Dương Thanh Ký

Chương 85: Ứng Long

Chương sau
Danh sách chương

Trong khi con quái thú còn đang phe phẩy cái đuôi có gắn chiếc đèn lồng thì, Dương Thanh đã nói:

- Trương Đạo hữu. Ta từng đọc một cuốn yêu điển. Trong đó có viết rất rõ loài yêu thú có Dẫn Hồn Đăng này tên là Cự Khuyết là một con rắn lớn với đầu người mình rắn, nhưng con yêu thú này lại đầu rồng rõ ràng là không phải.

Những gì mà Dương Thanh hắn vừa nói đúng làm năm xưa hắn đọc trong quyển Yêu Điển của Bạch Thủy Thành. Trong sách viết:

"Mãng xà năm trăm năm là Cự Xà ngàn năm là Cự Khuyết", Cự Khuyết gọi là Ngụy Long, Đầu người, thân rắn đuôi có treo Dẫn Hồn Đăng hóa thành từ máu huyết. Tương truyền Ngụy Long Cự Khuyết là Thượng Cổ Dị Thú Thời Kỳ Hoàng Đế Thần Long, nó từng phụng Hoàng Đế lệnh chinh phạt qua Xi Vưu, cũng giết Xi Vưu mà trở thành công thần. Ngụy Long này từng lấy đuôi quét sân, khai thông hồng thủy. Dẫn Hồn Đăng trên đuôi dị thú này có khả năng đưa kẻ thù vào mộng huyễn. Mãi mãi không có đường ra"

Trương Lệ Băng gật đầu một cái:

- Đồng đạo hữu nói chính phải, đây rõ ràng không phải cự khuyết. Có lẽ là một loại dị thú mà chúng ta chưa biết. Dù sao cũng phải cẩn thận với dẫn hồn đăng trên người nó.

Trương Lệ Băng còn chưa nói hết thì có vẻ, con Cự Khuyết này đã mấy kiên nhẫn, hàng ngàn năm qua nó mới được thả ra. Nó lập tực bay vòng quanh bọn Dương Thanh. Miệng nó phát ra tiếng gào kinh thiên động địa. Sau khi bay chán nó lập tức bằng một tốc độ cực nhanh, hạ xuống trước mặt bọn hắn. Cái miệng khổng lồ của nó bất chợt há ra ngày một to. Cuối cùng phân chia thành tám mảnh mở về bốn phía như một bông hoa lớn màu đỏ. Lộ ra ở bên trong một nửa thân người. Thân người này là của một mỹ phụ trung niên toan thân bọc một lớp vảy xanh. Trên đầu là bốn chiếc xúc tu không ngớt đung đưa trong không khí. Lưỡi của mĩ phụ giộng hệt như lưỡi rắn. Hàm răng vô cùng sắc nhọn, tay trái nó cầm một chiếc kén ngũ sắc, còn tay phải thì cầm một quả cầu màu trắng. Tiếng rít gào lúc nãy mọi người nghe được chính là phát ra thừ thân người này. Ngay khi nhìn thấy con quái vật này hiện nguyên hình. Dương Thanh mặc dù đã gặp rất nhiều yêu thú cũng phải hít một hơi khí lạnh. Còn những người khác thì đều là một vẻ mặt kinh hoàng thất sắc. Minh Đạo Hồng lắp bắp sợ hãi. Mất đi đâu vẻ tiên phong đạo cốt hàng ngày.

- Đây là... đây là thứ gì vậy.

Chưa ai kịp trả lời thì con Ngụy Long này đã gầm lên một tiếng. Thân người trong miệng nó kia lập tức điều khiển thân thể bay vút lên không trông. Chỉ thấy mụ vung chiếc kén lên trên không. Nó đón gió nở ra, từ bên trong đó hàng ngàn hàng hàng vạn những chiếc lá từ đó bay ra mang theo hào quang xanh biếc từ trên trời lao xuống. Khi nó đến gần, Dương Thanh nhận ra đó không phải lá mà là những chiếc vảy vô cùng sắc bén. Xung quanh hắn mọi người đang vận thần thông gắng sức chống đỡ. Hắn cũng vội vã huy động Vô Cực Đạo tạo thành một cơn bão lửa chắn trước mặt.

Ầm một tiếng. Đám vảy kia va chạm với pháp bảo phòng ngự của mọi người. Tạo ra một trận sóng xung kích vô cùng mạnh mẽ. Phạm vi hai mươi trượng quanh đấu trường. Cây cối bị chấn nát thành từng mảnh nhỏ. Minh Đạo Hồng lúc trước đã bị thương giờ đây là người yếu nhất. Chỉ thấy sau khi chống đỡ đám vảy xanh này xong nàng từ từ khụy xuống, một dòng máu tươi chảy ra từ khóe miệng. Ngô Hải vội vã bay đến bên cạnh, móc trong người ra một cái lọ nhét đan dược vào miệng nàng. Rồi gã đứng chắn trước mặt như để bảo vệ. Đặng Dung cũng dốc một viên đan dược vô danh vào miệng rồi nói:

- Các vị liều thôi. Hôm nay không phải nó chết thì là ta chết.

Lão vỗ túi trữ vật lấy ra hòn đá khi nãy. Nó lập tức đón gió trở thành một quả núi nhỏ, gào thét lao đến con quái vật, trừ Minh Đạo Hồng ra ba người bọn Dương Thanh cũng xuất ra pháp bảo mạnh nhất của mình. Trương Lệ Băng bay lên lưng chừng trời, há miệng phun ra một đoàn lam quang, quang đoàn này lập tức hóa thành một tấm võng khổng lồ từ trên trời chụp xuống Ngụy Long. Hai người Ngô Hải và Dương Thanh một người xuất ra Thanh Long Hoàn, một người huy động Vô Cực đao liên tục tấn công vào thân mình con dị thú. Từng tiếng nổ ầm ầm vang lên. Dị thú Ngụy Long bị bốn người đánh lùi về phía sau một đoạn. Nó tuy da dày thịt béo nhưng đối mặt với nhiều pháp bảo cùng một lúc như vậy cũng phải đau đớn lùi lại. Tuy nhiên những sự phản kháng này cũng chỉ như muối bỏ bể mà thôi. Dương Thanh chắc chắn một điều rằng, nếu hôm nay không có kỳ tích xảy ra, bọn hắn sẽ chết bởi con Ngụy Long này không phải nghi ngờ. Nó quá mạnh so với bọn hắn. Dị thú Ngụy Long bị đẩy lui lại. Điên cuồng gầm lên một tiếng, quét cái đuôi khổng lồ về phía trước. Đất đá cát sỏi bay rào rào. Uy lực do chiếc đuôi phát ra khiến bọn Dương Thanh phải lùi về phía sau mấy chục trượng mới có thể trụ vững. Con Ngụy Long này đã thực sự nổi giận. Cái thân thể mĩ phụ của nó há miệng gào lên nghe ghê rợn vô cùng. Bất ngờ nó nâng tay phải lên cao. Khiến cho mặt đất rung chuyển nứt nẻ như muốn vỡ vụn.

Năm người ngoại trừ Minh Đạo Hồng đang ngồi nhắm mắt trị thương ở một góc sân không thể tham gia thì bốn người còn lại đang xẹt qua xẹt lại trên không trung. Không ngừng âm thầm kêu khổ, họ không ngờ nó lại mạnh như vậy. Ai cũng chăm chú khống chế pháp bảo du đấu với nó. Mặc dù bốn người vây công nhưng tu vi chênh lệch quá lớn nên nhất thời không hề áp đảo được nó. Mà còn mấy lần suýt bị nó đưa vào hiểm cảnh. Mọi người giờ đây hiển nhiên là phải dùng hết tiền vốn của mình. Dương Thanh vừa điều khiển Vô Cực Đao vừa liếc sang phía Đặng Dung và Trương Lệ Băng. Hai người này đã xuất thủ toàn diện, phối hợp cực kỳ ăn ý rõ ràng là đã cùng nhau chiến đấu không ít, ngươi thủ ta công. Ngươi công ta thủ. Nhìn thấy điều này Dương Thanh càng chắc chắn suy đoán của mình là hai người này quen nhau từ trước. Hắn vừa lui lại tránh đòn vừa âm thầm suy nghĩ xem nếu mình rơi vào sự vây công của hai người này như vậy thì nên làm thế nào để tránh khỏi. Bên cạnh hắn Ngô Hải vì hận con Ngụy Long này làm bị thương vợ hắn, nên chiến ý dâng cao. Lão là người điên cuồng nhất một tay lão điều khiển pháp bảo Thanh Long Hoàn. Một tay lão vỗ vào túi trữ vật quăng ra vô số viên cầu mầu tím. Mỗi khi viên câu này chạm vào dị thú. Nó liền phát nổ uy lực không hề tầm thường. Chỉ có điều viên cầu này đối phó với tu sĩ thì còn được. Chứ mang ra đối phó với dị thú Ngụy Long rõ ràng là uy lực giảm đi đến bảy phần. Con dị thú này ngoài việc da thô thịt dày và mộc hệ pháp thuật ra thỉnh thoảng nó còn phun ra một luồng quái khí vô cùng khó chịu không những che khuất tầm nhìn mà nó còn có tác dụng ăn mòn da thịt, nếu không phải khả năng phòng ngự của Hỏa Lân Bào vô cùng độc đáo thì hắn đã phải như ba người kia chia linh khí ra để làm thành vòng bảo hộ rồi. Đang chật vật chống đỡ vô số chiếc xúc tu từ đầu của thân người mọc ra trong miệng con Ngụy Long kia thì bỗng nhiên hắn cảm thấy bầu trời tối sầm lại. Phút chốc cảnh vật thay đổi hắn đang đứng trên một con thuyền phía xa xa là một hòn đảo mây mù ẩn hiện. Tiên khí ngập tràn. Hắn nhìn xung quanh rồi lại nhìn hòn đảo miệng hắn thì thào vô cùng kinh ngạc.

- Đây là Cô Sơn Tiên Đảo.

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Dương Thanh Ký


Chương sau
Danh sách chương