Hệ Thống Của Tôi Quá Lỗi

Chương 45: Tiến vào dungeon.


7 Ngày kể từ khi Bá Tước chết.

Nơi lò rèn Kirin trong suốt 6 ngày qua liên tục gian lên tiếng búa mạnh, trong suốt 6 ngày đêm hầu như không dừng.

Kirin từ tầng trên đi luôn khuôn mặt tức giận, bên cạnh ông Yuna mắt như gấu trúc khuôn mặt mệt mỏi thiếu ngủ liên tục đâm đầu vào tường nhà.

Bên khác Vương Minh rất nhập tâm hắn đang thực hiện công đoạn cuối mồ hôi cũng đã ướt lưng.

[Chế tạo vật phẩm thành công!]

[Nhận danh hiệu Thợ Rèn Cấp Cao.]

[Thợ Rèn cấp cao.]

Thông tin: Là danh hiệu cho những thợ rèn giỏi có tay nghề, tỉ lệ thành công khi rèn vật phẩm tăng 30%.

Vương Minh ngước mặt thở phù, 6 ngày qua hắn tốn nhiều công sức chỉ để chế tạo một món vũ khí, đang lúc định đi nghỉ ngơi thì Kirin tiến lại.

"Tên khốn nhà ngươi định dùng hết nguyện liệu của ta sao!!"

Khuôn mặt ông giận dữ nhìn đóng nguyện liệu mà Vương Minh thật bại khi rèn mà tim rỉ máu, nhưng thái độ ông thay đổi 180° khi thấy món vũ khí đặt trên bàn mắt ống sáng lên hiện vẻ tò mò.

"Này, Này ngươi chế tạo cái gì đó hả? Trong lạ quá."

Kirin vẻ tò mò chạy trái chạy phải ngó trên ngó dưới vũ khí Vương Minh vừa tạo ra, cuộc đời ông là lần đầu tiến thấy một thứ lạ... À quái dị thì đúng hơn.

Vương Minh đưa tay thu vũ khí vừa chế tạo vào rương hắn nhìn Kirin nói.

"Trả chỗ, tôi đi ngủ đây."

Nói xong hắn bẻ bẻ cổ cái cầm lấy thanh Lam Nguyệt chọn một góc, lưng dựa vào tường tay ôm thanh kiếm mà ngủ.

Kirin thấy cảnh này không khỏi lắc đầu, kẻ trước mắt ông không những bí ẩn mà còn lập dị...

Nhưng ông cũng không khỏi sợ hãi cậu 1 ngày liền có thể tự rèn, 6 ngày liền tự rèn và chế tạo vũ khí nếu xét về vị trí của một người thầy thì ông cho rằng Vương Minh đáng sợ chứ không phải thiên tài... Mà chắc quái vật hợp với hắn hơn.

"Eh?"

Kirin nhìn vào bàn dụng cụ.

"Tên khốn ngươi dám phá nát 5 cây búa của ta!!"

"Tỉnh dậy mau ta liều mạng với ngươi!!"

.....

Vương Minh trong mơ màng hắn lại thấy bóng dáng một kẻ cầm kiếm thân mặc hắc y giáp đứng trên sát người, tử khí lượn quanh khí chất tự tử thần kẻ này quay mặt nhìn hắn thì tỉnh giấc. Hắn khó chịu càng ngày hắn mơ càng nhiều, những giấc mơ kì lạ.

Vương Minh nhìn kế bên Yuna không biết khi nào đã tựa đầu vào vai hắn ngủ say xưa, trong cô nhóc có vẻ ngủ rất ngon cũng rất dễ thương. Tiếng búa vẫn vang điều điều từ hướng lò rèn của Kirin ông lúc nào cũng vậy chỉ làm bạn cùng sắt và lửa.

"Tỉnh rồi à, ngươi mà ngủ luôn ta lại cảm thấy vui đấy."

Kirin vừa vung búa vừa nói nhịp độ không hề giảm.

Vương Minh nhìn thanh Lam Nguyệt tay sờ sờ giọng bình thản nói.

"Ông cũng dị quá nhỉ."

Lời nói Vương Minh khó hiểu nhưng với Kirin lại dễ hiểu hai kẻ này cứ như nhìn thấu nhau từ lâu vậy.

"Ha ha, tiền tài danh vọng từ lâu với ta đã là cát bụi rồi chỉ mong bình yên cuối đời thôi."

"Vậy sao, có một nơi để về vui lắm nhỉ..."

"Ngươi thì sao? Định chém giết cả đời sao?"

"Không hẳn... Mà cũng không chắc..."

"Ngươi đúng là kẻ chẳng chính kiến gì cả."

.....

Sáng hôm sau, Vương Minh từ từ mở cửa bước ra khỏi tiệm rèn của Kirin hắn định âm thầm rời đi.

"Ngươi không định nói tạm biệt sao?"

Kirin chả biết khi nào đã đứng trước cửa, Yuna vẻ mặt buồn bã kế bên.

"Nó quan trọng sao?"

Quay lại nhìn Kirin nói hắn từ từ tháo chiếc mặt nạ nở nụ cười với ông.

Yuna buồn bã từng bước tiếng về phía hắn tay hơi kéo áo hắn giọng hơi nứt nở nói.

"Tên lập dị, ngươi đi sao..."

"Ừ."

"Sẽ gặp lại phải không..."

"Không, sẽ không gặp lại."

"Ngươi ghét nơi này sao?"

"Không ghét... Gì nó vốn không thuộc về ta."

Vương Minh hơi cuối đầu với Kirin sau đó quay mặt bỏ đi, Yuna hai hàng lệ rơi rơi.

"Ta ghét ngươi! Đi chết đi!."

Vương Minh không quay đầu hắn từ từ biến mất trong làng sương sáng, hợp rồi tan là truyện thường tình chắc gì ai giữ được cái gì đó mãi mãi, đừng cố lừa dối mình.

Vương Minh lần đầu tiên dành nhiều thời gian ở một nơi xa lạ, hắn tốn khá khá thời gian nhưng đổi lại hắn có được một thứ đáng giá.

[Dragunov.]

Loại: ???

Attack +???, Xuyên giáp 100%, Crit 100%.

Thông tin: Vũ khí do Vương Minh tự chế tạo dựa trên kiến thức ở Trái Đất.chiều dài 1,225m, trọng lượng tiêu chuẩn 4,3kg, Dragunov có thể sử dụng loại đạn 7,62x54mm hay đạn súng trường 5,45x39mm. Tầm bắn hiệu quả của Dragunov đạt 800m trong khi nó đủ sức tiêu diệt mục tiêu ở khoảng cách tối đa 1.300m với ông ngắm hoặc 1.200m với thiết bị ngắm kim loại. Hộp chứa đạn của Dragunov có 10 viên.

Vương Minh nhìn thông tin miệng nở nụ cười lạnh.

"Lại có đồ hack game."

Vương Minh vốn là sát thủ súng bắn tỉa với hắn đã quá quên thuộc, dù hắn hầu như hắn không mấy dùng đến có thằng tu tiên nào đi dùng súng.

Nhưng khẩu súng hắn tự chế lại khác nó nạp và dùng Mana đã bắn, cái hắn cần là một bản thiết kế về khẩu súng này và một lỏi năng lượng đủ mạnh để có thể chịu được sức mạnh của khẩu súng.

Bản thiết kế thì không cần nhưng lỏi thì hơi khó... Nhưng chả biết là cố tình hay trùng hợp khi còn ở tu tiên giới hắn đã từng giết một con Địa Long và lấy lỏi, cái không ngờ chính là cái lỏi này không bị thu hồi bởi hệ thống.

.....

Vương Minh chả bao lâu hắn tiếng đến Dungeon từ tấm bản đồ nhận được, một nơi hoan tàn xương cốt chất khắp nơi chả khác một nghĩa địa bỏ hoang là mấy. Phía Trước Vương Minh là một cái hang lớn 20m dẫn vào Dungeon, hắn từ bước thoải mái tiếng thẳng vào trong.

Phía ngoài ở một cái cây xa xa nơi cửa vào Dungeon hai cái bóng xuất hiện.

"Tên này vậy mà vào Dungeon cấp SS."

"Quay về báo với chủ nhân đừng chạm trễ."

.....

Phía trong Vương Minh vừa đi vừa cười lạnh.

"Không vào cùng... Thật nhàm chán."

Hắn đi không quá lâu liền tiến đến tần đầu tiên.

[Dungeon của giả dối,Tầng 1.]

Vương Minh vừa đặt chân liền có bạn mà còn là những người bạn khá quen thuộc, một đàn high Orc biến dị màu đỏ.

[High Orc (Biến Dị) Level 180.]

Vương Minh phía sau chiếc mặt nạ hắn cười lạnh từ từ rút Lam Nguyệt ra khỏi vỏ,

"Đến đây lâu ngày không vận động rồi."

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Hệ Thống Của Tôi Quá Lỗi