Phong Thủy Đại Sư Tu Tiên Chỉ Nam

Chương 96: Bùa chú mới!


So với người thôn Thường Gia vô cùng náo nhiệt vui mừng dọn vào nhà mới, vợ

So với người thôn Thường Gia vô cùng náo nhiệt vui mừng dọn vào nhà mới, vợ chồng Hàn Nguyên Chi dời vào liền có vẻ rất điệu thấp. Hàn Nguyên Chi tạm thời chỉ có thể mỗi ngày đi tới đi lui giữa thôn Thường Gia cùng thành Hàn Sơn, rốt cuộc mỗi ngày còn muốn đi Tri Thế Đường. So với Hàn Nguyên Xuân tích cực, vợ chồng Hàn Nguyên Chi liền có vẻ có chút không để bụng. Cũng không phải hai người không nghĩ muốn con cái, mà là trái tim bọn họ đã nhuộm đầy vết thương sau mỗi lần thất bại, đã không dám ôm mong đợi gì nữa.

Hàn Nguyên Xuân trong mấy chục năm qua trừ bỏ tìm thầy hỏi thuốc, còn làm vợ chồng Hàn Nguyên Chi dùng phương thuốc cổ truyền dân gian. Cầm một kiện quần áo nghe nói là của người phụ nữ sinh sáu bảy đứa đè ở dưới giường đệm, là có thể thuận lợi mang thai một đứa con. Loại sự tình không có lý do, vô pháp làm người tin phục như vậy mà đại ca anh minh thần võ của hắn lại lời thề son sắt nói với hắn là phi thường dùng được. Lúc đó Hàn Nguyên Chi trừ bỏ cảm thấy không đáng tin cậy, còn phi thường lo lắng trạng thái tinh thần của ca hắn. Hai người hơi có chút nhận mệnh, ngược lại càng lo lắng Hàn Nguyên Xuân, sợ hắn cuối cùng thừa nhận không được sự thật hai vợ chồng sinh không ra.

Lần này cũng vậy, Hàn Nguyên Chi có chút không tin việc làm cho bọn họ đổi cái chỗ ở là có thể dựng dục đời sau. Mấy năm nay hắn cùng vợ ở bên ngoài cũng không ít, vậy tại sao không thấy có thai?

Hàn Nguyên Xuân sấm rền gió cuốn an bài xong hết thảy, vợ chồng Hàn Nguyên Chi cũng chỉ phải thuận theo dọn lại đây, vào ở trong ngôi nhà mới còn lộ ra hương vị mới tinh này. Bởi vì trong thôn ở chính là con cháu Thường gia, vợ chồng Hàn Nguyên Chi sợ nhìn thấy đối phương sẽ kích phát việc thương tâm. Cho nên tính toán sau khi tới bên này cũng chỉ ở trong nhà, chân chính trải quA sinh hoạt chỉ có hai người.

Thường thì cặp vợ chồng có tu vi cao không dễ dàng có con đều sẽ ăn một loại đan dược riêng. Trần Tiêu suy đoán này hẳn là một loại thuốc giúp điều chỉnh thân thể hai bên làm thân thể đạt tới trạng thái sinh dục tốt nhất, liền kiến nghị hai người kiên trì dùng, không cần dừng giữa chừng. Mà vợ chồng Hàn Nguyên Chi hiển nhiên cảm thấy đan dược càng đáng tin cậy, không cần Trần Tiêu nói, cũng tính toán dùng tới loại đan dược này.

Trần Tiêu rất tin tưởng lần này cũng có thể thành công. Khi phòng ốc vừa xây xong, lúc vợ chồng Hàn Nguyên Chi vợ chồng dời vào, Hàn Nguyên Xuân lễ phép mời Trần Tiêu cùng Tịch Vân Đình lại đây chứng kiến. Vừa bước vào nhà Hàn gia, Trần Tiêu lập tức hấp thu được một cổ khí vận đầy đủ nhất từ khi giúp người xem dương trạch đến nay. Nếu không phải từng có kinh nghiệm đạt được lượng lớn khí vận từ lúc cắm huyệt, Trần Tiêu thiếu chút nữa thất thố ngay tại chỗ.

Có thể có thu hoạch lớn như vậy, trừ bỏ bởi vì cục phong thuỷ này được dựng ở trên huyệt rồng, còn do nhân quả tương đối mạnh nữa. Căn cứ kinh nghiệm phán đoán, có thể sinh ra nhân quả mạnh như vậy, lần này vợ chồng Hàn Nguyên Chi cầu con nhất định được đến kết quả phi thường tốt.

Nhịn đến lúc rời khỏi Hàn gia, Trần Tiêu không có giấu giếm Tịch Vân Đình, trực tiếp nói cho hắn chính mình rất có thể muốn đột phá. Tịch Vân Đình sắc mặt lập tức trở nên nghiêm túc, mang theo hắn tìm được nhà A Thọ đã để không, khiến cho hắn bế quan. Trần Tiêu không biết những người khác bế quan thăng cấp như thế nào, ngoài cửa hắn có một vị tu sĩ kỳ Kim Đan ngày đêm bảo vệ, làm Trần Tiêu đặc biệt cảm thấy ấm áp cùng an tâm.

Trần Tiêu không có nhiều chần chờ, lập tức khoanh chân ngồi, chìm vào trong ý thức. La bàn vàng óng trong biển ý thức, nguyên khí màu vàng đang lưu chuyển một vòng một vòng ở bên trên, chờ đến tích tụ đủ lực lượng liền một lần đã đột phá tới tầng thứ ba. Cùng lúc đó, thân thể Trần Tiêu cũng đi theo chấn động, lực lượng dư thừa khi đột phá dật tràn ra tới, tự động theo đan điền kéo dài đến toàn thân. So với lúc hắn không ý thức dẫn đường nguyên khí tiến vào thân thể lần trước thì càng thêm tinh tế, thâm nhập đến mỗi một cái khí quan huyết mạch, tế bào trong thân thể.

Trần Tiêu không tự chủ được thật dài thở ra một ngụm trọc khí. Đứng lên, hắn cảm giác cả người đều thoát thai hoán cốt, thân thể trở nên càng thêm uyển chuyển nhẹ nhàng, tầm nhìn cũng càng thêm rõ ràng, ngay cả lỗ tai có thể bắt giữ đến thanh âm cũng càng thêm rất nhỏ.

"Đây là cảm thụ của kỳ Luyện Thể?" Trần Tiêu không thể tưởng tượng vươn đôi tay, lúc này là đêm tối, hắn thế nhưng có thể thấy được rõ ràng mu bàn tay.

"Tiêu đệ, bế quan đã kết thúc?" Ngoài cửa Tịch Vân Đình thanh âm nói.

Trần Tiêu vội vàng mở cửa, hắn vui vẻ đem đối phương nghênh tiến vào, nói: "Đại ca, ta thăng cấp!"

Tịch Vân Đình trên dưới đánh giá một phen, chỉ là từ tinh thần khí cùng ánh mắt lóe sáng của Trần Tiêu, cũng đã có thể liếc mắt một cái nhìn ra được tới hắn là một cái tu sĩ cấp cao. Tịch Vân Đình mỉm cười: "Chúc mừng Tiêu đệ đột phá kỳ Luyện Thể."

Trần Tiêu ha hả cười, theo sau nhớ tới bài làm bằng răng. Hắn lấy ra bài răng, ý thức chuyên chú chăm chú nhìn. Nhìn đến hắn động tác, Tịch Vân Đình bả vai nhúc nhích nhẹ, lại lập tức nhịn xuống, không chế tạo bất luận động tĩnh gì quấy rầy đến Trần Tiêu.

Có thể giúp đỡ hộ pháp lúc đối phương thăng cấp, Tịch Vân Đình Đình đã cảm thấy cũng đủ thân cận, không nghĩ tới Trần Tiêu lại tín nhiệm hắn sâu hơn hắn nghĩ, làm Tịch Vân Đình thật sâu động dung. Việc sử dụng bài răng ở trước mặt hắn khác nhau với việc dùng pháp khí trắc nghiệm, Trần Tiêu chính là đang kích phát truyền thừa trong bài răng, ở ngay trước mắt hắn lộ ra sở học. Chỉ có bạn tri kỉ lẫn nhau tin cậy mới có thể không che lấp như vậy.

Trần Tiêu lúc này thản nhiên ở Tịch Vân Đình trước mặt làm như vậy, là hắn thiệt tình cảm thấy không có cần thiết phải giấu giếm Tịch Vân Đình. Bí mật trong bài răng này vẫn là Tịch Vân Đình nói cho hắn. Lúc Tịch Vân Đình cầm trong tay thưởng thức đã sớm biết nội dung bên trong.

Lúc này đây la bàn tuy rằng lại cởi bỏ một tầng, nhưng nguyên khí vẫn còn thừa rất nhiều. Cũng đủ Trần Tiêu sử dụng. Hắn liền từ trên la bàn lôi kéo ra một cổ nguyên khí nho nhỏ, dẫn đường từ đan điền giữa trán ra tới, dọc theo thân thể chuyển vận tới trên tay. Trần Tiêu lập tức phát hiện một cái chỗ tốt khác khi thăng cấp, đó chính là khống chế nguyên khí rõ ràng trở nên linh hoạt hơn. Lần này di chuyển nguyên khí nhẹ nhàng hơn trước kia, chỉ là một lát, liền đem cổ nguyên khí nhỏ này đưa đến trên tay.

Đưa cổ nguyên khí này vào bài răng, lập tức một bộ phận nội dung trực tiếp phóng vào trong óc Trần Tiêu. Những nội dung này giống như là ấn ký, tiến vào trong óc, đã bị chặt chẽ nhớ kỹ, một chút đều không có khả năng bị quên đi.

Bài răng căn cứ năng lượng đưa vào lớn hay nhỏ để tiến hành phán đoán trình độ kích hoạt. Lần này cho Trần Tiêu năm loại cách vẽ giấy bùa mới, cùng với phối phương tạo mực vẽ càng tốt.

Trần Tiêu buông bài, vui mừng nói với Tịch Vân Đình: "Đại ca, ta học được bàu chú có thể tiến hành công kích! Vậy là tốt rồi, lại không cần gặp kẻ địch lại chỉ có thể xoay người chạy trốn như lúc trước."

Tịch Vân Đình nói: "Học được thủ đoạn công kích tuy tốt, nhưng lúc đấu pháp cũng phải nhìn rõ ràng tình thế. Lúc không thể địch lại phải biết bảo vệ bản thân, dù làm thế cũng không cảm thấy thẹn." Tịch Vân Đình lo lắng Trần Tiêu nắm giữ bùa chú công kích ngược lại không biết tự lượng sức mình, lại gặp kẻ địch có tu vi cao đánh không lại lại đánh bừa.

Trần Tiêu ngoan ngoãn gật đầu: "Ta biết, sẽ không lấy chính mình tánh mạng đi mạo hiểm."

Tịch Vân Đình khen nhìn hắn một cái, hỏi: "Lúc này đây, học được bùa chú gì?"

Trần Tiêu nói: "Đều là mấy loại bùa chú cơ sở, có bùa Dẫn Lôi, bùa Đi Ngàn Dặm, bùa An Thần, bùa Phòng Hộ Phù, bùa Đuổi Bệnh." Năm loại bùa này đều là kiếp trước Trần Tiêu nghe qua gặp qua. Trước kia hắn làm phong thuỷ, lúc giúp người hóa sát khí cũng yêu cầu dùng đến giấy bùa. Bởi vì chính hắn không vẽ được, thông thường đều là lấy từ tay đạo sĩ có đạo hạnh. Hóa sát khí tiêu tai thường thấy nhất chính là ba loại bùa An Thần, bùa Phòng Hộ, bùa Đuổi Bệnh.

Tịch Vân Đình có chút hoang mang hắn buột miệng thốt ra "Cơ sở" là gì, nhưng rất nhanh buông ra nghi hoặc, ngược lại cùng Trần Tiêu tham thảo tác dụng của năm loại bùa chú mới này.

Hàn Nguyên Chi dời vào liền có vẻ rất điệu thấp. Hàn Nguyên Chi tạm thời chỉ có thể mỗi ngày đi tới đi lui giữa thôn Thường Gia cùng thành Hàn Sơn, rốt cuộc mỗi ngày còn muốn đi Tri Thế Đường. So với Hàn Nguyên Xuân tích cực, vợ chồng Hàn Nguyên Chi liền có vẻ có chút không để bụng. Cũng không phải hai người không nghĩ muốn con cái, mà là trái tim bọn họ đã nhuộm đầy vết thương sau mỗi lần thất bại, đã không dám ôm mong đợi gì nữa.

Hàn Nguyên Xuân trong mấy chục năm qua trừ bỏ tìm thầy hỏi thuốc, còn làm vợ chồng Hàn Nguyên Chi dùng phương thuốc cổ truyền dân gian. Cầm một kiện quần áo nghe nói là của người phụ nữ sinh sáu bảy đứa đè ở dưới giường đệm, là có thể thuận lợi mang thai một đứa con. Loại sự tình không có lý do, vô pháp làm người tin phục như vậy mà đại ca anh minh thần võ của hắn lại lời thề son sắt nói với hắn là phi thường dùng được. Lúc đó Hàn Nguyên Chi trừ bỏ cảm thấy không đáng tin cậy, còn phi thường lo lắng trạng thái tinh thần của ca hắn. Hai người hơi có chút nhận mệnh, ngược lại càng lo lắng Hàn Nguyên Xuân, sợ hắn cuối cùng thừa nhận không được sự thật hai vợ chồng sinh không ra.

Lần này cũng vậy, Hàn Nguyên Chi có chút không tin việc làm cho bọn họ đổi cái chỗ ở là có thể dựng dục đời sau. Mấy năm nay hắn cùng vợ ở bên ngoài cũng không ít, vậy tại sao không thấy có thai?

Hàn Nguyên Xuân sấm rền gió cuốn an bài xong hết thảy, vợ chồng Hàn Nguyên Chi cũng chỉ phải thuận theo dọn lại đây, vào ở trong ngôi nhà mới còn lộ ra hương vị mới tinh này. Bởi vì trong thôn ở chính là con cháu Thường gia, vợ chồng Hàn Nguyên Chi sợ nhìn thấy đối phương sẽ kích phát việc thương tâm. Cho nên tính toán sau khi tới bên này cũng chỉ ở trong nhà, chân chính trải quA sinh hoạt chỉ có hai người.

Thường thì cặp vợ chồng có tu vi cao không dễ dàng có con đều sẽ ăn một loại đan dược riêng. Trần Tiêu suy đoán này hẳn là một loại thuốc giúp điều chỉnh thân thể hai bên làm thân thể đạt tới trạng thái sinh dục tốt nhất, liền kiến nghị hai người kiên trì dùng, không cần dừng giữa chừng. Mà vợ chồng Hàn Nguyên Chi hiển nhiên cảm thấy đan dược càng đáng tin cậy, không cần Trần Tiêu nói, cũng tính toán dùng tới loại đan dược này.

Trần Tiêu rất tin tưởng lần này cũng có thể thành công. Khi phòng ốc vừa xây xong, lúc vợ chồng Hàn Nguyên Chi vợ chồng dời vào, Hàn Nguyên Xuân lễ phép mời Trần Tiêu cùng Tịch Vân Đình lại đây chứng kiến. Vừa bước vào nhà Hàn gia, Trần Tiêu lập tức hấp thu được một cổ khí vận đầy đủ nhất từ khi giúp người xem dương trạch đến nay. Nếu không phải từng có kinh nghiệm đạt được lượng lớn khí vận từ lúc cắm huyệt, Trần Tiêu thiếu chút nữa thất thố ngay tại chỗ.

Có thể có thu hoạch lớn như vậy, trừ bỏ bởi vì cục phong thuỷ này được dựng ở trên huyệt rồng, còn do nhân quả tương đối mạnh nữa. Căn cứ kinh nghiệm phán đoán, có thể sinh ra nhân quả mạnh như vậy, lần này vợ chồng Hàn Nguyên Chi cầu con nhất định được đến kết quả phi thường tốt.

Nhịn đến lúc rời khỏi Hàn gia, Trần Tiêu không có giấu giếm Tịch Vân Đình, trực tiếp nói cho hắn chính mình rất có thể muốn đột phá. Tịch Vân Đình sắc mặt lập tức trở nên nghiêm túc, mang theo hắn tìm được phòng A Thọ đã để không, khiến cho hắn bế quan. Trần Tiêu không biết những người khác bế quan thăng cấp như thế nào, ngoài cửa hắn có một vị tu sĩ kỳ Kim Đan ngày đêm bảo vệ, làm Trần Tiêu đặc biệt cảm thấy ấm áp cùng an tâm.

Trần Tiêu không có nhiều chần chờ, lập tức khoanh chân ngồi, chìm vào trong ý thức. La bàn vàng óng trong biển ý thức, nguyên khí màu vàng đang lưu chuyển một vòng một vòng ở bên trên, chờ đến tích tụ đủ lực lượng liền một lần đã đột phá tới tầng thứ ba. Cùng lúc đó, thân thể Trần Tiêu cũng đi theo chấn động, lực lượng dư thừa khi đột phá dật tràn ra tới, tự động theo đan điền kéo dài đến toàn thân. So với lúc hắn không ý thức dẫn đường nguyên khí tiến vào thân thể lần trước thì càng thêm tinh tế, thâm nhập đến mỗi một cái khí quan huyết mạch, tế bào trong thân thể.

Trần Tiêu không tự chủ được thật dài thở ra một ngụm trọc khí. Đứng lên, hắn cảm giác cả người đều thoát thai hoán cốt, thân thể trở nên càng thêm uyển chuyển nhẹ nhàng, tầm nhìn cũng càng thêm rõ ràng, ngay cả lỗ tai có thể bắt giữ đến thanh âm cũng càng thêm rất nhỏ.

"Đây là cảm thụ của kỳ Luyện Thể?" Trần Tiêu không thể tưởng tượng vươn đôi tay, lúc này là đêm tối, hắn thế nhưng có thể thấy được rõ ràng mu bàn tay.

"Tiêu đệ, bế quan đã kết thúc?" Ngoài cửa Tịch Vân Đình thanh âm nói.

Trần Tiêu vội vàng mở cửa, hắn vui vẻ đem đối phương nghênh tiến vào, nói: "Đại ca, ta thăng cấp!"

Tịch Vân Đình trên dưới đánh giá một phen, chỉ là từ tinh thần khí cùng ánh mắt lóe sáng của Trần Tiêu, cũng đã có thể liếc mắt một cái nhìn ra được tới hắn là một cái tu sĩ cấp cao. Tịch Vân Đình mỉm cười: "Chúc mừng Tiêu đệ đột phá kỳ Luyện Thể."

Trần Tiêu ha hả cười, theo sau nhớ tới bài làm bằng răng. Hắn lấy ra bài răng, ý thức chuyên chú chăm chú nhìn. Nhìn đến hắn động tác, Tịch Vân Đình bả vai nhúc nhích nhẹ, lại lập tức nhịn xuống, không chế tạo bất luận động tĩnh gì quấy rầy đến Trần Tiêu.

Có thể giúp đỡ hộ pháp lúc đối phương thăng cấp, Tịch Vân Đình Đình đã cảm thấy cũng đủ thân cận, không nghĩ tới Trần Tiêu lại tín nhiệm hắn sâu hơn hắn nghĩ, làm Tịch Vân Đình thật sâu động dung. Việc sử dụng bài răng ở trước mặt hắn khác nhau với việc dùng pháp khí trắc nghiệm, Trần Tiêu chính là đang kích phát truyền thừa trong bài răng, ở ngay trước mắt hắn lộ ra sở học. Chỉ có bạn tri kỉ lẫn nhau tin cậy mới có thể không che lấp như vậy.

Trần Tiêu lúc này thản nhiên ở Tịch Vân Đình trước mặt làm như vậy, là hắn thiệt tình cảm thấy không có cần thiết phải giấu giếm Tịch Vân Đình. Bí mật trong bài răng này vẫn là Tịch Vân Đình nói cho hắn. Lúc Tịch Vân Đình cầm trong tay thưởng thức đã sớm biết nội dung bên trong.

Lúc này đây la bàn tuy rằng lại cởi bỏ một tầng, nhưng nguyên khí vẫn còn thừa rất nhiều. Cũng đủ Trần Tiêu sử dụng. Hắn liền từ trên la bàn lôi kéo ra một cổ nguyên khí nho nhỏ, dẫn đường từ đan điền giữa trán ra tới, dọc theo thân thể chuyển vận tới trên tay. Trần Tiêu lập tức phát hiện một cái chỗ tốt khác khi thăng cấp, đó chính là khống chế nguyên khí rõ ràng trở nên linh hoạt hơn. Lần này di chuyển nguyên khí nhẹ nhàng hơn trước kia, chỉ là một lát, liền đem cổ nguyên khí nhỏ này đưa đến trên tay.

Đưa cổ nguyên khí này vào bài răng, lập tức một bộ phận nội dung trực tiếp phóng vào trong óc Trần Tiêu. Những nội dung này giống như là ấn ký, tiến vào trong óc, đã bị chặt chẽ nhớ kỹ, một chút đều không có khả năng bị quên đi.

Bài răng căn cứ năng lượng đưa vào lớn hay nhỏ để tiến hành phán đoán trình độ kích hoạt. Lần này cho Trần Tiêu năm loại cách vẽ giấy bùa mới, cùng với phối phương tạo mực vẽ càng tốt.

Trần Tiêu buông bài, vui mừng nói với Tịch Vân Đình: "Đại ca, ta học được bàu chú có thể tiến hành công kích! Vậy là tốt rồi, lại không cần gặp kẻ địch lại chỉ có thể xoay người chạy trốn như lúc trước."

Tịch Vân Đình nói: "Học được thủ đoạn công kích tuy tốt, nhưng lúc đấu pháp cũng phải nhìn rõ ràng tình thế. Lúc không thể địch lại phải biết bảo vệ bản thân, dù làm thế cũng không cảm thấy thẹn." Tịch Vân Đình lo lắng Trần Tiêu nắm giữ bùa chú công kích ngược lại không biết tự lượng sức mình, lại gặp kẻ địch có tu vi cao đánh không lại lại đánh bừa.

Trần Tiêu ngoan ngoãn gật đầu: "Ta biết, sẽ không lấy chính mình tánh mạng đi mạo hiểm."

Tịch Vân Đình khen nhìn hắn một cái, hỏi: "Lúc này đây, học được bùa chú gì?"

Trần Tiêu nói: "Đều là mấy loại bùa chú cơ sở, có bùa Dẫn Lôi, bùa Đi Ngàn Dặm, bùa An Thần, bùa Phòng Hộ Phù, bùa Đuổi Bệnh." Năm loại bùa này đều là kiếp trước Trần Tiêu nghe qua gặp qua. Trước kia hắn làm phong thuỷ, lúc giúp người hóa sát khí cũng yêu cầu dùng đến giấy bùa. Bởi vì chính hắn không vẽ được, thông thường đều là lấy từ tay đạo sĩ có đạo hạnh. Hóa sát khí tiêu tai thường thấy nhất chính là ba loại bùa An Thần, bùa Phòng Hộ, bùa Đuổi Bệnh.

Tịch Vân Đình có chút hoang mang hắn buột miệng thốt ra "Cơ sở" là gì, nhưng rất nhanh buông ra nghi hoặc, ngược lại cùng Trần Tiêu tham thảo tác dụng của năm loại bùa chú mới này.

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Phong Thủy Đại Sư Tu Tiên Chỉ Nam