Kiếm Tôn

Chương 56: Cho Ngươi Nói Nhảm

Chương sau
Danh sách chương

Thương Lê đột nhiên gầm thét, thoáng qua, một cỗ áp lực trực tiếp bao phủ Diệp Huyền!

Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn Thương Lê:

- Thương trưởng lão, dùng công mưu tư, không tốt lắm đâu?

Thương Lê cười lạnh:

- Dùng công mưu tư? Ta dùng công mưu tư khi nào? Tiêu chuẩn tuyển sinh của Thương Mộc học viện đã quá rõ, không tới Ngự Khí cảnh, không được tham gia khảo hạch, mà ngươi, hiện mới chỉ đạt tới Khí Biến cảnh, lão phu hủy tư cách khảo thí của ngươi, ngươi nói sai ở đâu?

Nói tới đây, ánh mắt hắn dần băng lãnh:

- Mà ngươi, công nhiên đánh người, ngươi đang xem thường Thương Mộc học viện ta sao, An Quốc sĩ là vinh dự đạo sư của Thương Mộc học viện ta, lão phu tin tưởng, coi như nàng ở đây, cũng sẽ không cho phép ngươi gia nhập Thương Mộc học viện!

Đúng lúc này, Lý Phượng ở bên đột nhiên bò lên, căm tức nhìn Diệp Huyền không xa, mặt mũi đầy dữ tợn cùng điên cuồng:

- Tên tạp chủng nhà ngươi…

Lời còn chưa dứt, Diệp Huyền đã đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn!

Lý Phượng biến sắc, có điều lần này hắn đã sớm phòng bị, Diệp Huyền vừa xuất hiện, hắn đã xuất quyền đánh tới!

Quyền ra, một cỗ khí lưu cường đại như uyên bao phủ lấy nắm đấm hắn.

Rất uy thế!

Diệp Huyền cũng xuất một quyền.

Quyền quyền va chạm.

Rắc!

Tiếng gãy xương vang lên, Lý Phượng trực tiếp bị đánh bay ra mấy trượng, vừa tiếp đất, đã điên cuồng kêu rên. Xương cốt bên tay phải của hắn, đã triệt để vỡ vụn!

Diệp Huyền lạnh lùng nhìn qua Lý Phượng:

- Lại nói thêm một câu, lão tử đánh chết ngươi!

Nói xong, hắn ngẩng đầu nhìn Thương Lê, Thương Lê lạnh lùng nhìn lại, trong mắt không chút che giấu sát ý:

- Hôm nay, ngươi hành hung người trước mặt lão phu, hoàn toàn không coi Thương Mộc học viện ra gì, coi như An Quốc sĩ cũng không bảo hộ được ngươi! Người đâu, trực tiếp đánh chết kẻ này cho ta!

Thanh âm vừa dứt, hai tên cường giả kia lại muốn động thủ.

Diệp Huyền nhìn thẳng thương lên:

- Mặc dù ta không đạt tới Ngự Khí cảnh, nhưng Thương trưởng lão cũng đã thấy, ta có thực lực Ngự Khí cảnh!

Thương Lê châm chọc:

- Ai quan tâm ngươi có thực lực Ngự Khí cảnh hay không, lão phu chỉ biết là, ngươi chưa đạt tới Ngự Khí cảnh, nếu chưa đạt tới Ngự Khí cảnh, vậy không có tư cách tham gia sát hạch gia nhập Thương Mộc học viện.

Nói xong, hắn nhẹ nhàng áp tay:

- Bắt lại, đánh chết tại chỗ!

Nghe thương lên nói, hai tên Lăng Không cảnh trước mặt Diệp Huyền liền vọt thẳng!

Thực lực hai người này rất mạnh, ngay khi bọn hắn xông lên, Diệp Huyền đã cảm nhận được một luồng áp bách vô hình.

Thấy hai người động thủ, sắc mặt Diệp Huyền liền trầm xuống, hắn biết, chuyện này đã không còn cách nào khác!

Nếu không thể hòa hoãn, vậy chiến đi!

Nghĩ tới đây, khóe miệng Diệp Huyền khẽ cười dữ tợn, chân phải đạp xuống.

Bành!

Mặt đất nổ tung, một cỗ uy áp cường đại tử trong cơ thể hắn trào ra, hai tên Lăng Không cảnh trực tiếp bị đẩy lui mấy trượng!

Khí Biến cảnh đẩy lui hai tên Lăng Không cảnh?

Nhìn thấy cảnh này, đám ngươi xung quanh thầm khiếp sợ không thôi, không thể tin nổi!

Hơn kém nhau tới hai đại cảnh giới đó a!

Trên lưng Tiên Hạc, Thương Lê cũng tỏ vẻ không thể tin được, Diệp Huyền có thực lực đánh bại Lý Phượng thì thôi, dù sao cũng có Thương Kỳ ở trước làm ví dụ!

Thế nhưng, hai người này đều là cường giả Lăng Không cảnh, mặc dù hai người này còn chưa xuất toàn lực, nhưng cũng không phải tồn tại mà một tên Khí Biến cảnh có thể chống lại!

Thương Lê nhìn Diệp Huyền, giờ phút này, hắn đã hiểu kẻ trước mắt tuyệt không bình thường, thậm chí còn có thể nói là thiên tài, thiên tài hiếm có khó gặp.

Nghĩ tới đây, Thương Lê có chút do dự.

Bởi hắn kiêng kỵ, nếu như bức một vị thiên tài ra khỏi Thương Mộc học viện, hậu quả này một trưởng lão ngoại viện nho nhỏ như hắn gánh không nổi. Thế nhưng cừu hận đã kết, nếu để Diệp Huyền vào Thương Mộc học viện, ngày sau Diệp Huyền nhất định sẽ trả thù, trả thù từ một vị thiên tài…

Nghĩ tới đây, ánh mắt hắn liền lạnh xuống!

Thiên tìa?

Thương Mộc học viện trước giờ không thiếu thiên tài! Không thể để lại hậu hoạn!

Thương Lê xiết tay, trong nháy mắt, xung quanh Diệp Huyền liền xuất hiện một cỗ khí lưu cường đại, cỗ khí lưu này vừa hiện, Diệp Huyền đột nhiên phát hiện toàn thân bắt đầu căng cứng!

Diệp Huyền thầm giật mình, Thương Lê này căn bản không phải cường giả Lăng Không cảnh, rõ ràng là tồn tại trên Lăng Không cảnh!

Không thể địch lại!

Nghĩ tới đây, Diệp Huyền xiết chặt nắm đấm, sau đó đấm thẳng.

Oanh!

Một quyền xuất, khí lưu chung quanh hắn liền bị chấn nát, mà khi Thương Lê muốn lần nữa xuất thủ, Diệp Huyền đã lui lại sau, nhảy cái tới chân núi.

Nhìn cảnh này, Thương Lê khẽ nở nụ cười mỉa mai:

- Muốn chạy trốn? Thực sự cười chết ta!

Nói xong, hắn đang muốn xuất thủ, nhưng đúng lúc này, dưới ánh mắt tất cả mọi người, Diệp Huyền đã vọt vào trong Cửu Cung trận kia!

Nhìn thấy cảnh này, đám người giữa sườn núi cùng dưới chân núi đều ngẩn người!

Dù là Thương Lê cũng ngẩn người.

Diệp Huyền muốn làm gì?

Ngay khi Diệp Huyền vừa đạp chân vào Cửu Cung trận, Cửu Cung đài đã rung lên kịch liệt, ngay sau đó, một vệt sáng giữa đài đột nhiên phóng lên, bắn thẳng cửu tiêu!

Giờ khắc này, vô số người trong Thương Mộc học viện dồn dập nhìn chân trời.

- Cửu Cung quang trụ… trời ạ, là ai vậy? Lại muốn xông Cửu Cung trận? Chẳng lẽ là An Quốc sĩ?

- Cửu Cung trận… mấy chục năm nay chưa từng khởi động qua a!

- Chẳng lẽ là An Quốc sĩ?

- Đến cùng là người nào?

“…”

Rất nhanh, từng bóng người từ trên đỉnh núi chạy xuống.

Cửu Cung đài khởi động, rõ là có người muốn xông Cửu Cung trận!

Thương Lê cũng sửng sốt, hắn vốn cho là Diệp Huyền muốn chạy trốn, lại không nghĩ tới, Diệp Huyền lại lên Cửu Cung trận đài, muốn khiêu chiến Cửu Cung trận!

Xác định Diệp Huyền muốn khiêu chiến Cửu Cung trận, Thương Lê liền bật cười:

- Diệp Huyền, hôm nay lão phu muốn xem, ngươi tự tìm đường chết thế nào. Cũng tốt, ngươi tự tìm đường chết, cũng bớt cho lão phu không ít phiền toái!

Cửu Cung trận!

Trận pháp này được tạo thành từ chín con rối gỗ, chín con rối gỗ đồng loạt xuất thủ, đừng nói là Lăng Không cảnh, coi như ném lão lên đó, lão cũng không có lòng tin phá trận!

Trận này, không chỉ kiểm tra thực lực, càng nhiều hơn là kiểm tra cơ sở, tâm tính, thiên phú, và cả thực lực thực chiến.

Tổ sư Thương Mộc học viện lưu lại trận này, chính là vì sợ Thương Mộc học viện thiếu thốn thiên tài chân chính.

Rất nhanh, bốn phía Cửu Cung trận đài đã tụ tập vô số người, tất cả cùng nhìn Diệp Huyền trên đài, ầm ầm nghị luận.

Lục Tiêu Nhiên dẫn tiểu mập mạp và Diệp Linh cùng tới, vừa thấy Diệp Huyền, sắc mặt ptn liền hơi biến đổi, Diệp Huyền muốn khiêu chiến Cửu Cung trận?

Mà một bên, Diệp Linh khoác một lớp áo da thật dài, mặc dù không biết chuyện gì xảy ra, nhưng nàng có thể cảm giác được, đây tuyệt không phải chuyện tốt.

Sắc mặt Diệp Linh trở nên tái nhợt, khẩn trương:

- Lục, Lục bá bá, ca ca, ca ca ta không sao chứ?

Lục Tiêu Nhiên thấp giọng thở adì, nhìn qua Diệp Linh, do dự một chút, sau đó nói:

- Đừng lo lắng, sẽ không có chuyện gì đâu!

Nói xong, ngẩng đầu nhìn về Diệp Huyền, trong mắt ánh lên một tia âu lo.

Cửu Cung trận, mấy chục năm nay Khương quốc chưa có ai khiêu chiến thành công.

Mà phàm là người khiêu chiến Cửu Cung trận, cơ bản đều chết thảm trên đó!

Mặc dù hắn biết thực lực Diệp Huyền không tệ, lai lịch cũng thần bí, thế nhưng đây là Cửu Cung trận!

- --------------

Phóng tác: xonevictory

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Kiếm Tôn


Chương sau
Danh sách chương