Luyện Kim Cuồng Triều

Chương 20: Luyện kim Học Viện (1)


"Tỷ tỷ, ngươi đang gạt người, ngươi thích nhất là hoa hồng, còn muốn ta mua cho ngươi nữa." Thập Tam thiếu gia rất không nể tình liền phá hỏng việc nói dối của tỷ tỷ hắn.

Đúng vậy, bọn họ cũng đã hỏi thăm rõ ràng là Diệp Lam Vũ thực thích hoa hồng, nhất là lam hoa hồng, có lẽ là vì tên nàng a, nàng rất thích màu lam.

"Tiểu hỗn đản, ai bảo ngươi nhiều chuyện, tỷ tỷ đây là cự tuyệt người ta hiểu chưa." Diệp Lam Vũ tức giận gõ đầu Thập Tam thiếu gia một cái, mà lại nói to như vậy, điều này làm cho người đang cầm hoa hồng ở bên cạnh cảm thấy thực buồn bực.

"Cự tuyệt thì cứ cự tuyệt, vì sao phải nói dối?" Thập Tam thiếu gia ôm đầu hỏi.

"Cái này ngươi không hiểu được đâu, ta cự tuyệt thì bọn họ vẫn cứ đưa hoa tặng lễ, thật sự là bất đắc dĩ a. Tỷ tỷ ta mị lực thật sự quá lớn. Nếu đổi lại là ngươi thì khác, nhất định không ai quan tâm." Diệp Lam Vũ kéo Thập Tam thiếu gia chạy bay đi, vứt đám người theo đuổi của nàng ở lại.

Đây là việc nàng phải làm mỗi ngày, cũng liên lụy đến Thập Tam thiếu gia và Hổ Nữ không được hưởng một ngày bình thường nào, cả ba người nhanh chóng tiến vào trường, bất quá cũng nhờ mỗi ngày có nàng hộ tống mà bớt đi không ít người tìm hắn gây sự.

"Không phải đâu, ta cũng có rất nhiều người theo đuổi." Thập Tam thiếu gia nói.

"Thật sự? Là tiểu thư nào thật tinh mắt, có thể phát hiện ra giá trị của tên tiểu ngốc nghếch nhà ngươi vậy?" Diệp Lam Vũ truy hỏi, nàng rất ngạc nhiên, thực muốn biết ai theo đuổi Thập Tam thiếu gia, xem thử ai có trình độ cao siêu đến vậy.

Đây tuyệt đối không phải là chọc Thập Tam thiếu gia, là một tỷ tỷ cả ngày ở cùng một chỗ với hắn, tất nhiên nàng biết được một ít năng lực độc đáo của hắn mà không có bao nhiêu người có thể so sánh được.

"Không chỉ có tiểu thư, còn có một ít nam nhân nữa." Thập Tam thiếu gia kiêu ngạo nói, tựa hồ cảm thấy tỷ tỷ quá coi thường mình.

"Cái gì? ! Nam nhân? Dựa vào, đám nam nhân biến thái này, lão nương muốn giết bọn họ. Đệ đệ, mau nói cho tỷ tỷ biết những nam nhân này ta ai, ta muốn biến bọn họ thành đống băng." Tỷ tỷ nổi giận, rất rõ ràng là nàng nghĩ đến một phương diện "không tốt".

"Lam Vũ tiểu thư, ngươi nên hỏi rõ ràng đi đã." Hổ Nữ ở một bên nhắc nhở, sự tình kỳ thật khác xa với suy nghĩ của Diệp Lam Vũ, mà nàng cũng không giải thích, vì Diệp Lãm Vũ không thích khi có Thập Tam thiếu gia ở mà người khác đi thuật lại chuyện của hắn.

"?" Diệp Lam Vũ có chút nghi hoặc. Rất nhanh sau đó liền hiểu ra có thể mình hiểu lầm rồi, đệ đệ của mình thường xuyên biểu đạt sai.

"Đệ đệ, ngươi nói ta nghe một chút bọn họ đuổi theo ngươi như thế nào?" Diệp Lam Vũ hỏi.

"Bọn họ giống như những người lúc nãy vậy, cầm trong tay đô vật này nọ, miệng hô ta đừng chạy." Thập Tam thiếu gia nói xong, mặt Diệp Lam Vũ cũng đã trầm xuống.

Nếu giống những người lúc nãy, cái này cũng không giống như mình nghĩ rồi.

"Thiếu gia, bọn họ hô cái gì, trong tay cầm những thứ gì vậy?" Hổ Nữ hỏi.

"Bọn họ cầm ghế, miệng hô: 'Tên ngu ngốc Diệp Lãng nhà ngươi, ngươi lại làm cái gì linh tinh nữa vậy, người đứng lại đó cho ta, đừng chạy, hôm nay ta muốn giết ngươi'."

"..."

Diệp Lam Vũ đã hiểu, nguyên lai "đuổi" theo lời Thập Tam thiếu gia không phải là theo đuổi, mà là đuổi giết, đồng thời nàng cũng hiểu những lời này nghĩa gì.

Thập Tam thiếu gia này chuyên chơi đùa với vật phẩm luyện kim, có lẽ là một loại tễ thuốc, có lẽ là một loại ma đạo khí, mặc kệ là cái gì chúng nó cũng có chung một đặc điểm - có "một chút" tính nguy hiểm. Theo lời Thập Tam thiếu gia giải thích là những đồ vật này còn chưa hoàn thành, bán thành phẩm thì tất nhiên là không có tính an toàn rồi.

Chỉ là, ngươi đã biết là nguy hiểm, vì sao lần nào cũng mang đến đây hại người, khiến cho chúng ta gà bay chó sủa! Đám đồng học bị hại kia quả thực muốn bóp chết Thập Tam thiếu gia.

Thập Tam thiếu gia làm ra thứ gì đó, phần lớn đều là sản phẩm thí nghiệm, không biết vì sao, trong đầu óc hắn luôn có rất nhiều ý tưởng cổ quái, vốn là một công thức luyện kim rất bình thường, sau khi bị hắn bỏ thêm vài thứ vào, liền biến dị!

Thật ra công hiệu ban đầu của sự biến dị này là tăng mạnh tác dụng, còn có tăng thêm những tác dụng khác nữa, nhưng cũng có một ít sai lầm, làm cho thứ này vốn an toàn trở nên nguy hiểm.

Đây mớ chỉ nói đến phương diện công thức luyện kim mà thôi, hắn còn sửa một ít luyện kim trận, hiệu quả cũng tựa tựa như công thức luyện kim vậy, đồng thời cũng làm cho luyện kim trận của hắn trở thành một trường phái khác, cũng có thể nói là làm cho người ta xem mà không hiểu được.

Bây giờ các đồng học chỉ biết là, đồ vật của Thập Tam thiếu gia này... rất là nguy hiểm.

Đôi khi mấy thứ quái đản của Thập Tam thiếu gia chỉ có một ít sát thương nhỏ, mà có đôi khi là toàn bộ phòng học đều chịu tội. Mỗi lần nhìn thấy tình huống này, Hổ Nữ sẽ lôi kéo Thập Tam thiếu gia chạy lấy người ngay lập tức.

Về phần vì sao Hổ Nữ không thu hồi mấy thứ kia lại sao lại để xảy ra "tai nạn" như vậy... Thật ra không phải nàng không thu, mà mấy thứ này của Thập Tam thiếu gia nhiều lắm, làm cho người ta muốn phòng bị cũng không được.

Có đôi khi chính Thập Tam thiếu gia không cẩn thận kích phát những đồ vật nguy hiểm, làm cho đồng học bên cạnh không bị xui xẻo, có đôi khi cũng do hắn quăng lung tung, đồng học tò mò cầm lấy, cũng "dính chưởng". Nhưng mà lần nào hắn cũng được Hổ Nữ che chở, lông tóc không bị làm sao cả.

Điểm này có lẽ là điểm mà mọi người ức chế nhất. Vốn bọn họ là đệ tử của Luyện Kim Học Viện, thường xuyên ngộ thương là bình thường, tất cả mọi người đều hiểu về đối phương, biết đối phương chỉ vì nếm thử luyện kim thuật mà tạo thành sai lầm thôi, không có gì cả.

Nhưng là, dựa vào cái gì Diệp gia Thập Tam thiếu gia hắn lần nào cũng bình yên vô sự, mà chúng ta lại bị hại te tua tơi tả? Đó cũng là một loại đố kỵ, đố kỵ sự may mắn của hắn.

Kết quả là, Diệp gia Thập Tam thiếu gia cũng dần dần trở thành công địch trong ban, thậm chí trong toàn bộ Luyện Kim Học Viện. Nhưng mà bọn hắn không thể "chỉnh" được Thập Tam thiếu gia, ai bảo đánh không lại Hổ Nữ làm chi, dưới sự bảo vệ của nàng bọn họ mới không thể trừng phạt Thập Tam thiếu gia được.

"Được rồi, ta đi học đây, giữa trưa gặp tại căng tin nhé. Đệ đệ, hôm nay ngươi ngoan một chút đi, đừng gây rối nữa." Tuy biết rằng đệ đệ mình không nghe, Diệp Lam Vũ vẫn dặn dò một câu, đồng thời cũng nhờ Hổ Nữ chú ý hắn một chút. Đọc Truyện Kiếm Hiệp http://truyenfull.vn

Diệp Lam Vũ là đệ tử của Ma Pháp Học Viện, Diệp Lãng lại là Luyện Kim Học Viện, phòng học của hai người cách nhau vài cái sân công thêm một đống khu nhà nữa. Nếu Diệp Lãng ở Vũ Kỹ Học Viện thì tốt rồi, gần hơn một chút. Vấn đề là hắn ở tận Luyện Kim Học Viện.

Ngay cả đệ tử như hắn đều có một cơ số nguy hiểm, toàn bộ Luyện Kim Học Viện lại càng không phải nói, đó là điểm tập trung của sự nguy hiểm. Học viện như vậy đương nhiên bị ngăn cách ra rồi.

Cũng bởi vậy làm cho sự phòng hộ của Luyện Kim Học Viện rất mạnh mẽ, cũng là nơi độc lập nhất, thực rõ ràng bị cách ly với các học viện khác, có thể là con sông nhân tạo hoặc tường thành vậy.

Như vậy cũng giảm đi không ít phiền toái với Thập Tam thiếu gia, có một ít người bởi không tìm thấy cơ hội tiếp xúc Thập Tam thiếu gia mà buông tha cho một ít hành động từ sự ghen tị của bọn họ.

Đệ tử nào đã lựa chọn cái môn luyện kim thuật này, tâm hiếu chiến so với người khác thì ít hơn rất nhiều. Tuy rằng cũng có đố kỵ, nhưng bọn hắn cũng có chút lý tính, hơn nữa cũng nhằm vào luyện kim kỹ thuật chứ không quan tâm đến gia sự.

May mà Thập Tam thiếu gia tuy tiến bộ không tệ, nhưng người ngoài nhìn vào thoạt nhìn hắn vẫn rất yếu kém, ít nhất trong đám đệ tử thiên tài ở Luyện Kim Học Viện này thì hắn chỉ là một tiểu nhân vật không đáng nhắc tới.

Mà luyện kim thuật có chút biến dị của Thập Tam thiếu gia lúc này cũng chưa ra đâu vào đâu nên cũng không làm người ta chú ý.

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Luyện Kim Cuồng Triều