Nghịch Thiên Tam Giới

Chương 31: 31: Khai Quật Sơn Mộ

Chương sau
Danh sách chương

Bản đồ trong thành có bán sao đại ca ???

Thiên Vũ tò mò hỏi.

- Có nhưng là giả hết đi thôi tối nay sẽ có kịch hay để xem đó.

- Kịch ???

Cứ thế cả 2 rời đi , đêm tối buông xuống đám người kia thay phiên nhau canh gác đột nhiên mặt đất có tiếng động lớn đám người đang ngủ kia bị đánh thức chạy ra xem xét tình hình.

- Ầm ầm ầm ầm !!!!!

- Cái quái gì xảy ra vậy tiếng động đó là sao các ngươi đi điều trả ngay cho ta.

- Cứu mạng với cứu mạng !!! Aaaaaaaa! !

Thiên Vũ bị 1 đám Tàn Côn Hầu truy sát đuổi giết đám người kia nhận ra không thể đánh lại đám ác thú đó liền chạy vào bên trong Sơn Mộ đám Tàn Côn Hầu dừng lại không truy đuổi nữa.

- Hộc hộc hộc , không thể tin nổi chọc tức con Hồng Điểu để lôi nó tấn công đám người kia nào ngờ trúng ngay 1 lũ Tàn Côn Hầu suýt chút nữa mất mạng !!!

- Hahahahahahaha đệ cũng quả thực là 1 thiên tài đấy ném chim trúng gà quả không sai chữ nào hahahahahaha !!!

Thiên Vũ nhíu mày bất lực không làm gì được đành bỏ qua.

- Đi thôi vào bên trong Sơn Mộ đến lúc quyết đấu 1 trận rồi.

- Được thôi !!!

Cả 2 hùng hục khí thế bước vào Sơn Mộ nhưng lại quên mất có 1 bóng người đang theo dõi ngay phía sau từ khi nào không biết.

Đám người kia bị đuổi vào bên trong Sơn Mộ không biết bản thân chạy vào đây được bao lâu rồi liền châm đuối lên xem có đủ người không.

- Các ngươi còn sống và đủ người chứ ???

- Đủ nhưng bị kẹt trong cái nơi quái quỷ này rồi muốn ra thì bị đám Tàn Côn Hầu chặn ngay lối vào chỉ có thể tiến vào bên trong tìm lối ra khác thôi.

Cả đám lần lượt cầm đuốc đi về phía trước kiểm tra mọi ngóc ngách trong Sơn Mộ nhưng đi được một đoạn 1 tên đã đạp phải thứ gì đó khiến cho cơ quan trong Sơn Mộ kích hoạt hàng loại mũi tên chĩa vào đám người đó rồi bắn đồng loạt nhận thấy không ổn tên lão đại kéo tên kia thoát ra khỏi phạm vi của đống mũi tên kia.

- Bịch !!!

- Đa tạ lão đại.

- Cẩn thận cho ta cái nơi quái quỷ này cũng là nơi do Sơn Đế tạo ra lão già đó tâm cơ khó đoán cạm bẫy lão ta bày ra cũng nhiều đấy nên nhớ càng đi sâu cái bẫy của lão ta càng độc hơn đấy.

Đúng lúc đó nhóm Thiên Vũ nghe thấy tiếng động lớn cả 2 chạy thẳng về phía tiếng động lớn đó.

- Cái!.

gì vậy nơi này có cơ quan cạm bẫy sao ? Có vẻ lão ta lúc còn sống không ít kẻ thù đâu lại còn trôn cất không ít báu vật Khương đại ca phiền huynh mở đường ánh sáng vậy.

- Được.

Hoàng Khương dùng ngọn lửa của mình đi dò tìm phía trước nhận thấy con đường đi quá dài thiết nghĩ nên đi đường tắt thế là Thiên Vũ phá tường thì!.

- Rầm !!!

- Aaaaaaaa , khốn kiếp bức tường này sao cứng quá vậy ???

Hoàng Khương cười hả hê trên nỗi đau của Thiên Vũ.

- Hahahahahaha đáng đời đệ đệ tưởng lão ta dễ dàng để cho đám hậu bối chúng ta muốn đi đường nào thì là đi sao ???

Thiên Vũ nhíu mày tức giận tung 1 cước làm cho bức tường kia sụp đổ hoàn toàn Hoàng Khương ngơ ngác nhưng cũng đành lặng lẽ đi vào đó còn về đám người kia lần lượt ngã xuống từng tên một chỉ còn lại 2 tên đi được đến cuối cùng khi đã đứng trước cánh cửa đá kia cả 2 bạo phát Long Khí đẩy cánh cửa ra toàn bộ châu báu đang ở ngay trước mặt liền nổi lòng tham lam chạy tới lấy thì bị oán hồn khí ngừng thành hồn tấn công gi3t chết cả 2 tên đúng lúc đó nhóm Thiên Vũ do phá tường mà đi nên đã tới nơi mà lão Sơn Đế tạo ra nhìn thấy còn 2 kẻ liền lao tới giết cả 2 thì bất giác bị Thiên Vũ tấn công linh hồn của lão ta rồi tan biến đồng thời trước khi biến mất hắn ta để lại lời nhắc nhở.

- Sơn Mộ của ta có hàng trăm cái chết không sớm thì muộn các ngươi cũng chết trong đây mà thôi hahahahaha !!!

- Ê , người đã chết rồi thì tốt nhất nên câm miệng rồi cút đi là vừa rồi đấy lão già kia.

Bị chọc tức nhưng không làm gì được oán hồn khí của lão ra cũng tan biến Thiên Vũ và Hoàng Khương đi xung quanh kiểm tra xem có còn cạm bẫy mà hắn ta để lại không Thiên Vũ đi tới chỗ 2 tên kia lục soát rồi lấy đi 2 chiếc nhẫn Vô Hạn rồi quay sang lựa chọn vài thứ đồ tốt nhất cho bản thân và sư phụ đồng thời Hoàng Khương cũng tìm vài thứ đồ tốt cho cả Tuệ Mẫn khi cả nhẫn lẫn đá Vô Tận không thể chứa được nữa liền quay sang nói.

- Số lượng nhiều như vậy chi bằng gọi thêm người tới đi đồ chứa cũng đã đầy không thể chứa thêm được nữa.

- Đệ là sơn tặc à ??? Cướp sạch đồ của lão Tạ để lại vậy ??? Làm người ai lại làm thế ???

Thiên Vũ cười rồi nói.

- Đây là vật vô chủ cứ lấy hết đi chứ mấy thứ đồ tốt này cứ để như vậy e là không hay cho lắm nên tạm thời cứ lấy những thứ cần thiết thôi còn lại đợi tập hợp đủ người rồi quay lại lấy sau.

Cả hai sau khi lấy được đồ thì 1 cánh cửa nào đó mở ra sâu bên trong tỏa ra 1 luồng sát khí rất lớn khiến Hoàng Khương bất tỉnh chỉ có Thiên Vũ là không bị tác động liền tiến tới kiểm tra thì mới biết luồng sát khí đó phát ra từ bên trong quan tài kia Thiên Vũ dùng Long Khí áp chế sát khí rồi dùng toàn lực mở quan tài ra xem người nằm ở trong quan tài là ai , thật bất ngờ Thiên Vũ không thể nakf ngờ được người nằm bên trong lại là 1 nữ nhân xinh đẹp đang nằm bên trong đó rất giống với Đinh Mộng Điệp rốt cuộc người mà cậu cứu khỏi cái hố kia rốt cuộc là ai.

- Chính xác thì ngươi là ai tại sao lại giống với ngươi đến như vậy hả ? Mau ra đây đi ta biết rõ ngươi đang trốn ở đó.

Quả nhiên người đang lẩn trốn đó là Đinh Mộng Điệp , cô ta từ từ tiến tới rồi nói.

- Xin lỗi trước tới nay người mà người thấy trước mắt chỉ là tàn hồn sót lại của ta cũng như Ý Chí của ta chỉ là ta không cam tâm bị kẻ đó hãm hại ta nên ta đã tách Ý Chí bản thân hành động độc lập nhưng chỉ có thể hoạt động trong 12 canh giờ sau 12 canh giờ bắt buộc phải trở về đây để khôi phục Ý Chí và linh hồn khi gặp được ngươi có đủ khả năng đó ta liền tung tin đồn về Sơn Mộ chủ đích thực sự muốn nhờ ngươi mở quan tài đó ra đồng thời phá bỏ phong ấn để ta được tự do yên tâm toàn bộ những thứ đồ ở đây ta sẽ cho ngươi xem như tiền trả công.

- Phí lời , tại sao ta phải tin ngươi ??? Nhưng có điều ta có thể giúp ngươi nhưng với 1 điều kiện đó là trở thành nữ nhân của ta ta đảm bảo ngươi sau này có phúc không có họa hơn nữa cũng sẽ tặng ngươi 1 quyển sách cổ để ngươi đột phá tu vi hơn hết chỉ có ta mới đủ thực lực bảo vệ ngươi.

Cô ta mỉm cười đầy ma mị rồi nói.

- Bảo vệ ta ??? Một tiểu tử mới chỉ có tý tu vi khẩu ngữ cũng lớn đấy vậy ngươi bảo vệ ta bằng cách nào tiểu tử ??? Hơn nữa kẻ được ta coi là chủ nhân vốn dĩ chưa ra đời đâu !!!

- Chủ nhân của ngươi đang đứng trước mặt ngươi đấy.

Cô ta vẫn cười rồi hỏi tiếp.

- Được nếu ngươi đủ bản lĩnh thì ta hạn cho ngươi 3 năm phải đột phá tu vi luyện cho ta 1 viên Ma Tâm Đan Ngũ Sắc Tam Văn ta sẽ gọi ngươi 2 tiếng Chủ nhân nếu như không làm được thì ngươi biết cái giá của sự cuồng vọng ảo tưởng là như thế nào rồi chứ ???

- Hahahahaha xem ra ngươi nằm ở trong quan tài đó cũng hàng ngàn năm rồi mà cũng không hay biết thế gian thay đổi ra sao rồi phải không trên kia cũng không ít Cường Kiếm Giả hùng mạnh ở trên kia tu vi ngươi tu luyện cả đời để đạt tới thì đám người kia chỉ mất có vài năm hoặc lâu hơn chút còn ta sớm đã vượt qua đám đó rồi chỉ là ta muốn sống bình yên thôi ta đã sống cả vạn năm rồi đấy tiểu mĩ nhân à !!!!

- Ngươi đã sống cả vạn năm rồi ??? Ta không tin ngươi lừa ta ngươi không luyện thứ đó sao có thể sống lâu như vậy được ???

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Nghịch Thiên Tam Giới


Chương sau
Danh sách chương