Nơi Ngã Rẽ Thời Gian

Chương 40


Hai người ôm nhau và biến mất.Ngay sau đó, họ xuất hiện trong phòng khách của trang viên Malfoy, phòng làm việc trên lầu vẫn còn lờ mờ sáng, có vẻ như Lucius vẫn chưa nghỉ ngơi.

"Về phòng đi." Draco hạ giọng, hai người nhẹ nhàng bước lên lầu.

Đóng cửa lại, Draco hạ bùa chú im lặng, về việc bị nghe thấy hay gì đó đại loại vậy, dù có cố ý hay không, hắn sẽ không để nó xảy ra với chính bản thân mình.

Đến khi hắn đã xử lí chu toàn mọi chuyện, trong phòng tắm chợt vang lên tiếng nước chảy ào ào. Draco ngồi trên giường lớn, lộ ra vẻ lo lắng hiếm thấy mà chỉ thiếu niên mới có.

Tiếng tấm ván nhẹ nhàng cọ xát mặt đất.

Cánh cửa phòng tắm được đẩy ra. Draco gần như nhìn chằm chằm vào cánh cửa đang dần mở ra. Từ góc độ hiện tại,hắn chỉ có thể nhìn thấy một bắp chân mảnh mai, và một giây sau, Harry đã xuất hiện trước mặt hắn. Nguyên bản tóc đen rối rắm lúc này ngoan ngoãn dính trên đầu cậu, chóp tóc vẫn còn nhỏ giọt nước,bọt nước theo ngực cậu trượt xuống,đi vào vào hai bên hông rồi biến mất phía sau lớp khăn tắm.

Đó không phải là sự trẻ trung của thiếu niên, mà là sự trưởng thành và sắc sảo của tuổi trẻ. Harry, người đã uống thuốc lão hóa cùng với người trước đây trong Bộ Pháp thuật quả thật y đúc.

Một giọng nói trầm khàn vang lên bên tai hắn. "Dray, đi tắm đi."

Thiếu niên bạch kim gần như chạy trối chết,hắn sợ một giây sau sẽ ném cậu nhóc mà hắn thèm muốn bấy lâu xuống đất.Bước vào phòng tắm với chút choáng váng, tiếng nước chảy ào ào vang lên, hắn cố gắng khắc chế chính mình. Tấm gương trong phòng tắm hiện ra thân hình gầy gò của thiếu niên, nước tái nhợt nay lại ánh lên một màu hồng nhạt dưới làn nước nóng bốc hơi nghi ngút. Draco tắm mà như một trận chiến, quấn khăn tắm và cầm chai thuốc lão hóa.

Khi lớn lên, hắn rõ ràng là càng thêm đẹp trai, các đường nét trên khuôn mặt của hắn thật sự rất tinh tế. Tăng một điểm là quá nhiều và giảm một điểm là quá ít. Thân hình gầy nhưng rắn chắc, nước da tái nhở nhưng không hề yếu ớt như gà, mà mỗi một chút đều ẩn chứa sức mạnh cường hãn, mái tóc dài màu bạch kim thường ngày bị ma thuật che giấu giờ khắc này buông thõng trên vai hắn.

Harry đang ngồi trên mép giường lau tóc, chiếc khăn quấn quanh eo hơi nới lỏng,đôi mắt xanh xám của Draco ngay lập tức nheo lại.

"Dray." Harry ngẩng đầu lên, đôi mắt xanh lục trong veo lúc này vẫn còn lấp lánh chút hơi nước.Bị ánh mắt như vậy nhìn chằm chằm, âm thanh trong trái tim hắn vang lên,sợi dây lí trí cuối cùng đứt phụt,hắn lao về phía trước một cách liều lĩnh và đè cậu bé của hắn trên giường, như một con sư tử không biết nặng nhẹ.

"Dray, thật không công bằng!" Harry, người vừa mới hoàn hồn,sau đó nhìn lại tình hình của mình hiện tại, kêu lên, nhưng ngón tay của cậu lại không yên phận chọc nhẹ vào khoang ngực người phía trên,Draco mỉm cười mơ hồ. "Vậy như nào là công bằng? Vậy hả?"

"Ưm--"

Uyên ương quấn quít,gối chăn điên đảo, mang theo nhiệt tình nóng bỏng.

—-----------Đây là ranh giới phân cách của một con cua đồng bò vào..--------------

Sáng sớm hôm sau, trên bàn ăn chỉ có Lucius và Narcissa. Lucius đang ung dung,thong thả ăn bữa sáng.Narcissa có chút nghi hoặc,thường ngày Harry và rồng nhỏ đều dậy sớm sao hôm nay lại thế này,phải chăng hôm qua ngủ quá muộn,nói thế nào việc này cũng quá mờ ám.

Mặt Lucius cũng hơi biến sắc, nhớ rằng ngày hôm qua hai người họ như dính vào nhau rồi bước vào phòng Draco,dùng ngón chân suy nghĩ cũng biết chuyện gì xảy ra, mặc dù nhiều quý tộc sẽ.. trước khi kết hôn. Nhưng Thực tế là hai tiểu tử thúi đã chơi trò chơi này ngay sau khi ông nói những điều đó ngày hôm qua thực sự là... Chết tiệt!!!

"Hai thằng nhóc đáng ghét! Đừng xen vào chuyện của chúng."

Narcissa nhìn thấy khuôn mặt tái nhợt của Lucius và mỉm cười hiểu rõ.

Bên ngoài cửa sổ vẫn còn một lớp sương mỏng, nhưng mặt trời đã lên cao. Những tia nắng xuyên vào phòng qua ô cửa sổ chạm trổ tinh tế, tạo cho căn phòng một màu vàng ấm áp.

Hai người con trai trên giường đã ngủ say, một người có mái tóc dài màu vàng bạch kim xõa tự nhiên trên gối, trên ngực hắn còn có một chàng trai với mái tóc đen rối bù, chàng trai tóc đen dựa vào cánh tay của chàng trai bạch kim, một cánh tay đè trên chiếc chăn bông, khuôn mặt trắng nõn lộ ra vẻ ửng hồng.

Lông mi dài run lên, thiếu niên tóc bạch kim từ trong giấc ngủ tỉnh lại, vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy thiếu niên như một chú mèo mình ôm trong tay, cúi xuống hôn nhẹ.Hắn nhẹ nhàng buông thiếu niên trong lồng ngực, nhẹ nhàng đứng dậy khỏi giường, nhét cánh tay lộ ra ngoài của cậu vào trong chăn rồi nhẹ nhàng kéo chăn.

Mãi đến khi mặt trời mọc, Harry mới khẽ mở mắt và đấm thắt lưng đang cái đau điếng,sờ sờ đến bên giường lạnh lẽo, cậu không nhịn được chửi rủa. "Malfoy chết tiệt, tên khốn không biết tiết chế!"

Trên thực tế, ngày hôm qua, có thể đã không đến mức kịch liệt như vậy,hai người đã đánh một trận quy mô nhỏ trên giường để giành thế chủ động, nhưng, sự thật đã chứng minh rằng loại điều này không có quan hệ gì với giá trị sức mạnh. Về sức chiến đấu, cả hai đều có huyết thống mạnh mẽ và kỹ năng chiến đấu được mài dũa trong chiến tranh, trị số lực chiến gần như tương đương nhau, tuy nhiên trên giường, kỹ năng xuất sắc của Draco nhanh chóng khiến cậu bị đánh cho tơi bời rồi nhẹ nhàng ngã lăn ra giường.

Lại nói,hắn thật sự là tận sức mà lăn lộn cậu. Cậu không tức giận nhưng hét lên là không thể. Kết quả là thiếu niên trông hiền lành ngày thường lập tức biến thành một đại ma vương,đem cậu lăn lộn muốn chết đi sống lại,cậu hét lên dừng lại, tên khốn kia miệng thì nói dễ nghe, giây tiếp theo hắn cầm súng lao vào trận chiến,cậu chỉ biết cười trừ - quả nhiên là cậu không nên tin lời hứa của một Malfoy trên giường,cậu bị hắn làm không biết bao nhiêu lần. Thật là ngu ngốc tin tưởng hắn! Harry bực bội xoa xoa mái tóc rối bù của mình.

Tiểu thiếu gia Malfoy không mất nhiều thời gian liền đẩy cửa bước vào, bưng một bát cháo ngon miệng. "Harry, em đã ngủ qua bữa sáng,chắc hẳn rất đói.Anh đã bảo Dobby nấu cho em một ít cháo,em ăn đi""

Nhìn người yêu nở một nụ cười mãn nguyễn, Harry hận không thể đấm vào mặt hắn, cũng luyến tiếc khuôn mặt tuấn tú kia nên chỉ có thể hung hăng trừng mắt nhìn hắn, đáng tiếc là không có tác dụng gì cả.đôi mắt xanh lục hơi ươn ướt vì mới tỉnh dậy sau một giấc ngủ say càng giống như một lời mời gọi thầm lặng. Draco đặt bát cháo trên tay xuống tủ đầu giường và ôm lấy Harry hôn thật sâu.

Harry thở không ra hơi,đỏ mặt,cậu phải nói thật rằng về mặt kỹ năng, Draco, người được sinh ra trong một nhà quý tộc,phải cách cậu vài dãy phố.

Draco cuối cùng cũng nhận ra tình trạng khó khăn của người yêu mình, buông khuôn mặt đau khổ của Harry ra và ngồi bên cạnh,bày ra vẻ mặt ủy khuất, "Harry,em không thể trách anh,này là do em quá quyến rũ "

" Quyến rũ cái đầu anh, tôi là đàn ông!! Một người đàn ông!!! "Mặt Harry nhăn lại thành một cái bánh bao, Tuy nhiên, trong lòng vẫn có một niềm vui nho nhỏ.

Harry có chút mờ mịt tiếp nhận từng thìa cháo của Draco.

Đến giờ cơm trưa, Harry cuối cùng cũng từ trên lầu đi xuống, Lucius nhìn tư thế bước đi bất thường của cậu đầy ẩn ý, rồi liếc thấy vết cắn rõ ràng trên chiếc cổ lộ ra của con trai mình, gật đầu với Draco.

"Lễ tình nhân quả thật không tồi ha." Lời nhẹ nhàng như đàn cello mang theo một chút mơ hồ, ngay lập tức khiến hai người đỏ mặt.

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Nơi Ngã Rẽ Thời Gian