Ma Thần Thiên Quân

Chương 24: Thủy linh thể


Đã hai ngày từ khi Vũ Thiên Quân độ kiếp xong, lúc này hắn đang ngồi bên một cái hồ rộng lớn, xung quanh thỉnh thoảng cũng có vài con yêu thú nhỏ yếu đến đây uống nước, hắn đang mặc một bộ y phục rộng thùng thình, không biết là của vị nào đại năng ah. Hắn để chân trần ngâm nước nhìn sóng hồ nước lăn tăn không biết suy nghĩ gì, hai ngày trước sau khi độ kiếp xong hắn từ Xích Đan tử nhẫn trữ vật lấy được một bộ y phục miễn cưỡng phù hợp hắn, chỉ là nó nhỏ nhất trong tất cả các y phục của mười vị cường gia kia mà thôi, sau đó bọn hắn di chuyển đến cái này hồ nước, nơi này phong cảnh cũng xem như tạm được nên Vũ Thiên Quân quyết định dừng lại rồi bảo bọn người Võ Tử Hiên tản ra nghe ngóng xung quanh, sau đó lại quay lại đây. Bọn hắn bị nhốt kẻ gần nhất cũng đã gần hai vạn năm, đối với ngoại giới cũng không rõ quá nhiều nên cũng cần ra ngoài tìm hiểu tình hình ah.

Vũ Thiên Quân ngồi một mình nhìn hồ nước, hắn khóe miệng mang theo nụ cười nhìn phía dưới hồ nước, bên dưới hắn nhìn thấy có vài cái yêu thú cũng xem như có chút cường đại, mạnh nhất cũng có Thông thần cảnh đỉnh phong thỉnh thoảng nhìn về phía hắn ánh mắt bất thiện. Thông thường yêu thú muốn hóa hình cũng cần Thần cảnh siêu cấp tu vi, còn một số đặc dị yêu thú thậm chí có Thần chủ cảnh giới vẫn không thể hóa hình, cũng có vài loại yêu thú cho dù đã có thể hóa hình nhưng luôn giữ yêu thú bản thể...

“Nhìn ta lâu như vậy các ngươi cảm thấy làm gì được ta sao?”. Vũ Thiên Quân bất ngờ nói với mặt hồ, âm thanh truyền xuống làn nước truyền vào tai mấy cái Thông thần cảnh yêu thú.

Mấy cái yêu thú dần dần nổi lên mặt nước, bọn nó là một loại yêu thú gọi là Xỉ kiếm Ngư, trước đầu sinh ra một cái mũi nhọn như kiếm nhìn chằm chằm Vũ Thiên Quân nhưng không tấn công, một lát sau bọn nó lại lặn xuống, tên nhân loại này không đơn giản ah!

“Ah! Vậy mà biết tránh nặng tìm yếu, thú vị ghê, đây là bản năng sao? Ta đã có hơn một tháng không có ăn thịt ah? Vậy ngươi nghĩ sao tiểu cá trạch?”. Vũ Thiên Quân lại nhìn xuống đáy hồ, dưới đáy hồ có một cái hắc động đen ngòm, bên trong yêu khí cuồn cuộn thế nhưng không phát tán ra bên ngoài cho thấy cái kia yêu thú cũng không yếu chút nào ah.

“Nhân loại! Ta không muốn cũng ngươi đối địch, không cần ép ta quá đáng”. Một giọng nói lạnh lùng vang lên, có thể nói chuyện, thông thường cũng đã có Thần cảnh cảnh giới ah.

“Ha ha, thông minh! Vậy ngươi cũng không nên nhìn ta như vậy, cảm giác bị kẻ khác nhìn lén ta rất không thích ah”. Vũ Thiên Quân cười nói. “Ngươi cái Thần cấp nhị trọng Phi giao thịt ta cũng có hứng thú ah”.

“...”. Phi giao lập tức câm miệng, hai ngày trước một đám cường giả đến đây làm nó không dám nhúc nhích sau đó bọn người kia rời đi để lại tên này nhìn như vô hại tiểu tử, có đánh chết nó cũng không tin tên này vô hại ah. Một đám cường giả để lại một tên tiểu tử vô hại ở Nguyên mộc tinh lâm, nơi mà yêu thú hoành hành,ai dám tin?

“Ài...Nhàm chán!”. Vũ Thiên Quân chán nản nói, sau đó nhảy vào hồ nước để cho bản thân nổi lên rồi nhắm mắt lại ngủ say. Có lẽ cũng chỉ có tên này có nhã hứng ngủ ah.

“Đứng lại! Ngươi không còn đường chạy, mau dừng lại theo ta về ah”. Vũ Thiên Quân nhắm mắt ngủ được gần nửa canh giờ thì bất ngờ có một tiếng hô lớn rất không hài hòa vang lên.

“Tiểu thư mau chạy đi để ta cản lại bọn chúng!”. Một gióng nói già nua vang lên.

“Phù lão...”. lại một giọng nữ nhân khiếp sợ nói. “Chúng ta quay về ah...”.

“Không được ah tiểu thư, bọn người kia muốn bắt ngươi là để uy hiếp lão gia mà thôi, quay về chính ngươi sẽ liên lụy lão gia, khi đó, chỉ sợ...”. Phù lão giọng nói run rẩy.

“Hu hu, Phù lão ngài...”. Thiếu nữ nhìn trước mắt ông lão mình đầy thương tích nói.

“Ha ha, Phù lão, nếu ngươi ở thời kì toàn thịnh đúng là có thể mang đi Tiểu thư, nhưng ngươi lúc này trúng một chưởng của Tứ gia, ngươi nghĩ ngươi còn đi được?”. Giọng nói không hài hào kia lại vọng tới, theo đó một đám người chạy đến, kẻ cầm đầu cũng có Thần cảnh nhị trọng thiên siêu cấp cường giả. “Tiểu thư, mau theo ta quay về ah, quay về ngươi vẫn là Nhị tiểu thư Yến gia ta”.

“Hừ! Một đám phản trắc, nếu để mấy vị lão tổ biết, các ngươi đừng hòng sông sót”. Phù lão trọng thương lạnh lùng nói, hắn tu vi vậy àm cũng có Thần cảnh nhị trọng thiên đỉnh phong.

“Ha ha, Phù lão, ngươi nghĩ nếu không có vài vị lão tổ ngầm đồng ý, Nhị gia cùng Tứ gia dám hành động? Ngu xuẩn!”. Giọng kia không hài hòa lại vang lên.

“Tư Nguyên thúc, tại sao lại như vậy?”. Vị kia nhị tiểu thư run giọng nói.

“Nhị tiểu thư, Gia chủ những năm này trọng thương không cách nào lành lại, Yến gia ta cần một cái gia chủ mới... Mấy vị lão tổ cũng là có vài người ngầm đồng ý, chỉ cần ngươi quay lại, Gia chủ chắc chắn sẽ giao ra Gia chủ ấn, khi đó Yến gia vẫn là Yến gia ah”. Tư Nguyên nhẹ nhàng khuyên bảo Nhị tiểu thư.

‘Việc này...”. Nhị tiểu thư không biết nói như thế nào.

“Tiểu thư không nên nghe bọn hắn nói...”. Phù lão vội vàng khuyên Nhị tiểu thư thế nhưng dị biến bất ngờ nổi lên.

“Tiểu cá trạch! Cho ngươi một cơ hội không bị ta ăn thịt, giữ lại Thiếu nữ kia, còn lại đuổi hết đi! Ruồi ở đâu vo ve nhiều quá rồi”. Vũ Thiên Quân đang ngủ thì bất ngờ mở mắt ra đối với Phi giao nói.

Phi giao đang ở trong huyệt động suy nghĩ làm sao thoát khỏi tên kia nhân loại thì nghe Vũ Thiên Quân giọng nói truyền đến, lúc đầu ngẩn ra, sau đó mừng như điên. “Được! Ta lập tức đuổi bọn hắn đi”. Phi giao lập tức lao ra hắc động phi lên mặt hồ nhưng không dám làm động mặt nước.

“Các ngươi dám quấy nhiễu...Vị kia nghỉ ngơi, còn không mau cút đi”. Phi giao đang định nói là Bản giao thế nhưng vị kia đang ở đây, cho nó mười cái lá gan cũng không dám nói ah. “Tiểu cô nương kia ở lại!”. Phi giao lúng túng nói.

“Hả? Phi giao, nơi này lại có một đầu phi giao”. Bọn người truy đuổi Phù lão cùng nhị tiểu thư giật mình nhìn Phi giao, có thể mở miệng nói chuyện, ít nhất cũng có Thần cảnh ah.

“Phi giao ngươi không cần quá đáng, bọn ta nhiều người cũng ko sợ ngươi”. Tư Nguyên thúc lạnh lùng nói. Hắn nhìn ra Phi giao cũng có Thần cảnh nhị trọng hậu kỳ mà thôi, cùng cảnh giới với hắn, đánh lên hưu chết về tay ai còn chưa biết, huống chi bọn hắn lợi về quân số ah.

“Muốn chết! Đã không muốn đi thì lưu lại đây đi”. Phi giao không dám làm động mặt nước nên lao ra mặt nước, nó sau lưng có một đôi cánh thủy lam sắc, vỗ một cái lập tức lao về phía Tư Nguyên tốc độ nhanh kinh người.

“Hắc Vân, Tàn Lang hai ngươi theo ta đối phó cái này Phi gia, còn lại chia ra bao vậy Phù lão”. Tư Nguyên từ bên hông rát ra đại đao đối với bọn người còn lại nhanh chóng phân phó. “Để xem ngươi có bao nhiêu lợi hại”. Hắn lần này mang theo hơn ba mươi người, hắn Thần cảnh nhị trọng, bốn tên Thần cảnh nhất trọng, còn lại là Địa đan đến Thiên đan không đều, chia ra bao vậy Phù lão hai người là đủ rồi ah, Phù lão cũng đã là đèn cạn dầu, không có bao nhiêu đáng sợ ah.

“Hắc! Bản giao cho ngươi thấy thế nào là hối hận!”. Phi giao dựa vào tốc độ ưu thế cùng móng vuốt sắc bén rất nhanh đã cùng ba người Tư Nguyên đánh thành một đoàn, coi như là cân sức ah.

“Phù lão, thúc thủ chịu trói đi, bọn ta không muốn xuống ta với ngươi, chúng ta phục vụ Yến gia cũng đã mấy trăm năm...”. Một vị Thần cảnh nhất trọng chân thành nói. Bọn hắn đều là theo Yến gia nhiều năm, khác chỉ là đi theo khác chủ mà thôi.

“Không cần nói nữa, muốn mang tiểu thư đi thì bước qua xác ta rồi hãy nói”. Phù lão kiên đinh nói ra.

“Phù lão...”. Nhị tiểu thư chỉ có tụ nguyên cảnh đỉnh phong đau khổ nói. Vị này Phù lão là theo nàng từ khi sinh ra mà đi theo bên cạnh nàng thủ hộ ah.

“Rượu mời không uống thích uống rượu phạt! Chết đi!”. Một vị còn lại Thần cảnh nhất trọng không kiên nhẫn nói ra sau đó ngang nhiên vung kiếm xuất thủ. Thường ngày hắn tuyệt không dám làm như vậy nhưng lúc này Phù lõa đã không còn bao nhiêu sức lực ah.

Phù lão thấy hắn công tới cũng vung kiếm lên dón đỡ nhưng hắn lập túc bị đẩy lùi phun ra một ngụm máu đen run ratr đứng không vững.

“Phù lão!”. Nhị tiểu thư hoảng sợ lập tức tiến lên đỡ phù lão lo lắng.

“Aiii...Trời muốn diệt Yến gia ah...”. Phù lão nhìn trời thở dài, hắn lúc này trọng thương đã khó tránh khỏi một kiếp ah.

“Uy! Tiểu cá trạch! Ngươi không giải quyết được ba tên đó lát nữa ta giải quyết ngươi!”. Một giọng nói hài tử vang lên, sau đó một cái nam hài mặc quần áo rộng thùng thình đi về phái Nhị tiểu thư cùng Phù lão.

“Hả? Nhà ai hài tử lại để cho hắn đi vào Nguyên mộc tinh lâm”. Một vị Thiên đan cảnh nhìn Vũ Thiên Quân cười nói.

“Tiểu tử mau rời khỏi tránh bị mất mạng uổng ah! Nơi này yêu thú phần đông...”. Một vị khác Thiên Cảnh đang nói thì bỗng nhiên im bặt mà bắt đầu sau đó bị ném mạnh về phía sau đạp vào đại thụ hôn mê, tên Thiên đan cảnh nói trước đó cũng có cùng kết quả.

“Ruồi nhiều như vậy...”. Vũ Thiên Quân ngoáy ngoáy lỗ tai nói. Bọn người truy sát thấy kinh dị, bọn hắn không cảm thấy gì thì hai người kia đã bị đánh bay, không có chút manh mối gì ah, cái gì gây nên? Siêu cấp đại năng?

“Ngươi có đồng ý đi theo ta?”. Vũ Thiên Quân không có người ngăn cản đi đến trước người vị kia Nhị tiểu thư nói. Hắn còn thấp hơn nàng hơn một cái đầu, nhìn ra có chút quái dị.

“Không có khả năng! Nhị tiểu thư Yến gia ta làm sao có thể đi theo ngươi?”. Phù lão tức giận lạnh lùng nói, tuy rằng tiểu tử này xuất hiện có chút quỷ dị nhưng hắn Yến gia cường đại, làm sao có thể để cho Nhị tiểu thư nhận kẻ khác làm chủ, nói ra sẽ là chuyện cười của cả tinh không ah.

“Ta hỏi nàng, không phải ngươi!”. Vũ Thiên Quân nhàn nhạt nhìn Phù lão sau đó lại nhìn Nhị tiểu thư lặp lại. “Ngươi có đồng ý đi theo ta?”.

“Ta...”. Nhị tiểu thư ngày hôm nay gặp nhiều chuyện xảy ra, hoảng sợ, lúc này quả thật không biết nên nói thế nào.

“Ha ha, Nhị tiểu thư thân mang Thủy linh căn, ngày sau lớn lên chắc chắn là một phương cường giả siêu cấp, ngươi là thứ gì mà đòi nàng đi theo ngươi?”. Phù lão cười điên cuồng nói.

“Om xòm..”. Vũ Thiên Quân hừ lạnh nhìn Phù lão một cái. Phù lão nhưn nhận trọng kích lại lùi lại ba bước phun ra một ngụm máu đen.

“Ngươi...”. Phù lão trợn tròn mắt nhìn tiểu hài trước mặt, hắn là cái gì ah, nhìn mới mười hai, mười ba tuổi làm sao có thể mạnh như vậy, cho dù hắn bị trọng thương cũng không phải cái gì a miêu a cẩu có thể làm hắn bị thương ah.

“Không cho ngươi tổn thương Phù lão”. Nhị tiểu thư hoảng sợ nói.

“Ngươi cái gì ngươi, còn dám mở miệng ta lập tức giết ngươi! Ta ghét nhất là có ruồi vo ve bên tai”. Vũ Thiên Quân lườm Phù lão một cái sau đó lại nhìn Nhị tiểu thư. “Thời gian của ta có hạn, quyết định nhanh lên, ta còn phải rời khỏi Nguyên mộc tinh lâm, một cái Thủy linh thể còn chưa có khả năng làm chậm thời gian của ta”. Vũ Thiên Quân lạnh lùng nói. Quả thật hắn không xem một cái Thủy linh thể là cái gì cường đại, thế nhưng đó là đối với hắn, đối với người khác lại là tồn tại cường đại vô cùng ah.

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Ma Thần Thiên Quân