Sáng Thần Tu Luyện Hệ Thống

Chương 97: Sasuke rời đi


Sau khi thu phục được nhị vĩ, mục tiêu tiếp theo của Lý Thiên Ngọc đương nhiên là bát vĩ, dù sao cũng đều nằm trong địa vực lôi quốc, làng mây…

Killer B tên jinchuriki của bát vĩ Gyuuki, mặc dù đối với cái điệu rap chẳng giống ai của hắn, Lý Thiên Ngọc nghe mà cứ như đấm vào tai nhưng nếu nói về thực lực thì hắn phải công nhận Killer B cũng khá mạnh, bất quá sau khi chuyển đổi sang hình dạng bát vĩ, trông thấy Bạch Tuyết vẫn là một dạng giống như nhị vĩ Matatabi, tôn tử gặp gia gia a….

Tất nhiên hệ thống trước đó cũng phát tới nhiệm vụ, hắn đại khái cũng đoán được từ trước, chỉ là lần này năng lực không nghĩ tới vậy mà là đoạn chi trọng sinh, đồng thời tăng thêm một cấp và 10 triệu hối đoái điểm.

Đối với cái năng lực trâu bò như vậy Lý Thiên Ngọc cười không khép được miệng, đồng thời hắn cũng suy nghĩ đến hệ thống ban cho mấy cái năng lực hình như có vẻ là liên quan đến năng lực của vĩ thú.

Ví dụ như Shukaku thì hắn thu được năng lực là điều khiển cát, Matatabi thì hắn thu được khả năng nhìn thấy linh hồn, Gyuuki có thể mọc lại những cái vòi bị đứt thì hắn cũng nhận được năng lực đoạn chi trọng sinh.

Rời đi Lôi quốc, Lý Thiên Ngọc trạm kế tiếp chính là Thủy quốc, mất chừng vài ngày đi đường, hắn cũng đặt chân tới Thủy quốc, làng sương mù, bất quá không may rằng tam vĩ Isobu con rùa này cùng lục vĩ Saiken một con bạch sên đã rơi vào tay Akatsuki, trong quyển trục Itachi đưa cho cũng có nhắc tới Akatsuki phái người đi thu thập hai con vĩ thú, chỉ có điều Lý Thiên Ngọc không nghĩ tới là bọn hắn lại nhanh tay như vậy.

Đi tới làng đá, may mắn Akatsuki còn chưa phái người tiếp cận tứ vĩ Songoku, hắn lại tiếp tục tăng thu được huyết kế dung độn, sau đó hắn cũng tìm tới Han tên chủ thể của ngũ vĩ Kokuou, mất chút thời gian thu phục ngũ vĩ, lại tiếp tục thu được huyết kế phí độn, chi trong một ngày liền nhanh chóng tăng thêm 2 cấp.

Như vậy chỉ còn thất vĩ Choume và cửu vĩ Kurama, Lý Thiên Ngọc mở bảng thuộc tính:

* Nhân vật: Lý Thiên Ngọc

* Cấp: 45 (Thiên cảnh ngũ trọng) (kinh nghiệm: 0%)

* Kỹ năng: Sáng thần điển.

* Nghề nghiệp: Trù sư cấp 2, Đan sư cấp 4, Y sư cấp 7, Đoán tạo sư cấp 1, Tuần thú sư cấp 1.

* Danh hiệu: Đồ tể giết heo

* Trang bị: Dao phay, Bạch ngọc tiêu, Hoàng phong nhuyễn giáp.

* Sủng vật: Bạch Tuyết, Tiểu Hồng, Shukaku, Matatabi, Songoku, Kokuou, Gyuuki.

* Tọa kỵ: Không

* Điểm kỹ năng: 56

* Hối đoái điểm: 302.853.993

Xem xét hoàn tất, Lý thiên Ngọc sau khi đóng lại bảng thuộc tính liền mở miệng hỏi:

- Hệ thống, nếu sau khi Sasuke mở ra vĩnh hằng Mangekyou mà ta sử dụng tước đoạt tước đi nhãn lực của hắn thì con mắt Mangekyou này của ta sẽ tăng được lên tới mức độ nào?

- Đinh! Mangekyou của ký chủ sẽ tăng lên vĩnh hằng Mangekyo. - Hệ thống hồi đáp.

- Tại sao lại như vậy? Nếu con mắt của Sasuke là vĩnh hằng Mangekyou, của ta là Mangekyou, đáng lẽ phải mở ra được Rinnegan chứ? - Lý Thiên Ngọc liền hỏi.

- Đinh! Ký chủ nhầm lẫn, Mangekyou của ký chủ đã được hệ thống sửa chữa qua loại bỏ các tác dụng phụ, sau đó mới giao phó cho ký chủ, do đó không thể tính như vậy được. - Hệ thống lại nói tiếp.

Nghe vậy, Lý Thiên Ngọc cũng đã hiểu được, ví dụ như khi Itachi truyền lại nhãn lực cho Sasuke để hắn kích hoạt được vĩnh hằng Mangekyou, nhưng không thể luôn luôn sử dụng mà có hạn mức, hơn nữa khi sử dụng quá đà cũng vẫn sẽ đau nhức, vẫn chảy ra máu tươi, đôi khi do sử dụng hết nhãn lực còn phải có thời gian để nhãn lực hồi lại mới sử dụng được tiếp, còn đối với con mắt của hắn, nếu qua hệ thống sửa chữa sẽ loại bỏ được mấy điểm yếu này, hơn nữa thời gian sử dụng sẽ không bị hạn chế, hoặc nếu có hạn chế cũng là nhỏ bé không đáng kể, trong một cuộc chiến nếu hai người đều có vĩnh hằng Mangekyou, thực lực lại tương đương nhau, như vậy đương nhiên người nào mở ra lâu hơn thì chiếm được ưu thế hơn rồi.

Mở lên bản đồ, trực tiếp tìm kiếm vị trí của thất vĩ Choume, thế nhưng để hắn ngạc nhiên chính là hoàn toàn không tìm thấy, trầm ngâm một chút, hắn nghĩ có lẽ đã bị Akatsuki bắt đi, như vậy chỉ còn cửu vĩ.

Tìm kiếm phương hướng, cất bước rời đi, hơn chục ngày sau hắn đã quay lại làng lá, hắn cũng không tìm tới Naruto, dù sao giờ chưa phải lúc, hơn nữa hiện tại Naruto còn đang trên đường tu luyện với Jiraiya đồng thời tìm trở về Tsunade.

Hắn đi tới nhà Sakura, Ino và Hinata chào hỏi xong liền quay đầu đi về nhà mình, sau đó chui vào sáng thần không gian với đám lão bà.

Lý Thiên Ngọc không biết rằng việc hắn thu phục một đám vĩ thú đã khiến cao tầng các làng chú ý, hơn nữa còn khủng hoảng không nhỏ, dù sao mất đi vũ khí mang tính chiến lược, không gấp mới là lạ, đồng thời các Kage còn truyền tin cho nhau muốn tụ tập bàn bạc kỹ chuyện này.

Do hắn trước đó khi thu phục vĩ thú hoàn toàn là đeo mặt nạ, bên ngoài thì mặc áo khoác đi mưa, hoàn toàn không thể nhận diện, cho nên các làng liền cho rằng việc này được gây ra bởi Akatsuki.

Akatsuki cũng vì việc này mà bị gây áp lực không nhẹ, khắp nơi hô giết, đành phải ẩn náu né tránh phong mang một thời gian, dù sao một nhóm người tuy đều có thực lực kinh khủng nhưng cũng không thể chống đối lại toàn bộ ngũ đại quốc, hơn nữa còn kéo theo một đám tiểu quốc và các làng ninja nhỏ.

Đối với việc Akatsuki thừa nhận bô cứt thay hắn, Lý Thiên Ngọc hoàn toàn không biết, mà dù có biết thì hắn cũng vỗ tay khen hay a…

Hơn một tháng sau, Jiraiya, Tsunade, Shizune còn có Naruto trở về làng, đồng thời Tsunade cũng tiếp nhận vị trí hokage đệ ngũ, Sasuke, hiện tại vẫn chưa có biểu hiện gì muốn rời khỏi làng, mặc dù trên cổ ấn chú vẫn còn đó nhưng hắn không gặp được Itachi do có sự xen vào của Lý Thiên Ngọc.

Bất quá, sau khi Naruto trở về lỡ mồm khoe khoang mới học được thuật mới với cả nhóm, Sasuke sau đó cau chặt chân mày, liền muốn đấu với Naruto, lúc đầu Naruto hoàn toàn không muốn đấu, bất quá khi Sasuke mở ra đôi mắt Sharingan nhìn hắn, mặt mày âm trầm, Naruto kinh ngạc sau đó đáp ứng.

Địa điểm chính là ở một khu huấn luyện, Lý Thiên Ngọc, Sakura và Kakashi liền đứng xem, Kakashi lúc đầu cũng chỉ nghĩ rằng hai đứa nhóc so tài chút thôi, ai mà ngờ cuối cùng Naruto sử dụng phân thân tạo ra một quả cầu chakra trong tay, Sasuke cũng không chậm, tay trái chidori lập lòe….

Cả hai đang chuẩn bị lao vào đọ sức bằng nhẫn thuật sở trường của bản thân thì bị Kakashi ngăn lại, còn răn dạy một trận, bất quá Sasuke và Naruto hoàn toàn không để tâm, Naruto thì trầm mặc, Sasuke nhìn hai gốc cây bị phá hủy không biết nghĩ gì, sau đó nhanh chóng rời đi.

Lý Thiên Ngọc cũng hiểu được, nhìn vào hai gốc thân cây thì biết, Chidori lực bộc phát so ra kém Rasengan, nếu va chạm thì là Chidori ăn thiệt thòi, hơn nữa phong thuộc tính còn khắc chế lôi thuộc tính là rõ ràng không cần bàn cãi.

Naruto muốn được Sasuke thừa nhận bản thân, chính Sasuke là người mà hắn vẫn luôn theo đuổi ganh đua, còn đói với Sasuke, hắn trong nội tâm cảm nhận được Naruto càng ngày càng mạnh lên, vậy mà bản thân thì vẫn dậm chân tại chỗ cho nên không cam lòng, nếu hắn thừa nhận Naruto nghĩa là tự phủ định bản thân mình, nếu hắn cứ yếu kém như vậy thì làm sao có thể giết Itachi báo thù…

Chiều tối, Sasuke đang một mình ngồi trên một cành cây, đang giận chính bản thân tại sao lại yếu kém như vậy, còn không bằng một tên bét lớp như Naruto, cho đến giờ phút này đã đang dần đuổi kịp chính mình, nếu Naruto tên bét lớp kia còn có thể vượt qua hắn, vậy hắn thì lại là thứ gì?

Bất chợt một đạo dây thép phóng tới trói chặt lấy Sasuke, Kakashi lúc này cũng xuất hiện.

- Vậy là sao? - Sasuke nhìn lên cau mày nói.

- …nếu không làm như vậy thì em sẽ chạy đi mất, vì em đâu phải dạng người chịu ngồi yên nghe giảng đạo. - Kakashi kẹp lấy một đầu dây thép nói.

- Sasuke….hãy thôi việc trả thù đi. - Kakashi tiếp tục nói.

Sasuke trừng mắt nhìn không đáp, Kakashi trầm ngâm lại nói tiếp:

- Ta đã thấy rất nhiều kẻ giống em, vì trả thù mà thối nát đến như thế nào…kết cục của kẻ luôn miệng đòi trả thù không phải là thỏa mãn…mà chỉ có đau khổ.

- Em sẽ chỉ tự mình gây tổn thương và dày vò chính bản thân mà thôi, giả dụ nếu có thành công…thì những gì có được sau đó chỉ còn lại là trống rỗng.

Sasuke nghe đến đây liền lớn tiếng nói:

- Thầy thì biết gì chứ? Đừng có giở giọng như kiểu biết hết tất cả trước mặt em như thế!!!

- Em bình tĩnh đi… - Kakashi vẫn lạnh nhạt như vậy mà nói.

- Hay là bây giờ em giết chết người quan trọng nhất của thầy… - Sasuke nhếch miệng cười khuẩy nhìn Kakashi nói.

- Làm như thế thì thầy sẽ nhận ra tất cả những điều thầy nói...đều là sai lầm!

- Có làm thế cũng vậy thôi, bởi vì ta đã không còn…một người nào như vậy nữa… - Kakashi từ từ đáp.

Sasuke cau mày chưa kịp nghĩ ra nên nói tiếp như thế nào lại nghe thấy Kakashi bình thản nói:

- ….tất cả đều bị người khác giết chết hết rồi!!!

Sasuke ngẩn ngơ, Kakashi lại tiếp tục:

- Ta sống cũng lâu hơn em, thời đó cũng tàn khốc hơn bây giờ, nên ta biết rõ cảm giác đau khổ khi mất đi những người quan trọng…cả ta và em đều không may mắn, quả thật vậy…nhưng đó không phải là điều tồi tệ nhất…

Sasuke ngạc nhiên, ngước đầu nhìn lên, Kakashi híp mắt nói:

- …cả ta và em đều đã tìm được những đồng đội quan trọng rồi kia mà.

Sasuke nghe vậy liền nghĩ tới ba người, Naruto, Sakura và Lý Thiên Ngọc, trầm mặc không nói gì, Kakashi sau đó liền thu lại dây thép trước khi rời đi nói:

- Ta dạy em chidori là vì em đã tìm được thứ quan trọng của mình, nó không phải dùng để tấn công đồng đội hay trả thù…em chắc chắn biết rõ sức mạnh của nó dùng để làm gì, những điều thầy nói, đúng hay sai em hay tự suy nghĩ kỹ đi.

Đợi Kakashi rời đi, Sasuke ngẩn người trên cành cây không biết đang suy nghĩ gì, hình ảnh ba người xen lẫn hình ảnh Itachi khiến Sasuke không biết được phương hướng, không biết được mình hiện tại nên làm những gì.

- Chết tiệt..!!! - Sasuke nhắm lại hai mắt nghiến răng chửi một tiếng.

Bất chợt, bốn đạo bóng ảnh thông qua ánh trăng phản chiếu đáp xuống bốn phía bao vây xung quanh Sasuke.

Sasuke bật dậy mở miệng nói:

- Các ngươi…là ai?

- Tứ quái làng âm thanh, Kidomaru của đông môn.

- Chung nhóm, Jiboro của nam môn.

- Chung nhóm, Sakon của tây môn.

- Chung nhóm, Tayuya của bắc môn.

Bốn tên ninja lạ mắt băng bảo vệ mang theo tiêu ký làng âm thanh lần lượt trả lơi, Sasuke cũng đánh giá bốn người, một tên có sáu cánh tay, một tên mập, một tên hai đầu và một nữ nhân, đúng là một tổ hợp kỳ lạ.

Bất chợt, bốn tên liền ra tay, Sasuke cũng không phải dạng ngồi yên chịu đánh, đồng dạng phản công lại, cuối cùng động dụng đến cả chú ấn, nhưng hiển nhiên không phải mình hắn mới có chú ấn của Orochimaru.

Sau khi bị tứ quái làng âm thanh bán hành một trận, Sakon liền nói:

- Có ở lại cái làng rác rưởi này thì ngươi cũng giống bọn người kia, chẳng mạnh lên được đâu, chơi cái trò ninja con nít ấy chỉ tổ làm ngươi mục rữa.

- Hãy đi với bọn ta, như thế ngài Orochimaru sẽ ban sức mạnh cho ngươi. - Tayuya tiếp lời nói.

- Trả thù Uchiha Itachi, ngôi làng này chỉ là trói buộc ngươi mà thôi, cũng phải biết vứt bỏ những mối liên hệ không cần thiết, làm như thế thì ngươi có thể đạt được sức mạnh khủng khiếp hơn nhiều. - Sakon lại nói.

Sau đó, bốn người liền rời đi đồng thời cũng không quên bỏ lại cách thức liên hệ, Sasuke trở về nhà, lật xem khung ảnh chụp tiểu đội bảy, khuôn mặt lạnh tanh không cảm xúc, một lúc lâu liền úp xuống mặt bàn mở cửa đi ra ngoài…

- Ngài đã đến, Sasuke-sama....!!!!

- Đi thôi...!!!

(*) Sama: kính ngữ, là tiếp đầu ngữ đi kèm sau tên, biểu thị sự tôn trọng cao, kiểu như ngài, quý ngài, đại nhân,...

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Sáng Thần Tu Luyện Hệ Thống