Chí Tôn Tiên Đạo

Chương 13: Liên tục chiến đấu

Chương sau
Danh sách chương

Tống Ngọc Dao đang ở phía dưới chờ Tiết Lăng Vân, trông thấy Tiết Lăng Vân đến liền cười nói:

- Chúc mừng ngươi! Nhẹ nhàng như vậy đã chiến thắng đối thủ!

Tiết Lăng Vân nói:

- Tuy thắng nhưng không có vinh quang, đối thủ quá yếu, chỉ có tu vi Trúc Cơ kỳ mà thôi, tu vi của ta cao hơn hắn quá nhiều, hắn không thể nào là đối thủ của ta!

Tống Ngọc Dao gật đầu, nói:

- Đối thủ này đúng là quá yếu, nhưng qua mỗi trận đấu đối thủ của ngươi sẽ càng ngày càng mạnh. Hai người Tiêu Thanh Tùng cùng Trương Tử Ẩn phỏng chừng đã đột phá Nguyên Anh kỳ rồi, Lâm Phượng Vũ cùng Triệu Chí Bình đều là Kim Đan hậu kỳ, nếu ngươi gặp phải bọn hắn nên cẩn thận một chút!

Tiết Lăng Vân gật đầu, cười nói:

- Đó là đương nhiên! Ta cũng chưa chắc đã thua bọn hắn! Sư phụ, ngươi luyện chế cho ta thanh Hàn Ngọc Kiếm này đúng là đồ tốt, so với pháp bảo của mấy đệ tử khác mạnh hơn nhiều!

Bây giờ đang ở nơi đông người, Tiết Lăng Vân cùng Tống Ngọc Dao không dám làm bậy, cho nên Tống Ngọc Dao bây giờ chỉ là "sư phụ" của hắn.

Tống Ngọc Dao đắc ý cười, nói:

- Thanh Hàn Ngọc Kiếm này được dùng Vạn Niên Hàn Ngọc luyện chế mà thành, Vạn Niên Hàn Ngọc chỉ có ở Cực Bắc - Băng Hàn Chi Địa, năm đó sư tổ của ngươi phải tốn chín trâu hai hổ sức lực mới đạt được, sau này sư tổ ngươi đem khối Vạn Viên Hàn Ngọc đó truyền lại cho ta, ta trước vẫn không nỡ dùng đấy!

Tiết Lăng Vân trong lòng đầy cảm động, biết được Tống Ngọc Dao đã đem những thứ quý nhất đều ình. Thật ra khối Vạn Niên Hàn Ngọc này đối Tống Ngọc Dao có tác dụng còn lớn hơn so với hắn, dù sao tu vi của nàng cao hơn hắn nhiều, nhưng Tống Ngọc Dao vẫn cố ý dùng khối Vạn Niên Hàn Ngọc đó để luyện chế một thanh bảo kiếm cho hắn.

Tống Ngọc Dao nói tiếp:

- Lăng Vân, chúng ta đi xem những người khác tỷ thí đi, trận này ngươi thắng quá nhẹ nhàng rồi!

Sau đó, hai ngươi bắt đầu quan sát trận đấu của những đệ tử khác. Những đệ tử đời thứ ba này ngoại trừ một số ít đã đạt tới Kim Đan hậu kỳ thậm chí có thể là Nguyên Anh kỳ bên ngoài, hầu hết đều là Kim Đan sơ kỳ hoặc trung kỳ, ngẫu nhiễn có mấy cái Trúc Cơ kỳ.

Các trưởng bối giống như cố ý đem mấy cái "ưu tú đệ tử" phân ra ( không đấu với nhau), cho nên ngày tỷ võ đầu tiên không có gì hấp dẫn, Tiết Lăng Vân cùng Tống Ngọc Dao dạo qua một vòng rồi quay về Ngọc Trúc Phong.

Mỗi người trong một ngày chỉ tiến hành tỷ võ một lần, ngoại trừ Tiết Lăng Vân chiến thắng rất là nhẹ nhàng bên ngoài, hầu như tất cả mọi người đều sử dụng hết bản lĩnh mới có thể chiến thắng đối thủ, bọn hắn đều tiêu hao cực lớn chân nguyên, cần một khoảng thời gian mới có thể hồi phục. Còn có những người bị thương, cũng cần thời gian chữa trị, người chiến thắng còn phải tham gia trận đấu vào hôm sau.

******

Ngày hôm sau, người tham gia tỷ võ chỉ còn 20 người, những người khác đều đã bị loại, những đệ tử bị loại bây giờ đang quan sát 20 người còn lại tỷ võ, bất quá bọn họ đều vây quanh lôi đài của bốn người Tiêu Thanh Tùng, Trương Tử Ẩn, Triệu Chí Bình, Lâm Phượng Vũ chờ mong được thấy biểu hiện đặc sắc của bọn hắn.

Đối thủ hôm nay của Tiết Lăng Vân là một nữ tử, nữ tử này lớn lên cũng có chút xinh đẹp, nàng hướng Tiết Lăng Vân mỉm cười nói:

- Tiểu nữ tên là Tiếu Diễm Cầm, mong sư huynh chỉ giáo!

Tiết Lăng Vân cũng đáp lễ, nói:

- Tại hạ Tiết Lăng Vân, sư muội xin mời!

Tiếu Diễm Cầm trên mặt vẫn mỉm cười nhưng trong lòng nàng cực kỳ chấn động, nàng đã nghe qua "đại danh" của Tiết Lăng Vân, biết rõ Tiết Lăng Vân là một tên "phế vật" trước kia không thể tu luyện, bây giờ chắc chỉ có Trúc Cơ kỳ tu vi, làm sao hắn không bị Mị Thuật của mình mê hoặc, chẳng lẽ tu vi của hắn cao hơn mình.

Thì ra, ngay từ đầu Tiếu Diễm Cầm đã sữ dụng Mị Thuật đối phó với Tiết Lăng Vân, tuy nhiên người của danh môn chính phái đi tu luyện Mị Thuật có chút kỳ quái, nhưng Tiếu Diễm Cầm chỉ muốn trêu chọc một chút tên "phế vật" trong truyền thuyết này mà thôi, cũng không có hứng thú gì với hắn.

Tiếu Diễm Cầm không tin mình thất bại, lại hướng về phía Tiết Lăng Vân nở cười quyến rũ, giờ phút này Tiết Lăng Vân đã cảm giác được có chút khác thường, nụ cười của nàng rất kỳ quái, tựa hồ muốn nhiễu loạn tâm thần người khác.

- Hừ!

Tiết Lăng Vân hừ lạnh một tiếng.

Không nói nhiều lời, Hàn Ngọc Kiếm trong tay hắn hướng không trung vung lên, một đạo lôi điên màu tím từ trên trời đánh xuống hướng về phía Tiếu Diễm Cầm.

Ầm...

Lôi điện màu tím đánh trúng người Tiếu Diễm Cầm.

Tử Lôi Thuật!

Mặc dù hầu hết mọi người đều đi quan sát trận đấu của bốn tên tinh anh đệ tử kia, nhưng vẫn có người chú ý tới Tiết Lăng Vân phát ra "Tử Lôi Thuật", những người đó trợn mắt há mồm, bộ dạng không thể tin được.

Phải biết rằng, Tử Lôi Thuật là pháp thuật chỉ có Kim Đan kỳ tu vi mới có thể sử dụng, chẳng lẽ tên "phế vật" trong truyền thuyết kia đã đạt đến Kim Đan kỳ rồi.

Còn Tiếu Diễm Cầm bây giờ, tóc của nàng dựng đứng, sắc mặt cháy đen, miệng mở thật to, ngây ngốc nhìn Tiết Lăng Vân, nàng chỉ muốn dùng Mị Thuật trêu chọc một chút tên phế vật trong truyền thuyết này mà thôi, nhưng không nghĩ đến mình lại trúng phải một đòn nặng như vậy.

Phanh

~~

Một tiếng vang trầm đục, Tiếu Diễm Cầm ngã trên mặt đất, một vị sư thúc ở bên cạnh vội vàng đem Tiếu Diễm Cầm đở dậy, đồng thời tuyên bố Tiết Lăng Vân chiến thắng.

- Ha Ha ha...!

Tống Ngọc Dao cười.

Tống Ngọc Dao đang chờ đệ tử của mình, giờ phút này nàng ha ha cười không ngừng, Tiết Lăng Vân có chút buốn bực, nói:

- Sư phụ, ngươi cười cái gì vậy? Còn có, đối thủ hôm nay thật kỳ quái, nàng vì sao đứng yên một chỗ, chỉ dùng mắt nhìn ta chằm chằm?

- Ha ha ha...!

Tống Ngọc Dao lại một trận cười.

- Lăng Vân, nữ tử kia đang dùng Mị Thuật để mê hoặc tâm thần của ngươi, bất quá vu vi của nàng qua thấp nên không có tác dụng, ai ngờ ngươi dùng một Tử Lôi Thuật đánh trúng nữ tử kia!

Tống Ngọc Dao giải thích.

Tiết Lăng Vân giờ mới hiểu được chuyện gì đã sảy ra, thầy trò hai người lại đi quan sát vài trận đấu, sau đó mới trở về Ngọc Trúc Phong.

******

Ngày thứ ba, tham gia tỷ võ chỉ còn lại 10 người, vốn dĩ là 13 người, nhưng 3 người kia bị thương quá nặng, không cách nào tiếp tục tham gia tỷ võ, cho nên chỉ còn lại 10 người.

Giờ phút này đại bộ phận tham gia tỷ võ đã bị loại, chỉ còn lại mười người tiếp tục thi đấu, có người nhìn thấy trận đấu của Tiết Lăng Vân ngày hôm qua, đều một bộ dạng không tin tưởng, bọn họ đều quyết định hảo hảo quan sát Tiết Lăng Vân tỷ võ, xem hắn có thể kiên trì đến lúc nào.

Tiết Lăng Vân cũng quan sát chín người còn lại, những người này chắc hẳn là tinh anh trong các đệ tử đời thứ ba, trong đó có cả bốn người Tiêu Thanh Tùng, Lâm Phượng Vũ, Trương Tử Ẩn, Triệu Chí Bình.

Sau đó 10 người chia làm năm cặp, bắt đầu tiến hành tỷ võ.

Đứng đối diện Tiết Lăng Vân là một người trẻ tuổi, người trẻ tuổi kia hướng Tiết Lăng Vân thi lễ, nói:

- Sư huynh tốt! Tại hạ Nhạc Vân Phàm, xin được chỉ giáo!

Tiết Lăng Vân đáp lễ, nói:

- Tiết Lăng Vân! Xin được chỉ giáo!

Nhạc Vân Phàm cẩn thận quan sát Tiết Lăng Vân, hắn trước đây cũng nghe nói qua biệt danh "phế vật" của Tiết Lăng Vân, nhưng Tiết Lăng Vân có thể một đường chiến thắng đến giờ, thì chắc chắn hắn không phải là một tên "phế vật" như lời đồn, nói không chừng hắn cũng có thủ đoạn kinh người nào đó.

Lập tức hai người bắt đầu giao đấu, tay phải của Nhạc Vân Phàm vung lên một cái, một đạo lục quang xuất hiện, một món pháp bảo Ngọc Như Ý hướng về phía Tiết Lăng Vân đánh tới.

Tiết Lăng Vân đứng yên một chỗ, Hàn Ngọc Kiếm trong tay hắn hướng phía trước vung lên, một đạo kiếm khí hướng phía trước lao đi, lập tức đem pháp bảo Ngọc Như Ý kia đánh rớt trên mặt đấy.

Hai người chỉ thăm dò nhau mà thôi, lúc này cả hai đã biết được pháp lực của đôi phương rất mạnh, ít nhất đều là Kim Đan kỳ tu vi.

- Tiết sư huynh quả nhiên lợi hại, sư đệ đành bêu xấu vậy!

Nhạc Vân Phàm ha ha cười nói.

Chỉ thấy thần thể của Nhạc Vân Phàm lóe lên một cái, đột nhiên biến thành hai người, hai người đó lại lóe lên lần nữa từ hai liền biến thành bốn, tiếp theo từ bốn lại biến thành tám, từ tám lại biến thành mười sáu. Trước mắt Tiết Lăng Vân thoáng cái đã xuất hiện mười sáu tên Nhạc Vân Phàm.

Cũng không biết Nhạc Vân Phàm sử dụng đạo thuật là gì, Tiết Lăng Vân không có cách nào nhìn ra những huyễn ảnh này đâu là người thật và đâu là huyễn ảnh.

Những đệ tử xung quanh đang xem cuộc chiến của hai người, giờ phút này tất cả đều ngây người. Ở bên ngoài có hai người thuộc đời thứ hai cũng đang xem cuộc chiến, một người là sư phụ của Nhạc Vân Phàm - Phàm, lúc này Phàm mỉm cười nhìn vị sư đệ bên cạnh mình.

- Lưu sư đệ! Ta đem Huyễn Ma Châu của bổn môn đưa cho Vân Phàm, hắn lại có thể ngộ ra nhiều biến hóa như vậy, thật là không đơn giản a!

Phàm cười nói.

Nhìn thấy đệ tử của mình sắp chiến thắng, Phàm trên mặt hết sức đắc ý. Hắn cũng rất khiếp sợ đối với Tiết Lăng Vân, chỉ ngắn ngủi vài năm Tiết Lăng Vân đã đạt đến Kim Đan kỳ tu vi, thật khiến người khác phải sợ hãi.

Tiết Lăng Vân bay đên giữa không trung, những huyễn ảnh đó cũng đuổi theo sau, những huyễn ảnh này gắt gao bao vây quanh Tiết Lăng Vân, Tiết Lăng Vân biết rõ trong đó có mọt cái là thật nhưng lại không cách nào phân biệt được.

- Ha ha ha...!

Tiết Lăng Vân cười dài.

Hắn đột nhiễn cười lên một tiếng, hắn lúc này tuy khiếp sợ nhưng vẫn bình tĩnh, hắn giờ Hàn Ngọc Kiếm lên cao, đột nhiên hướng phía dưới vung xuống, lập tức từng đạo kiếm khí lập lòe từ trên không trung đánh xuống, trong vong bán kính 30m đều bị kiếm khí bao phủ vào bên trong.

- Không... không có khả năng, hắn sử dụng chính là Lạc Anh, chiêu đó cần Kim Đan hậu kỳ tu vi mới có thể sử dụng a!

Phàm nói.

Phàm vẻ mặt khó có thể tin được, nhìn chằm chằm vào Tiết Lăng Vân.

"Lạc Anh" là một chiêu trong Thu Thủy Kiếm Pháp, là một chiêu tấn công phạm vi lớn duy nhất trong Thu Thủy Kiếm Pháp, nếu muốn sử dụng Lạc Anh ít nhất phải có tu vi Kim Đan hậu kỳ mới được, bất quá rất nhiều đệ tử của Trường Sinh Môn suốt đời đều không học được nó, bởi vì muốn học được nó không đơn giản cần tu vi cao thâm, mà quan trọng nhất là ngộ tính cùng năng khiếu. Phàm nằm mơ cũng không nghĩ tới Tiết Lăng Vân có thể học được Lac Anh, chuyện này thật sự quá rung động.

Không chỉ có Phàm, giờ phút này tất cả mọi người đang xem xuộc chiến cũng cực kỳ rung động, đây chính là "phế vật" trong truyền thuyết sao? Vì sao hắn tu luyện chỉ có năm năm đã đạt đến Kim Đan hậu kỳ tu vi? Vì sao hắn chỉ có Kim Đan hậu kỳ tu vi đã có thể học được Lạc Anh?

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Chí Tôn Tiên Đạo


Chương sau
Danh sách chương