Phong Thần Châu

Chương 92: Không phải việc của ông


"Ngươi..."

Nghe vậy, Diệp Thông Nguyên ở bên cạnh cũng nhíu mày.

"Ta nói sai gì sao?"

Tần Ninh cười nói: "Ngay từ đầu ông đã nói có thể dựa vào Thiên Hỏa Linh Tinh để chữa khỏi hàn độc của vị phu nhân này, nhưng kết quả thì sao? Bây giờ ông lại muốn dùng một viên linh đan ngũ phẩm Viêm Ngọc đan để áp chế hàn độc sao?"

"Ngươi thì biết cái gì? Một tên nhóc thối tha lông cánh còn chưa mọc đủ thì biết cái gì?"

"Độc Cửu U Tý Hiết bạo ngược vô cùng, hàn độc thâm nhập vào cơ thể rất khó thanh trừ, chỉ có Thiên Hỏa Linh Tinh, mới có thể giải trừ, vì hỏa khí của Thiên Hỏa Linh Tinh cũng vô cùng bạo ngược!"

"Hai thứ này trung hòa, vừa vặn có thể triệt tiêu lẫn nhau".

"Xảy ra vấn đề cũng không phải do bản tôn, mà là bởi vì bên trong thân thể Diệp phu nhân xảy ra biến cố..."

"Xảy ra biến cố?"

Tần Ninh chế nhạo nói: "Có phải là do ngũ tạng trong cơ thể sinh ra lốc xoáy âm dương, khí tức âm dương điều hòa kém, một khi hành động hoặc tâm trạng của phu nhân bị ảnh hưởng, độc tố sẽ phác tác?"

Nghe vậy, ánh mắt của Diệp Viên Viên lóe lên.

Nàng chưa từng nói với Tần Ninh những điều này.

"Vậy thì sao?"

"Ngu xuẩn".

Tần Ninh mắng thẳng mặt: "Ông thì biết cái gì? Nguyên nhân là bởi vì nội lực của Diệp phu nhân không đủ mạnh, còn Thiên Hỏa Linh Tinh và độc Cửu U Tý Hiết là hai thứ có năng lượng cực kì bạo ngược. Đúng là cả hai có thể triệt tiêu lẫn nhau, nhưng ông không nghĩ tới giới hạn mà cơ thể con người có thể chịu được sao, lão già ngu xuẩn! "

"Ngươi mắng ta?"

"Mắng ông thì sao?"

Tần Ninh lại nói: "Ông lại cho rằng Viêm Ngọc đan có thể trấn áp hàn độc?"

"Tất nhiên có thể!"

"Dẹp đi".

Tần Ninh lại nói: "Dù sao ông cũng là linh đan sư tam phẩm, ông phải biết, công hiệu của Viêm Ngọc đan bất quá chỉ có thể lấy tiềm năng bên trong thân thể của Diệp phu nhân bức bách ra ngoài, chế trụ hàn độc thôi, nhưng cách áp chế này sẽ lần nữa khiến cho tuổi thọ của Diệp phu nhân giảm xuống, tiêu hao căn cơ của thân thể".

"Đại sư Trữ Phương Chính, ông không biết điều này sao?"

"Nói năng bậy bạ!"

Nhìn thấy sắc mặt của Diệp Thông Nguyên và Diệp Viên Viên không tốt, Trữ Phương Chính đâm ra chột dạ, đột nhiên quát lên: "Đây toàn là những lời nói bậy bạ".

"Trưởng tộc Diệp, ông không tin bản tôn là linh đan sư tam phẩm, chẳng lẽ lại đi tin tên nhóc thối tha này nói bậy bạ sao?"

"Lời của Tần công tử không thể tin, vậy không biết lời của lão phu đây có thể tin được hay không?"

Một tiếng cười ha hả vang lên, tất cả mọi người có mặt đều giật mình.

Ngoài cửa, có một nhóm người đang đi tới.

Người đi đầu chính là đại sư Khương Vinh.

"Đại sư Khương Vinh!"

Nhìn thấy người tới, Diệp Thông Nguyên giật mình.

Tuy rằng Khương Vinh quanh năm không ở đế quốc Bắc Minh, nhưng Diệp Thông Nguyên vẫn nhớ rõ mặt người này, năm đó, hai người đã từng gặp nhau một lần.

“Ngươi biết ta sao?”, Khương Vinh ngạc nhiên nhìn Diệp Thông Nguyên.

"Khương đại sư, chúng ta từng có duyên gặp mặt một lần, chính là vào lúc Khương đại sư thăng lên linh đan sư thất phẩm”.

Diệp Thông Nguyên có vẻ hơi bứt rứt, nói: "Chỉ có điều đại sư không nhận ra kẻ hèn này thôi".

Khương Vinh!

Ở bên kia, gương mặt của Trữ Phương Chính cũng biến sắc.

Khương Vinh là một vị linh đan sư nổi tiếng ở Cửu U đại lục địa, một vị linh đan sư thất phẩm, so với lão ta là linh đan sư tam phẩm thì thực lực không biết đã bỏ xa biết bao nhiêu con phố!

Hai người hoàn toàn không cùng đẳng cấp.

Trình độ và cảnh giới tu luyện của hai người hoàn toàn không thể so sánh với nhau được.

Khương Vinh nhìn Tần Ninh, khẽ cười nói: "Thứ lỗi cho lão phu chen ngang, vị này là đại sư Trữ Phương Chính đúng không? Độc Cửu U Tý Hiết bản thân của nó có hàn tính cực sâu, còn Thiên Hỏa Linh Tinh lại có hỏa khí cực vượng, hai thứ trung hòa lại, đúng là có thể triệt tiêu lẫn nhau!"

"Nhưng ngươi cũng phải cân nhắc qua thân thể của vị phu nhân này. Võ giả cảnh giới Linh Hải tầng 4, căn bản không thể chịu được cực hạn áp chế của hai nguồn năng lượng cường bạo đó!"

"Ta thấy, có vẻ như ngươi đã nghĩ chuyện này quá đơn giản".

Nghe vậy, sắc mặt của Trữ Phương Chính trở nên vô cùng khó coi.

"Hơn nữa, giống như vừa rồi Tần công tử đã nói, Viêm Ngọc đan có thể áp chế hàn độc, nhưng cách áp chế này chỉ tiêu hao tuổi thọ của phu nhân, kết quả sau cùng, khó thoát khỏi cái chết".

Lời này vừa nói ra, Diệp Thông Nguyên đã run lên vì tức giận.

"Trữ Phương Chính, ông đang mưu hại vợ ta sao?", khí tức của Diệp Thông Nguyên toát ra, sức mạnh trấn áp mạnh mẽ của cảnh giới Linh Phách đang bộc phát.

"Ta, ta, ta..."

Trữ Phương Chính lo lắng, vội vàng nói: "Chuyện này không liên quan gì đến ta!"

"Độc Cửu U Tý Hiết thì ngay cả đại sư Khương Vinh cũng không giải được. Ta chỉ muốn hóa giải nó bằng Thiên Hỏa Linh Tinh, sẽ giúp phu nhân sống lâu hơn một thời gian".

Nghe vậy, Diệp Thông Nguyên nhìn sang Khương Vinh.

Khương Vinh cũng trịnh trọng gật đầu, nói: "Cho dù ta là linh đan sư thất phẩm, như trừ phi phu nhân đã vượt qua cảnh giới Linh Phách, nếu không thì..."

Lời này vừa nói ra, ánh mắt của Diệp Thông Nguyên liền mờ mịt.

Nếu ngay cả đại sư Khương Vinh cũng nói như vậy, thì...

"Trưởng tộc Diệp, ông cũng thấy đó, ngay cả đại sư Khương Vinh cũng không có cách, ta cũng đã tận lực rồi!"

Trữ Phương Chính thở ra một hơi.

"Ai nói không có cách nào giải quyết?"

Tần Ninh lúc này đột nhiên lên tiếng.

Nghe đến lời này, Trữ Phương Chính liếc nhìn Tần Ninh một cái, hừ giọng nói: "Ngay cả đại sư Khương Vinh cũng nói là không có cách, ngươi thì có cách sao?"

"Tên nhóc thối tha, chẳng lẽ ngươi còn lợi hại hơn cả đại sư Khương Vinh?"

“Ông có thể ngậm cái miệng ồn ào của ông lại không?”, Tần Ninh không thèm để ý tới Trữ Phương Chính.

Người này hoàn toàn không để ý tới người mà mình chữa trị sống hay chết, hơn nữa, cứ coi như là để trung hòa độc tính, kéo dài tuổi thọ, thì cũng không cần thiết dùng tới Thiên Hỏa Linh Tinh.

Nhìn Tần Ninh, Khương Vinh đột nhiên trịnh trọng nói: "Không sai, lão phu có lẽ không có cách, nhưng Tần công tử nói không chừng sẽ có cách!"

Lời này nói ra, những người có mặt đều sửng sốt.

Khương Vinh là ai chứ?

Một vị linh đan sư thất phẩm tiếng tăm lừng lẫy lại chính miệng nói như vậy?

Là trưởng tộc nhà họ Diệp, Diệp Thông Nguyên đương nhiên nắm được không ít thông tin, xem ra Khương Vinh đối với Tần Ninh thật sự rất tin tưởng?

Con gái của ông ta lúc trước có nói thuật luyện đan của Tần Ninh rất khó lường, mà bây giờ đại sư Khương Vinh cũng nói như vậy, xem ra đúng là sự thật.

"Được!"

Trữ Phương Chính đột nhiên nói: "Nếu như ngươi đã có cách, vậy thì ngươi mau chữa khỏi bệnh cho Diệp phu nhân đi, đừng ở đây giả bộ thâm sâu nữa!"

"Ta có chữa khỏi hay không thì liên quan gì đến ông?"

Tần Ninh phất tay nói: "Ông đã không có cách nào thì cũng đừng có đứng vướng chân vướng tay ở đây nữa!”

Nghe vậy, Trữ Phương Chính tức muốn bể phổi.

Là một linh đan sư tam phẩm, ở thành Bắc Minh này, đi đến đâu lão ta cũng đều được tôn làm đại sư.

Nhưng tên nhóc Tần Ninh này hoàn toàn không xem lão ta ra gì.

Chắc là hắn ăn phải gan hùm mật gấu rồi!

"Hừ, nếu như ngươi có thể chữa khỏi cho Diệp phu nhân, ta sẽ quỳ xuống và tôn ngươi làm Tần đại sư!"

"Còn nếu như ngươi không chữa khỏi, vậy ngươi phải làm người hầu cả đời cho Trữ Phương Chính ta!"

Nghe vậy, Tần Ninh chậm rãi mỉm cười.

Người này muốn tìm lại mặt mũi, nhưng không biết lại đang tự treo mình lên, nóng lòng muốn bị đánh, xem ra lão ta đã nhịn không được nữa rồi!

"Được!"

Tần Ninh cười nhẹ nói: "Thấy ông vội vàng muốn quỳ dưới chân của ta như vậy, nên Tần Ninh ta cũng sẽ đồng ý với ông!"

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Phong Thần Châu