Hùng Thiên Đại Lục

Chương 63: 63: Chiến Dịch Không Chiến


Võ thành, chinh chiến bao lần

Chưa từng chịu cảnh: Yêu cầm tấn công.

Xưa kia, vách sắt tường đồng

Giờ đây tan tác, cõi lòng ngổn ngang.

...

Sau đó là quá trình tiếp nhận Hải Cảng.

Lần này dự định cướp Hải Cảng ở lâu dài, nên trên 50 thuyền nhỏ thuộc ba phân hạm Thần Dương, Thần Tinh và Thần Nguyệt hạm được Lạc Tinh cho đi phía sau, mang rất nhiều Quan Viên đang trong quá trình học tập, cũng như quân lính đến tiếp quản Hải Cảng.

Sau một ngày nhận hiệu lệnh nhập cảng, quá trình tiếp nhập hoàn thành.

Lạc Tinh lại đưa những người đầu hàng mình từ các chiến thuyền neo đậu ngoài khơi, cũng tập hợp và tiến hành kiểm kê.

"Thanh Nguyệt! Nàng cho Thần Nguyệt Hạm cùng 30 chiến thuyền nhỏ, chở số người đầu hàng về Lạc Hoàng Thành.

Sao đó tách ra phân công nhiệm vụ nhé!" - Dù Sau Lạc Tinh cũng hứa cho mọi người rút lui, vì người Triệu quốc không ai muốn phản quốc, nên phải giao việc khác tại Lạc Hoàng Thành, chứ giữ lại nơi này thì bất ổn quá.

"Dạ! Hùng Vương!"

"Đại Hoàng, ngươi đi theo bảo vệ Bắc cung nương nương! Xong chuyện ta thưởng cho!"

Ban đầu Lạc Tinh muốn Lạc Dương trở về, nhưng nói sau nàng cũng không chịu, mới đổi cho Đại Hoàng đi theo Thanh Nguyệt.

Đến đây hải Thành coi như tạm ổn.

Lạc Tinh cho 500 yêu thú Tứ giai, Tam giai cùng 10 khẩu Tứ Tinh Pháo đi tiếp Ứng Lạc Hồng trước.

Lúc này hơn ba vạn quân Lạc Hồng cũng đã gần tới nơi tập kết.

Võ thành lúc này cũng đã đem ba vạn quân quân tiếp viện Hải Cảng.

Do được tên chỉ huy báo cáo tình hình, nên Thành chủ Võ thành cũng hiểu chỉ ba vạn quân không thể tấn công nổi Hải Thành.

Đành mang duy nhất hai Thần cơ pháo Ngũ Tinh của Võ Thành đi theo.

Đi ra mới vài trăm dặm, đã bị đàn Thú triều vây công.

Lúc đầu Đại Lộc như vào chốn không người, tàn sát bừa bãi.

Nhưng sau đó bị Thần cơ pháo bắn trúng một phát ngay chân, mới không cam lòng rút quân.

Tuy nhiên nó chỉ bi sướt qua một chút, không ảnh hưởng tới hành động.

Dù sao Lạc Tinh ra nhiệm vụ cho nó quấy rối và bảo vệ Lạc Hồng thôi, không cần Tử chiến, thấy nguy hiểm nó lập tức rút đi.

Mọi việc cứ vậy, hết Yêu Thú rồi tới Yêu Cầm tấn công.

Lúc này Lạc Hồng dẫn hai vạn quân đi theo quân đội Võ thành và luân phiên tập kích.

Hễ thấy Thần cơ pháo đối phương vận chuyển đến, liền lập tức rút lui.

Thần cơ pháo tuy mạnh mẽ, nhưng lại quá to lớn nặng nề.

Bên Lạc Hồng lại có Lạc Na thông qua Yêu Cầm, chỉ điểm vị trí.

Ròng rã một tuần, đội quân Võ thành cứ phải chạy tới chạy lui, Nên vẫn chưa đến Hải Cảng.

Nhất là có thêm 10 thần cơ Pháo chi viện từ Lạc Tinh.

Nên cũng gây ra nhiều khó khăn cho Quân Võ Thành.

Về phần hơn một vạn quân còn lại của Lạc Hồng, cũng đã bao quây, hư trương thanh thế bên ngoài Võ Thành.

Khiến cho tâm lý toàn thành chìm xuống đáy cốc.

Võ thành bây giờ quân lực không còn nhiều, chủ thành lại đang dẫn quân chi viện Hải Cảng, nào dám ra ứng chiến.

Riêng Ngải Vi thì với 5000 không quân, nên dễ dàng chiếm quặng Kim Tân.

Sau đó cố tình thả vài người về Võ thành báo cáo tình huống.

Khiến cho Võ Thành sống trong hoảng hốt, khi hai đầu thọ địch.

Muốn nóng lòng lấy lại quặng Kim Tân.

Nhưng sợ bị công thành.

Khi Hải Cảng ổn định rồi, Lạc Tinh cho Lạc Duơng trấn giữ.

Sau đó một mình đi đến khu vực quân Võ Thành.

Lúc này đã ba ngày, quân Võ thành không được ngủ yên.

Lúc thì Yêu Thú tấn công, lúc thì quân Việt Quốc tấn công.

Kẻ địch không mạnh, nhưng cỡi yêu thú nên linh hoạt.

Nếu đội quân không cởi yêu thú, thì lại có đám Yêu thú, Yêu cầm nhỏ lẻ như Chồn, Sóc, Phi tước cầm chân giúp.

Cũng may có mang hai Thần Cơ Pháo, nên cũng giết được vài con tứ giai.

Lúc này ở trên không, Lạc Tinh đã tìm ra vị trí của Thành chủ.

Nhưng chưa nắm chắc 10 phần bắn trúng.

Sau đó đành ám hiệu cho Đại Lộc chuẩn bị phối hợp.

Lúc này Lạc Hồng ra lệnh tấn công mạnh phía Tây.

Còn Đại Lộc chỉ huy yêu thú, làm rối loạn trận pháp kẻ địch ở phía Đông.

Tên Thành chủ cũng lộ diện, leo lên bục cao quan sát trận hình

Lạc Tinh trên không bốn dặm.

Tập Trung dùng mũi Tam tinh tiễn hiếm có của mình.

"Xuyên tâm tiễn, đi nào!"

Mũ tên sáng rực vì ma sát không khí, lại bay theo chiều xoắn ốc, dẫn đến có tia lữa xoáy như vòi rồng hiện ra phía sau mũi tên.

Như là tử thần đòi mạng.

"Phập.!" - Đầu tên thành chủ Quan Nguyên Kì vở tung, cho tới lúc chết hắn ta cũng không ngờ mình chết giữa bốn bề quân đội mình.

"Thành chủ."

"Là ai.

Tiêu rồi!!"

"Lui về Võ Thành thôi!!"

Lúc này như hiệu ứng đô-mi-nô.

Hơn hai Vạn quân còn xót lại sau ba ngày hành quân mệt nhọc, đã như ong vỡ tổ, kéo chạy về Võ Thành.

Với hai Vạn quân của Lạc Hồng, không có khả năng kìm giữ, nhưng cũng đuổi giết được gần một vạn tên nữa

Nhất là hai Thần Cơ pháo nặng nề nên đã bị bỏ lại.

Lạc Tinh lập tức cho hai con Tê Giác tứ giai phụ trách vận chuyển nó.

Đồng thời ra lệnh cho 10 con Tứ Giai yêu thú khác có thân hình nhỏ hơn, khiên 10 thần cơ Pháo Tứ giai mà Lạc Tinh cho mang đi từ Hải Cảng lần trước.

"Tiến về Võ Thành!!"

"Rõ!!"

Cuộc hành quân đến Võ thành chỉ trong hai ngày.

"Hạ trại nghỉ ngơi, ngày mai sẽ có hiệu lệnh tấn công!" - Dù sao hành quân và chiến đấu liên tục nên Lạc Tinh đành cho toàn quân nghỉ ngơi trước.

Sáng hôm sau.

Mọi Người đang ngon giấc thì.

"XOẸT!! ĐOÀNG!!ĐOÀNG!!"

Cổng thành bị hai Thần Cơ pháo Ngũ Tinh của mình oanh nát.

Nếu Thành chủ Võ thành còn sống, không biết bị chính vũ khí của mình công phá thành của mình thì có cảm tưởng gì.

Nhì thấy quang cảnh phấn khích, Hơn ba vạn Quân Việt Quốc hưng phấn Hô to

"Hùng Vương! Hùng Vương!!."

Tuy nhiên trái với vui vẻ bên ngoài, thì bên trong thành đang loạn thành một đoàn.

Thành chủ mất, nên có nhiều thế lực không ai phục ai.

Quân lực chỉ còn một vạn rưỡi thêm một vạn tàn binh chạy về hôm qua thì cũng chỉ còn hơn hai vạn quân chính quy.

Tuy có ưu thế thủ thành, nhưng ý chí đã mất.

"Đầu hàng sẽ không chết."

"Đầu hàng sẽ không chết."

Vì sợ tử thương vô ích, nên Lạc Tinh cho đàn Tứ tinh tràn lên bắn 10 loạt đạn nữa.

Tường thành Võ thành không kiên cố như Lạc Hoàng thành, nên dễ dàng bị đổ xập.

Dù sao Võ Thành rộng lớn.

Không thể có trận pháp bao quây toàn thành được, chỉ ở vài vị trí quan trọng mới có.

Bên trong thành còn 20 pháo Tứ Tinh nữa, cũng bắt đầu đáp trả, nhưng quân Lạc Tinh quá xa để chịu ảnh hưởng tới.

Tuy nhiên ở ngoài thành thì cũng không thấy vị trí của 20 Tứ Tinh Pháo mà phản kích.

Nhưng nếu di chuyển tới trước thì khác nào làm mồi cho 20 khẩu pháo trong thành bắn ra.

"Phải tiêu diệt 20 nòng Thần cơ Pháo này mới được." - Lạc Tinh ngồi Chim ưng bay lên cao, sao đó nhìn ra hướng Thần Cơ Pháo trong thành bắn ra.

Sau khi xác định phương hướng Lạc Tinh bay lại gần.

Rồi thử dùng tiễn bắn một mũi Xuyên Tâm Tiễn nhị Tinh.

"Xoet." -.

Mũi tên bay nhanh xuống, lập tức bị một màng bảo hộ ngăn cản

"Roẹt." - Vòng bảo hộ hơi chập chờn rồi sao đó vẫn bình thường.

"Có một Lô cốt, còn kèm thêm trận pháp." - Đăm chiêu suy nghĩ một lúc.

"Đúng là sức người, khó phá phòng ngự của trận pháp.

Sẽ rất phí sức, Tiếc là Đại Hoàng đã về Lạc Hoàng thành, không thôi cả hai phối hợp may ra phá được."

"Có cách rồi! Yêu cầm đâu!" - Lạc Tinh nãy ra một ý tưởng.

"Chúng ta sẽ tấn công trước, Thay vì chờ kẻ địch tấn công!!!" - Sau đó phân công một số điều cần chú ý.

...

Tất cả bảy con tứ giai yêu cầm, Cùng hơn mấy trăm tam giai yêu cầm có mặt nhận lệnh, lập tức bay kẹp một số tảng đá mà nó vừa sức mang.

"Haha, đón nhận B52 oanh tạc nào."

"Ầm!! Ầm!"

Viên đá rơi ở độ cao bốn dặm trên không thì không yếu hơn Lạc Tinh bắn bao nhiêu, tuy bay không nhanh bằng thôi.

Nhưng phạm vi rộng lớn.

"Ầm ầm."

Hơn 1000 hòn đá rơi xuống.

vòng phòng Hộ lúc này, yếu dần yếu dần, rồi chính thức tan vỡ.

Sao đó là lô cốt giấu Thần Cơ Pháo cũng lộ ra, bị mấy trăm hòn đá phía sau lao vào.

Đã gần như sắp đổ vỡ nhưng còn chưa chịu sập.

"Cơ hội! Ngũ Tinh Liên Châu tiễn biến thể!"

Năm mũi tên phóng nhanh về năm hướng khác trên vị trí 20 khẩu thần cơ pháo.

Thêm hai lần phát tên nữa.

Đá bay, hầm sập, tử thương một số.

Lúc này hai khẩu Ngũ Tinh Pháo với phạm vi xa hơn, cũng đã tìm được vị trí khai pháo.

Sau khi một mảng tường sập, thì khu pháo như một thiếu nữ không còn áo giáp bảo vệ.

"Xoẹt...!Ầm...!Ầm." - Cả lô cốt trở nên tan hoang, 20 khẩu Thần cơ pháo im bặt.

Lạc Tinh nhân cơ hội, nhảy xuống thanh lý tất cả người còn sống.

"Tràn lên." - Lạc Hồng hiểu thời cơ tấn công tới.

Đầu tiên 10 con thú to lớn tràn lên, sau đó 10 khẩu thần cơ pháo Tứ tinh trên lưng nó được người phụ trách khai hỏa.

"Phi đội tấn công! Kỵ binh đội tấn công!! Bộ Binh tấn công." - Lạc Hồng liên tục ra lệnh.

Lúc này xem như không thế lực nào trong thành ngăn nổi.

Tuy nhiên hơn bốn vạn quân cả người lẫn thú đánh chiếm một thành còn hai vạn quân cũng không phải là không có thương vong.

"Đầu hàng sẽ không chết! Đầu hàng sẽ không chết." - Tiếng Lạc Tinh vang vọng khắp nơi, hi vọng chiến sự sẽ bớt thảm liệt.

Hai canh giờ qua đi, phòng ngự của phủ thành chủ cũng bị công phá dễ dàng.

Chiến cuộc chấm dứt.

Với tù binh hơn ba vạn, chủ yếu dân thường.

Quân đội chỉ khoảng 4000 người.

Còn lại tử thương hết.

Một phần còn lại thì kịp chạy trốn về phía cổng Bắc.

Nơi đó rừng cây rậm rạp, Lạc Tinh biết không thể đuổi giết hết để bịt đầu mối nổi, nên cũng không cho đuổi giết làm gì.

Lần chiến tranh này, cũng quá nhiều người chết rồi.

dù sau đây là thành lớn, có trách nhiệm bảo vệ Hải Cảng lẫn quặng mỏ Kim Tân nên mới có hơn tám vạn người.

Thống kê cả ngày lại Việt Quốc cũng thiệt hại hơn 1500 người, bị thương gần 7000.

Dù lợi thế rõ ràng, nhưng lúc công thành không thạo đường đi nên bị tập kích.

Trong thành thì không phải lúc nào cũng được yêu thu yểm hộ do đừng ngang ngõ tắt, nhà cửa che khuất.

Tuy nhiên thành quả hết sức rõ ràng.

Chiếm mỏ ngọc Kim Tân, chiếm đại thành Võ Thành, chiếm Hải Cảng.

Vấn đề hiện nay là giữ được thành quả.

Cũng may thành gần nhất của Triệu Quốc, cách đây 10 ngày đường.

Và là vài thành nhỏ chỉ có chưa tới hai vạn quân.

Không gây khó dễ được Việt Quốc.

Lạc Tinh triệu hồi Ngải Vi từ Kim Tân về Võ Thành, để dẫn ba vạn hàng binh và dân thường về Lạc Hoàng thành.

Cũng như những quân đội bị thương nặng.

Đồng thời cho binh đoàn Không Quân theo bảo vệ.

"Ngải Vi, khi nào về Lạc Hoàng Thành nàng cho 35 thành xuất ra 1000 quân để bổ xung lại Võ Thành!"

"Rõ! Thưa phu quân!!"

Với vị trí Võ Thành là trạm trung chuyển tốt nhất để chống Triệu quốc, cũng như làm bàn đạp đánh chiếm Nam Đảo to lớn.

Mãi gần hơn tháng sau, Kinh đô Triệu Quốc mới nghe được tin tức Võ Thành bị đánh chiếm.

Đương nhiên tàn binh của Võ Thành sợ tội, nên nói quá lên là có 10 Vạn quân liên hiệp cùng yêu thú công chiếm.

Khiến cho Triệu Quốc bất ngờ, không biết thế lực nào lại có 10 vạn quân tinh nhuệ, lại điều khiển được yêu thú.

Không lẽ là Vạn Thú Môn.

Nhưng các đại tông môn đó có khi nào lại để ý tới chiếm đoạt một thành trì.

Sau đó là hàng loạt lệnh ban ra.

Sáu thành gần Võ Thành nhất tập kết sáu vạn quân.

Lại cho 30 vạn quân đang tấn công Thổ Quốc cấp ra 15 vạn quân nữa.

Tổng cộng 21 vạn quân này có lẽ hơn một tháng sẽ tập trung đến Võ Thành.

Nhờ vậy Thổ quốc có thời gian thở d.ốc được.

Đương nhiên đã lập tức cảm tạ một số lương thảo, cũng như một trăm vạn Ngọc.

Hơn 20 Thần cơ pháo Tứ Tinh nữa.

20 ngày sau, tại Võ Thành Lạc Tinh tập hợp được bảy vạn Quân đội.

Trong đó có một chi Không Quân chuyên dùng cung tiễn 8000 người.

Một chi Kỵ binh một vạn người, số còn lại là bộ binh.

Số vũ khí tầm xa là 2000 Thần Nỏ Tiễn, 50 Thần Cơ pháo tứ tinh, bốn Thần Cơ pháo ngũ tinh.

200 Thần Cơ Pháo tam tinh.

Nhờ vậy Lạc Tinh tin rằng chống lại hơn 20 vạn quân là dễ dàng.

Vấn đề nếu chống được lần này, thì lần sau đối phương mang 50 vạn quân tới mình chống nổi không thôi.

Lực lượng yêu thú chết do trận chiến lần trước đó, cũng được Đại Hoàng và Đại Lộc bổ xung đầy đủ.

Hiện tại Đại Hoàng cũng quay lại Võ Thành.

Lạc Tinh cho hơn 5000 con phi cầm ngày đêm thay nhau canh gát các đường đến Võ Thành, để nhận biết tình hình địch.

Sau hơn năm ngày tập hợp thông tin, nắm rõ ràng tình hình quân đội Triệu Quốc trong lòng tay.

Rồi tiến hành quan sát tìm hiểu các phương pháp tác chiến.

Lạc Tinh tập hợp mọi người lại.

"Lần này, Triệu quốc mang tới hơn 20 vạn quân.

Các ngươi có ai lo sợ không?"

"Không! Không!!!"

"Có ai muốn bỏ thành chạy đi không?"

"Không.

Thưa Hùng Vương!!!"

"Tốt lần này kẻ địch tuy đông, nhưng hành quân xa xôi đã rất mỏi mệt.

Chúng ta lại Thủ thành cần gì phải sợ.

Nhất là bên ta có tới hai người đỉnh tiêm cao thủ cùng hai yêu thú ngũ giai.

Ta tin 30 vạn quân cũng không làm gì được quân ta.

Thêm nữa, Hải Cảng nằm trong tay chúng ta, có thể tiếp viện nhanh chóng.

Nói tình thế bất lợi nhất, nếu kẻ địch có đông gấp đôi đi nữa.

Võ Thành không thủ được thì lui về vẫn được, trận này dễ đánh thôi.

Hôm nay ta muốn bảo mọi người tới là có chỉ lệnh."

"Võ Thành trong lúc ta đi vắng sẽ do Nam Cung nương nương Hồ Ngải Vi chỉ huy." - Nàng vừa từ Lạc Hoàng Thành mang thêm ba vạn rưỡi người đến.

"Lạc Hồng cùng Kỵ binh đoàn đi tới vị trí này." - Lạc Tinh chỉ một vị trí trên bản đồ.

"Không quân Đoàn do Lạc Luân chỉ huy dẫn toàn bộ đội cung thủ theo ta.".

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Hùng Thiên Đại Lục