Huyết Họa Tu Chân Giới

Chương 27: một thân thể hai tính cách

Chương sau
Danh sách chương

Thời gian qua nhanh mới đó mà đã bảy ngày đi qua.

Bảy ngày cũng là thời gian mà hắn ở học viện mở cửa hàng sửa chữa binh khí nhưng sau thời gian dài như vậy tiệm sửa chữa của hắn vẫn vắng hoe vắng hắt không một bóng người, ai nhìn thấy hắn cũng quay đầu bỏ đi, một phần là do nhìn hắn hơi trẻ, một phần khác là hắn đắc tội với hứa minh trâu bị người người ghét bỏ.

Cô nàng minh châu xinh đẹp kia ở bên trong học viện có lực ảnh hưởng thật lớn, không nói đến đám học viên vì nhan sắc lẫn thực lực của nàng ta mà ái mộ những trưởng bối cũng vì thiên phú của nàng mà ưu ái. dực đức đắc tội với nàng ta, à không phải là xuân đức đắc tội với nàng ta, giết đi sủng vật của cô nàng còn đánh cho cô nàng thương nặng ngất đi khiến cô nàng ghi hận và bây giờ dực đức lãnh đủ.

Dực đức cũng đã đi qua xin lỗi cô nàng kia vốn tưởng mọi chuyện sẽ khác nhưng nào ngờ càng tồi tệ hơn, dực đức cảm thấy xui bảy đời mới dính vào cô nàng mỹ nữ kia.

Ở bên trong cửa hàng dực đức nhìn lên bầu trời không khỏi cảm khái:

“đại ca nói không có sai đàn bà là một cái rắc rối, dính vào liền xong đời. ài, làm ăn không được, người hiền lành thế mà không ai thương, ông trời đúng thật là bất công mà!”

Cảm thán số phận bất công xong thì dực đức liền đóng lại cửa tiệm tiếp đó hắn vào không gian nông trại của hắn, à không phải bây giờ cái không gian kia đã thành không gian vong linh rồi mới đúng, khắp nơi là tử linh sinh vật du đãng, bầu trời bây giờ cũng màu đỏ, phá hết cả mỹ quan.

Đi vào bên trong không gian vong linh nhìn thấy cô bé vũ y đang nằm ngủ trong một con tử linh sinh vật có hình cá sấu to lớn ngủ một cách ngon lành thì hắn không khỏi mỉm cười.

“tiểu nha đầu nhìn thật khả ái à, tiểu muội của đại ca ngày trước bộ dạng cũng như thế này sao? ài, đại ca cũng là một người mệnh khổ nhìn thấy tiểu nha đầu này hắn có thể thoải mái hơn được một ít.”

Thấy vũ y đang ôm gối ngủ ngon như vậy hắn cũng không làm phiền tới nàng . rời đi không gian vong linh hắn lúc này đi ra khỏi cửa hàng đi tới nhiệm vụ đường.

..-o0o..-

Nhiệm vụ đường.

Nơi đây là nơi phát ra nhiệm vụ của thiên long viện, có điều cũng không phải chỉ mình thiên long viện mà còn có các thế lực khác nữa. nhiệm vụ này được đưa ra chủ yếu là nhằm mục đích rèn luyện học viên đồng thời cũng giúp cho học viên kiếm thêm một chút thu nhập.

Nhiệm vụ có cao có thấp, có thưởng nhiều thưởng ít, có cá nhân có tổ đội, muôn hình vạn trạng nhiều tới đếm không hết, phổ biến nhất là mấy nhiệm vụ thu gom cái gì đó. vì như thu gom huyết sâm 1000 năm, loại nhiệm vụ phổ biến thứ hai chính là đi đánh giết các tụ điểm thế lực xấu, giết chết đầu lĩnh mang về lĩnh thưởng.

Dực đức thì không giống xuân đức, hắn cũng không phải hạng người có thể không suy nghĩ gì mà một kiếm chém bay đầu kẻ khác nên hắn lựa chọn một cái nhiệm vụ đi thu thập.

Thông qua hướng dẫn nhiệm vụ thì hắn biết thêm được không ít thông tin về nơi sắp tới, lần này hắn phải đi tới một chỗ tên là huyết long sâm lâm, đi vào nơi này cần cẩn thận bọn cướp, ma thú , học viên lịch luyện của các tông môn và học viện khác...

Vừa nhìn thấy có nhiều nguy hiểm như vậy thì dực đức liền muốn bỏ nhiệm vụ này chọn nhiệm vụ khác nhưng mà khổ nhiệm vụ này là cưỡng chế một khi tiếp rồi không có đổi lại được nữa. bất đắc dĩ dực đức lúc này phải tiếp cái nhiệm vụ kia.

......

Sau khi tiếp nhiệm vụ xong thì hắn liền khởi hành lên đường, có điều lần này hắn đi cũng không có nói cho người nào biết cả, chỉ một mình đón thú xa lẳng lặng rời đi.

Có điều dực đức cũng không biết sau khi hắn rời đi liền có một nhóm người âm thầm đi theo ở phía sau hắn. những kẻ này là một trong một số ít cừu nhân hiếm hoi của dực đức.

…..

Sau ba ngày ngồi thú xa thì dực đức cũng tới được phụ cận huyết long sâm lâm, do nơi này nguy hiểm rất nhiều nên người phu xe chở hắn cũng không dám tiến về phía trước.

Dừng lại xe ngựa người phu xe áy náy nói:

“công tử thật xin lỗi ta chỉ có thể đưa công tử tới nơi này, phía trước là khu vực hỗn loạn ta một tiểu tu sĩ cũng không dám tiến vào nơi đó.”

Dực đức nghe vậy thì bất đắc dĩ, có điều hắn là người hiền lành tuy là con nhà quyền thế nhưng cũng chưa bao giờ làm khó người nào, nhìn phu xe hắn cười nói:

“không sao, ta xuống này cũng được rồi. cảm ơn ngươi đã đưa ta tới đây, ta đây cũng có ít tiền cho ngươi.”

Vừa nói dực đức vừa lấy ra một nắm kim tệ ném cho phu xe, phu xe tiếp nhận kim tệ thì cúi đầu nói lời cảm ơn:

“cảm ơn công tử ban thưởng, nơi đây nguy hiểm công tử nhớ cẩn thận.”

Dực đức nhẹ gật đầu cười nói:

“ta biết rồi.”

Nói xong thì hai người liền chia tay nhau, lão hán quay xe phản hồi đường cũ trở về, còn dực đức thì tiếp tục tiến vào huyết long sâm lâm.

Có điều hắn đi chưa được mấy bước thì…

“vèo vèo vèo…”

Mấy chục hắc bào nhân từ bên trong các góc tối lao ra bên ngoài này ngăn cản đường đi của hắn. nhìn thấy bản thân bị mấy chục người bao vây thì sắc mặt dực đức không khỏi tái nhợt.

Một kẻ bên trong nhóm người vừa xuất hiện nhìn thấy hắn như vậy thì cười to nói:

“ha hả, mọi người nhìn kia chỉ một chút như vậy liền dọa cho tiểu tử này đái ra quần rồi.”

Một đám hắc bào nhân cười to, lúc này một tên hắc bào nhân còn rất trẻ bộ dáng có vẻ là đầu lĩnh bên trong đám người nhìn dực đức cười lạnh nói:

“ nghe nói tiểu tử ngươi rất càn rỡ sai người đánh tàn phế mấy người của bành gia ta. tiểu tử ngươi bây giờ muốn chết thế nào?”

Nghe được lời này thì dực đực liền đã biết được người phía trước mắt là ai, hắn lúc này cố làm vẻ trấn định hỏi:

“ngươi muốn làm gì?”

Một tên hắc bào nhân lúc này nâng lên tấm mặt nạ đang đeo của hắn.

“ngươi nhìn rõ ta là ai rồi chứ? ngươi nói bây giờ ta nên làm gì? hôm nay ta liền muốn để ngươi nửa đời sau tàn phế không thể tự chủ sinh hoạt được.”

Nhìn rõ kẻ trước mắt là ai thì dực đức trong lòng thầm kêu không tốt. nhìn đám người này hung thần ác sát hắn liền biết nếu như không gọi đại ca tỉnh lại hôm nay khả năng hắn liền xong đời, mặc dù hắn không thích đại ca giết người nhưng lúc này không có nghĩ được nhiều như vậy.

Nhìn thấy dực đức cả người phát run liên tục lùi về phía sau thì bành công tử gì đó lúc này lớn giọng nói:

“bắt hắn lại.”

“rõ, công tử.”

Mấy tên hắc bào nhân ứng một tiếng sau đó cùng nhau tiến lên. nhìn vẻ mặt dực đức lúc này một tên cười hung ác.

“còn muốn chạy...”

Một vệt ánh sáng màu lam lóe lên cắt ngang lời nói của hắn.

“phụt phụt phụt…”

Mấy tên hắc bào nhân đang xông về phía xuân đức lúc này đầu lâu bay lên cao cao, thi thể không đầu của bọn hắn theo quán tính chạy vượt qua bên người xuân đức.

“bịch bịch bịch…”

Chạy được một đoạn thì mấy cái thi thể kia ngã xuống đất, máu tươi từ cổ mấy cái thi thể phun thành vòi nhuộm đỏ cả mặt đất. không lâu sau đó thì mấy cái đầu cũng rơi xuống sau đó lăn mỗi phương một cái.

Hiện trường thoáng cái một mảnh an tĩnh như chết, một cỗ hơi thở tử vong bao trùm lấy tất cả mọi người nơi đây để cho bọn hắn hô hấp cũng khó khăn.

Xuân đức ánh mắt lạnh lùng nhìn qua những kẻ trước mắt. hắn cũng không có hỏi những kẻ này là ai, lai lịch như thế nào, lại có thù oán gì với dực đức. hắn chỉ cần biết những kẻ này dám hướng hắn cùng dực đức xuất thủ là được rồi.

Không có lời dư thừa hắn nâng lên lam tinh kiếm sau đó liền triển khai đồ sát tập thể.

“phập phập phập…”

Mỗi người một kiếm mất mạng không một ngoại lệ, vài đường kiếm cơ bản qua đi trên mặt đất nhiều ra thêm mấy chục cái thi thể, xuân đức cảnh giới đã rất cao, tâm trí cùng các loại bí tịch hắn tu luyện đều được cường giả thần bí truyền thụ. đối phó một ít tồn tài cấp thấp thế này cực kỳ đơn giản so với việc đạp chết mấy con kiến còn muốn đơn giản.

Nhìn trên mặt đất thi thể nằm la liệt, người còn sống duy nhất là bành công tử lúc này sợ tới đại tiểu tiện không kiềm lại được, hắn lắp bắp nói:

“không được lại đây, ta là…”

“xoẹt!”

Thoáng cái cả người hắn bị cắt làm đôi, đến lúc chết hắn vẫn không thể nào tin được bản thân lại chết như vậy. giết xong người này xuân đức xoay người nhìn lại.

Ở phía sau hắn lúc này không biết từ bao giờ đã xuất hiện bốn người, bốn cái lão giả tu vi rất cao ít nhất đã có hóa thần cảnh giới.

Ở thế hắn đang ở cảnh giới hóa thần cũng không phải cái gì đó ghê gớm, trong gia tộc của hắn hóa thần cũng hàng đàn nên hắn cũng không hiếm lạ gì.

Lúc này một ông lão tay chỉ hắn quát:

“ngươi vậy mà tàn sát đồng môn, ngươi đây là phạm vào tử tội. ta thay mặt chấp pháp học viện tại chỗ đánh chết ngươi…”

“phập!”

Lời còn chưa hết thì cổ hắn liền đã bị một thanh kiếm xuyên qua, bao nhiêu lời muốn nói thoáng cái đều nghẹn lại ở cổ họng.

“phập phập phập”

Mỗi người một kiếm không một ngoại lệ, dù là hóa thần cũng thế, một kiếm liền vong mạng.

Xuân đức ở dưới sự tài bồi của vị thần bí cường giả trong một thời gian ngắn đã có bước tiến vô cùng lớn, thành tựu mà có người cả đời không đạt được hắn lại rất nhanh có thể đạt được.

Cất đi lam tinh kiếm, xuân đức ánh mắt nhìn trời cao, sau một lúc hắn khẽ cười rồi nói:

“nhất niệm sinh, nhất niệm diệt. chúng sinh như sâu kiến thích liền có thể giết.”

Động tĩnh chém giết nơi đây tuy không lớn nhưng cũng thu hút vô số người tới xem nhưng nhìn thấy một màn xuân đức chém giết toàn bộ người ở nơi đây lại nghe được lời hắn nói thì những người khác đều cảm thấy hàn ý chạy dọc sống lưng, lúc này không ai bảo ai một đám âm thầm lặng lẽ rời đi, rời đi thật xa cái sát tinh này.

Đối với những kẻ khác xuân đức cũng không bao nhiêu hứng thú nên để cho bọn hắn chạy. lúc này hắn lại nhường lại thân thể cho dực đức.

Có điều trước khi hắn nhường lại cho dực đức thì có dặn dò hắn là nếu có đánh không lại người ta thì mang nhóm tử linh sinh vật thả ra ngoài là được. với hắn cũng nguyên dực đức nên rèn luyện tâm trí dù sao về sau nhất định sẽ có một ngày hai người sẽ tách ra tới khi đó thì xuân đức không thể ở bên cạnh chăm lo cho hắn vì vậy từ bây giờ hắn phải tự mình rèn luyện.

Dực đức nghe xuân đức nói vậy thì vâng vâng dạ dạ một hồi. hắn cũng không dám trái lại lời của vị huynh trưởng này.

..-o0o..-

Sau khi mang đi tất cả những gì có giá trị trên người của mấy tên xui xẻo thì dực đức lúc này tiếp tục tiến vào bên trong huyết long sâm lâm.

Tiến vào bên trong nơi đây hắn thi thoảng lại có thể nhìn thấy cảnh chém giết lẫn nhau, máu tươi bay lên những tiếng hét thảm làm người ta thấy sợ hãi. có điều những người kia vừa nhìn thấy hắn thì lập tức dừng lại đánh nhau sau đó ra sức mà chạy, bỏ lại cả binh khí mà chạy.

Dực đức nhìn thấy vậy thì không biết nói gì, hắn bất đắc dĩ tiếp tục đi về phía trước. có điều đi không bao lâu thì hắn lại thấy một cái quán rượu. có chút ngạc nhiên hắn không ngờ nơi như huyết long sâm lâm này lại có cửa hàng bên trong.

Cũng chưa biết đi đâu vậy là hắn đi vào tửu điếm, ngày khi hắn đi vào thì có rất nhiều ánh mắt nhìn về phía hắn, có điều những ánh mắt kia chỉ liếc qua cái liền không dám nhìn nữa, tiếp đó có rất nhiều người đứng lên trả liền sau đó lùi ra bên ngoài.

Lúc đi ra bên ngoài cũng không dám đi gần dực đức mà đi né ra xa xa vòng qua hắn. mới đầu còn lạ nhưng nhìn nhiều cũng quen, dực đức lúc này chọn một cái bàn ngồi xuống sau đó gọi thức ăn.

Thức ăn không lâu được mang lên cho hắn, có điều dực đức cũng không có vội ăn mà đưa cho tên tiểu nhị 10 kim tệ hỏi thăm tình hình nơi này.

Tiểu nhị giống như cũng biết hắn là đại nhân vật nên không dám giấu diễm, có bao nhiêu nói ra hết, cứ như vậy dực đức thông qua lời của tiểu nhị liền biết được tình hình cũng như phân bố thế lực bên trong huyết long sâm lâm.

Ăn uống no say hắn lúc này cũng không vội đi đâu mà đi lên lầu nằm ngủ, đợi buổi tối bắt đầu đi hốt bạc. sau khi vào bên trong phòng khóa cửa cẩn thận thì hắn mới tiến vào bên trong vong linh không gian.

Vào trong này thì hắn đã thấy vũ y đang dùng hai tay chống cằm, ánh mắt chăm chú nhìn con rắn tử linh trước mắt nàng. thấy hắn tiến vào thì vũ y liền chạy lại quấn lấy hắn. dực đức cũng rất vui lúc này cùng vũ y đùa nghịch thành một đoàn.

Hai người cùng đùa nghịch vui vẻ một hồi cảm thấy có chút mệt cả hai đều dừng lại, tiếp đó dực đức nói kế hoạch đi đánh cướp của hắn với vũ y, vũ y nghe xong thì dơ hai tay ủng hộ.

Trong lúc không có gì làm thì hắn đi thăm con sủng vật huyết ma biến dị của hắn. huyết ma biến dị bây giờ không còn là một đoàn sương máu như trước nữa mà đã biến thành một đám mây máu to lớn. nhìn thấy sủng vật của mình biến hóa như vậy thì dực đức rất vui, hắn lúc này mượn nhờ năng lực của cường giả thần bí quan sát sủng vật của mình, rất nhanh trong đầu hắn liền hiện lên một loạt thông tin.

꧁༺༒ huyết ma"dị biến" cấp 48༒༻꧂

Giới thiệu: sinh vật cấp thấp ở minh giới, được tạo nên từ máu, không có hình thù cố định, khó có khả năng tiến hóa.

Nhìn thấy sủng vật của mình đã tăng tới cấp 48 thì hắn rất vui vẻ.

.....

Giờ g vừa điểm.

Dực đức liền lặng yên rời đi tửu lâu, lúc này đây bên ngoài gió mát trăng thanh rất thích hợp để giết người phóng hỏa, theo như thông tin mà hắn đạt được từ tiểu nhị từ trước đó, hắn lúc này mang theo vũ y bay về phía một cái thế lực gần nhất. thế lực kia tên là mãnh hổ bang hay gì đó hắn cũng không nhớ rõ nữa chỉ biết cái đám này người tu vi mạnh nhất cũng không tới hóa thần.

Ở thế giới này tu vi không tới hóa thần còn chưa tính là cái gì nhân vật, đi làm giặc cướp cũng chẳng có gì đáng kinh ngạc.

Thời gian qua nhanh đi không bao lâu thì hắn liền tìm đến cửa sơn trại, nhìn về phía cửa ra vào thì hắn nhìn thấy có vài chục tên đang đứng giữ cửa. những kẻ kia cảnh giới cũng chẳng ra làm sao đều là một chút tôm tép nhãi nhép mà thôi.

Nhớ lời đại ca hắn lúc này cũng không có tiến lên mà thả vài trăm con tử linh sinh vật ra, về phần hắn thì đi theo phía sau, đám tử linh sinh vật chính là sát thủ trong đêm tối, giết người không hề tạo ra bất kỳ động tĩnh gì, đám lâu la chưa kịp phản ứng gì thì đều đã chết sạch sẽ.

Một đường đi giết vài trăm người mà sơn trại vẫn như thường vẫn chưa có người nào phát hiện ra cái gì không ổn. mới đầu nhìn thấy người chết còn chưa quen nhưng nhìn nhiều rồi cũng quen, đi theo phía sau quân đoàn tử linh sinh vật dực đức chỉ việc nhặt xác cùng thu tài phú mà thôi.

Vốn tính tò mò dực đức lúc này đi khắp nơi nhìn xem là sơn trại của bọn cướp trong truyền thuyết là có dạng gì. cũng không biết có phải là do ông trời xui khiến không mà hắn lại tìm được một nơi bí mật. hắn tuy nhát gan nhưng tính tò mò thì lại hơn xa người khác nên vẫn có tiếp tục tiến vào nơi kia.

Ở bên trong nơi bí mật kia tối om om nhìn cái gì cũng mờ mờ. sau khi đi được một lúc thì hắn đi tới phía cuối hành lang nơi đây, sau khi đi tới cuối hành lang thì hắn nhìn thấy một cái hang động lớn, bên trong nơi này đèn đuốc sáng trưng. ngoài ra trong này còn có mười mấy người nữa, có nam có nữ đang cùng nhau nói cái gì đó.

Dực đức vừa tiến vào nơi đây thì liền bị người phát, một người nhìn hắn quát lạnh:

“người nào?”

"đã viết lại 15/1/20"

Mời đọc #stratholme thần hào đồng nhân wow siêu hài, siêu lầy. stratholme thần hào

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Huyết Họa Tu Chân Giới


Chương sau
Danh sách chương