Hệ Thống Liệp Diễm

Chương 55: Vô lại

Chương sau
Danh sách chương

Á...

Lý Tâm Di và Hoa Thiến Thiến nhìn thấy Long Ngạo, thì vô cùng xấu hổ và nhục nhã, hai nàng kéo lấy tắm chăn, trùm lên ngươi và ôm nhau nhẹ nhàng khóc thút thít.

Các nàng không ngờ, hành vi ân ái của các nàng lại bị Long Ngạo thấy được. Nếu Long Ngạo mà nói chuyện này ra ngoài thì các nàng làm gì còn chổ dung thân. Người đời làm sao chấp nhận chuyện hai người phụ nữ yêu nhau chứ. Còn nữa chuyện này mà truyền ra ngoài, mọi người sẽ biết Lâm Tiểu Cường bất lực mới khuyến các nàng như thế này. Đến lúc đó Lâm Tiểu Cường sẽ tha cho các nàng sao. Người đời không chấp nhận các nàng, Lâm Tiểu Cường chắc chắn sẽ vì sỉ diện bà cũng giết các nàng, nghỉ đến kết cục bi thảm như thế, khuyến các nàng không nhịn được nước mắt khóc thương tâm.

– hít..hít...

Thấy hai người Lý Tâm Di và Hoa Thiến Thiến trùm chăn lại và khóc thút thít, Long Ngạo cảm thấy luốn cuốn tay chân, nhìn phụ nữ khóc, luôn luôn là điểm yếu không thể xóa bỏ được của hắn, một khi nhìn phụ nữ khóc thì hắn liền không biết phải làm sao.

– Dì Tâm Di, dì Thiến Thiến, ta...

– Ngạo nhi ngươi...ngươi có phải khinh thường chúng ta hay không.

Long Ngạo chưa kiệp nói hết câu, thì Lý Tâm Di, nâng một phần nhỏ của tắm chăn, để lộ đầu nhỏ xinh của nàng, khóc thút thít đáng thương nhìn hắn, như Long Ngạo ức hiếp nàng vậy.

– Dì Tâm Di, dì Thiến Thiến, làm sao Ngạo nhi có thể khinh thường hai ngươi được chứ.

Long Ngạo chân thành trả lời.

– Nhưng mà, chúng ta...chúng ta...

Lý Tâm Di ấp úng không nói ra lời, nàng cảm thấy xấu hổ, dù cho nghe được trong lời nói của Long Ngạo là không có khinh thường các nàng, nhưng trong thâm tâm các nàng không thể yên ổn được.

– Không sao, Ngạo nhi không có nói cho người ngoài biết đâu.

– Thật...thật không?

Lý Tấm Di trên khuôn mặt có chút vui mừng nói.

– Thật mà, có trời đất chứng dám, nếu chuyện nay mà nói ra ngoài thì, Long Nhi sẽ...

– Được rồi, chúng ta tin người.

Hoa Thiến Thiến không cho Long Ngạo nói hết, liền cắt đứt lời hắn.

– Cái kia...cái kia, Ngạo...Ngạo nhi, hoài nãy...hoài nãy, ngoài cửa, ngươi...ngươi thấy hết rồi sao.

Lý Tâm Di xấu hổ vô cùng nói, hoài nảy cái cảnh mình liếm lám âm hộ Hoa Thiến Thiến chắc đã bị Long Ngạo nhìn thấy hết rồi.

– Ừ...

Long Ngạo đỏ mặt nói, cái chuyện nhìn trộm thế này cũng là lần đầu hắn làm, sao mà không xấu hổ được.

– À...

Hai người Lý Tâm Di, Hoa Thiến Thiến yêu kiều la lên một tiếng sau đó ôm nhau trùm chăn lại, không dám nhìn hay nói chuyện với Long Ngạo nữa, cơ thể của mình ngoài trượng phu ra không được cho người đàn ông khác nhìn. Nhưng bây giờ lại bị nhìn thấy hết, dù cho Long Ngạo mới 12,13 tuổi nhưng mà hắn cũng là đàn ông, bị đàn oi g nhìn thấy hết bộ vị mẩn cảm của mình ngoài trượng phu ra, sao không khiến các nàng xấu hổ cho được.

– Hai dì này, thật ra, thật ra, Ngạo nhi rất thích các ngươi lúc đó, các...các ngươi đẹp lắm.

Long Ngạo chân thành nói.

Hắn nói thật lòng, đối với người đàn ông nào mà thấy cảnh đó mà nói không đẹp chắc không phải đàn ông.

Hai nàng Lý Tâm Di, Hoa Thiến Thiến nghe hắn nói như thế lại càn xấu hổ, hai nàng không ngờ Long Ngạo lại nói ra lời đó, khuyến các nàng xấu hổ không chịu nổi.

Long Ngạo thấy các nàng trong chăn không phản ứng ỳ, thì chịu không nổi bước tới giường, kéo nhẹ chăn trùm thân hình của hai nàng lên.

Hai nàng Lý Tâm Di, Hoa Thiến Thiến hiện giờ đang ôm lấy nhau, khuôn mặt kinh hoàng khi thấy Long Ngạo kéo chăn của hai nàng ra.

Long Ngạo sau khi kéo tắm ra khỏi, thì tắm thân xinh đẹp, nóng bỏng hiện ra trước mắt hắn. Thật đẹp!.

Toàn thân da thịt trắng nước, mịn màng, có nơi còn hồng nhuộm, núm vú phấn hồng xinh xắn nằm trên đỉnh vú, phía dưới hai chân thoang dài, ở giữa hai chân là âm đ*o, được chùm long đen bao, vô cùng mê người. Hai nàng như hai nàng tiên hạ phàm xinh xắn đang trần truồng ngồi trước mặt Long Ngạo.

Lý Tâm Di, trừng to đôi mắt xinh đẹp lên thì thấy Long Ngạo đang ngơ ngát nhìn thân thể của hai nàng không chóp mắt. Tựa hồ muốn ăn tươi nuối sống các nàng vậy. Không biết tại sao trong thâm tâm lại vui mừng khi thấy Long Ngạo nhìn mình như thế? Chẳng lẻ mình là một người phụ nữ dâm đảng sao, Lý Tâm Di lắc lắc đầu phủ nhân.

Nhìn thấy Long Ngạo ngơ ngát như thế. Hoa Thiến Thiến cũng vui mừng, vì biết mình vẫn còn xinh đẹp, kể cả Long Ngạo cũng không chống lại được, nhưng ngoài mặt vẫn trợn mắt nhìn Long Ngạo quát nhẹ.

– Ngốc tử! Còn muốn nhìn đến khi nào, mắt sấp lồi ra rồi kìa!.

Long Ngạo lập tức giật mình tỉnh lại, lúng túng không biết làm sao, dù cho hắn đã làm qua với các nàng Lan Như Nguyệt, nhưng tình cảnh bây giờ hắn không biết làm sao cho phải nữa, chẳng lẽ nhảy vào mạnh mẻ làm các nàng, đây không phải tác phong của hắn? Phải làm sao bây giờ.

Thấy Long Ngao lúng túng, thì Lý Tâm Di hai người cũng dễ chiện hơn nhiều. Mới đầu kinh hoàng, bây giờ bắt đầu bình tĩnh lại. Nhìn Long Ngạo như thế, chắc lần đầu thấy thân thể phụ nữ ( ai tin chuyện này, ta thì không tin rồi đó), khuôn mặt ngượng ngùng thế kia mà.

– Ực.

Tiếng nuốt nước bột van dội vô cùng, Long Ngạo nhìn thấy cơ thể nóng bổng của hai nàng thì nuốt nước bột. Nhưng không ngờ tiếng nuốt nước bột của hắn lại van dội như vậy.

Lý Tâm Di nhìn về phía Long Ngạo thấy hắn dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn về phía mình, thì cũng ngượng ngùng, dù sao các nàng cũng lần đầu bị người đàn ông thứ hai nhìn mà.

– À...

Long Ngạo chịu hết nổi rồi, nhanh chân chạy tới giường, nháy lên giường dang tay ôm lấy thân thể mềm mại của Lý Tâm Di, cảm thụ thân thể mềm mại, thanh mác khuyến hắn thỏa mái.

– Á...Ngao nhi, mau...mau buôn tay ra.

Lý Tâm Di hoảng sợ nói, nàng không ngờ Long Ngạo lớn mật như thế, dám ngang nhiên chạy tới ôm nàng.

– Ta không buôn.

Long Ngạo vô lại nói.

– Ngươi...ngươi tại sao lại vô lại như thế, như thế nào mới chịu buôn ta ra.

Lý Tâm Di vùng vẩy nhưng không được, nàng chỉ luyện khí đỉnh phong thôi, làm sao có thể chống lại Long Ngạo có tu vị Trúc Cơ tầng ba chứ.

– Muốn ta buôn ra cũng được, Dì Tâm Di làm nương tử ta đi.

Lần này Long Ngạo càng vô sỉ nói, bảo nàng làm nương tử hắn.

– Ngươi...ngươi vô lại, ngươi còn nhỏ mà, sao có thể vô lại như thế.

Lý Tâm Di có chút tức giận nói, cái tên này chưa lớn đến đâu, mà bảo nàng làm nương tử hắn chứ, mà nàng cũng có trượng phù rồi, không phải hắn không biết.

– Ta cái gì còn nhỏ.

Long Ngạo trừng mắt nói.

– Cái này còn...

Lý Tâm Di nhìn xuống chổ dương v*t của hắn, lời vừa ra khỏi miệng, đã bị nàng cưỡng ép nuốt xuống. Bởi vì nàng thất cái dương v*t to lớn đang dựng đứng lên trong quần như túp lều, đang chọc vào bụng nàng.

– Sao, nàng nói cái này nhỏ hả, ta lấy ra cho nàng xem. ( bắt đầu từ bây giờ xưng nàng).

Long Ngạo nói xong đứng dậy, tốc độ siêu nhân, cởi phăng quần áo của mình ra. Lộ ra cơ thể cường tráng, phía dưới dương v*t to lớn, hùng dũng đứng trong không khí.

Lý Tâm Di không kiệp ngăn cản hắn, khi nàng phản ứng thì hắn đã cởi xong quần áo rồi.

Nàng trừng mắt nhìn cái thứ quái vật dưới háng của vấn kia mà giật mình. Làm sao cái thứ to lớn, xấu xí này lại có trên thân thể một đứa trẻ 12 tuổi chứ, thật bất khả tự nghị. Kể cả Hoa Thiến Thiến bên cạnh, khuôn mặt cũng đỏ bừng như trái cà chua, dùng tay che mắt không dám nhìn cái thứ kinh khủng đó.

– Giờ thì sao, nàng đồng ý làm nương tử ta chưa.

Long Ngạo đắt ý nhìn nàng nói, hắn rất tự hào với dương v*t của mình.

– Ngươi...ngươi tên vô lại này, sao...sao lại đưa thứ đó ra chứ, mau...mau mặt quần áo vào.

Lý Tâm Di xấu hổ ấp úng nói.

– Ta không mặt, trừ khi nàng đồng ý làm nương tử ta.

Long Ngạo vẫn ngơ mặt ra, không biết xấu hổ nói.

– Được rồi, ta...ta làm nương tử ngươi được chưa, mau buôn tay ra.

Lý Tâm Di xấu hổ muốn chết nói.

– À.

Lý Tâm Di bất ngờ bị tập kích, ngờ ngát nhìn Long Ngạo hôn môi nàng, hắn dùng lưỡi xông vào miệng nàng, nút lưỡi nàng, hút nước bọt của của nàng. Khi hết thở nổi nữa thì nàng dùng răng cắn lên lưỡi của hắn.

– À...

Long Ngạo đau đớn là lên, hắn không ngờ Lý Tâm Di lại cắn lưỡi hắn.

– Nàng là cẩu à, làm sao lại cắn ta như thế.

– Ta là cẩu đấy, cắn chết ngươi, ai bảo người khi dễ ta, ta đã đồng ý rồi, mà ngươi còn không buôn tay, còn...còn khi dễ rmta nữa.

Lý Tâm Di trừng mắt nhìn hắn.

– không phải nàng đồng ý làm nương tử của ta rồi sao.

– Ừ, thế rồi sao.

Lý Tâm Di hỏi.

– Thì nàng là nương tử của ta, ta có quyền ôm nàng chứ, làm gì có chuyện không cho trượng phu ôm nương tử của mình đâu chứ.

Long Ngạo vô sỉ nói.

– Ngươi...

Lý Tâm Di cứng họng không nói ra lời, không ngờ mình lại bị hắn hố. Cho dù mình có đồng ý hay không, thì mình vẫn bị thiệt.

– Bởi vì thế, bởi vì thế bây giờ ta có quyền lợi muốn làm gì nàng cũng được.

Long Ngạo cười xấu xa nhìn nàng.

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Hệ Thống Liệp Diễm


Chương sau
Danh sách chương