Xuyên Việt Dị Thế Úy Lam Thiên Không Hạ

Chương 69: Yến hội


Iallophil giận dữ bước nhanh đến cầu thang dẫn xuống đại sảnh đang diễn ra yến hội, thế nhưng vừa nhìn vào sảnh, nộ hỏa ngập trời của hắn bỗng chốc biến mất vô tung, trong mắt và lòng hắn lúc này chỉ còn lại hình ảnh của duy nhất một người. Người ấy đang đứng cạnh chiếc bàn lớn bày đầy mỹ thực ngon lành, chăm chú chọn món ăn để vào khay, trên thân tỏa ra khí tràng lãnh đạm, ngăn trở tất cả mọi người tiến vào phạm vi chung quanh đó.

Cho dù có đứng giữa biển người bao la, hắn cũng sẽ chỉ chú ý tới một mình người này mà thôi. Nụ cười ngọt ngào tràn đầy yêu thương nở rộ trên khóe môi Iallophil, bị Donald, Brent và Garvin vừa theo đến, thấy được. Nương theo tầm mắt của Iallophil, bọn họ thấy thân ảnh của một người cũng đang nhìn sang đây, đó là Fei.

Với đầu óc nhạy bén, Brent và Donald rất nhanh liên tưởng đến lời nói cùng biểu hiện vừa rồi của Iallophil. Ai là người đồng sinh cộng tử với Iallophil ở Hắc Ám đại lục? Ai là người có cơ hội khiến trái tim Iallophil rung động nhất? “Hắn” mà Iallophil yêu là người nào? Hết thảy đều đã có đáp án.

Đây cũng không phải là chuyện đùa a! Brent và Donald lập tức biến sắc.

Nhìn Iallophil không thèm liếc bọn họ lấy một cái liền đi thẳng xuống cầu thang, bước đến bên cạnh Fei, cả Brent và Donald đều đứng chết lặng tại chỗ, không thể động đậy, bởi sự tình mà bọn họ vừa phát hiện thực quá mức kinh người.

“Hai người các ngươi bị sao vậy?” Garvin đang định đuổi theo Iallophil thì nhận ra hai hảo hữu của mình vẫn đứng bất động ở nơi nào, đành bước về cạnh hai người, lúc ấy hắn mới thấy được thần sắc khác thường của họ.

“Ngươi không nghĩ tới sao?” Brent nhỏ giọng hỏi, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc khiến Garvin biết, có chuyện đại sự rồi.

“Nghĩ đến cái gì?” Garvin cảm thấy thực mờ mịt.

“Người mà Iallophil yêu.” Donald nhắm mắt lại, khó khăn mở miệng.

“Không phải chỉ là đùa giỡn thôi sao?” Garvin vẫn chưa hiểu ra, lại hỏi.

“Đó không phải chuyện đùa. Những gì Iallophil nói, đều là thật.” Tầm mắt Brent bắt đầu nhìn về phía Iallophil đang hướng tới.

Garvin cũng quay đầu nhìn sang, hắn cũng không phải ngu ngốc, vừa rồi đã được Brent và Donald đề điểm cùng ám chỉ, Garvin lập tức hiểu được, sắc mặt hắn liền trở nên tái nhợt như Brent và Donald. Vừa định thét lên, Garvin đã vội che miệng mình lại ngay, hắn biết chuyện này nghiêm trọng đến mức nào, cũng sẽ gây nên rất nhiều sóng gió, cho nên tuyệt đối không thể nói lung tung với kẻ khác.

“Fei, sao ngươi lại tới sớm như vậy?” Iallophil đi đến bên cạnh Fei, ân cần đỡ lấy chiếc khay đựng đầy thức ăn trên tay y. Sau khi đã hiểu rõ tình cảm của mình đối với Fei, lại ngay lập tức được gặp y, Iallophil thực sự cảm thấy Fei của hắn vô cùng xinh đẹp, mái tóc đen tuyền như màn đêm huyền ảo, đôi mắt trầm tĩnh như bóng tối thâm u, khuôn mặt vừa anh tuấn lại có vài phần thanh tú, cánh môi mềm mại mỏng manh, làn da mịn màng, trắng nõn, không chút tì vết nào, từng đường nét, từng đặc điểm của Fei đều trở nên vô cùng đẹp đẽ trong mắt Iallophil.

“Ngươi không phải còn tới sớm hơn.” Thấy Iallophil bưng khay giúp mình, Fei quyết định lấy thêm một cái nữa, vươn tay lấy những món ăn hắn vẫn chưa nếm qua.

Iallophil lướt mắt nhìn sang Red Creek công tước, hơi hơi nheo mắt lại, y muốn Fei công khai xuất hiện làm chỗ dựa cho Red Creek gia sao? Fei của hắn có thái độ thế nào với công tước, hắn còn không rõ ư? Muốn lợi dụng Fei, phải bước qua cửa ải của hắn trước đã.

Lại đem tầm mắt quét qua những thiếu nữ ăn mặc cùng trang điểm mỹ lệ xung quanh, thấy bọn họ thỉnh thoảng đỏ mặt e thẹn nhìn hướng bên này, Iallophil chỉ thầm cười lạnh, trong lòng hắn lúc này chỉ muốn móc đi đôi mắt của các nàng rồi hủy đi những khuôn mặt đang muốn câu dẫn Fei của hắn kia.

“Fei, yến hội rất nhàm chán phải không?” Iallophil dịu dàng nhìn Fei hiện đang bận bịu lấy thức ăn.

“Ân.” Fei hoàn toàn đồng ý với Iallophil, hắn thực không hiểu tại sao nhân loại lại phải tổ chức mấy thứ như yến hội.

“Hay chúng ta đến nơi nào đó yên tĩnh hơn, từ từ ăn.” Iallophil đề nghị nói.

Hai mắt Fei sáng lên một chút, đề nghị của Iallophil xác thực rất hợp ý Fei.

Trong lòng Iallophil gào lên, thực đáng yêu. Hắn sao lại chưa bao giờ phát hiện rằng Fei có thể khả ái đến thế, thực khiến cho người ta muốn ôm vào lòng, yêu thương một phen a.

Hai người họ là nhân vật chính của yến hội, cộng thêm bộ dạng xuất sắc của mình, tất nhiên sẽ là tiêu điểm chú mục của đêm nay. Không phải là không có ai muốn tiếp cận Fei, nhưng khi chỉ có một mình Fei, mọi người đều bị khí tràng lạnh lùng xung quanh Fei ngăn trở, cho đến khi Iallophil tiến đến, tất cả đều nghĩ lúc này có cơ hội rồi, không nghĩ tới sau khi Iallophil gia nhập, loại khí tràng “cấm đến gần” này càng tăng uy áp.

Donald, Brent và Garvin đứng trên cầu thang nhìn hai người với ánh mắt đầy lo lắng.

“Đuổi theo bọn họ.” Brent nói.

Donald và Garvin đều đồng ý, tuyệt đối không thể để hai người họ ở cùng một chỗ.

Khi bọn hắn bắt kịp cả hai, liền nhìn thấy Iallphil đang cười sủng nịch, đưa thức ăn đến trước miệng Fei. Fei hơi chần chờ một chút, sau đó không biết Iallophil nói cái gì, cuối cùng Fei cũng há miệng, nuốt vào thức ăn mà Iallophil đút cho.

Nhìn Fei ăn thứ mình đưa đến, Iallophil cảm thấy cực kỳ cao hứng.

“Fei, Iallophil.” Brent dẫn đầu chào hỏi.

Iallophil quay đầu nhìn ba người đang đi đến gần, nụ cười dịu dàng trên khuôn mặt đã biến mất vô tung, thay vào đó là vẻ cảnh cáo và uy hiếp. Thấy ánh mắt của ba người, Iallophil biết, bọn họ đã phát hiện người hắn yêu là ai.

Làm bằng hữu đã nhiều năm, ba người lựa chọn không nhìn thấy vẻ mặt kia của Iallophil.

“Tại sao không vào đại sảnh?” Brent cố ý hỏi. “Hôm nay, toàn bộ các tiểu thư xinh đẹp ở đế đô đều tham gia yến hội, Fei không có hứng thú sao?” Vừa nhắc tới đề tài này quả nhiên Brent liền bị Iallophil ném cho một ánh mắt cực kỳ lãnh khốc. Trọng sắc khinh hữu, Brent thầm nghĩ.

“Không có hứng thú.” Đối với Brent – người đã tặng hắn không ít vũ khí, Fei vẫn là để cho y chút mặt mũi.

“Nhiều mỹ nữ như vậy đều không thích, chẳng lẽ Fei thích nam nhân?” Brent nhìn Iallophil, thấy Iallophil vì vấn đề này mà lập tức trở nên khẩn trương cùng bối rối, hắn liền hiểu được, phần cảm tình này, hiện giờ chỉ có một mình Iallophil đơn phương.

“Thứ gọi là thích mà ngươi nói là cái gì?” Fei không phải ngu ngốc, có thể nghe ra được hàm nghĩa khác trong lời nói của Brent.

“Đó là ái mộ, là tình cảm tuyệt vời giữa nam và nữ.” Cố ý cường điệu khi nói đến mấy chữ “giữa nam và nữ”, cũng là nói cho Iallophil nghe.

“Nhàm chán.” Đối điều này, Fei đánh giá như vậy, sau đó tiếp tục chuyên chú ăn. Cảm tình gì gì đó cũng không trọng yếu bằng thức ăn, cảm tình có lẽ có thể trở thành nơi để tâm linh dựa vào, nhưng cũng không thể làm con người sống sót, mà thức ăn có thể.

Lời nói của Fei khiến Brent không biết phải nói gì nữa. Iallophil cũng cười, Fei của hắn vẫn còn không hiểu cảm tình là gì, đây chẳng phải chính là cơ hội cho hắn sao.

Brent không muốn cứ như vậy mà từ bỏ, tiếp tục nói. “Fei, ngươi còn không biết đến sự tốt đẹp của nữ nhân a.” Đây là trực tiếp giật dây Fei tiếp cận nữ nhân.

Iallophil không chút khách khí đem ánh mắt như đao bắn về phía Brent.

“Nữ nhân?” Fei nghĩ nghĩ, hắn hình như vẫn chưa từng đi tìm nữ nhân, mà bây giờ hắn tạm thời không cần loại nhu cầu này, sau này cần lại tính sau.

“Đúng, Fei ngươi cảm thấy nữ nhân như thế nào?” Brent dụ dỗ nói.

Là cách nhìn đối với nữ nhân sao?

Fei nhìn những nữ nhân trang điểm xinh đẹp dưới ánh đèn, phía sau cánh cửa thủy tinh, bắt đầu đánh giá.

Nhìn thấy ánh mắt chăm chú của Fei, Iallophil hận không thể chém Brent mấy nhát. Ba người Brent lại rất vui sướng, đúng, làm cho Fei cảm thấy hứng thú với nữ nhân, như vậy Iallophil sẽ phải từ bỏ thôi.

Bọn họ không trải qua cuộc sống ở Hắc Ám đại lục, chưa từng nghe qua quan niệm về sinh tồn cùng thế sự của Fei, cũng không gặp Iallophil suốt sáu năm, nên sẽ không biết hiện tại Iallophil đã thay đổi nhiều đến thế nào. Có được lực lượng của Tứ Dư, Iallophil căn bản đã có thể không cần cố kỵ, tung hoành khắp nơi trên thế giới này, mà đủ loại chuyện từng trải qua tạo cho Iallophil một loại điên cuồng từ trong xương cốt.

Lúc này, Iallophil chỉ có một ý tưởng là giết hết tất cả những người mà Fei thích. Mà sự điên cuồng này xuất hiện rõ ràng ở đáy mắt hắn khi Fei nhìn sang các nữ nhân trong yến hội. Ba người hảo hữu vẫn luôn quan sát Iallophil cũng thấy được. Brent vô cùng kinh hãi, hắn ý thức được phương pháp của mình hoàn toàn sai lầm rồi.

Mà, Fei cũng đưa ra đánh giá của mình “Vật phẩm phụ thuộc của nam nhân.” Qua sự quan sát của hắn, những nữ nhân kia tuy cũng có ma pháp và đấu khí, nhưng quá yếu, trên cơ bản không có khác biệt gì với những nữ tử nhu nhược, yếu ớt. Sự hiện hữu của các nàng chỉ có một ý nghĩa duy nhất, là trở thành vật phẩm phụ thuộc của nam nhân.

Sự điên cuồng trong mắt Iallophil lập tức biến mất. Hắn đắc ý nhìn Brent, xem ra tính toán của ngươi không thể thực hiện a.

“Các ngươi ở trong này sao.” Lukes công tước cuối cùng cũng tìm thấy hai người. “Làm diễn viên chính sao lại có thể không xuất hiện được. Iallophil, Fei, vào đây nhanh lên.”

Fei nhăn mặt nhíu mày, hắn không muốn đi vào nơi ồn ào như vậy.

“Fei.” Red Creek công tước xuất hiện phía sau Lukes công tước, Hắn chỉ đi chào hỏi mọi người một chút, hài tử này liền đã chẳng thấy đâu. Tuy hài tử này không phải là hạ nhiệm gia chủ, nhưng cũng là thành viên tối trọng yếu của Red Creek gia, dù thế nào hắn cũng phải tự mình đưa y giới thiệu với các gia tộc ở đế đô. “Lại đây.”

Nghe thấy phụ thân gọi, cho dù không muốn, Fei cũng chỉ có thể đi vào, ai bảo hắn đã hứa mất rồi. Nhìn Fei tiến về phía trước, Iallophil mới ý thức được con đường phía trước của hắn có rất nhiều chướng ngại. Còn có Red Creek công tước, luôn tùy ý lợi dụng lời hứa hẹn của Fei, thật sự rất làm cho người cảm thấy khó chịu.

“Iallophil, tối nay, chúng ta nói chuyện.” Brent nói khi Iallophil lướt ngang qua hắn.

“Được.” Iallophil lên tiếng.

“Brent, làm sao bây giờ?” Garvin nhìn đám người lần lượt rời khỏi ban công, hỏi Brent.

“Chúng ta chỉ có thể tận lực.” Brent nặng nề nói, sau khi thấy sự điên cuồng trong mắt Iallophil, Brent đã không còn nắm chắc, nhưng hắn cũng không thể chẳng làm gì, cứ thế mà nhìn hảo hữu của mình bước lên con đường không có lối về.

Yến hội nhàm chán rốt cuộc cũng kết thúc, tuy rất muốn đưa Fei về nhà, nhưng Iallophil không thể bảo đảm bản thân có hay không được đằng chân lân đằng đầu mà yêu cầu Fei được ngủ lại hay ngủ chung gì đó. Hắn cũng vô pháp cam đoan mình có thể giữ được lý trí hay không, dù sao dục vọng của hắn đối với Fei cũng không phải chỉ mới có ngày một ngày hai.

Sau khi nhìn Fei không ngồi xe ngựa của Red Creek gia mà cưỡi Ngao quay về, Iallophil nói với Theoromon công tước rằng hắn muốn qua đêm tại hoàng cung. Theoromon công tước cũng không nói gì, chuyện như vậy trước đây cũng đã xảy ra rất nhiều lần rồi. Garvin và Brent cũng xin phép phụ thân mình một tiếng.

Sau đó bốn người tập hợp tại mật thất trong phòng ngủ của Donald.

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Xuyên Việt Dị Thế Úy Lam Thiên Không Hạ