Cửu U Long Giới

Chương 59: Bị tập kích trong đêm (Hạ)

Chương sau
Danh sách chương

Đồ án này rõ ràng là một loại kí hiệu đặc biệt, tuy Bạch Khởi không hiểu đây rốt cuộc là cái gì, nhưng sơ đồ vẽ lên này vẫn khiến cho Bạch Khởi hơi sửng sốt, chỉ trong nháy mắt tên thích khách bên đó đã không hề do dự lấy một con dao dấu ở cánh tay còn lại đâm thẳng về phía cổ Bạch Khởi.

"Phụt~" May mà Bạch Khởi kịp tránh, con dao này chỉ cứa rách cổ Bạch Khởi, để lại một vết thương không sâu không nông, máu đỏ tươi từ trên chiếc cổ trắng nõn của Bạch Khởi chảy xuống.

"Rẹt" Lúc này Bạch Khởi cũng không do dự nữa, trong cơn tức giận, trực tiếp chặt đứt cổ đối phương, trong nháy mắt từ bên ngoài phòng truyền đến âm thanh một trận chém giết, âm thanh kiếm sắt va chạm không dứt bên tai, toàn bộ đội bảo vệ của Bạch gia và những kẻ lạ mặt đang liều mạng chém giết nhau ở bên ngoài.

"Rầm~" Cánh cửa nơi Bạch Khởi ở bị đá văng ra, Áo Ba Mã vội vội vàng vàng xông vào, lo lắng nói với Bạch Khởi: "Thiếu gia. Thiếu gia, không hay rồi, có thích khách……có thích khách, ngài mau……"

Vừa dứt lời, một lưỡi dao xuất hiện sau lưng Áo Ba Mã, đó lại chính là ông chủ của quán rượu này, lúc này vẻ mặt ôn hòa đó của hắn đã biến mất, thay vào đó là vẻ mặt hung ác, ánh mắt giống như con sói tàn nhẫn đó khiến cho người ta phải khiếp sợ.

"A Bố!" Thấy đoản kiếm xuyên qua ngực Áo Ba Mã, sắc mặt Bạch Khởi biến đổi, vội vàng xông qua đó, Bạch Khởi bây giờ có thể nói là nộ hỏa xung thiên, gần như phát điên xông tới.

Nhưng khi Bạch Khởi sắp đến, sau lưng lão chủ quán đó xuất hiện một thanh kiếm dài, trong khi đối phương chưa kịp phản ứng thì nó đã kết kiễu mạng sống của hắn, người ra tay không phải người ngoài, mà chính là Tác Luân, đội trưởng thân vệ của Bạch Kình Thiên, trên mặt Tác Luân vẫn giữ vẻ lạnh lùng đó, nhưng trên người lại không mặc áo giáp, vài vết thương máu chảy đầm đìa xuất hiện trên người Tác Luân, những giọt máu đỏ sẫm "Tí tách" từ trên người Tác Luân nhỏ xuống, nhuốm đỏ một khoảng sàn nhà.

Có điều Tác Luân lại không hề có cảm giác gì vì điều đó, sau khi giết chết tên chủ quán, Tác Luân ngay lập tức đến bên cạnh Bạch Khởi, kinh ngạc nhìn hai tên thích khách chết thảm dưới đất, sau đó thấp giọng nói với Bạch Khởi: " Thiếu gia….. . Cậu hãy ở bên cạnh ta, lần này đối phương đến đã có sự chuẩn bị, xin cậu đừng đi lại lung tung, ta sẽ bảo vệ cậu."

"Không…… ta không cần ngươi bảo vệ, Tác Luân, hãy đi cùng ta giết chết bọn chúng……" Sau khi Bạch Khởi nghe xong lời nói đó liền lạnh lùng nói, nói xong tiện tay nhặt thanh kiếm dài mà bọn thích khách sử dụng, trên người phát ra đấu khí màu vàng đất trực tiếp xông ra ngoài.

Sau khi thấy Bạch Khởi xông ra, Tác Luân sững sờ, nhìn hướng Bạch Khởi biến mất, thì thào tự nói với mình: " Đại đấu sư? Sao có thể…… thiếu gia mới bao nhiêu tuổi……. chẳng phải người ta nói cậu ta là kẻ ngốc hay sao?" Nguồn truyện: Truyện FULL

Nhưng dù sao Tác Luân cũng là một quân nhân ưu tú đã trải qua trăm trận, tuy Bạch Khởi đem đến cho ông ta sự chấn động không nhỏ, nhưng rất nhanh ông ta đã bình thường trở lại, cũng không do dự, trên người cũng phát ra thứ quang mang vàng đất đó, theo sau Bạch Khởi cùng nhau chém giết chết bọn thích khách.

Lúc này trong cả quán rượu lửa sáng rực trời, các hộ vệ gia tộc và bọn thích khách đó giao đấu với nhau, nhìn kĩ không khó phát hiện ra những tên thích khách này chính là những tên dong binh lúc ban ngày, còn có cả tên chủ quán và và bọn tiểu nhị, có thể nói …… đây chính là một cái hắc điếm, một cái hắc điếm được chuẩn bị vì Bạch Khởi, còn về việc những người ở đây trước kia đều đã đi đâu rồi…… câu hỏi này có thể dễ dàng đoán ra.

"Viu~" Vì cái chết của A Bố, Bạch Khởi vô cùng tức giận, xông ra ngoài như một con sư tử phát điên, không chút nương tay mở ra trận tàn sát đầu tiên trong cuộc đời hắn.

Không thể phủ nhận, những tên thích khách này rất ưu tú, cho dù là tài nghệ ám sát như thế nào thì ít nhất bọn chúng đều là những tử sĩ trung thành, mặc dù hộ vệ của Bạch gia đã phản ứng rất nhanh, chém giết bọn chúng và chiếm ưu thế, nhưng bọn chúng lại không hề có một kẻ lùi bước, dường như đã chuẩn bị cho cái chết, từng kẻ một đều lấy mạng đổi mạng mà chiến đấu, gây ra tổn thất rất lớn cho hộ vệ của Bạch Gia, trên đất đã nằm xuống hàng chục người, người của hai bên vẫn còn, có điều số thi thể của bọn thích khách lại nhiều hơn một chút.

"Ta giết các ngươi……" Bạch Khởi xông ra, một kiếm xuyên qua tim tên thích khách, sau khi giải cứu một vệ binh, tiếp tục xông ra, những tên thích khách này tuy đều là tử sĩ, liều mạng chém giết như không muốn sống, nhưng thực lực lại không mạnh, đa số đều là cấp đấu sĩ, thỉnh thoảng cũng có hai đấu sư, nhưng rõ ràng bọn chúng đã gặp phải đại đấu sư như Bạch Khởi, chỉ có thể trói tay chịu chết mà thôi.

Mà Tác Luân cũng xông ra, nhưng ông ta không may mắn như Bạch Khởi, trực tiếp mở ra cuộc tàn sát đơn phương, xui xẻo gặp một cao thủ, một đại đấu sư của phía đối phương, hai người giao đấu, chém giết lẫn nhau trên một khoảng trống của quán rượu này.

"Đinh đinh keng keng" Tiếng kiếm sắt đập vào nhau không ngừng bên tai, Bạch Khởi không ngừng vung chiếc kiếm dài trong tay, cũng không biết đã giết bao nhiêu người, một lúc lâu sau đó, khi Bạch Khởi dừng lại, những tên thích khách đều đã chết sạch, và Tác Luân cũng giải quyết được tên đại đấu sĩ phía đối phương, phế đi võ công của hắn, xung quanh những người gia tộc hộ vệ còn sót lại đều đứng đó, vẻ mặt kính nể nhìn Bạch Khởi, không còn cái cảm giác bình thản như lúc đầu gặp Bạch Khởi nữa.

Hiển nhiên Bạch Khởi đã dùng sức mạnh và sự hung ác của mình để chinh phục những người hộ vệ này, khiến họ vô cùng kính nể.

"Thiếu gia, chỉ còn lại một tên còn sống." Tác Luân trút bỏ dáng vẻ mệt mỏi, đến bên Bạch Khởi nói nhỏ, khi nói những lời này, thái độ rõ ràng có sự khác biệt với trước đây, có vẻ cung kính hơn rất nhiều.

Có lẽ trước đây Tác Luân không hề kính trọng Bạch Khởi, người mà ông ấy kính trọng là Bạch Kình Thiên, việc bảo vệ Bạch Khởi chẳng qua chỉ là lòng trung thành với Bạch Kình thiên mà thôi, thực ra trong lòng ông ấy rất coi thường Bạch Khởi, thiếu gia ngu ngốc như lời đồn đại, có điều bây giờ, trải qua trận đánh này, rõ ràng Tác Luân đã thay đổi cách nhìn về Bạch Khởi, thậm chí còn có vẻ cung kính hơn rất nhiều, dù sao người trên thế giới này đều kính trọng cường giả, Bạch Khởi tuy hiện nay chưa được coi là cường giả nhưng tiền đồ tương lai của hắn không thể nói trước được, đáng nhận được sự kính trọng của Tác Luân.

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Cửu U Long Giới


Chương sau
Danh sách chương