Hồng Hoang Thiên Đế

Chương 55: 55: Bài Danh Hạng Ba!


Vũ Phàm bây giờ đã đột phá đến Luyện Khí kỳ cửu trọng thiên cho nên thi đấu xếp hạng đệ tử ngoại môn cuối năm nay liền nằm trong danh sách đệ tử Thiên bảng.

Dùng bốn năm thời gian đột phá liên tiếp bốn tiểu cảnh giới, từ Luyện Khí kỳ ngũ trọng thiên đột phá đến Luyện Khí kỳ cửu trọng thiên là một điều không dễ dàng gì, ngay cả kẻ được ca ngợi là thiên tài ngoại môn như Ngô Vũ Thiên cũng không thể làm được như vậy.

Tốc độ tinh tiến tu vi này phải nói là khoa trương! Nhưng hầu hết đa số các đệ tử và mấy vị trưởng lão ở trong tông môn đều nhận định rằng chuyện tu vi hắn tăng tiến thần tốc đều là nhờ có viên đan dược thần bí ngày trước của vị cao nhân Thương Huyền tông.

Nhiều người còn cho rằng nếu như không có viên đan dược ấy thì Vũ Phàm không thể nào đạt được thành tựu như hiện tại.

Nhưng bọn họ không hề biết đằng sau thành tựu ấy là một sự nỗ lực kiên trì không ngừng nghỉ của Vũ Phàm cộng thêm với huyết mạch thân thể kỳ dị chảy xuôi trong người nên hắn mới có thể đạt được thành tựu như vậy, viên đan dược ngày đó cũng chỉ là thuê hoa trên gấm mà thôi.

Bây giờ, xét về tu vi Vũ Phàm đã vượt qua Tần Ngạo đạt đến cảnh giới Luyện Khí kỳ cửu trọng thiên trước cả tên này, trong khi bốn năm trước đó tu vi của Tần Ngạo còn cao hơn Vũ Phàm một bậc chưa kể đến phẩm chất linh căn của hắn cũng cao hơn Vũ Phàm.

Vị trí thủ tịch đệ tử ngoại môn của Ngô Vũ Thiên bị uy hiếp rất lớn bởi sự xuất hiện của Vũ Phàm, hơn nữa Ngô Vũ Thiên cũng biết Vũ Phàm còn được truyền thừa một môn Địa giai tinh phẩm công pháp Sát Long Kiếm Kỹ.

Một mặt, tên họ Ngô này lâu nay cố ý áp chế tu vi ở Luyện Khí kỳ đỉnh phong để tranh thủ hưởng lợi từ chu cấp tông môn dành cho thủ tịch ngoại môn đệ tử và phần thưởng đệ nhất Thiên bảng ngoại môn hàng năm, từ đó tranh thủ tích lũy lượng lớn tài nguyên chuẩn bị chống đỡ cho một hồi tu luyện gian nan ở bên trong nội môn.

Bởi vì chu cấp dành cho đệ tử nội môn bình thường so ra hiển nhiên sẽ thấp hơn đệ tử thủ tịch ngoại môn nhiều, hơn nữa hắn cảm thấy chưa đủ hỏa hầu để trùng kích Trúc Cơ.

Hai ngày thi đấu vừa qua Vũ Phàm thế như chẻ tre liên tục thắng 9 trận liền, thuận lợi vào trong danh sách 6 người mạnh nhất Thiên bảng ngoại môn, bây giờ đang chờ bốc thăm xếp cặp thi đấu những lượt cuối.

- Trận thứ ba Vũ Phàm đấu với Thương Nam!

Thương Nam khẽ nhìn Vũ Phàm rồi hắn gật đầu nhẹ một cái, nói với trưởng lão:

- Ta nhận thua!

Thương Nam quyết đoán như vậy là bởi vì hắn biết rõ mình không phải là đối thủ của Vũ Phàm cho nên dứt khoát nhận thua dưỡng sức cho trận chiến còn lại.

Theo nguyên tắc ba người thắng loạt trận đầu này sẽ tiếp tục thi đấu tranh hạng một, hai và ba, còn ba người thua cuộc sẽ tranh hạng bốn, năm, và sáu.

Cho nên thay vì phí sức đánh với Vũ Phàm trực tiếp nhận thua để lát sau tranh hạng bốn sẽ có nhiều cơ hội hơn.

Vũ phàm chắp tay về phía Thương Nam rồi thấp giọng cảm kích nói:

- Đa tạ Thương Nam sư huynh!

Thương Nam lập tức xua tay nói:

- Không có gì, ngươi phải đánh bại tên Ngô Vũ Thiên đấy!

Thương Nam làm như vậy cũng là có tính toán riêng của bản thân, cũng không mong chờ Vũ Phàm sẽ vì chuyện này mà mang ơn hắn.

- Sư huynh an tâm, ta sẽ cố gắng hết sức!

— QUẢNG CÁO —

Vũ Phàm tự tin khảng khái đáp lời của Thương Nam.

- Sư huynh tên Vũ Phàm đó thật huênh hoang! - Một tên đệ tử nói nhỏ với Ngô Vũ Thiên.

- Hừ! - Ngô Vũ Thiên chỉ hừ lạnh đáp lời tên kia, bởi vì sau khi quan sát Vũ Phàm đánh 9 trận đầu, bây giờ hắn cũng không chắc có thể đánh thắng Vũ Phàm hay không nữa.

!

Khoảng hai canh giờ sau, rốt cuộc cũng tới lúc được chúng đệ tử ngoại môn mong chờ nhất, lượt thi đấu tranh ba hạng đầu của đệ tử Thiên bảng.

Như mọi năm, Đại trưởng lão lại là người bốc thăm phân lượt thi đấu cuối cùng này, bọn họ hồi hộp nín thở rốt cuộc ai là người xui xẻo phải đánh trận đầu, lão mở lá thăm ra đọc qua loa rồi vò nát như mọi khi vẫn làm, lão nói lớn:

- Trận đầu Vũ Phàm đấu với Lăng Hàn!

Lão vừa dứt lời bên dưới lập tức xôn xảo một mảng lớn.

- Ta biết ngay mà, năm nào mà xuất hiện đối thủ có khả năng uy hiếp đến Ngô Vũ Thiên đều bị đại trưởng lão dùng chiêu này loại bỏ!

- Ta thấy thật vô liêm sỉ a, mấy lượt thi đấu trước lần nào cũng giơ cao phiếu thăm, vậy mà lượt cuối cùng này năm nào đại trưởng lão cũng làm như vậy, thật hết nói nổi a!

- Cái này là cố tình dọn đường cho Ngô sư huynh mà!

Đã ba bốn năm liên tiếp như vậy làm sao mà bọn họ không nghi ngờ không dị nghị được cơ chứ.

Lăng Hàn ngửa cổ cười lớn một tràng, năm ngoái hắn cũng vì chuyện này mà mất đi cơ hội chiến thắng khi đấu với Ngô Vũ Thiên vì bị thương không nhẹ ở trận đầu, đành phải dừng lại ở hạng hai Thiên bảng, hắn đột nhiên chắp tay về phía Vũ Phàm nghĩa khí nói lớn.

- Vũ Phàm chỉ cần đệ nhận thua, sau này dù đệ có tấn thăng Trúc Cơ kỳ hay không Lăng gia đều tặng đệ một lần chế tạo pháp khí theo yêu cầu, miễn phí tiền công lẫn cả nguyên liệu chế tạo, phẩm chất Nhân giai tinh phẩm!

Ở bên ngoài khán đài đám đệ tử ngoại môn ồ lên thành từng mảng, đây là trắng trợn mua chuộc nha!

- Được, đệ đồng ý!

Vũ Phàm dứt khoát trả lời, chuyện này quá rõ ràng không phải suy tính gì nhiều, một năm chu cấp cộng với phần thưởng của thủ tịch đệ tử ngoại môn không thể nào bằng với một kiện pháp khí Nhân giai tinh phẩm được, hơn nữa đối phương rất có thành ý cũng tỏ rõ sự tôn trọng hắn thông qua hành động chắp tay vừa nãy.

Ung dung đoạt lấy hạng ba lại được thêm một kiện pháp khí Nhân giai tinh phẩm của Lăng gia, Vũ Phàm ngu sao mà không làm, phải biết rằng Lăng gia là một trong những gia tộc Luyện Khí nổi tiếng ở phía bắc Chu Liệt quốc, pháp khí do họ luyện ra tuyệt đối không phải thứ bình thường, hơn nữa hắn còn có thể yêu cầu họ luyện chế theo ý mình.

Đại trưởng mặt đanh lại, lão quát lớn:

- Ở đây không phải nơi để các ngươi đùa giỡn!

Vũ Phàm tự tin hiên ngang nói lớn: — QUẢNG CÁO —

- Đệ tử tự nhận tu vi thấp kém, tài nghệ không bằng Lăng Hàn huynh đây cho nên liền nhận thua, cũng không hề vi phạm quy tắc nào của tông môn, hà cớ gì đại trưởng lão lại nói như vậy?

Lời của Vũ Phàm nói không hề sai, hắn có quyền được nhận thua, hơn nữa trước giờ tông môn không có cấm đệ tử mua chuộc đối phương nhận thua như thế này bao giờ cả.

Lão hừ lạnh nói lớn:

- Ba hạng đầu Thiên bảng đều là niềm kiêu hãnh của đệ tử ngoại môn các ngươi lại dễ dàng bỏ cuộc vậy rõ ràng là không có lòng tự trọng!

Vũ Phàm cười lạnh, hắn đáp lời của lão:

- Đệ tử và Lăng sư huynh đây sẽ thi đấu một trận đường đường chính chính nếu như ngài công bố lá thăm vừa nãy.

Đại trưởng lão mặt lúc trắng lúc xanh lão quát lớn:

- Ngươi còn dám trả treo! Muốn làm phản sao?

Vũ Phàm hắn vận khí nói lớn:

- Thi đấu xếp hạng vốn dĩ là công bình, nếu không có gì khuất tất tại sao ngài lại không công bố lá thăm như mấy lượt đầu? Hà cớ gì lại che giấu đi?

Lão mặt đen lại, thẹn quá hóa giận lão hét lớn:

- Tên nghiệp chướng ngươi bây giờ còn muốn chống lại trưởng lão đoàn?

Lão bây giờ chỉ có thể nạt nộ hắn mà thôi, bởi vì hắn đã được cao thủ Thương Huyền tông nhận làm đệ tử nếu như làm tổn thương hắn chẳng may chọc giận vị cao nhân kia thì đúng là rắc rối không thôi.

Vũ Phàm vận khí đáp lại lời lão:

- Đệ tử chỉ nói ra nỗi bất bình của toàn đệ tử ngoại môn, hơn nữa không hề chống đối trưởng lão đoàn, chỉ yêu cầu ngài công bố lá thăm mà thôi!

Đại trưởng lão bây giờ làm sao mà dám công bố lá thăm chứ, trận đầu là Lăng Hàn đấu với Ngô Vũ Thiên, dựa theo tính toán của lão khả năng Ngô Vũ Thiên thua trận là rất lớn cho nên liền hoán đổi thứ tự công bố bừa ra ngoài.

- Ngươi ! ngươi ! được rồi nếu ngươi đã nhận thua thì mau cút ra để trận đấu còn bắt đầu!

Lão qua loa lấp liếm sự việc, bên dưới ồn ào một mảng lớn.

- Thấy chưa, rõ ràng là có điều khuất tất mà nếu không tại sao đến bây giờ vẫn không công bố lá thăm!

- Quả nhiên tên họ Ngô đó chỉ được cái dựa hơi đại trưởng lão mà thôi!

— QUẢNG CÁO —

- Ngươi xem đại trưởng lão đã tức đến đen người rồi a, haha!

Lão nghe thấy mấy lời dị nghị này, nên tức giận quát lớn:

- Im lặng!

Mấy vị trưởng lão ngoại môn cũng thấy rất là hả dạ, lão lộng quyền bấy lâu nay không ai dám đả động đến, bây giờ bị Vũ Phàm cào rách da mặt, thật đúng là nhục nhã ê chề.

Vũ Phàm cười cười đắc ý bước xuống tỷ võ đài, đối với hắn một người sắp rời khỏi Đạo Tiên sơn môn thì cái xếp hạng đệ tử ngoại môn này chỉ là hư danh mà thôi, chả giúp được gì cho hắn.

Vì vậy mà Vũ Phàm dứt khoát từ bỏ đổi lại lợi thế lớn hơn cho mình sau này.

Hắn cứ vậy tiêu sái đi xuống làm cho đại trưởng lão và Ngô Vũ Thiên tức anh ách trong ngực.

.

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Hồng Hoang Thiên Đế