đầu của chính đạo, nên tâm pháp của hắn hơn xa những tâm pháp của mấy tiểu môn phái này.

Hơn nữa Tiết Lăng Vân đã khổ cực nghiên cứu Thiên Thư nhiều năm, còn có được pháp bảo như Hàn Ngọc Kiếm, Hắc Huyền Đỉnh, bây giờ lại có thêm một cụ Thân Ngoại Hóa Thân có thực lực phi phàm, cho nên hắn căn bản không thèm để ở trong mắt những tu ma giả có cùng cảnh giới với hắn.

- Mặc kệ như thế nào, ngươi đã giết chết đệ tử của ta, hôm nay ta chắc chắc phải báo thù cho đệ tử của ta!

Tên nam nhân vừa đen vừa xấu lạnh lùng nhìn tên nam nhân mặt tục một cái, sau đó hướng sơn động nói.

Tiết Lăng Vân cười hắc hắc, nói:

- Đã như vậy, ta đành phải phụng bồi vậy!

Sau khi nói xong, Tiết Lăng Vân bay ra khỏi sơn động.

Trong lòng của Tiết Lăng Vân biết, trận pháp do hắn bố trí bên ngoài thực sự rất bình thường, đối phương lại có tu vi Phân Thần kỳ, trận pháp này căn bản không thể ngăn được công kích của đối phương. Hắn lại không muốn để cho người này phá đi trận pháp của hắn, nên liền tự mình đi ra nghênh chiến.

******

Tên nam nhân vừa đen vừa xấu đó cảm nhận được trước mắt đột nhiên sáng lên, sau đó một người thanh niên đã xuất hiện ở trước mắt của hắn, người thanh niên này mặc trên người một bộ đạo bào màu xanh da trời, trên mặt nở nụ cười nhàn nhạt, đúng là Tiết Lăng Vân.

Tên nam nhân vừa đen vừa xấu cũng không có nói nhảm gì, hắn hét lên một tiếng, một cổ hắc khí từ trên người của hắn tuôn ra, ở bên trong hắc khí đó xuất hiện ba mươi sáu cái đầu khô lâu.

Mọi người của Bạch Cốt Thiên Tà Tông đều tu luyện Bạch Cốt Thiên Tà Chi Thuật, công lực càng cao thì có thể không chế được càng nhiều đầu khô lâu.

Nửa năm trước, tên đại sư huynh mà Tiết Lăng Vân đã giết chết kia cũng chỉ vẻn vẹn điều khiển được hai mươi bốn đầu khô lâu, còn tên nam tử vừa đen vừa xấu này thì có thể điều khiển được ba mươi sáu đầu khô lâu, ba mươi sáu đầu khô lâu đều phát ra tiếng kêu "ô" "ô" trầm thấp, từng đạo ánh sáng màu xanh cực kỳ u ám đang quay luẩn quẩn xung quanh những đầu khô lâu đó.

Chỉ sau một lát, phương viên mấy trăm mét bên ngoài cửa sơn động đều hắc khí bao phủ, ba mươi sáu đầu khô lâu như ẩn như hiện bên trong đám hắc khí kia, chúng nó hướng tới Tiết Lăng Vân phát động tấn công.

Tiết Lăng Vân cầm trong tay Hàn Ngọc Kiếm, vung lên cản lại hai đầu khô lâu, hắn cảm giác được thực lực của tên nam nhân xấu xí mạnh hơn đệ tử của hắn rất nhiều.

Lúc trước, công kích do đệ tử của hắn phát ra căn bản không thể tạo thành bất cứ thương tổn gì cho Tiết Lăng Vân, mà đợt tấn vừa rồi của tên nam nhân xấu xí kia lại khiến cho Tiết Lăng Vân không dám khinh địch nữa.

- Xoát! Xoát! Xoát!

Tiết Lăng Vân liên tiếp vung ra ba đạo Trường Hồng kiếm khí, chỉ trong khoảnh khắc ba đạo Trường Hồng kiếm khí đó liền đánh trúng ba cái đầu khô lâu đang tỏa ra lục quang, vốn dĩ, kiếm khí của hắn có thể dễ dàng đánh tan ba cái đầu khô lâu đó nhưng ai ngờ chúng lại không hề có chút hiệu quả gì, nội tâm của Tiết Lăng Vân hơi bất ngờ.

Tên nam nhân xấu xí ở phía dưới mặt đột nhiên hét lên một tiếng đau đớn, ba mươi sáu đầu khô lâu này đều được hắn dùng tâm thần để tế luyện, bên trong mỗi đầu khô lâu đều có một tia thần thức của hắn, mặc dù ba đạo Trường Hồng kiếm khí lúc nãy của Tiết Lăng Vân không có đánh nát ba đầu khô lâu kia nhưng lại có thể khiến tinh thần của hắn gặp phải trọng kích.

Tên nam nhân xấu xí kia lại hét lên một tiếng, thân thể của hắn cũng bay lên không trung, hai tay của hắn nặn ra mấy cái pháp quyết, từng đạo lôi điện màu xanh lá từ trên trời đánh xuống.

Vẻ mặt của Tiết Lăng Vân vẫn lạnh nhạt như trước, tên nam nhân xấu xí này tuy công kích rất lợi hại nhưng hắn hoàn toàn có thể dễ dàng chặn lại.

Tay phải của Tiết Lăng Vân lập tức cầm Hàn Ngọc Kiếm vung lên, ngăn cản lại đạo công kích bằng lôi điện của nam nhân xấu xí đó, tay trái thì bắt đầu kết ấn thi triển ra mấy đạo Lôi Thần Chi Nộ, mấy đạo Lôi Thần Chi Nộ này lợi hại hơn nhiều so với mấy đạo lôi điện màu xanh lá kia của tên nam nhân xấu xí, chỉ trong chốc lát, hắc khí trong phạm vi mấy trăm mét đều bị mấy đạo Lôi Thần Chi Nộ đó đánh tan.

Nhìn thấy tên nam nhân xấu xí kia hình như đã không còn thủ đoạn gì nữa, Tiết Lăng Vân đột nhiên nhớ tới Thân Ngoại Hóa Thân của mình, từ lúc luyện chế ra cụ Thân Ngoại Hóa Thân đó đến này thì vẫn chưa sử dụng qua bao giờ, sao không để phần còn lại cho Thân Ngoại Hóa Thân xử lý.

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Chí Tôn Tiên Đạo