Bách Biến Tiêu Hồn

Chương 34: Tính Toán

Chương sau
Danh sách chương

- Ta.....ta.....

Na Nhĩ Tư chỉ vào Lưu Sâm rồi nói:

- Ta khiêu chiến với ngươi! Nếu ngươi không dám nhận lời thì ngươi đúng là một phế vật!

Đối với Tư Á, gã quả thật không thể quản được, người ta có quyền tự do đi yêu thích người khác kia mà. Vả lại nàng cũng chưa từng thừa nhận là ý trung nhân của gã, hơn nữa cũng đã cự tuyệt gã. Nhưng đối với gã nam sinh đã dụ dỗ người yêu lý tưởng của mình (hơn nữa nàng đã xác minh lý do cự tuyệt gã là vì Lưu Sâm), do đó nên gã có thể khiêu chiến với tình địch. Không cần có bất cứ lý do gì, gã hoàn toàn có thể khiêu chiến với bất kỳ ai! Đây là quyền của gã!

Sắc mặt của Tư Á chợt biến:

- Na Nhĩ Tư, hắn chỉ là một học viên cấp bốn mà ngươi lại đi khiêu chiến với hắn? Ngươi có biết xấu hổ hay không?

Một ma pháp sư cấp hai mà đi khiêu chiến với một ma pháp sư của cấp bốn, quả thật từ đó tới giờ chưa xảy ra chuyện thế này bao giờ. Thông thường người ta chỉ khiêu chiến với người cùng cấp, tuy thỉnh thoảng cũng có ngoại lệ, nhưng đẳng cấp ma pháp tệ lắm thì cũng chỉ cách nhau có một cấp, còn đằng này lại cách nhau tới hai cấp, đúng là một chuyện lạ. Nếu kẻ khiêu chiến là người có cấp bậc thấp mà đi khiêu chiến với người có cấp bậc cao hơn thì cũng có thể hiểu được, nhưng đằng này Na Nhĩ Tư lại khiêu chiến với một kẻ thấp hơn mình tới hai cấp, đúng là một trò cười mà!

Na Nhĩ Tư nghe Tư Á hỏi vậy thì mặt gã liền đỏ bừng lên. truyện được lấy tại TruyenFull.vn

Nhưng Lưu Sâm đột nhiên lên tiếng:

- Ta tiếp nhận!

Ánh mắt của Na Nhĩ Tư bắn hung quang về phía Lưu Sâm:

- Ta khiêu chiến theo phương thức Cách Lạp!

- Sao cũng được!

Lưu Sâm cười lạnh rồi đáp lại. Khắc Nại đã từng bại dưới tay gã, nên bị nhục nhã ê chề trước mặt bao nhiêu người. Nếu không có trường hợp đặc biệt phát sinh thì Lưu Sâm sẽ không đi báo thù cho gã, nhưng bây giờ trường hợp đặc biệt đã tới, chuyện này lại càng hay chứ sao, là do người này đến tìm hắn trước kia mà!

- Ta không chấp nhận!

Ở bên cạnh chợt có tiếng vang lên.

- Na Nhĩ Tư, nếu như ngươi thực sự muốn khiêu chiến với hắn, vậy thì phải đợi hắn tốt nghiệp xong, đến lúc đó, ta sẽ không phản đối việc hắn tiếp nhận sự khiêu chiến của ngươi!

Người vừa lên tiếng là Tư Á, lúc này khuôn mặt của nàng đã đỏ bừng lên. Khiêu chiến theo phương thức Cách Lạp là phương pháp khiêu chiến nghiêm khắc ở học viện. Nó hoàn toàn không giống với những cuộc khiêu chiến bình thường. Na Nhĩ Tư không phải chỉ muốn một cuộc khiêu chiến nho nhỏ với Lưu Sâm, mà là gã muốn lấy mạng hắn!

Na Nhĩ Tư cười nhạt:

- Đáng tiếc là hắn đã đáp ứng rồi. Ngươi muốn lật lọng à?

Lưu Sâm thản nhiên nói:

- Tại sao lại lật lọng? Ta đã đáp ứng ngươi thì sẽ không thay đổi. Sẵn đây nói luôn một câu, sau khi ngươi đi ra thì hãy đóng cửa lại cho ta.

Na Nhĩ Tư xoay người bước nhanh ra khỏi phòng, gã kéo cửa đóng sầm lại một cái thật mạnh.

Trong phòng trở nên yên tĩnh trở lại. Tư Á bước đến gần Lưu Sâm, nàng nhẹ nhàng ngã vào lòng hắn rồi nói:

- Lưu Sâm, xin lỗi, tất cả đều tại ta!

Lưu Sâm cúi đầu nhìn vào mắt nàng:

- Tư Á, ta không biết nàng và hắn.......

- Ta đã cự tuyệt hắn!

Tư Á cất giọng ôn nhu ngắt ngang lời hắn:

- Ta và hắn không có bất cứ quan hệ gì cả, ngươi hãy tin ta!

- Ừm, ta tin nàng!

Lưu Sâm chậm rãi thốt. Na Nhĩ Tư xuất hiện rất khéo. Tư Á vừa vào phòng hắn thì gã đã xuất hiện ngay ngoài cửa, lại còn ép hắn phải chấp nhận khiêu chiến, đây là mượn cớ sao? Tư Á chỉ là lý do để cho gã mượn cớ sao? Phải chăng sau chuyện của Khắc Nại, gã vẫn còn bất mãn với mình nên muốn tìm cơ hội để báo thù? Vì vậy nên mới mượn thiếu nữ này để lập kế hương diễm, lấy danh nghĩa mình đã đoạt ý trung nhân của gã mà ép mình phải nhận lời khiêu chiến?

Không! Tư Á không giống loại người như thế, hơn nữa lúc nãy nàng cũng lên tiếng ngăn cản kia mà. Nếu lúc nãy nàng vẫn giữ trầm mặc, vậy thì rất có thể là nàng đang diễn kịch, nhưng nàng không có làm vậy, nàng đã lên tiếng phản đối, hơn nữa lại thật sự đứng về phía mình nữa.

Tư Á trịnh trọng nói:

- Ngươi đừng nhận lời khiêu chiến của hắn! Lưu Sâm, ta biết làm như vậy sẽ ủy khuất ngươi, nhưng không sao đâu, sẽ không có ảnh hưởng gì đâu. Ta vĩnh viễn sẽ đứng bên cạnh ngươi, cùng ngươi đối mặt với tất cả.

Việc không tiếp nhận sự khiêu chiến của người khác là một việc rất mất mặt, bao nhiêu oai phong ở trong học viện sẽ trôi theo dòng nước hết, nhưng hắn chỉ là một ma pháp sư cấp bốn, nếu không chấp nhận khiêu chiến với một ma pháp sư cấp hai thì cũng sẽ chẳng bị tổn hại thanh danh; hơn nữa nàng sẽ đứng về bên hắn, dù cho toàn bộ học viên đều xem thường hắn, nhưng nàng sẽ vẫn thích hắn, vẫn thương hắn như trước.

- Ta biết!

Lưu Sâm dịu dàng ôm lấy đôi vai của nàng:

- Nhưng ta đã chấp nhận, có biết tại sao không? Bởi vì không chỉ có hắn là không thích ta, mà ta cũng không hề thích hắn chút nào!

Tư Á nóng nảy nói:

- Nhưng ma pháp của ngươi chỉ thuộc về cấp bốn, thời gian phải ở học viện tu luyện cũng còn dài....

Lưu Sâm cười ngắt lời nàng:

- Không cần nói thêm! Tư Á, ta còn một chuyện muốn hỏi, những bức thư được nữ tính hóa đó có phải do nàng tự viết không?

Tư Á nghe hỏi vậy thì há hốc miệng, ngơ ngác nhìn hắn:

- Ngươi hỏi thế là ý gì?

- Phản ứng của nàng như thế là đủ rồi, có phải là nàng thật không biết những bức thư đó từ đâu mà tới hay không?

Tư Á kêu lên:

- Chẳng lẽ không phải do ngươi viết à?

- Nếu ta nói cho nàng biết, là ta chưa từng viết thư cho nàng, vậy nàng có tin không?

Lưu Sâm vừa nói, ánh mắt vừa lấp lóe quang mang.

Tư Á kêu to:

- Ta không tin!

Hơn nửa tháng qua, mỗi ngày nàng đều nhận được một bức thư, nhưng bây giờ hắn lại nói là chưa từng viết thư cho nàng, nếu không phải là hắn thì còn là ai chứ? Nam nhân theo đuổi nữ nhân cũng là chuyện rất thường tình, nhưng giả mạo tên người khác để theo đuổi người ta, chuyện như thế thì nàng chưa từng nghĩ tới bao giờ, chứ đừng nói là bản thân đã gặp phải.

Lưu Sâm nói:

- Nhưng tất cả đều là sự thật! Tư Á, nếu ta đoán không sai, chúng ta đã bị kẻ khác mưu hại rồi!

Tư Á thoáng ngây người ra, ánh mắt của hắn rất chân thành, hắn đúng là không có lý do gì để nói dối, nhưng tại sao lại như vậy? Tất cả là vì cái gì chứ?

- Là ai?

Mãi một lúc sau thì Tư Á mới thốt ra được một câu.

- Ta không biết, có thể đây là một trò đùa dai của ai đó đã ôm hận với Na Nhĩ Tư, hoặc giả cũng có thể là chính bản thân của Na Nhĩ Tư cũng không chừng!

Tư Á nhảy dựng lên:

- Là chính hắn ư? Tại sao?

Lưu Sâm đáp:

- Có lẽ là vì hắn muốn tìm một lý do gì đó để khiêu chiến ta! Bởi vì lúc hắn khiêu chiến Khắc Nại, ta đã giúp cho Khắc Nại! Rõ ràng hắn là một kẻ không có phong độ!

- Không, nhất định không phải là hắn!

Tư Á nói:

- Tuy hắn không phải là một kẻ có phong độ, nhưng....hắn là một kẻ kiêu ngạo, mà người kiêu ngạo thì lại không đi làm chuyện này bao giờ!

- Ta cũng nghĩ vậy!

Lưu Sâm tán thành. Người này rất kiêu ngạo, nếu gã muốn khiêu chiến với mình thì vẫn còn nhiều phương thức khác kia mà, tuyệt sẽ không sử dụng lý do tranh đoạt ý trung nhân đâu.

- Nhưng nàng có thể nghĩ tới ai không? Tại sao đối phương lại muốn khơi dậy sự mâu thuẫn giữa ta và Na Nhĩ Tư? Nếu ta và hắn đấu với nhau thì có lợi gì cho đối phương chứ?

Ở tại đây, hắn và Na Nhĩ Tư cũng chỉ là học viên, mà giữa học viên với nhau thì không hề tồn tại những quan hệ phức tạp và lằng nhằng mới phải. Thế nhưng lại có kẻ ra sức thiết kế diệu cục thế này, không cần nói tới những thứ khác, chỉ với những bức thư kia thôi thì cũng đủ để động não rồi.

Theo lời Tư Á nói, hai mươi bức thư kia đều có màu sắc đẹp đẽ, từ việc y thành công khiến cho Tư Á tìm đến phòng mình mà xem, người này quả thật rất thấu hiểu Tư Á, hiểu được làm cách nào để đả động đến trái tim của nàng, và y cũng rất hiểu mình. Y biết rõ mình sẽ không cự tuyệt việc để nữ nhân vào phòng, và sau đó sẽ phát sinh một đoạn "cố sự" với Tư Á; hơn nữa, y cũng hiểu được cả Na Nhĩ Tư. Dưới tình huống như thế, y biết Na Nhĩ Tư nhất định sẽ khiêu chiến!

Hắn, Na Nhĩ Tư và Tư Á, cả ba người đều là những quân cờ ở trên bàn cờ của đối phương, cả ba đều phải bước đi theo con đường mà y đã bày sẵn. Rốt cuộc người này là ai chứ? Mục đích của y là gì? Lưu Sâm không có đáp án cho những câu hỏi đó.

Tư Á trầm mặc một lúc lâu rồi nói:

- Ta không biết! Thật sự ta chẳng nghĩ ra được gì cả.

- Được rồi, mọi chuyện rồi sẽ được sáng tỏ thôi!

Lưu Sâm nhìn thẳng vào mắt nàng rồi nói:

- Ta muốn nói một câu xin lỗi với nàng, có được không?

Đúng vậy, những bức thư kia chỉ là một trò đùa dai, hoặc giả là một mưu kế nào đó, những cảm giác ôn nhu ngay từ lúc đầu đều không do hắn cố ý thiết kế, vậy thì kết cuộc của hôm nay có phải là khá buồn cười hay không? Có phải là không có chút ý nghĩa nào hết hay không?

Tư Á nhẹ dúi đầu vào lòng hắn, nàng vòng tay ôm chặt lấy hắn rồi nói:

- Lưu Sâm, mặc kệ đằng sau chuyện này có ẩn giấu những bí ẩn gì, ta chỉ muốn ngươi hiểu rõ một điều, ta.....ta sẽ cùng ngươi đối diện với nó!

- Nói như vậy thì ra người này đã làm một chuyện tốt rồi!

Lưu Sâm ôm lấy tấm thân mềm mại của nàng rồi cười nói:

- Ít ra thì y đã giúp ta có được một mỹ nữ! Chỉ có một việc khiến ta không thoải mái mà thôi. Hừ, chẳng lẽ ta không biết viết thư tình mà phải nhờ người khác viết thay hay sao?

Tư Á phì cười:

- Ngươi cũng biết à? Vậy được rồi, ngày mai ngươi hãy viết cho ta một bức, để ta xem ai viết hay hơn!

- Đương nhiên thư do ta viết sẽ khác với hắn rồi, thư do tình lang viết sẽ rất êm tai, kiểu như thế này này: "Tiểu Tư Á của ta, nàng là bảo bối thơm tho trong lòng ta....."

Tư Á nghe vậy thì đánh lên ngực hắn mấy cái:

- Thật là buồn nôn, không nghe, không nghe.....

Sau khi đùa giỡn một lúc, tâm tình của hai người cũng thư giãn đi nhiều. Sau khi kết thúc một nụ hôn đắm đuối, Tư Á cất giọng nghiêm túc, nói:

- Lưu Sâm, nghe ta nhé! Chúng ta đừng chấp nhận khiêu chiến, cũng mặc kệ kẻ khác nói thế nào, ngươi không biết đâu, Cách Lạp thức khiêu chiến là một hình thức cực kỳ nghiêm khắc. Na Nhĩ Tư sẽ giết ngươi đấy!

Lưu Sâm trầm ngâm một lúc rồi nói:

- Nàng tin ta không?

- Ta tin ngươi, tin ngươi sau này sẽ có thành tựu lớn!

Tư Á khẽ dụi dụi đầu vào ngực hắn rồi nói tiếp:

- Nhưng nếu muốn tiến bộ trong ma pháp thì cần có thời gian, mà chúng ta lại có rất nhiều thời gian. Trong tương lai, ngươi nhất định sẽ vượt trội hơn cả Na Nhĩ Tư....

- Chỉ cần nàng tin ta là đủ rồi! Sự khiêu chiến của hắn sẽ không gây uy hiếp đến tính mạng của ta đâu!

Không uy hiếp đến tính mạng thì đã là gì? Chỉ là trò cười mà thôi!

Vào thời khắc này, hắn ưỡn thẳng ngực, có lẽ học viện đã sắp được náo nhiệt rồi, là nhờ sự việc của ma pháp sư cấp hai kia mà náo nhiệt đây!

Ánh mắt của Tư Á sáng rực lên:

- Ngươi có biện pháp tốt để ứng phó à?

Thấy hắn mỉm cười, nàng đột nhiên cảm thấy hắn có lòng tin tuyệt đối. Đáng lẽ khi một ma pháp sư cấp bốn quyết đấu với một ma pháp sư cấp hai, thì bất luận là ai cũng không thể trả lời đầy tự tin được, nhưng hắn từ đầu tới cuối vẫn trả lời chắc nịch, vì vậy mà nàng rất tin tưởng hắn. Có lẽ đó là một loại tin tưởng đối với tình nhân vậy.

Lưu Sâm mỉm cười nhìn nàng:

- Nàng có thể đến hiện trường để xem! Nếu ta thắng, nàng hãy tặng cho ta một nụ hôn ở ngay hiện trường nhé!

Tư Á vui vẻ ghé sát đôi môi đỏ mọng của mình đến gần môi hắn, rồi nói:

- Bây giờ ta tặng ngươi một nụ hôn, ngươi hãy thắng cho ta xem nào!

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Bách Biến Tiêu Hồn


Chương sau
Danh sách chương