Nhất Niệm Thiên Chủ

Chương 31: Kim Long và Băng Phượng Hoàng

Chương sau
Danh sách chương

Thu hồi tâm tính Lạc Thiên trở về nội tâm, lần này hắn muốn diễn biến ra Chiêu Thức mạnh hơn kiếp trước nên không thể bất cẩn. Giống như kiếp trước hắn Thời Gian Kiếm ý vì chỉ phù hợp với thân thể, ý chí cùng thiên phú có chín phần, điều này đã làm hắn chiến lực dảm đi không phải một thành đã ngoài như vậy.

Nhàn nhạt Hư Vô Kiếm Ý từ lạc thiên tản tra, một cỗ hư vô mờ mịt Kiếm Ý từ Lạc Thiên xuất hiện mà ra, không gian xung quanh bắt đầu rung động, những người ngồi trên bậc thang dồn dập tỉnh lại kinh hãi nhìn về phí Lạc Thiên.

“Đây là cái gì Kiếm Ý?, vậy mà có thể khiến cho ta Đao Ý sợ hãi.” San San cũng tỉnh lại, kinh hãi nhìn bỗng nhiên trở nên hư vô mờ mit Lạc Thiên nỉ non. Nàng cảm nhận được Đao ý của mình tản mát ra sợ hãi, thậm chí là ngay cả phản kháng ý niệm cũng không có. Cái này khiến nàng kinh hãi gần chết.

Phải biết nếu khi Đao Ý của ngươi không dám phản kháng đối thủ Kiếm ý vậy có nghĩa dù ngươi có vận dụng được Đao Ý thì cũng sẽ bị đối thủ áp chế từ năm tới tám phần.

Lạc Thiên sử xuất Kiếm ý thời điểm bắt đầu dung hợp lại Ý Chí, Thân Thể, Thiên Phú cùng nhau.

Có một loại người sinh ra đã mang theo quá khứ từng trải trần ngập cô độc, kiếm của hắn sinh ra đã là như vậy cô độc.

Có một loại người đang sống sót trong đau khổ của quá khức, hắn là như vậy đau thương cùng thê mỹ, thanh kiếm theo hắn cùng trải qua là như vậy thê mỹ.

Có một loại người sinh ra đã ở chỗ cao, hắn tựa hồ sinh ra chỉ vì cầu cùng thế hệ có thể có một kẻ đánh bại hắn, nhưng đáng tiếc từ đầu tới cuối hắn vẫn tịch mịch vì không ai có thể, kiếm của hắn sinh ra đã là như vậy tịch mịch.

Cũng không biết bao lâu, Lạc Thiên mở hai mắt phun ra một ngụm trọng khí, cảm nhận được thân thể mình có thể đã hoàn toàn tùy tâm sở dục cảm giác Lạc Thiên nhìn xung quanh, đã thấy vô số người nhìn hắn, tựa hồ như nhìn thấy cái gì không tưởng tượng nổi sự tình.

Không để ý tới mọi người Lạc Thiên nhìn Phượng Duyên cùng San San truyên âm :” Đi thôi.”

Tại đi trên đường lúc, phượng Duyên tò mò nhìn Lạc Thiên hỏi :”Sư phụ, của ngươi kiếm ý là loại nào kiếm ý vậy?.

Hiển nhiên nàng rất muốn biết là loại nào Ý cảnh lại có thể khiến Ý cảnh của nàng sợ hãi. Đối với vấn đề này San San cũng vậy không khỏi nhìn Lạc Thiên một cái, đây cũng có thể nói là điều mà nàng muốn biết.

“Hư Vô kiếm ý.” Lạc Thiên bình tĩnh nói, đối với cái này cũng không phải là cái gì bí mật.

“Tại sao ta chưa từng nghe nói cái tên này nhỉ.” Phượng Duyên suy nghĩ một lát rồi lại nhịn không được nhìn Lạc Thiên. Kể cả San San cũng vậy, các nàng truyền thừa đều rất lớn, vậy mà ngay cả loại kiếm ý này cũng chưa từng nghe tới.

“Các ngươi không nghe cũng không có lạ, bởi vì loại này kiếm ý từ Kỷ Nguyên này bắt đầu đã không có ai sử dụng.” Lạc Thiên biết hai nàng nghi hoặc nên nói, nội tâm hắn không khỏi thở dài một hơi.

Năm đó Lạc Tộc cỡ nào mạnh, nhưng cuối cùng cũng không chịu được tuế nguyệt mà trường tồn, bây giờ ngay cả những truyền thừa lớn cũng không biết sự tồn tại của họ, quả thực là bi ai. Hư Vô Ý có thể nói là một loại biểu tượng thân phần của Lạc Tộc, năm đó trong tộc tuy không phải ai cũng lĩnh ngộ ra hư vô kiếm ý nhưng cũng không phải không có.

“Vậy nó nằm ở cái gì đẳng cấp.” Phượng Duyên hai nữ không khỏi hỏi một câu, mặc dù không biết tại sao kỷ nguyên này lại không có người lĩnh ngộ được, nhưng các nàng có thể cảm giác được kiếm ý này cực mạnh.

“Ý” Thường được chia làm nhất tới cửu phẩm, ở Thập Thiên Vũ Trụ nếu có thể lĩnh ngộ ra được bát phảm đã xem như là vô cùng ghê gớm, các nàng xem như là ở tầng cấp này, nhưng theo các nàng được biết dù đối mặt cửu phẩm thì các nàng Ý cũng không nên sợ hãi như vậy, cái này khiến các nàng không khỏi tò mò.

“Cửu phẩm, còn là mạnh nhất trong các loại.” Lạc thiên bình tĩnh đáp, kỳ thật kiếm ý của hắn đã vượt qua khỏi cửu phẩm phạm trù, nhưng hắn không muốn đả thương ý chí của hai nàng nên mới khiêm tốn đáp.

“Oanh.” Liên ngay ba người đang nói chuyện thì bỗng nhiên vang lên một thanh âm đinh tai nhức óc, ba người lách mình một cái tiến về phía trước.

Chỉ thấy ở trước có một con Phượng Hoàng cùng một đầu Chân Long chiến đấu. Đầu kia Phượng Hoàng toàn thân trắng như tuyết, băng lãnh khí tức mà nhìn cao quý mà lại ưu nhã. Còn Chân Long thì quanh thân phát ra từng đợt kim quang, nó bát trảo như lúc nào cũng có thể xé rách thiên không, long tức như đằng đại địa.

Băng Phượng Hoàng, Kim Long.” Phượng Duyên cùng San San vừa nhìn đã giật cả mình kinh hô, phải biết trước đó trong thông tin không có nói ở Kim Quy Sơn có hai cái loại Thần Thú này, hơn nữa ở Thập Thiên Vũ Trụ trong Phượng Hoàng cùng Chân Long hầu như không có xuất hiên qua, bây giờ lại một lúc trông thấy hai đầu thần thú làm sao không khiến các nàng kinh hãi.

Phải biết Phượng Hoàng cùng Chân Long đều là vương trung Thần Thú, chiến lực mạnh dọa người, dù như San San có thể ở Kim Quy Sơn giải phong áp chế tu vi trở lại Vũ Đế cũng không dám nói có thể đỡ được một chiêu của đầu Kim Long bát trảo trước.

Lạc Thiên không nói gì nhìn hai đầu thần thú trước, khi ánh mắt nhìn về Kim Long ánh mắt lập lòe quang mang, hiển nhiên hắn muốn đánh chủ đầu này Kim Long. Tại trước đây nhận được truyền thừa lúc hắn có một bộ vũ kỹ tên là “Thiên Diễn Hóa Long”, đây là một bộ sở học do Lạc Long Quan truyền xuống, có mười ba tầng, tầng thứ nhất diễn hóa thành Chân Long chi thân, tầng thứ hai tới mười ba có thể diễn hóa từ một tới thập nhị trảo Thần Long, cũng chính là Hư Vô Thần Long.

Với thiên phú của Lạc Thiên mà nói tu luyện được bộ này vũ kỹ cũng không phải không thể, bởi vì hắn có Hư Vô Long Huyết nên mọi chuyện đều là như vậy dễ dàng, nhưng nếu bây giờ có thể tìm được một đầu Chân Long lấy ra Bổn Nguyên Long Huyết rồi hấp thu mà nói, tốc độ tu luyện của Thiên Diễn Hóa Long sẽ được phụ trợ tăng lên rất nhanh, cũng chính vì thế Lạc Thiên mới đánh chủ ý tới đầu này Kim Long.

“—Rống.””-Hót” Như cảm nhận được cái gì, Kim Long cùng Phượng hoàng quay đầu nhìn tới Lạc Thiên ba người, khi thấy ba người cao nhất chỉ là Vũ Đế nhưng lại bị phong ấn lúc thì quay đầu lại không thèm nhìn nữa. Hiển nhiên đối với ba người không để vào mắt.

“Các ngươi rời đi trước đi.” Lạc Thiên bình tĩnh nhìn hai nàng nói. Hiển nhiên hắn muốn độc chiến hai con Thần Thú này.

“Sư phụ, ngươi tính làm gì.” Phượng Duyên nghe Lạc Thiên nói hai người rời đi lúc thì quýnh lên hỏi, sẽ không phải là muốn đánh với hai con này đi.

“Đúng vậy, ngươi muốn làm gì, phải viết bát trảo Chân Long đều là thập tứ giai, hơn nữa còn là cùng giai vô địch, thậm chí còn có thể chống đỡ được Tôn Chủ, huống hồ còn có hai con Thần Thú, ngươi sẽ gặp nguy hiểm đấy.” San San cũng khuyên can khẽ cắn môi nói.

“Không sao, ta tự biết lo cho mình.” Lạc Thiên có chút bất đắc dĩ nhìn hai nàng :” Nếu các ngươi không muốn đi vậy lui ra xa một chút, nếu không lại bị ảnh hưởng đấy.”

“Sư phụ, vậy ngươi cẩn thận, nếu đánh không lại vậy chạy đi.” Phượng Duyên có chút lo lắng nhìn Lạc Thiên nói.

“Được rồi, các ngươi lui ra xa đi.” Lạc Thiên có chút bình tĩnh nói. Nói xong cũng không chờ hai người phản ứng đã đạp không mà tới hai đầu Thần Thú.

“Lui đi.” San San cùng Phượng Duyên nhìn nhau một cái rồi rời đi.

“—Grừ.” Kim Long nhìn như con kiến hôi Lạc Thiên vậy mà dám tới mà không kiên nhẫn, nhất trảo đánh ra, long tức hạo hãn như muốn đánh vỡ Thập Thiên Vũ Trụ, lấy cuồng mãnh mà bá đạo khí thế lao tới Lạc Thiên rồi không để ý nữa. hiển nhiên nó nghĩ nhất chiêu là có thể giết Lạc Thiên.

Nhìn nhất trảo kia Lạc Thiên động cũng không động một cái, cứ như vậy nhàn nhạt nhìn một cái. Quản chi nhìn một cái cũng đã là vạn năm lâu, tại vạn năm tuế nguyệt mài mòn phía dưới nhất trảo dần dần tan biến.

“—Grừ.” Kim Long cùng Phượng Hoàng cảm nhận được nhất trảo bỗng nhiên tiêu thất thì quay đầu lại, chỉ gặp Lạc Thiên vẫn đứng trên thiên không như vậy, từ đầu tới cuối không có di chuyển qua.

“Nếu đã gặp vậy thì thành toàn ta đi.” Lạc Thiên cười nhạt nhìn hai đầu thần thú, Kim Long thì hắn muốn cướp lấy Bổn Nguyên Long Huyết, còn Phượng Hoàng thì lấy làm tọa kỵ cũng không tệ. Ngoại giới yêu thú có một chút huyết mạch của Thần Thú đã khiến người tranh nhau cướp để nó thành của mình thủ hộ môn phái, bây giờ nếu Lạc Thiên có thể bắt đầu này Băng Phượng Hoàng làm tọa kỵ không biết sẽ hâm mộ chết bao nhiêu tồn tại.

“Oanh.” Tiên khí từ Lạc Thiên dâng trào mà ra, tại thời khắc này Lạc Thiên như trở thành Tiên Tôn, hắn cả người thao thao bất tuyệt tiên khí như muốn vũ hóa phi tiên.”Oanh.” nhất chưởng đánh hướng Kim Long cùng Băng Phượng Hoàng, tại một chưởng này phía dưới thời không đảo loạn, một chưởng kim quang vang dội cổ kim ẩn chứa sát lục như muốn nắm lấy một phương thế giới.

“Gào.” Kim Long đuôi rồng khẽ vẫy, không gian đảo lui, như có ức vạn quân lực lượng đánh vào cự chưởng kia.”Oanh” cả hai va chạm, Kim Long như diều đứt dây bay ra ngoài.

“Rống, Nhân loại làm càn.” Kim Long trở lại cùng Băng Phượng Hoành rít gào gầm lên nói, thanh âm như kinh lôi, như chấn vỡ thời không. Hiển nhiên trong mắt như kiến hôi Lạc Thiên vậy mà bộc phát ra tiên quang mang theo nhàn nhạt nguy hiểm mà phẫn nộ.

Kim Long lại nhát trảo đánh ra, long tức phun trào như Thần Long tung hoành phía chân trời, dũng mãnh mà bá đạo lao tới.

Băng Phượng Hoàng hai cánh kích thiên, vô số băng nhận theo đó mà tới, khí thế sắc bén mang theo băng lãnh như muốn đông lạnh Bát Hoang.

Lạc Thiên một chỉ thành kiếm, âm dương tương dung, như hóa thành thái cực trấn áp vạn giới, một kiếm hóa thành hai. Âm kiếm như muốn trảm thần diệt ma, Dương kiếm như ngàn vạn thái dương muốn đốt trụi mảnh này trời cao.

“Oành.” Từng đợi thanh âm vang lên, không ức vạn dặm xung quanh bị san thành bình địa, ở dưới một người hai thú chiến đấu phía dưới lộ ra một cái sâu không thấy đáy thâm uyên, tựa hồ nếu như rơi vào đấy sẽ vĩnh viễn bị nhốt tại đấy.

Nhất chỉ lại hóa kiếm, một kiếm hóa thành ba nghàn thế giới, tựa hồ một kiếm này gánh chịu lấy ba nghàn thế giới sức mạnh, nhất kiếm bá đạo lăng lệ, như muốn trảm hết sinh linh.

“Gào.” Kim Long ngửa mặt lên trời rít gào một tiếng, âm ba như muốn phá vỡ không gian, xuyên thẳng tới ba nghàn thế giới.

“—Hót.” Băng Phượng Hoàng cũng hót lên một tiếng rồi phun ra một đoàn băng khí, băng khín hư muốn đông lại vạn vật, nó hóa thành một con Băng Phượng lao tới Lạc Thiên, khí thế băng lãnh như muốn đông lại tâm linh lòng người.

“—Hót.” Nhìn cũng không nhìn Lạc Thiên trực tiếp vẫy tay, không gian trước mặt xuất hiện năm cái kính, tại trong kính đi ra năm đầu y hệt Băng Phượng, một con lao vào Băng Phượng cắn xé, bốn con còn lại lao tới vây công Băng Phượng Hoàng. Hiển nhiên là muốn cầm giữ nó.

Nhất kiếm chịu tải ba nghàn thế giới kia bị âm ba ảnh hưởng lắc lư vài cái rồi lấy bá đạo nhất phương thức lao tới Kim Long.”Gào.” Nhất tiếng kêu thảm cùng rống giận từ Kim Long phát ra. Một lần nữa xuất hiện đã thấy trên lưng Kim Long có một vết kiếm chém tới, mặc dù không bị thương tới căn bản nhưng cũng không dễ chịu.

“Nhân loại, ngươi rất mạnh, nhưng ngươi hôm nay sẽ phải ngã xuống tại đây.” Kim Long nhìn Lạc Thiên dữ tợn nói, hiển nhiên đã cực độ nổi giận. Yêu thú thường tại bát giai đã có thể nói chuyện, thậm chí còn có một số yêu thú mang theo huyết mạch cao cấp đã có trí tuệ không kém gì nhân loại, thậm chí còn hơn nữa.

Đối với Kim Long rống giận Lạc Thiên không thèm để ý, từ đầu tới giờ hắn còn chưa xuất toàn lực, một con Thánh Giai Thần Thú còn chưa để Lạc Thiên để ý, dù cho lại mạnh hơn nữa cũng không thể uy hiếp được hắn.

“Đây là sức mạnh của sư phụ sao, thật mạnh.” Phía xa Phượng Duyên cùng San San đã trốn đi, nhưng vẫn mở thiên nhãn nhìn xa xa một người hai thú chiến đấu, chỉ là bây giờ cả hai đều hoàn toàn bị trấn trụ tại chiến lực của Lạc Thiên, hơn nữa nhìn hắn tựa hồ còn chưa dùng toàn lực, cái này khiến các nàng trợn mắt há mồm.

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Nhất Niệm Thiên Chủ


Chương sau
Danh sách chương