Âm Dương Miện

Chương 96: Ma lực vũ khí, Nhật Nguyệt Song Huy (2)


Cơ Động nhớ tới dấu ấn mặt trời chói chang và mặt trăng thâm thúy trong lòng bàn tay mình, không chút do dự nói:

- Bính Hỏa và Đinh Hỏa, giống như là ánh sáng của mặt trời và mặt trăng vậy. Như vậy cứ gọi chúng là Nhật Nguyệt Song Huy đi.

- Nhật Nguyệt Song Huy?

Chúc lão nhị thì thào nhắc lại vài lần:

- Hay, tên này hay. Ánh sáng của hỏa diễm, ánh sáng của nhật nguyệt, song hỏa quang huy. Vậy quyết định như thế đi. Cứ gọi chúng là Nhật Nguyệt Song Huy đi. Ta tin rằng, nó nằm trên tay ngươi, nhất định sẽ nở rộ ra quang mang không kém ánh sáng của nhật nguyệt.

Chúc Dung nói:

- Cơ Động, không phải ngươi nói là muốn đi ra ngoài một chút hay sao? Đi đi.

Phất Thụy nói:

- Tiểu sư đệ, ngươi muốn đi đâu thế? Trung Nguyên thành này ta rành lắm, ta dẫn ngươi đi nhe. Sư huynh đệ chúng ta cũng nên làm quen với nhau một chút.

Cơ Động nói:

- Ta chỉ muốn ra ngoài đi dạo một chút thôi, thuận tiện cũng muốn mua một chút nguyên liệu để pha chế rượu.

Phất Thụy cười ha hả, nói:

- Mua cái gì mà mua, vừa rồi ngươi đã thắng rồi, đám rượu này ngươi cứ việc tùy tiện mà lấy. Về sau nếu thiếu cái gì cứ việc nói với ta, chỗ tiện nghi nhất của Điều Tửu Sư Công Hội chính là mua các loại rượu rất dễ dàng. Chuyện đó ta đảm bảo. Đi thôi, ta dẫn ngươi đi dạo vài vòng trong thành, làm quen với chỗ mới một chút.

Từ biệt Chúc Dung và Chúc lão nhị, Phất Thụy dẫn Cơ Động đi ra khỏi phòng. Đối với vị sư huynh này, Cơ Động cũng còn khá hứng thú. Hai người muốn trao đổi kinh nghiệm pha chế rượu lẫn nhau một chút. Về phương diện tu luyện, Cơ Động ngược lại cũng không có nhiều hứng thú lắm. Có vấn đề gì, hắn có thể đi hỏi Chúc Dung, huống chi, ngay sau lưng hắn vẫn còn có vị tuyệt đại nữ hoàng trong thế giới lòng đất, Liệt Diễm.

o0o

Tầng ba của Âm Dương Học Đường, có ít nhất hai mươi người đang tụ tập nơi này, dẫn đầu chính là Thủy Nhược Hàn và Long Thiên. Long Thiên nói:

- Hi vọng là đến kịp. Hôm nay những gì Lôi Đế làm rõ ràng là sai, hình như là bị cái gì kích thích thì phải. Với địa vị hiện tại của hắn trong Học Viện, cho dù là đối xử với Cơ Động như thế nào, chỉ sợ ban giám hiệu cũng sẽ không trừng phạt nặng nề gì.

Thủy Nhược Hàn:

- Chúng ta đã sớm thông báo cho Chúc lão rồi, hẳn là sẽ tới kịp mà. Hiện giờ cũng chỉ có thể cầu nguyện cho Cơ Động mà thôi. Chỉ cần có thể tạo được ấn tượng tốt một chút với Chúc lão, như vậy là đủ rồi. Chờ lúc chúng ta đột phá sáu quan, lúc đó đến nhờ lão nhân gia hỗ trợ một chút. Ủa, Long Thiên, ngươi làm sao vậy?

Thủy Nhược Hàn đang nói, đột nhiên phát hiện ánh mắt Long Thiên có chút trợn trừng lên, tựa hồ như là đang nhìn thấy một chuyện gì bất khả tư nghị vậy, cặp môi thậm chí còn có chút run rẩy nữa:

- Ngươi…, ngươi nhìn kìa.

Thủy Nhược Hàn nhìn theo hướng ngón tay Long Thiên chỉ, nhất thời, ánh mắt của hắn cũng trợn trừng lên. Không chỉ là bọn hắn, tất cả các đệ tử Âm Dương Học Đường đang đứng chờ nơi này đều trở nên ngây dại ra, nhìn chăm chăm lên chỗ cầu thang, trong ánh mắt đều tràn ngập vẻ kinh hãi mãnh liệt.

Ngay tại cầu thang từ tầng ba lên tầng bốn, hai người một cao một thấp chậm rãi đi xuống. Người cao chính là Lôi Đế Phất Thụy, còn người thấp tự nhiên chính là Cơ Động. Đám đệ tử Âm Dương Học Đường kinh hãi như vậy, chính bởi vì lúc này tay phải của Lôi Đế Phất Thụy đang ôm lấy bả vai của Cơ Động, vẻ mặt tươi cười đang nói gì với hắn.

Đừng nói là những đệ tử trẻ tuổi của Âm Dương Học Đường, cho dù là ngay cả Long Thiên và Thủy Nhược Hàn, những đệ tử cao thủ lâu năm của Âm Dương Học Đường, cũng chưa bao giờ nhìn thấy vẻ mặt tươi cười như vậy của Lôi Đế Phất Thụy. Không ngờ một đời Lôi Đế Phất Thụy uy mãnh cương liệt, lãnh khốc vô tình lại còn có một mặt ôn hòa như thế này. Đúng là khiến cho ngươi ta phải mở rộng tầm mắt rồi.

Phất Thụy và Cơ Động bước xuống tầng ba, cảm nhận được ánh mắt của nhiều người đang nhìn về phía mình. Thần sắc Phất Thụy đột nhiên trở thành lạnh lùng, ánh mắt đảo qua một lượt tất cả mọi người. Toàn bộ các đệ tử của Âm Dương Học Đường nhất thời lui lại phía sau, không có một ai dám đối mặt với hắn.

- Nhìn cái gì đó? Ta khiêu chiến với Cơ Động, kết quả, ta thua.

Nói xong câu đó, hắn và Cơ Động rất nhanh bước đi.

- Vừa rồi Lôi Đế nói cái gì đó?

Thủy Nhược Hàn khẽ ngoái lổ tai của mình, có chút không dám tin hỏi.

Long Thiên cười khổ nói:

- Lôi đế nói, hắn thua.

- Lôi Đế bị Cơ Động đánh bại? Chuyện này sao lại có thể?

Long Thiên thở dài một tiếng, nói:

- Xem ra, chúng ta đều bị lừa cả rồi. Ngươi quên rồi sao? Lôi Đế cũng là đệ tử của Chúc Dung đổng sự, Chúc Dung đổng sự tự mình dạy Cơ Động, bọn họ chính là sư huynh đệ. Theo ta nghĩ, tất cả những chuyện hôm nay Lôi Đế làm đều là để tạo ra danh tiếng cho tiểu sư đệ của hắn. Từ nay về sau nói cho Thủy Hệ các ngươi cẩn thận một chút đi, không nên đụng chạm với tiểu tử Cơ Động này. Lôi Đế một khi nổi nóng là không có nói chuyện đạo lý đâu.

Những lời đám đệ tử Âm Dương Học Đường bàn luận sau lưng mình, Cơ Động tự nhiên là không biết, hắn đã cùng Phất Thụy đi ra khỏi Âm Dương Học Đường. Suốt mười ngày không có đi ra khỏi phòng, cảm giác thấy lại ánh sáng mặt trời làm cho hắn không khỏi hít thở vài hơi.

Dưới sự trợ giúp của Phất Thụy, Cơ Động rất nhanh tìm được Tất Tô và Tạp Nhĩ, đang tiến hành tu luyện trên Giáo Học Lâu Hỏa Hệ. Ba huynh đệ đều thi vào Thiên Can Học Viện, tự nhiên là hết sức hoan hỉ. Vì để hai huynh đệ không quá mức giật mình, Cơ Động cũng không có giới thiệu Phất Thụy với bọn họ. Tạp Nhĩ và Tất Tô đều quyết định ở lại trong Học Viện tiến hành học tập, chờ đến khi đạt đến ba quan, bọn họ sẽ đi đến Thánh Tà Thông Đạo tiến hành phòng thủ ba năm. Giống như lời Dương Bỉnh Thiên nói vậy, đây chính là vinh quang của mỗi một vị ma sư.

Đối với Tất Tô và Tạp Nhĩ, Cơ Động cũng không có bất cứ lo lắng gì, bởi vì Dương Bỉnh Thiên chính là chủ nhiệm hiện tại của lớp bọn họ, cùng dạy những đệ tử sơ cấp có cấp bậc chưa tới hai quan. Tất Tô và Tạp Nhĩ đều tỏ vẻ nhất định phải cố gắng tu luyện, tranh thủ trước mười sau tuổi có thể đột phá được hai quan, có thể gia nhập vào Âm Dương Học Đường cùng với Cơ Động.

Bởi vì hiện tại là giờ học, nên ý định rủ hai người bọn ra ngoài đi dạo tự nhiên cũng tan biến. Chỉ mình hai người Cơ Động và Phất Thụy cùng nhau ra khỏi Thiên Can Học Viện.

- Tiểu sư đệ, có muốn cùng ta đi đến phân hội Điều Tửu Sư Công Hội một chút không? Trong phân hội cũng có dự trữ không ít rượu ngon đâu.

Phất Thụy nói với Cơ Động. Lúc này hắn cũng đã biết Cơ Động vốn là Thiên Sinh Song Hỏa. Hai người vốn có nhiều chỗ tương đồng, đều có ma lực Hỏa hệ biến dị, đều sở trường trong việc pha chế rượu. Phất Thụy năm nay hai mươi chín tuổi, độ tuổi gần gấp đôi Cơ Động. Đối với vị tiểu sư đệ này, hắn tương đối yêu thích.

Cơ Động lắc lắc đầu, bật cười nói:

- Ta tốt nhất không nên đi đến đó, ta sợ sẽ bị các người trong Công hội của ngươi dùng ánh mắt giết chết. truyện được lấy tại TruyenFull.vn

Phất Thụy ha hả cười:

- Không đi thì không đi. Thẳng thắn mà nói, ta chỉ vừa mới nghe nói Phân hội bị người ta đến cửa hạ bảng hiệu, ta hận không thể đem ngươi xé thành trăm mảnh. Ta cũng chưa hỏi rõ ràng đã đến đây tìm ngươi. Nếu ta biết ngươi cũng là đệ tử của sư phụ, tuy rằng ta cũng sẽ đến tìm ngươi tiến hành so tài pha chế rượu, nhưng nhất định sẽ không sử dụng phương thức như hôm nay đâu. Bất quá như vậy cũng tốt, từ nay trong Âm Dương Học Đường, ta xem còn ai dám khinh thường ngươi nữa.

Cơ Động dừng bước lại, nghiêm mặt nói:

- Sư huynh, ngươi dựa vào thực lực mà đạt được sự kính nể của Học viện cùng với các đệ tử khác trong Âm Dương Học Đường. Ta hi vọng có ngày ta sẽ đạt được như ngươi vậy.

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Âm Dương Miện