Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 68: Bái kiến Trương Huyền lão sư


- Gia gia, ta nghe nói về Vương Hoằng tộc trưởng, hắn đứng trong mười vị trí đầu bảng tiềm lực tông sư, là nhân vật siêu cấp, tu vi từ lâu đạt đến võ giả thất trọng đỉnh cao, còn cách tông sư nửa bước! Cường giả như vậy, tại sao tới bái phỏng người?

Đôi mắt Thượng Bân lóe sáng, cũng có phần không dám tin tưởng.

Thiên Huyền vương quốc, biết vương thất liền phải biết tứ đại gia tộc, Vương Hoằng tộc trưởng là cao thủ mạnh nhất Vương gia, thực lực từ lâu đạt đến võ giả thất trọng đỉnh cao, uy danh hiển hách, người như thế, bình thường cho dù muốn nịnh bợ cũng không nịnh bợ được, ngày hôm nay cố ý tới bái phỏng gia gia, không chính tai nghe nói, quả thực khó có thể tưởng tượng nổi!

- Ha ha, khẳng định là Vương Đào!

Thượng Thần trưởng lão cười nói.

- Vương Đào thiếu gia?

- Không sai, Vương Đào là trưởng tử Vương Hoằng tộc trưởng, tương lai nhất định sẽ kế thừa Vương gia, ta thu hắn làm học viên, thậm chí giúp hắn thuận lợi thăng cấp võ giả tứ trọng Bì Cốt cảnh, nghĩ tới đây, tộc trưởng biết là ta bồi dưỡng nên cố ý đến cảm kích!

Thượng Thần trưởng lão vuốt râu, đắc ý nói không thành lời.

- Vương Đào là... Học viên của hắn?

Nghe được đối thoại này, Trương Huyền đứng bên cạnh cũng sửng sốt.

Hắn đã sớm biết ca ca Vương Dĩnh là đệ tử của một trưởng lão, nằm mơ cũng không nghĩ tới chính là vị trước mặt.

- Phải!

Trầm Bích Như gật đầu, sắc mặt khó coi:

- Ngươi nên suy nghĩ nhiều một chút, rõ ràng Thượng Thần trưởng lão nhằm vào ngươi, hiện tại hắn có được Vương gia làm chỗ dựa, uy thế sau này càng mạnh, cho dù ngươi ở lại trong học viện, ngày sau cũng không sinh hoạt dễ chịu!

- Sau này hãy nói đi!

Trương Huyền không quan tâm chút nào.

Nếu đối phương hết sức nhắm vào hắn, chính mình cũng không phải kẻ tầm thường, quá mức liền tiết lộ thực lực, mạnh mẽ chống đỡ một chút!

Nắm giữ Thiên Đạo Thư Đồ Quán, có thể nhìn thấu tất cả khuyết điểm, ai thắng ai thua còn chưa biết.

- Ngươi...

Thấy dáng vẻ của tên này như vậy, Trầm Bích Như tức giận giậm chân.

Chính mình suy nghĩ vì hắn, hắn lại không quan tâm chút nào, thực sự càng làm người ta tức giận!

- Đi, chúng ta đi nghênh đón!

Nội tâm Thượng Thần trưởng lão vô cùng đắc ý, vội vã rời đi, mang theo đám người Thượng Bân tiến về hướng cửa lớn.

Tộc trưởng một trong bốn gia tộc lớn tới thăm, đừng nói chỉ nghênh đón ở cửa, cho dù ra ngoại viện nghênh đón cũng đáng.

Nếu như thật có thể giữ gìn mối quan hệ này, thuận lợi kết giao, sợ rằng ứng cử viên phó viện trưởng sang năm sẽ rơi xuống đầu hắn!

- Thượng trưởng lão!

Còn chưa đến trước cửa, một nhóm bảy, tám người đi nhanh tới, đi đầu là một trung niên, giữa hai lông mày mang theo khí chất hùng hồn, vừa nhìn đã biết thân ở địa vị cao.

Tộc trưởng Vương gia, Vương Hoằng!

Sau lưng hắn có mấy ông lão, mọi cử động đều để lộ ra thực lực Ích Huyệt cảnh, không cần đoán cũng biết, trưởng lão Vương gia.

Phía sau cùng là hai thanh niên, một người trong đó là Vương Đào, một người khác chính là cháu của Nhị trưởng lão mới thi vào học viện năm nay, Vương Nham, nghe nói bái làm môn hạ của Lục Tầm lão sư, thiên phú không tệ, cực kỳ được hoan nghênh.

- Vương tộc trưởng đích thân tới làm cho ta thụ sủng nhược kinh, có chuyện gì, ngươi nói một tiếng là được rồi, tại sao lại đến đây, thực sự là... quá vinh hạnh rồi!

Thượng Thần trưởng lão vội vàng nói.

- Chuyện này, nói thật, ta tới nơi này thật sự muốn tìm người...

Vương Hoằng tộc cười dài nói.

- Vương tộc trưởng cứ nói đừng ngại!

Thượng Thần trưởng lão vội hỏi.

Nếu như có thể làm việc giúp đỡ đối phương, sau đó hẳn khẳng định sẽ dựa vào cây đại thụ Vương gia...

- Tiểu nữ Vương Dĩnh, chắc hẳn Thượng Trường Lão đã sớm biết, nghe nói nàng bái một lão sư tên là Trương Huyền...

Vương Hoằng tộc trưởng chậm rãi nói.

- Trương Huyền? Vương tộc trưởng có việc tìm hắn?

Ánh mắt Thượng Bân lóe lên, hưng phấn suýt nữa nhảy lên.

Trước kia nhìn thấy Vương Đào thiếu gia qua cửa phòng học của Trương Huyền, biết Vương Dĩnh bị Trương Huyền lừa gạt thành học viên, lường trước Vương gia khẳng định không muốn phát sinh chuyện này, nằm mơ cũng không nghĩ tới tốc độ của đối phương nhanh như vậy, thậm chí tộc trưởng đã tự mình tới đây!Xiết chặc nắm đấm, nội tâm Thượng Bân cười lớn.

Ngươi thắng tra xét học tâm thì thế nào? Đây chính là Vương gia! Vương gia là một trong bốn gia tộc lớn trong Thiên Huyền vương thành, đắc tội bọn họ, đừng nói ngươi chỉ là lão sư kém nhất trong học viện, cho dù lão sư như Vương Siêu cũng sẽ gặp xui xẻo lớn!

Hắn nghĩ tới, hiển nhiên Tào Hùng cũng nghĩ đến, hưng phấn toàn thân run cầm cập, chưa bao giờ điên cuồng như thế.

- Câm miệng, nơi này có chỗ cho ngươi nói chuyện sao!

Nghe được cháu trai cắt lời Vương tộc trưởng, Thượng Thần trưởng lão quát lớn.

Tuy hắn là chủ nhiệm nhưng công việc quá nhiều, chỉ biết Trương Huyền mời chào được năm học viên, cụ thể là người nào thì không biết.

Căn bản không biết Vương Dĩnh cũng là học viên của hắn.

- Không sao...

Vương Hoằng tộc trưởng khoát tay áo một cái, đang muốn nói tiếp, Vương Đào đứng phía sau đi tới:

- Cha!

- Làm sao?

Vương Hoằng tộc trưởng hơi cau mày.

- Đó chính là Trương Huyền lão sư!

Vương Đào chỉ tay.

Tiến vào phòng khách Vấn Tâm Tháp, hắn nhận ra Trương Huyền.

- Hắn chính là Trương lão sư?

Quay đầu nhìn sang, Vương Hoằng tộc trưởng cau mày.

- Không sai, vị này chính là Trương Huyền của học viện chúng ta!

Không nghĩ tới lá gan Trương lão sư thật lớn, dám lừa gạt cả Vương Dĩnh, ánh mắt Thượng Thần trưởng lão sáng lên, cười khanh khách giới thiệu.

- Khà khà! Lần này hắn sắp xui xẻo rồi, Vương tộc trưởng sát phạt quả quyết, không giống lão sư chúng ta chú ý quy tắc như thế...

- Đáng đời, dám lừa gạt thiên kim của Vương tộc trưởng, lá gan của hắn quá lớn...

Thấy Vương Hoằng tộc trưởng nhìn về phía Trương Huyền, Thượng Bân, Tào Hùng đều cười to trong lòng.

Có thể trở thành tộc trưởng của một trong bốn gia tộc lớn, người nào không lòng dạ độc ác?

Là một lão sư kém nhất trong học viện, lừa con gái đối phương, bản thân đã muốn chết!

Ngay vào thời điểm hai người cho rằng Trương Huyền chạy trời không khỏi nắng, nhất định sẽ gặp xui xẻo, đột nhiên nhìn thấy cảnh bọn họ khó tin.

Chỉ thấy Vương Hoằng tộc trưởng đi hai bước tới trước mặt Trương Huyền, không có tức giận như trong suy nghĩ, cũng không ra tay đánh nhau như trong tưởng tượng, mà là... vẻ mặt hưng phấn, trực tiếp khom người thật sâu, cẩn thận từng chút một:

- Vương Hoằng bái kiến Trương Huyền lão sư!

Dáng vẻ của hắn giống như bái kiến lãnh đạo cấp cao, chỉ lo lời nói có phần mạo phạm, sợ chọc đối phương không vui.

- Mịa nó!

- Không nhìn lầm chứ! Chuyện này... Sao có thể có chuyện như vậy?

Thượng Bân, Tào Hùng cùng khiếp sợ, suýt chút nữa ngất đi tại chỗ.

Làm cái gì?

Kịch bản không phải như vậy, không phải nên là Vương Hoằng tộc trưởng quát tháo Trương Huyền, thuận tiện đánh một trận tơi bời sao?

Tại sao lại cúc cung, còn “kính chào”...

Tuy rằng chỉ là lễ tiết, nhưng gia gia Thượng Thần trưởng lão của mình cũng chưa từng hưởng thụ đãi ngộ như vậy...

Một tiểu tửsát hạch lão sư không điểm, có tư cách gì?

- Vương Hoằng tộc trưởng bớt giận, nổi giận thương tổn gan, lão sư kém nhất trong học viện không đáng để ngươi tức giận... Hả? Khặc khặc...

Thượng Thần trưởng lão vẫn giả vờ làm người tốt, giả ý khuyên can, vừa mới nói được phân nửa liền thấy cảnh này, hắn như ăn phải phân chuột, nụ cười đông cứng trên gương mặt, suýt nữa bị một ngụm nước bọt sặc chết.

Không phải nói Trương Huyền lừa gạt Vương Dĩnh làm học viên sao?

Không phải nói hắn muốn tới gây phiền phức sao?

Ai có thể nói cho ta biết, trời ạ, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Thiên Đạo Đồ Thư Quán