Đan Vũ Càn Khôn

Chương 34: Buông tay đánh cược một lần


- Đồng tộc tranh tài, vốn là luận bàn, Tần Ninh này, aizz...

- Tần Ninh hơi quá đáng!

- Sao lại không chút lưu tình như thế, Tần Khang ở trên đài vẫn đối với hắn cấp bậc lễ nghĩa có thừa, Tần Ninh lại vẫn một chút tình cảm cũng không cho! Đến cùng có phải là tộc nhân Tần gia không!

Rất nhiều tộc nhân đối với cách làm của Tần Ninh không khỏi cảm thấy có chút lạnh lùng.

- Tần Ninh này tuy rằng là thiên phú không tồi, nhưng tính cách lại cổ quái.

Tần Phàm trông thấy một màn này, cũng không khỏi có chút nhíu mày thoáng một phát. Mà ở đáy lòng của hắn đối với thiếu niên trầm mặc kia lại có một loại cảm giác đặc biệt, nhưng nhất thời lại nói không nên lời là vấn đề gì.

Trọng tài đi đến dưới đài, kiểm tra thương thế Tần Khang một chút, phát hiện còn có sinh cơ, lúc này mới thở dài một hơi, lập tức gọi người đến đưa hắn đi cứu trị.

- Tần Ninh, mọi người vốn là tộc nhân, Tần Khang vừa rồi không đắc tội với ngươi, vì sao phải hạ nặng tay như vậy?

Trọng tài đối với cách làm của Tần Ninh cũng có chút bất mãn.

- Trận tiếp theo.

Tần Ninh không trả lời, chỉ là trong miệng lạnh lùng nhổ ra ba chữ. Đây cũng là câu duy nhất hắn nói sau khi lên đài.

Sau đó liền trông thấy ánh mắt hắn âm lãnh đảo qua trên người Tần Phàm dưới đài.

- Tần Ninh thắng!

Thấy Tần Ninh không trả lời, tộc nhân phụ trách trọng tài cũng không làm gì được hắn, chỉ đành bất đắc dĩ tuyên bố Tần Ninh thắng lợi, sau đó tuyên bố trận đấu tiếp theo:

- Tần Phàm đấu với Tần Ninh, chuẩn bị bắt đầu.

- Hắc hắc, xú tiểu tử, Tần Ninh xem ra ngươi khó đối phó ah, một hồi muốn mượn lực lượng của ta ngươi cứ nói đi! Bất quá ta chỉ có thể tạm thời tăng năng lực của ngươi tới trình độ Võ Giả lục cấp thôi, có thể đánh thắng hay không, phải xem vào ngươi rồi, loại tình huống này lão phu cũng không thể hiện thân.

Lúc này thanh âm của Cổ Mặc truyền đến.

- Vậy là đủ rồi.

Tần Phàm trầm giọng nói, mới vừa rồi bị ánh mắt Tần Ninh đảo qua, chẳng biết tại sao, đáy lòng của hắn lại đột nhiên dâng lên một cỗ chiến ý, muốn buông tay đánh cược một lần, phát huy đến tận cùng!

Trường bào vung lên, lập tức ống tay áo che lấy bộ mặt, Tần Phàm lặng yên uống một khỏa dược hoàn màu đỏ, sau đó thân hình ưu nhã bay lên trên đài tỷ võ. Cũng cùng lúc đó, đầu Tần Ninh cũng đột nhiên nâng lên, ánh mắt của hai người mãnh liệt đụng vào nhau, như là hai đầu Mãnh Hổ không thể buông tha, đều vận sức chờ phát động, đợi đối phương một có dị động sẽ nhào tới cắn xé chém giết!

- Tiểu tử, đây là linh hoàn ngươi luyện chế vừa rồi sao? Ngươi mới vừa vặn đột phá đến cảnh giới võ giả, nhanh như vậy đã dùng luyện dược thân thể của ngươi thật sự có thể chịu đựng được sao?

Nhưng vào lúc này, thanh âm có chút lo lắng của Cổ Mặc truyền đến. Vừa rồi sau tranh tài cấp võ đồ, đoạn thời gian rời đi kia, Tần Phàm chính là đi luyện chế linh hoàn này!

- Yên tâm đi, không có chuyện gì đâu, linh hoàn này tên là tăng khí hoàn, sau khi phục dụng có thể tăng cường lực lượng của ta chừng hai thành, tuy rằng sau khi dược lực phát hủy ra cảm giác rát đau đớn, nhưng lại không tạo thành bất luận tổn hại nào cho cơ thể.

Tần Phàm nghe thấy lo lắng nhàn nhạt từ trong lời Cổ Mặc, trong nội tâm không khỏi cũng có chút ấm áp. Nhưng nháy mắt sau đó, dược lực của tăng khí hoàn liền bắt đầu phát huy ra ra, toàn thân truyền đến loại cảm giác đau đớn tê tâm phế liệt kia khiến khóe miệng của hắn không khỏi hở ra, cơ bắp trên mặt cũng kéo ra.

Bất quá, Tần Phàm ý chí kiên định, âm thầm cắn chặt răng, cũng không phát ra một tiếng kêu đau, ngược lại vì đau đớn mà mang theo một tia điên cuồng, không thể chờ đợi được muốn trút hết lực lượng toàn thân ra ngoài.

Tần Ninh ở đối diện vẫn không nói một lời, chỉ là ánh mắt càng thêm âm lãnh, hiện lên một tia thần sắc khát máu, thoạt nhìn giống như dã thú vậy.

- Tần Ninh, đồng tộc tranh tài ý ở luận bàn, không thể xuống tay nặng nữa.

Tộc nhân phụ trách trọng tài nghiêm túc nói với Tần Ninh, có chút bận tâm cho Tần Phàm, lấy tiềm lực mà Tần Phàm hiển lộ ra, nếu có cái gì sơ xuất, đó sẽ là tổn thất của Nam Phong Tần gia.

- Quyền cước không có mắt.

Trong miệng Tần Ninh cũng chỉ lạnh lùng phun ra mấy chữ, giống như thờ ơ với lời của trọng tại vậy.

- Tần Phàm, chính ngươi cẩn thận một chút, nếu gặp tình huống đối phó không được lập tức hô ngừng, ta sẽ ra tay giúp ngươi ngăn lại ah.

Trọng tài kia nhướng mày, chỉ đành xoay người qua chỗ khác dặn dò Tần Phàm.

- Đa tạ hảo ý, nhưng ta sẽ không thua đâu

Khiến trọng tài cảm thấy kinh ngạc chính là, Tần Phàm cũng tin tưởng mười phần, tựa hồ một chút cũng không sợ Tần Ninh.

- Tranh tài bắt đầu!

Trọng tài kia không cách nào, lắc đầu, chỉ đành cao giọng tuyên bố.

Cơ hồ trong tích tắc khi trọng tài tuyên bố bắt đầu, thân hình hai người cũng cùng lúc phóng về phía đối phương, cũng trong nháy mắt này, Tần Phàm đã biêt hiện giờ chênh lệch thế nào với Tần Ninh, vô luận là tốc độ hay là lực lượng khí thế, hắn đều xa xa không kịp!

Nếu như tới liều mạng, tin tưởng rất nhanh hắn cũng sẽ bị thương nặng!

- Lão đầu, cho ta mượn lực lượng!

Nội tâm Tần Phàm rống to một tiếng, theo dược lực cuồng bạo của tăng khí hoàn trùng kích, ngược lại khiến hắn tăng thêm vài phần điên cuồng.

- Hắc hắc, vậy cẩn thận rồi, truyền công này cũng sẽ có chút đau đớn đấy.

Cổ Mặc trêu tức mà cười cười, sau đó Tần Phàm liền cảm giác được một cỗ lực lượng trực tiếp trùng kích đến Vũ Điền Khí Hải, theo đó còn có cảm giác đau đớn cực kỳ mãnh liệt, khiến hắn khó chịu được muốn lập tức ngất đi!

- Ah ――

Tần Phàm rốt cục chịu đựng không nổi, buồn bực hừ một tiếng, vốn cảm giác tăng khí hoàn mang đến đã khiến Tần Phàm khó có thể chịu nổi, giờ lại tăng thêm vài phần đau đớn, khiến thần kinh hắn một số gần như đứt đoạn, thiếu chút đã ngã nhào xuống đất

Ngược lại hít một hơi hơi lạnh, Tần Phàm cố gắng ngóc mặt lên, lập tức liền phát hiện Tần Ninh đã gần ngay trước mắt, tốc độ kia nhanh vô cùng, cộng thêm Tần Phàm phải chống cự đau đớn tra tấn trong cơ thể, trong khoảng thời gian căn bản không kịp né tránh!

Bành!

Thân hình Tần Phàm bị Tần Ninh một quyền đánh bay, nặng nề ngã trên mặt đất, cả mặt đất đều chấn động vài cái, nhưng may mắn là không ngã ra ngoài tràng.

Bất quá, Tần Ninh cũng không cho Tần Phàm một chút thời gian để điều chỉnh, chỉ thấy khóe miệng của hắn lộ ra một vòng vui vẻ âm hàn, sau đó thân hình như sư tử vồ thỏ, khí kình của Tảo Vân Cước lập tức xoáy lên mảng lớn bụi mù trên đài tỷ võ, giống như gió thu quét lá rách, mang tất cả Thiên địa, khí kình cuồng bạo ập về phía thân thể Tần Phàm trên măt đất.

Kỳ thật, Tần Phàm dựa vào cường độ khí lực hiện giờ của hắn, cũng không bị thương gì nặng. Chỉ là hắn hiện giờ đang đối kháng với đau đớn trong cơ thể, ba cỗ lực lượng hỗn hợp một chỗ trong cơ thể, cho nên trong khoảng thời gian ngắn cũng không thể lập tức đứng lên, chỉ là dựa vào kinh nghiệm và trực giác phong phú, lăn tại chỗ một vòng, chật vật tránh khỏi một kích này.

Mặc dù không trực tiếp đánh trúng, nhưng lực lượng Tảo Vân Cước của Tần Ninh cường hãn thế nào, mặt đất của luận võ đài cũng bị hắn trực tiếp đánh ra một hố sâu, có chút đá vụn càng bắn lên trên người Tần Phàm, lập tức cạo phá da, máu tươi chảy đầm đìa, bộ dáng có chút đáng sợ.

- Hừ.

Công kích của Tần Ninh cũng không ngừng lại, thân hình hai bước nhảy lên, thậm chí ngay cả cơ hội để Tần Phàm đứng lên cũng không cho, Tảo Vân Cước liên tiếp, nện cho toàn bộ võ đài đến đá bay tung tóe.

- Tiểu Phàm...

Tần Li xa xa trông thấy này một màn, âm thầm lo lắng, nhưng trong lòng lại quyết định, một hồi nếu như Tần Ninh lại nặng tay nữa, cho dù phá hư quy tắc, nàng cũng phải trực tiếp nhảy đến trên đài giúp hắn ngăn lại. Mà Tần Hồng trên đài cao trông thấy Tần Phàm thành ra vậy, cũng không khỏi "phốc" cái thoáng cái đứng người lên.

- Thiếu niên gọi là Tần Ninh này tính cách cũng có chút cổ quái, đồng tộc tranh tài cũng cho rằng giống như sinh tử tương bác, sư tử vồ thỏ cũng dùng toàn lực, cũng không biết là chuyện tốt hay xấu nữa.

Lúc này Điền Phong nhíu hai mắt lại nói, bất quá chẳng biết tại sao, trong lòng của hắn nhưng lại không hiểu sao lại cảm thấy Tần Phàm sẽ chuyển bại thành thắng.

- Aizz, điền tộc trưởng có chỗ không biết, cha mẹ Tần Ninh lúc hắn còn rất nhỏ đã không còn trên nhân thế, cho nên tính cách của Tần Ninh cũng trở nên vô cùng quái gở, hai năm qua càng lớn gan một mình xâm nhập Yêu Thú Hoang Nguyên, cả ngày làm bạn với dã thú, tính cách càng thêm bạo ngược.

Lúc này Tần gia Nhị trưởng lão ở một bên lại giải thích nói.

- Hắc hắc, Tần Phàm cũng không ngoài như vậy, không hề có lực phản kháng, thật giống gấu đen lăn trên đất vậy, như vậy cũng có thể đạt được võ giả đệ nhị...

Dưới đài cũng có thiếu niên mỉa mai bộ dáng chật vật của Tần Phàm.

- Hừ, nếu như trên đài đổi là ngươi thì đã sớm tàn phế rồi!

Nhưng rất nhanh tại bên cạnh hắn đã có người phản bác:

- Vừa rồi đối thủ của ta chính làTần Khang biểu huynh, ta bất quá chỉ chịu được ba chiêu, mà Tần Khang biểu huynh lại không thể sống quá hai chiêu dưới tay Tần Ninh bản thân liền bị trọng thương! Tần Ninh có bao nhiêu lợi hại, có thể nghĩ!

- Ngươi nhìn xem Tần Phàm, tuy rằng chật vật một chút, nhưng tối thiểu còn có lực đánh một trận, đổi là ta, ta đã không làm được rồi!

Mặc dù có rất nhiều thiếu niên đố kỵ Tần Phàm, nhưng trong lòng của bọn hắn không thể không thừa nhận, thiếu niên trước đây bị bọn hắn gọi là phế vật, hôm nay đã vượt xa đại bộ phận bọn họ rồi

Rốt cục, ba cỗ lực lượng trong cơ thể Tần Phàm cũng tạm thời bị hắn hỗn hợp với nhau, mà đau đỡn toàn thân cũng được ý chí vừa qua người bình thường thừa nhận lấy, đồng thời, hắn cũng bị Tần Ninh dồn đến mép luận võ đài

Nghìn cân treo sợi tóc!

Cảm nhận được lực lượng bành trướng trong cơ thể, Tần Phàm không hề do dự, Huyền Trọng khí kình rất nhanh vận chuyển lại, lập tức trọng lực trường dị thường liền bao phủ hơn phân nửa võ đài

Cổ Mặc chuyển vận lực lượng tạm thời khiến Tần Phàm đạt đến trình độ Võ Giả lục cấp, mà tăng khí hoàn lại khiến hắn tăng lên hai cấp nữa, cho nên hắn hôm nay, đã có được lực lượng của Võ Giả bát cấp, tương đương với Tần Ninh, Huyền Trọng quyền cũng có thể thoải mái tăng lên trọng lực trường dị thường chừng bốn lần rồi.

Bị trọng lực trường dị thường bao phủ, Tần Ninh lập tức cảm thấy bộ pháp trầm trọng, thân hình công kích cũng không khỏi đình trệ thoáng cái, nhưng rất nhanh khóe miệng của hắn liền lộ ra một vòng cười lạnh, nói:

- Thì ra là thế.

- Hừ.

Một tiếng hừ khiến người lạnh buốt từ trong miệng Tần Ninh phát ra, sau đó liền trông thấy quanh thân hắn đột nhiên nổi lên một tầng hồng quang huyết vụ mông lung, sau đó thân thể liền phảng phất giống như không chịu bao nhiêu ảnh hưởng, lần nữa xông vội về phía Tần Phàm!

Khí kình sắc bén của Tảo Vân Cước càng trong hoàng mang bí mật mang theo Huyết Quang màu đỏ nhàn nhạt, phảng phất giống như muốn cướp đoạn linh hồn người vậy, thật là quỷ dị!

- Dưới bốn lần trọng vậy mà tốc độ còn có thể nhanh như vậy?

Trông thấy bộ dáng Tần Ninh dữ tợn như vậy, Tần Phàm cũng không khỏi trong lòng có chút nghiêm nghị, ngay cả Huyền Trọng quyền cũng không làm gì được hắn cả! Nhưng Tần Phàm dù sao cũng hơn được chút thời gian, ngay khi Tần Ninh đình trệ liền thừa cơ đứng lên, tỉnh táo nhìn Tảo Vân Cước lăng lệ ác liệt của Tần Ninh.

Thực tế hồng mang quỷ dị ở mũi chân Tần Ninh có được lực lượng không hiểu, tuy rằng Tần Phàm hiện giờ cũng có được lực lượng ngang với Tần Ninh, nhưng lại chẳng biết tại sao lại sinh ra ý nghĩ không bằng đối phương.

Theo thân hình Tần Ninh càng ngày càng gần, Tần Phàm đột nhiên thấy được một trong hai mắt của Tần Ninh cũng có một vòng ánh sáng màu đỏ quỷ dị, giống như con mắt của dã thú vậy.

Khiếp đảm tâm hồn! Khiến nhân tâm rung động!

Mà Tần Phàm vừa nhìn thấy huyết quang này, giống như cảm thấy trong thiên địa chỉ còn lại vòng sáng màu đỏ này vậy cảm giác thần trí mơ mơ màng màng, trong khoảng thời gian ngắn, vậy mà tại giật mình trên đài!

- Tần Ninh này sử dụng võ kỹ gì thế? Sao lại trở nên giống dã thú vậy? "

Dưới đài có chút tộc nhân cũng phát hiện sự dị thường của Tần Ninh.

- Võ kỹ này nghe nói là Tần Ninh đạt được ở Yêu Thú Hoang Nguyên, tên là Thú Hồn Hàng Lâm, có thể trong thời gian ngắn tăng lên tiềm lực một người, có được lực lượng giống như yêu thú vậy, đặc biệt cặp mắt kia, sẽ khiếp tâm trí người nếu nhìn vào sẽ tạm thời mất phương hướng bản thân.

Có tộc nhân kiêng kị nói.

- Tần Phàm, hắn nhìn...

Trông thấy Tần Phàm ngây người ở trên đài, tộc nhân có chút hảo tâm cảm giác sự hung hãn của Tần Ninh, trong nội tâm cũng không khỏi vì hắn toát mồ hôi, mà những người có thành kiến quá sâu với hắn, âm thầm nhìn có chút hả hê. Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn

- Tiểu Phàm...

Xa xa Tần Li nắm chặt hai đấm, thân hình như Hồ Điệp bay tán loạn, nhẹ nhàng linh hoạt lách qua trong đám người trùng trùng điệp điệp ngăn trở, phóng về phía luận võ đài, muốn liều mạng phá hư quy tắc cũng muốn mang Tần Phàm xuống.

Nàng nhìn ra được trình độ lợi hại của một chiêu này, nếu Tần Phàm bị đánh trúng, tất nhiên sẽ trọng thương!

- Ta không thể lại khiến Tiểu Phàm bị tổn thương nữa!

Trong nội tâm Tần Li thầm nghĩ, ba tháng trước Tần Phàm trọng thương hôn mê, nàng hiện giờ vẫn thập phần áy náy. Nàng âm thầm thề, cho dù bản thân mình thừa nhận tất cả áp lực, cũng không thể lại để Tần Phàm bị tổn thương nữa!

Mà vào lúc nguy cấp này, trên đài bỗng nhiên lần nữa phát sanh biến hóa.

- Đồ đần! Còn không mau tránh ra!

Lúc này Cổ Mặc h rống lớn nói, đinh tai nhức óc! Một tiếng này chấn động, khiến Tần Phàm lập tức thanh tỉnh lại, nhưng đã quá muộn!

Tần Phàm trông thấy ánh sáng màu đỏ kia đã đến trước mắt!

Bành!

Một tiếng kêu đau đớn, Tần Phàm hai tay nắm tay giao nhau, thân thể trầm xuống, dùng võ khí hùng hậu phụ trên tay, ngạnh kháng một chiêu võ kỹ vô cùng cường hãn này của Tần Ninh!

Vậy mà một bước không lùi!

Thân hình Tần Li vốn muốn nhảy lên trên đài, lúc này lại bỗng nhiên dừng lại.

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Đan Vũ Càn Khôn