Hồn Thuật

Chương 71: Đầu đất

Chương sau
Danh sách chương

Hồn Thuật

Tác giả: Vosonglinh

Chương 71: Đầu đất

Nguồn: Tàng Thư Viện

Trên không trung truyền xuống những tiếng ầm ầm do những quái vật mà tu luyện giả Klake triệu hồi va chạm vào Đầu Đất mà Vik đang cưỡi. Đầu đất này cũng không kém phần long trọng, nó dùng hàng ngàn những xúc tua vung lên quật xuống làm tan rã ba mươi con quái vật nước này.

Văn Lục ban đầu nhìn thấy những quái vật nước này cũng chỉ chịu được bốn năm cái đập của những xúc tua thì ngạc nhiên. Những quái vật được triệu hồi này nếu muốn tiêu diệt chúng thì chỉ có hai cách. Thứ nhất là dùng lực lượng lớn hơn nhiều so với lực lượng của nó mà nhất cử đánh tan, chứ nếu không chém bị thương nó, nó lành lại liền… quả thật khó chơi hơn nhiều so với sinh vật thật.

Cách thứ hai để tiêu diệt bọn quái vật được triệu hồi này chính là giết phăng cái tên triệu hồi nó ra là tự nhiên quái vật này cũng phải tiêu biến. Mặc dù có một số trường hợp đặc biệt là sau khi người triệu hồi chết rồi nhưng quái vật được triệu hồi ra vẫn sống. Nhưng là trong khoảng thời gian nhất định, xong rồi sẽ tan biến mà thôi, không thể tồn tại vĩnh viễn được.

Văn Lục liếc mắt qua là biết những tu luyện giả Klake đang tham gia trận đấu này ít nhất cũng phải cấp ba cấp bốn, cao nhất là cấp năm cấp sáu. Như vậy nếu không muốn thiêu đốt sinh mạng để triệu hồi, thì tối đa những Klake này cũng chỉ triệu hồi ra quái vật cấp bốn cấp năm mà thôi. Nhưng con này Vik vẫn còn chưa để vào mắt, chứ không nói gì tới Văn Lục.

-Ồ! Vik mới tham gia trận đánh à? Đâu mà quân địch lại không đoán được sức mạnh của hắn thế?

Văn Lục thấy những Klake kia dường như chẳng giác ngộ được mình đang đấu với đối thủ như thế nào cho nên mặt vẫn bình tĩnh ứng chiến nên ngạc nhiên quay sang hỏi lão Gug. Lão già này há to cái miệng rộng ra cười đắc ý.

- Chiến sĩ hùng mạnh, đẹp trai anh tuấn, can đảm, mưu trí…

Lão đang ba hoa, chợt quay sang thấy vẻ mặt bất thiện của Văn Lục vội dừng điệp khúc “phổng mũi” lại, nói vào vấn đề chính:

- Khụ…khụ… hắn mặc dù đạt được sức mạnh tối cao trong truyền thừa cấm địa. Nhưng mà hắn vẫn còn trẻ tuổi, ít kinh nghiệm cho nên lão an bày cho hắn làm lính quèn để thông thạo các cuộc chiến. Hi vọng sau này hắn thành tướng quân giỏi cho bộ tộc. Cho nên bọn chúng không nghe thấy tên tuổi Vik cả năm qua là như vậy. Không ngờ trận đầu hắn cầm lệnh bài điều khiển lại được tiên sinh đích thân tới xem…haha… tiên sinh thấy lão bố trí như thế ổn chứ?

Văn Lục gật gù:

- Không tệ… nhưng trên chiến trường không hẳn dựa vào sức mạnh cá nhân một người là chiến thắng. Mà người cầm đầu còn cần một bộ não mưu trí, biết tận dụng thời cơ mới tốt.

Nói đoạn cười xòa:

- Ta cũng chưa đạt tới cấp này…khà khà…

Lão Gug nghe Văn Lục nói vậy thì thầm nghĩ. Ngươi đã mạnh mẽ thế, nếu thêm cái đầu kinh khủng thì ai mà đỡ nổi. Không lẽ tóm đại người nào của tu thuật Đại Việt cũng đều khủng khiếp vậy à?

Trên không, với sức mạnh cấp tám cấp chín của đầu đất, rất nhanh cả ba mươi con quái vật triệu hồi đều bị đánh tan tành, nước văng tung tóe. Nó chậm giãi khua khoắng những xúc tua bay lại gần bức tường chắn của sáu mươi triệu hồi Klake. Hầu hết những đầu đất này sinh ra đã khổng lồ, hơn nữa lại mang trong mình sức mạnh ít nhất là tương đương cấp sáu tu luyện giả trở lên. Đỉnh cao nhất của bọn chúng là có con thậm chí đạt tới cấp mười một cấp mười hai. Nhưng mà trời ưu ái về phòng thủ và sức mạnh cho bọn chúng quá nhiều như vậy thì đương nhiên chúng cũng có nhược điểm đôi khi trong một số tình huống trở thành nhược điểm trí mạng. Nhược điểm đầu tiên phải kể đến chính là tốc độ quá chậm… Thân hình to lớn mà bay gì gì…có lẽ chỉ nhỉnh hơn tốc độ tu luyện giả kém nó hai ba cấp một chút. Có nghĩa là kiểu gì đánh nhau bọn chúng cũng bị phang một đòn trước rồi mới tiếp cận được đối thủ… đúng là ưa bị đánh mà.

Nhược điểm thứ hai của đầu đất chính là không có kỹ năng tầm xa. Chúng chỉ có thể dùng cái thân hình đồ sộ như quả núi vậy mà “đập” đối thủ hoặc dụng những xúc tua bên dưới thân mình mà quấn, mà băm bổ đối thủ mà thôi. Nếu mà đối thủ chúng vừa đánh vừa chạy thì đúng là khổ không hết chỗ nói. Bất quá để đền bù nhược điểm này, tộc Booc đã cử nhiều chiến sĩ đi theo hỗ trợ, mục đích là quấn chân đối thủ để đầu đất có thời gian kết liễu.

Trên không lúc này Đầu đất lớn sắp tiếp cận bức tường nước thì ba mươi triệu hồi Klake đã tung ra tiếp ba mươi con quái vật đủ mọi hình dạng lao tới cắn xé đầu đất đang tới này. Những con quái vật lần này có chút “thông mình”… bọn chúng không tấn công cái “mu” toàn đât và đá trên đỉnh đầu của đầu đất mà luồn xuống dưới nhằm chui vào trong cái bụng rộng lớn của hắn mà cắn xé. Nếu để cho bọn chúng mà vào được, dù chỉ một con thôi, hậu quả cũng thật khó lường.

Đầu đất này cũng không phải tay mơ, nó vũ động cả ngàn xúc tua vây kín khoảng không bên dưới. Bên trên bộ vị mắt mũi đã có những chiến sĩ ở đây phòng vệ nên hắn chỉ phải lo phía bụng mà thôi. Những con quái vật tới tấp lao vào bị những xúc tua đánh bật ra. Có con còn bị hai ba xúc tua vỗ lại từ hai ba hướng… đương trường nổ tung.

Nếu hình dung tộc Booc giống như những con sứa khổng lồ ở dưới trái đất thì con Đầu Đất này chính là những con sứa… đội thêm cái ô. Mà cái ô chính là cái đầu cứng rắn toàn đất đá hình thành nên quả núi khổng lồ ấy. Đúng là con vật… khả ái.

Bên dưới cái ‘ô” bằng đất đá là cả cái miệng rộng lớn. Chúng nó có hệ thống tiêu hóa gần giống như cá voi vậy. Khi ăn thì hút một lượng lớn nước rồi rong rêu, sinh vật ở xung quanh. Sau đó là xả nước ra, chỉ giữ lại những rong rêu, sinh vật đó để cung cấp dinh dưỡng. Tới cấp tám cấp chín, bọn chúng thậm chí chỉ cần hấp thu linh khí xung quanh để tiến hóa chứ không nhất thiết phải ăn như trước nữa.

Chỉ trong chốc lát, cả đám quái vật hoàn toàn bị những xúc tua tiêu diệt, trong khi Đầu Đất chỉ bị thương ở một vài xúc tua mà thôi. Nghỉ ngơi vài ngày có lẽ tất cả những vết thương nhỏ này đều lành lại hết. Nó cũng rất khôn ngoan vừa đánh vừa tiến lại sát bức tường chắn bằng nước kia. Chỉ trong chốc lát cả bức tường lập tức rung chuyển. Sáu mươi triệu hồi sư Klake mặt mày trắng bệch. Mọi ngày bọn chúng đều đánh với con Đầu Đất cấp năm cấp sáu, cho dù đánh không chết thì cũng làm nó bị thương nặng. Nhưng mà hôm nay không biêt tộc Booc điên gì lại lôi ra một con mà ít nhất nó cũng đạt cấp tám rồi.

Sáu mươi tên triệu hồi sư, một trăm hai mươi cái đầu nhao nhao lên, cấp tốc rút lui, có ý đồ vừa đánh vừa chạy. Lúc Văn Lục tưởng trận đấu lâm vào rằng co thì một màn trước mắt làm hắn cũng phải há hốc mồm.

Đầu Đất ngay khi đối thủ có ý thối lui lập tức cả chục cái xúc tua liên tiếp đâm mạnh vào một điểm làm thủng một lỗ lớn. Tiếp đó một cái xúc tua vung lên trên đầu quấn quanh thân mình Vik và một số chiến sĩ đang đứng. Sau đó là ném những chiến sĩ này ra như những viên đạn bắn qua lỗ thủng bức tường bay vọt vào đội hình triệu hồi sư. Hành động ném “đá” này không ngờ tốc độ nhanh kinh khủng ngược lại hẳn so với tốc độ bay lề mề của Đầu Đất. Vik và hơn mười chiến sĩ bị ném văng vào đội ngũ triệu hồi sư Klake. Rất nhanh cả đám dùng các xúc tua quấn chặt vào thân hình nhữn Klake đó, rồi dùng xúc tua có cầm vũ khí liên tiếp đâm tới tấp vào thân thể to lớn của bọn chúng. Hơn mười triệu hồi sư còn đang niệm chú triệu hồi, bất thình lình bị giết, máu tươi màu xanh văng tung tóe. Quả là một màn đặc sắc.

Sau khi giết, xác những triệu hồi sư nhanh chóng mất thăng bằng rớt xuống mặt biển. Những chiến sĩ tộc Booc lại lấy đó làm lực đẩy, nhảy lên quấn lấy triệu hồi sư khác, tiếp tục màn giết chóc.

Chỉ có hai tên chiến sĩ là nhảy hụt… bị rớt xuống dưới mặt biển, không ngờ là rớt ngay vào giữa trận doanh của địch. Nhưng làm Văn Lục lại tròn mắt là tên chiến sĩ kia rớt ‘bụp’ một cái xuống mặt nước, khua khoắng loạn xạ một hồi, tiếp đó nghêng ngang đi về phía quân mình, coi cả đống quân địch ở đây là không khí. Mà quân lính bình thường Klake cũng rất nhanh tách ra một đường cho tướng quân Booc nọ bơi về làm Văn Lục đầu to như cái đấu quay sang kì dị nhìn lão Gug:

Lão Gug cười cười:

- Khi tướng quân hai bên đang đối chiến, đánh nhau trước… thì quân quân lính bình thường không được phép tham gia. Nếu không đó là sỷ nhục tướng quân bên phía mình.

- Còn có quy tắc như vậy?

Văn Lục cũng hết chỗ nói, tinh thần nghĩa sĩ ở đây mạnh mẽ quá ha. Nếu để Văn Lục cầm quân có lẽ hắn không ngần ngại cho quân quây chết tên rớt vừa rồi. Chết bớt một tướng quân của địch… đỡ đi một phiền toái a.

Trên không rất nhanh sáu mươi triệu hồi sư bị tiêu diệt gần một nửa, chỉ còn ba mươi bốn tên đang chạy te tua ra các hướng khác nhau.

Chiến sĩ tộc Booc cũng chẳng còn chỗ nào nhảy nhót lấy đà thì bắt đầu rớt xuống. Đúng lúc Đầu Đất tà tà bay tới, tung các xúc tua ra đón lấy, đặt lại trên đầu.

Chỉ giao chiến lần đầu, không ngờ tộc Booc chỉ tổn hai hai tướng quân còn lại tiêu diệt gần một nửa đối thủ. Quân Booc bên dưới khua khoắng xúc tua loạn xì ngầu hưng phấn. Hai tướng quân Booc bị chết là do sau khi kết thúc một triệu hồi sư, đang hăng hái nhảy xang tên ở bên cạnh. Không ngờ tên này biết kiểu gì cũng chết nên quyết đoán tự bạo. Tướng quân Booc này vừa nhảy tới, còn đang cách một vài mét, lơ lửng chưa kịp quấn lấy tên Klake thì “uỳnh” một cái… cả hai tiêu tùng.

Vik lúc này đang đứng trên đỉnh Đầu Đất hưng phấn hò hét. Văn Lục nhìn thấy vậy thì lắc đầu. Tên này chưa giữ được tâm bình khí hòa khi chiến đấu rồi. Làm gì mà la hét ghê thế chứ?

Lúc này ba mươi tư triệu hồi sư tản ra thành vòng tròn quây Đầu Đất vào giữa. Nếu Đầu Đất mà đuổi theo một hướng, hướng khác lập tức niệm chú triệu hồi quái vật. Chiến thuật này trong những trận gần đâu hầu như đều có hiệu quả.

Nhưng mà Đầu Đất cũng không phải tay mơ. Hắn lập tức quấn lấy hơn chục chiến sĩ khác trong số ba mươi sáu chiến sĩ còn lại trên đầu rồi liên tiếp tung ra.

Vik được ném văng tới một triệu hồi sư Klake lớn nhất. Văn Lục đang quan sát bỗng nhiên giật mình. Dao động lực lượng thủy đang cuồng bạo cuốn quanh tên Klake lớn này. Xem ra hắn muốn tự bạo đem tên tướng sĩ mạnh mẽ này của Booc chôn vùi đây mà.

Văn Lục vội vàng truyền âm cho Vik khi mới bay ra được nửa đường.

- Phi hết vũ khí ra.

xem tại

Vik mới đầu nghe thấy tiếng Văn Lục thì ngẩn ngơ, tiếp đó vui mừng vội vàng phi hết số vũ khí đang được cầm bởi các xúc tua về phia đối thủ. Đối với lời Văn Lục, Vik luôn hoàn toàn tin tưởng. Điều này là do ấn tượng chuyến đi lên cấm địa, Văn Lục mạnh mẽ như thế nào hắn hoàn toàn được trứng kiến nên không hề nghi vấn lời nói nào của Văn Lục.

Phản ứng nhanh của Vik cũng vớt lại cho hắn một mạng. Vũ khí vừa lao vút tới cắm lên người tên Klake kia khiến hắn đau đớn không dẫn trọn vẹn được lực lượng thủy. Chưa tới tối đa đã phải phát nổ.

“Uỳnh…”

Tiếng nổ này to hơn nhiều so với hai lần tự bạo trước của những triệu hồi sư Klake trước. Mặc dù chưa hoàn toàn dẫn dắt trọn vẹn tự bạo, nhưng mà cao cấp và cấp thấp cũng khác nhau hoàn toàn. Vik chưa bay tới đã bị đẩy văng trở lại. Đầu Đất cũng nhanh nhẹn tung xúc tua ra đón lấy. Không ngờ tên Vik này bị thương đầy mình vẫn toe toét đứng dậy xoay cái mình tròn oay nhìn quanh. Xem ra cấp mười thân thể cũng không phải đồ bỏ đi. Tu luyện giả tự bạo, mặc dù còn cách xa một chút , nhưng mà hắn cũng chỉ bị thương ngoài da. Quả là da thịt dày.

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Hồn Thuật


Chương sau
Danh sách chương