Ta Là Đại Pháp Sư

Chương 68: Phục cừu

Chương sau
Danh sách chương

Nửa năm trước, Tư Phổ Lỗ Ân Tư thành bảo bị "Mân côi binh đoàn" tấn công thâu tập, thú nhân tộc trưởng "Sư vương" Hao Thiên và hỏa tinh linh vương Liệt Diễm đều cùng bị thương, thú nhân tộc và hỏa tinh linh đối với nhân loại căm hận khắc cốt ghi tâm, cuộc chiến với Lôi Nhân Công Quốc đã diễn ra kịch liệt.

Vì kết minh với Lôi Nhân Công Quốc, Ba Bố Ni Tạp vương quốc cũng phái binh tham chiến. Song phương kẻ tiến người lùi chinh chiến không ngừng nghỉ, bởi vì Tư Phổ Lỗ Ân Tư thành bảo là vị trí chiến lược trọng yếu đối với Lôi Nhân Công Quốc, trú quân lên đến hơn bảy vạn người.

Tại phòng tác chiến của thành bảo, Hao Thiên cùng Liệt Diễm đang bàn thảo về việc bố trí quân tình. Vì song phương đều rơi vào tình trạng chiến đấu dây dưa cho nên đối với việc vận dụng chiến thuật ra sao lại càng quan trọng.

Hao Thiên thuộc về chủng loại coi thô hào nhưng cao quí, là một thống soái có dũng có mưu, trong đám thú nhân trí tuệ đơn giản thật là trường hợp ngoại lệ vượt bậc. Còn Liệt Diễm thì có hơn ngàn năm kinh nghiệm, đã trải qua vô số biến cố lớn nhỏ, hiện tại chuyện gì cũng vô pháp làm cho lão phải động dung nữa.

Hao Thiên chỉ vào một điểm đỏ trên bản đồ quân sự nói: "Đây là cửa ngõ phía nam của Lôi Nhân Công Quốc, miễn là chúng ta có thể đoạt dược nó thì có khả năng tiến nhập vào Lôi Nhân Công Quốc lật đổ vương đô của bọn họ, kết thúc tình trạng giằng co của nửa năm nay."

Liệt Diễm gật đầu tán đồng, nói: "Ta từ 'Thiên Hỏa Sơn' (chổ cư ngụ của hỏa tinh linh tộc) đã bí mật điều động năm trăm nhất cấp hỏa tinh linh (Trong tinh linh giới, tuổi thọ lên tới ba trăm đến năm trăm năm, tự nhiên pháp lực cực cao), có thể tham chiến lúc nào cũng được."

Hao Thiên cười nói: "Chúng ta suy nghĩ giống nhau, ta cũng bí mật từ 'Thú Chi Sâm Lâm' phái xuất 'Chiến Thú Quân Đoàn' tinh nhuệ nhất. Đợi khi nào mười vạn đại quân này và hỏa tinh linh của ngươi hợp lại là có thể bắt đầu hành động được rồi."

Đột nhiên bên ngoài truyền vào tiếng huyên náo, hai người vừa mới nhíu mày thì đã thấy một ưng nhân chiến sĩ hai cánh lảo đảo tiến vào phòng tác chiến. Trên người hắn máu nhuộm lốm đốm hiển nhiên đã thụ thương không nhẹ.

Hao Thiên nhướng đôi mày rậm, trầm giọng nói: "Hắc Vũ, ngươi thân là thống lĩnh của 'Chiến Thú Quân Đoàn' phi tường bộ đội lại bỏ hàng ngũ về đây là sao? Đã xảy ra chuyện gì? Ngươi đã thụ thương không nhẹ a."

Ưng nhân chiến sĩ Hắc vũ quỵ xuống đất nghẹn ngào nói: "Đại Vương, toàn …… đã hoàn toàn, mười vạn đại quân tất cả chết rồi ……"

Hao Thiên khẩn cấp chụp mạnh vào tay Hắc Vũ, rống lớn: "Ngươi nói gì? Nói lại rõ ràng đi."

Hắc Vũ kiên cường chống lại cơn đau kịch liệt ở cánh tay, nói: "Chúng ta nhận lệnh của đại vương liền bắt đầu lên đường hành quân hết tốc lực, ước tính sẽ tới đây vào khoảng giờ ngọ ngày hôm sau, khoảng nửa ngày trước, nửa ngày trước ……"

Hao Thiên gầm lên: "Nửa ngày trước đã phát sinh chuyện gì? Nói mau?"

Hắc Vũ nghẹn ngào: "Nửa ngày trước có mười người đột nhiên xuất hiện ở tiền phương của đại quân chúng tôi, trong đó cũng có cả tiểu hài tử. Chúng tôi căn bản không để bọn chúng trong mắt, ai mà biết được bọn chúng chặn đường đoàn quân của chúng tôi để khiêu chiến."

Trong kí ức của hắn tình cảnh của nửa ngày trước vĩnh viễn không thể nào quên được.

Đối với sự khiêu chiến của bọn người nhân loại bất tri, các thú nhân chiến sĩ không nhịn được cất giọng cuồng tiếu không ngừng, nghĩ rằng bọn họ đơn giản chắc là bọn điên. Một bọn người nhỏ bé lại dám chặn đường mười vạn "Chiến thú quân đoàn" tinh nhuệ, thật là đáng buồn cười mà.

Trong số bọn người chắn đường đó có một vài tuyệt sắc mĩ nữ thế gian hiếm có. Các thú nhân chiến sĩ nổi lòng háo sắc, lập tức có vài chiến sĩ nhào tới.

Vì vậy, tai nạn của "Chiến thú quân đoàn" bắt đầu.

Những thần bí nam nữ đó căn bản chính là quái vật, dễ dàng sử xuất ra các loại cấm chú ma pháp đồ sát các thú nhân chiến sĩ một cách thảm hại.

Vào lúc tối hậu bất ngờ xuất hiện các loại chủng loại bao gồm một quần ma thú và bảy khô lâu binh hùng mạnh đến mức người ta khó tin cưỡi trên khô lâu long, công kích bọn họ tiêu diệt toàn bộ mười vạn quân của "Chiến thú quân đoàn".

Hắc Vũ bị một lãnh tuấn nam tử sử dụng trường thương đánh trọng thương, nhờ đồng bọn liều chết yểm hộ chạy thoát về tới Tư Phổ Lỗ Ân Tư thành báo tin.

Hao Thiên sau khi lắng nghe Hắc Vũ báo cáo bản thân lại không thể tin được chính lỗ tai của mình, "Chiến thú quân đoàn" là đội quân tinh nhuệ nhất của thú nhân tộc lại như thế ư? Thiệt có khả năng đó sao?

Hắc Vũ đột nhiên nhớ tới một chuyện, lên tiếng nói: "Đúng rồi, có những kẻ năm trước tham gia 'Chư Tộc Vũ Đấu Ma Pháp đại hội' đã giết chết cự hùng, đại biểu của Ba Bố Ni Tạp vương quốc và 'Băng Tuyết Thánh Nữ' của Băng Tuyết vương quốc, ta không có nhận lầm đâu."

Hao Thiên và Liệt Diễm nhớ lại ba mĩ nữ đáng sợ của nửa năm trước, trong lòng lập tức trầm xuống. Hao Thiên vẫy tay ra hiệu cho Hắc Vũ thối lui để liệu thương.

Sau khi Hắc Vũ lui ra, Liệt Diễm nói: "Chẳng lẽ là do cao thủ Ma giới làm? Chúng ta nên thông tri Thiên giới tới chi viện ngay lập tức."

Hao Thiên đôi mắt đầy vẽ thống khổ cất tiếng: "Tiếc thay 'Chiến Thú Quân Đoàn' của ta, mười vạn chiến sĩ tinh nhuệ a....."

Một thanh âm ung dung mà rõ ràng đột nhiên vang lên: "Nếu như sớm biết từ đầu thì còn được, bây giờ hối hận thì đã trễ rồi."

Hao Thiên và Liệt Diễm kinh hồn thất sắc nhìn về hướng thanh âm phát ra, nhìn thấy một hắc y nam tử cao cao không biết khi nào đã ngồi ở tại một chiếc ghế lớn trong phòng. Trên thân lại có một mĩ nữ do hỏa diễm ngưng tụ mà thành, bốn cánh xích hồng hỏa diễm vươn ra ở đằng sau, vừa mĩ lệ vừa kì dị.

Hao Thiên hữu thủ đưa ra, trong tay đã có thanh "Thiên thanh chi phủ" lấp loé thanh mang xuất hiện, trầm giọng quát: "Ngươi là ai? Báo danh đi."

Ánh mắt của Liệt Diễm lại tập trung ở vị hỏa diễm thiên sứ trên thân của hắc y nam tử, khuôn mặt lộ vẻ kinh khủng, tự mình nói với chính mình: "'Linh hồn chi hỏa'? Không …… không có khả năng ……"

Linh hồn chi hỏa tương truyền là bí kíp cực kỳ bí mật của hỏa tinh linh tộc trước giờ không có người nào luyện thành. Bởi vì phải phối hợp hỏa nguyên tố cường mạnh không gì sánh kịp và linh hồn yếu ớt của sinh vật để tạo ra một sinh mệnh mới, một loại hoả diễm có linh hồn và ý thức. Thủy tổ của hỏa tinh linh từng được xem qua bí kĩ trong tay của thần và đã viết lại. Liệt Diễm không ngờ rằng lại có thể tận mắt chứng kiến "Linh hồn chi hỏa" trong truyền thuyết, hơn nữa lại là một linh hồn bốn cánh "Diệu thiên sứ".

Người lão run lên không kiềm chế nổi.

Nam tử điệu bộ bắt chéo chân, cười nói: "Ta là chủ nợ, bọn ngươi hãy trả nợ đi."

Tại thân hắn đột nhiên bạo phát khí thế cường đại làm cho người ta hô hấp không nổi, Hao Thiên và Liệt Diễm lập tức không tự chủ được cùng song song lui lại một bước, lại nghe hắn nói: "Liệt Diễm, lão còn nhớ nửa năm trước chính tay lão đã hủy diệt 'Mân côi binh đoàn' chứ?"

Mặc dù tiếng nói đó vẫn ung dung rõ ràng như trước nhưng ẩn ước có sự lạnh lẽo cừu hận vô hạn. Khí thế hùng mạnh cùng với ánh mắt lạnh lẽo làm cho hai đại cường giả của Thánh Ma đại lục trước mặt phải lạnh run.

Liệt Diễm khó khăn lắm mới trấn định được tâm thần, nói: "Ngươi….ngươi là dư nghiệt của 'Mân côi binh đoàn'?"

Nam tử cười lạnh lẽo, nói: "Lão nói đ�ng ��ng rồi, ta chính là dong binh Vô Danh của 'Mân côi binh đoàn', mà cũng là Ma giới 'Ma Thần Vương' Ngô Lai."

Hao Thiên và Liệt Diễm thần sắc trắng bệch, bọn họ không rõ Vô Danh là ai, nhưng đại danh của Ma giới "Ma thần vương" đã vang lừng trong Thần tộc. Người này có thể là tuyệt thế cường giả ngang hàng với thiên thần Ma vương.

Ta thấy bộ dạng hoảng sợ của bọn họ, trong bụng cười lạnh, lạnh lùng nói: "Vì đại thúc Phất Lôi Đức thân yêu, vì huynh đệ của 'Mân côi binh đoàn', 'Huyết hồng thiên sứ', xuất kích."

"Huyết hồng thiên sứ" Lôi Khiết Lạp giương cánh bay lên (hiện tại nàng ta không cần phải sử dụng đôi cánh để bay nữa, đập cánh chỉ là theo thói quen mà thôi), tư thái cực kỳ mĩ diệu ưu nhã bay về phía hai người bọn Hao Thiên.

Nàng không hề sử dụng chiêu thức nào, bởi vì bản thân của nàng chính là vũ khí cực kỳ lợi hại, ở nhiệt độ siêu cao cả chục vạn độ tinh cương cứng rắn cũng hóa thành hơi trong nháy mắt ('Huyết Hồng Thiên Sử' bản thân nhiệt lượng hỏa diễm ẩn chứa bên trong, bình thường không cảm thấy nóng hơn người thường).

Liệt Diễm cũng biết sự đáng sợ của "Linh hồn chi hỏa". Trước mắt nhìn thấy vị hỏa diễm mĩ nữ đang bay tới quả là vũ khí khủng bố cao nhất, lão hoang mang lui lại đồng thời phát xuất "Bạo viêm chướng bích" tạo thành đại hỏa tường để phòng ngự.

Hao Thiên cũng đã phi thân triệt thối, hắn tuy không biết rõ về sự đáng sợ của "Huyết hồng thiên sứ" nhưng đối với danh tự "Ma thần vương" của ta thì rất úy kỵ, cuối cùng đã làm cho hắn lần đầu tiên không đánh mà lui.

Bất quá con người hắn thiên sinh dũng mãnh đâu thể lui lại hoàn toàn, cùng một lúc khi hắn lui lại thần phủ trên tay cũng trảm ra một phủ "Chân không nhận" thanh sắc ảm đạm về hướng "Huyết hồng thiên sứ".

Với thực lực của Hao Thiên cộng thêm vào thần binh "Thiên thanh chi phủ", tự nhiên uy lực của "Chân không nhận" kinh nhân hãi chúng, trong sát na đã chặt thân của "Huyết hồng thiên sử" ra làm hai, sau đó bức tường bích kiên cố vào khoảng chục mét phía ngoài, lập tức vô thanh vô tức nứt toác ra.

Thân của Huyết hồng thiên sứ bị "Chân không nhận" trảm thành từng khúc sau đó hợp lại làm một, không chút trở ngại xuyên qua "Bạo viêm chướng bích" lao tới Liệt Diễm.

Nàng đúng là có hỏa diễm linh hồn nhưng không có thực thể, miễn là năng lượng cung ứng của ta vẫn tồn tại thì cho dù bị chẻ thành bao nhiêu mảnh đi nữa nàng có thể phục nguyên tức khắc, là tấm thân bất tử tuyệt đối.

So với "Bạo viêm chướng bích" của Liệt Diễm bất quá chỉ là hỏa diễm tường vài ngàn độ, đối với nàng mà nói thì chẳng có điểm nào đáng phải xem xét cả.

Đối diện với thứ giết không chết, đẩy không ra, "Khủng bố vũ khí" không sanh mệnh, hỏa tinh linh vương Liệt Diễm cực kỳ sợ hãi. Lão biết rằng hỏa hệ ma pháp của mình thật không có chút uy hiếp nào đối với vị hỏa diễm mĩ nữ này, chỉ có thể khôi phục nguyên hình tinh linh lấy hết sức chạy trốn. "Huyết hồng thiên sử" vẫn giữ nụ cười mĩ lệ triển động hỏa diễm vũ dực trên người tiếp tục truy cản lão.

Hai người bọn họ rượt đuổi nhau ra khỏi phòng, trong phòng chỉ còn lại ta và Hao Thiên. Text được lấy tại Truyện FULL

Sư vương Hao Thiên gầm lên giận dữ, huy động "Thiên thanh chi phủ" hướng về ta chém tới. Ta vẫn mỉm cười, trong tay lập tức xuất hiện một quang minh năng lượng kiếm, quang mang chớp loé, một kiếm đánh ngược trở lại phía Hao Thiên.

Ta sử dụng một chiêu "Chiến quyết" trong thức "Thiên quân nhiễm huyết", một kiếm xuất ra sát khí khắp nơi. "Chiến quyết" là một chiêu chú trọng ở chổ sát khí, người bình thường có thể bị hồn phi phách tán bởi loại sát khí này.

Hao Thiên với người sáng tạo ra "Chiến quyết", "Hắc y tử thần" Lôi Tư từng huyết chiến sinh tử. Vì vậy đối với một kiếm có khí thế sát phạt tung hoành sa trường giữa thiên quân vạn mã này có ấn tượng từ lâu. Ngay lúc hắn nhìn thấy ta ra chiêu "Thiên quân nhiễm huyết" lập tức trong lòng vô cùng kinh ngạc, rống lên một tiếng lớn trút toàn bộ "Dã lực" đặc thù của thú nhân vào trong "Thiên thanh chi phủ" chém thẳng vào vai ta ngay lúc ta đánh ra quang minh năng lượng kiếm.

Lúc này "Ma đấu khí" của ta có thể sử dụng vô hạn do có thể tiến hành chuyển hóa từ ma lực vô hạn. Hiện tại chỉ một nhát là ta có thể chém nát Hao Thiên ra thành tro bụi, nhưng ta không có làm vậy, ta còn chưa chơi đủ a.

Hao Thiên bị ta chấn bay ngược lại đằng sau. Ta hí lộng lão như mèo vờn chuột. "Lão thử" Hao Thiên chỉ còn liều mạng kháng cự một cách vô vọng.

Liệt Diễm thoát ra khỏi phòng tác chiến với "Huyết hồng thiên sử" truy kích đàng sau đã làm kinh động đám quân đồn trú trong Tư Phổ Lỗ Ân Tư thành, vô số thú nhân chiến sĩ và hỏa tinh linh ào ạt chạy tới.

Đối với đám thú nhân chiến sĩ và hỏa tinh linh này, Huyết hồng thiên sứ chẳng thèm liếc mắt tới. Nàng chỉ chăm chăm nhìn để Liệt Diễm không chạy được. Vị hỏa tinh linh vương buộc phải xoay chạy lòng vòng như sói bất kham.

Hắc ám năng lượng quang cầu với cao độ áp suất từ không trung rơi xuống đám thú nhân chiến sĩ dầy đặc, lập tức một tiếng nổ lớn, huyết nhục văng ra tứ phía.

Á Dạ, Hạ Nông, Vũ Y, Băng Thanh Ảnh bốn nàng cùng với đôi uyên ương Lạp Cáp Nhĩ Đặc và Địch Lệ xuất hiện tại không trung, Lạp Cáp Nhĩ Đặc cưỡi trên địa long trường lão Đại Bạch.

Tám vũ dực của Vũ Y vươn ra, vài chục đạo lưu quang thiểm thước "Thánh quang đạn" nho nhỏ xuất hiện xung quanh người, tùy tức bắn vào các thú nhân chiến sĩ. Uy lực so sánh với hắc ám năng lượng cầu của Á Dạ còn mạnh hơn mấy lần.

Tiếng kêu la thảm thiết của các thú nhân chiến sĩ vang lên ở nơi Hạ Nông với Lạp Cáp Nhĩ Đặc đang cưỡi Đại Bạch hạ xuống gia nhập trận đánh. Nơi nào hai người một rồng đi tới, các thú nhân chiến sĩ liên tay chống cự đều không toàn mạng.

Các hỏa tinh linh bắt đầu hướng tới Á Dạ chư nữ phát khởi công kích. Ngọc thủ của Băng Thanh Ảnh lập thành thủy hệ kết giới "Thủy hoa thiên luân", thủy lan sắc quang cầu lập tức bao phủ toàn bộ bọn họ lại. Phòng ngự kết giới này quả thật là phương pháp hữu hiệu nhất đối với hỏa hệ ma pháp. Hỏa diễm công kích của hỏa tinh linh tiếp xúc với nó liền biến thành vô hình.

Vũ Y và Địch Lệ hai vị thiên sứ bắt đầu cùng lúc ngưng tụ quang minh lực lượng chuẩn bị xuất thủ. Nhưng Á Dạ đã đi trước một bước đánh ra hắc ám hệ ma pháp "Vong tử kinh cức ngục", tức thì một hắc sắc đại phiến kịch độc phi thường xuất hiện ở phía thú nhân chiến sĩ, phạm vi bao trùm vài chục trượng.

"Vong tử kinh cức ngục" không có công kích lực, chủ yếu để bao vây đối phương lại không cho đào thoát, trên đám gai có chứa kịch độc, thú nhân chiến sĩ trong lúc né tránh gai nhọn cũng có không ít người bị đâm trúng, lập tức mụn nhọt nổi lên thối rữa ra ngay lập tức.

Hiện tại Vũ Y đã là bát dực thiên sứ, lực lượng đại tăng cho đến tốc độ ngưng tụ quang minh lực lượng cũng gia tăng gấp bội. Cái mà nàng sử dụng chính là thánh quang hệ công kích ma pháp tối cao "Thái dương chi kiếm", sự chuẩn bị ma pháp đã nhanh chóng hoàn thành.

Từ Vũ Y một đạo quang mang có hình một thanh kiếm cự đại không thể đương cự tụ lại đồng thời bắn về phía thú nhân chiến sĩ. Trong một sát na đã cuốn đi một phần ba tòa thành bảo, vô số thú nhân chiến sĩ hóa thành tro tàn, một toà thành bảo đồ sộ biến thành một đống đổ nát.

"Thánh cung thiểm quang tiến" của Địch Lệ cũng đã hoàn thành và phát xuất ra. Bảy đạo quang tiễn một lượt xuyên qua mấy chục thú nhân chiến sĩ.

Băng Thanh Ảnh triển khai "Thủy hoa thiên luân" tiến hành phòng ngự cùng lúc bản thân ngưng tụ lại thủy nguyên tố để chuyển hóa, bành trướng, cuối cùng thành một luồng gió xoáy lạnh lẽo khổng lồ chứa vô số các khối băng lớn nhỏ hình dạng khác nhau bay tới hướng bọn người hỏa tinh linh, là "Băng phong bạo".

Ma pháp này chính là khắc tinh của hỏa tinh linh. Hỏa tinh linh bị trúng vào tức thời bị ngưng lại thành băng, biến thành người băng không có ý thức nữa.

Khi ta lôi tên "Sư vương" Hao Thiên bộ dạng như là một con chó chết từ phòng tác chiến ra, Tư Phổ Lỗ Ân Tư thành bảo hùng vĩ chỉ còn lại một nữa điêu tàn vì bị ma pháp của Vũ Y công kích, thi thể của thú nhân lẫn hỏa tinh linh ngập đầy mặt đất.

Ở Tư Phổ Lỗ Ân Tư thành có tổng cộng vào khoảng bảy vạn thú nhân chiến sĩ trú quân, lúc này ít nhất cũng có ba vạn là bộ hạ của minh vương. Liệt Diễm đang bị "Huyết hồng thiên sử" truy đuổi chạy tới chạy lui, những thú nhân chiến sĩ hoặc hỏa tinh linh mà vướng phải trong phút chốc bị nhiệt độ quá cao của "Huyết hồng thiên sử" biến ra thành hơi, không chừa lại một điểm gì.

Bị ta lôi đi, thân thể của Hao Thiên không hề có một vết thương trí mệnh nào, chỉ là bị ta lấy cứng chọi cứng mệt mỏi quá độ thành ra dáng vẻ như vậy. Hiện tại hắn ta sợ rằng không có chút khí lực nào mà cầm nổi "Thiên thanh chi phủ".

Nhìn thấy thảm trạng của bộ hạ và hỏa tinh linh, Hao Thiên ánh mắt tràn ngập thống khổ, bi thương, mắt sáng rực lên gọi lớn: "'Ma thần vương' đại nhân, xin ngài ra lệnh cho quý bộ hạ ngừng tay, ta nguyện đầu hàng."

Ta cười mà vố cá�� mặt vẫn lạnh lùng nói: "Quá trễ rồi, cường đại 'Sư Vương', nửa năm trước ta đã phát trọng thệ quyết diệt tộc của ngươi để báo thù cho 'Mân côi binh đoàn'. Vì vậy ta không chấp nhận sự đầu hàng của ngươi được, có gan làm phải có gan chịu thôi."

Ta thả lỏng mái tóc dài giơ tay hướng về "Huyết hồng thiên sứ" phát lệnh: "Để ta giải quyết Liệt Diễm, còn Hao Thiên thì giao lại cho nàng xử quyết."

"Huyết hồng thiên sứ" vẫn còn chơi trò mèo vờn chuột với Liệt Diễm nhưng không thèm tiếp tục bỏ lại Liệt Diễm đã hết hơi, phi thân ngược lại, thắt lưng tỏa ra hồng quang hỏa diễm thật là mĩ lệ.

Ta thảy Hao Thiên xuống rồi dùng "Thuấn gian di động" chuyển tới trước mặt của Liệt Diễm, lại nhớ tới cái chết thảm thiết của Lôi Đức đại thúc do Liệt Diễm gây ra, lửa hận dâng trào, rống lên một tiếng lớn, sau lưng mười hai thần ma vũ dực giương ra, la lớn: Đại thúc, Vô Danh vì thúc báo thù đây."

Liệt Diễm bị đỉnh đỉnh thần uy của ta làm hoảng sợ, la lớn thất thanh dùng hết toàn lực hướng về ta phát ra hỏa hệ cao cấp ma pháp "Tiêu nhiệt trùng kích ba", một đạo hoả nhiệt chính là năng lượng của hỏa nguyên tố bắn thẳng về ta.

Đây là lần cuối cùng sử dụng ma pháp trong đời hắn.

"Tiêu nhiệt trùng kích ba" nóng rừng rực bị tay trái của ta đánh ra "Thứ nguyên thuẫn" đè bẹp, tay phải của ta điểm vào hư không một chỉ, phát ra những tia lửa siêu nhiệt xẹt về Liệt Diễm. Hắn bị "Không gian phong tỏa" chế trụ thân hình, không có cách nào nhúc nhích.

Ta bước một bước tới trước bộ mặt khiếp sợ của Liệt Diễm, tay phải búng ra một chỉ màu đen tuyền chính là "Địa ngục chi hỏa", bắt đầu thiêu đốt.

Khóe miệng ta nhếch lên một nụ cười lạnh lẽo tàn nhẫn, nói; "Hỏa tinh linh vương các hạ, hưởng thụ cho tốt đi."

Địa ngục chi hỏa dược ta phát ra giải trừ "Không gian phong tỏa" trên người của Liệt Diễm, hắc sắc "Địa ngục chi hỏa" trong khoảnh khắc đã thôn phệ hắn rồi, mặc dù hắn thiên sinh đã có năng lực cường đại hỏa nguyên tố của hỏa tinh linh vẫn không có thoát khỏi sự thiêu đốt của "Địa ngục chi hỏa" đến linh hồn cũng bị thiêu cháy sạch sẽ.

Để cho hỏa tinh linh chết trong hỏa diễm, sự thống khổ hôm nay là do hắn chuốc lấy, chỉ có như vậy mới an ủi được Lôi Đức đại thúc.

Kết cục của Hao Thiên cũng không kém gì Liệt Diễm. Thật là tốt a, "Huyết hồng thiên sứ" mĩ lệ tuyệt luân lấy tay ôm hắn vào lòng, chỉ trong một khoảnh khắc tên thú nhân chi vương này đã hóa thành hơi, hình thần tiêu diệt.

Đại cừu đã báo, ta thở ra một hơi thật dài, nhìn về Á Dạ chư nữ đang huyết chiến. Ta trước tiên đem"Huyết hồng thiên sứ" thu lại vào trong cơ thể rồi chấp cánh bắt đầu bay lên sử dụng mười hai hắc bạch vũ dực cảm thụ không khí lưu chuyển xung quanh, trong lòng cực kỳ sung sướng khôn tả.

Hắc ám lực lượng to lớn bắt đầu ngưng tụ về phía ta, đồng thời ta triệu hoán địa ngục hắc long Lại Lại Trùng. Hắc sắc cự long lăng không bay lên, vô số hắc ám năng lượng quang đạn cùng "Địa ngục chi hỏa" từ thân hắn bắn ra. Các thú nhân chiến sĩ lúc này kêu la thảm thiết liên tục.

Lúc sắp sửa ngưng tụ hắc ám lực lượng nén thành một tiểu quang cầu trong tay, ta dùng tâm linh nói với Vũ Y chư nữ cùng Lạp Cáp Nhĩ Đặc: "Mọi người mau mau triệt thoái về bên cạnh ta, ta phải sử dụng thánh thú ma pháp."

Bọn Á Dạ nghe thấy vội bay ra nhanh chóng trở về bên cạnh ta. Bọn họ đã chứng kiến uy lực của thánh thú ma pháp, Lúc này nhìn thấy ta triệu hoán ra ma thú cực mạnh địa ngục hắc long, chuẩn bị công kích trong lòng chấn động, sợ rằng cũng bị ảnh hưởng.

Áp suất cao độ của quả cầu hắc ám lực lượng rơi xuống thân thể Lại Lại Trùng, bên trong ô mang chớp loé thật không giống với Tra Tra Điểu. Lam bì thay vì bành trướng lại thu liễm lực lượng, giống như bản thân biến đổi nhỏ lại.

Điều này là vì năng lượng của Lại Lại Trùng cao hơn hẳn bọn Tra Tra Điểu, sau khi tiếp thụ năng lượng bên ngoài liền hấp thu toàn bộ vào mình, nguyên do mà bọn Tra Tra Điểu sở dĩ bản thân bành trướng gấp mấy lần là do ngoại lai năng lượng bị tiết ra ngoài.

Ta trầm giọng hét: "'Địa ngục diệt sát hắc long ba'". Lại Lại Trùng song mục bên trong xuất hiện quang thải thâm trầm vô tận, sau đó một âm thanh như long ngâm từ trên cao lao thẳng xuống, như một dải hắc sắc lưu quang sán lạn.

Lại Lại Trùng biến mất tại Tư Phổ Lỗ Ân Tư thành bảo. Phía dưới bọn ta phát ra năng lượng trời rung đất lở, hắc sắc năng lượng trùng kích trong nháy mắt đã thôn phệ toàn bộ Tư Phổ Lỗ Ân Tư thành bảo bay đi bốn phương tám hướng. Ở trên cao chúng ta cảm nhận được sự uy hiếp của sự nổ, ta vội mở "Thủ hộ thiên mạc" kết giới để phòng ngự.

Uy lực của chiêu "Địa ngục diệt sát hắc long ba" thật là kinh người, gấp mấy lần sử dụng "Hỏa Phượng Hoàng chi ca" cùng với "Long chi nộ". Điều này không có gì mà lạ, Lại Lại Trùng lực lượng lúc ban đầu đã ngang ngửa với ta, kết hợp lực lượng "Địa ngục diệt sát hắc long ba" của ta tự nhiên là có thể hủy thiên diệt địa không gì chống nổi.

Năng lượng vụ nổ to lớn tiêu hủy một khoảng chu vi vài chục dặm, tất cả vật chất đều tiêu tán. Tư Phổ Lỗ Ân Tư thành bảo biến mất trở thành cái hố lớn không còn dấu vết. Không ai có thể tưởng tượng được Tư Phổ Lỗ Ân Tư thành bảo hùng cứ một phương chỉ trong nháy mắt đã không còn tồn tại.

Lại Lại Trùng phi hồi về bên cạnh ta. Ta cảm thấy nó tuy vô cùng mệt mỏi nhưng trong thân thể vẫn còn ba phần lực lượng không giống với Tra Tra Điểu rũ liệt hoàn toàn, trong lòng cũng phải tán thưởng sức mạnh của nó. Đồng thời ta cũng thấy vui mừng khi có được một bộ hạ như vậy.

Ta thu Lại Lại Trùng vào trong dị thứ nguyên không gian, nhìn xuống dưới trầm giọng nói: "Phất Lôi Đức đại thúc, 'Mân côi binh đoàn' chư vị huynh đệ a, Vô Danh cuối cùng đã trả thù cho mọi người được rồi, mọi người hãy an nghĩ đi."

Vũ Y nũng nịu trong lòng ta, nói: "Chủ nhân, bước tiếp theo chúng ta làm gì? Trở về Ma giới hay tới Băng Tuyết vương quốc?"

Ta thở dài nói: "Về Băng Tuyết vương quốc đi, Tuyết Nhân, tiểu Nhã lại còn bọn Ca Ny đều đang ở đó. Ta đã để bọn họ thống khổ hơn một năm rồi, không thể để tiếp tục vậy nữa."

Á Dạ chư nữ trong lòng vui mừng, tất cả những khổ đau nay đã thành quá khứ.

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Ta Là Đại Pháp Sư


Chương sau
Danh sách chương