Thâu Thiên

Chương 176: Yêu Chúng

Danh sách chương

"Đám tiểu tử vô liêm sỉ!" Vạn Ứng Long Vương sắc mặt tối sầm nhìn vào nơi mà đám người Doanh Chính biến mất, thuận tay bóp nát vài binh lính Tần quân tu vi kim đan đỉnh phong, yêu thú bốn phía cùng nhau tấn công, binh lính và thuật sĩ Tần quân ở trên thủy vương phủ bị chém giết gần như hết sạch, đầy trời đều là kim đan bị yêu thú mạnh mẽ ép ra bay loạn xung quanh, đám yêu thú hi hi ha ha chơi đùa với những kim đan này, ánh mắt vui mừng híp lại thành một đường.

Kim đan của tu sĩ nhân loại đối với yêu thú mà nói là thuốc bổ tốt nhất. Một viên viên kim đan đủ để tiết kiệm mấy trăm khổ tu của những yêu thú này. Doanh Chính dẫn theo hơn ngàn binh lính, thuật sĩ tu vi kim đan tới cửa khiêu khích, thế chẳng khác nào đưa lên một phần hậu lễ cho đám thủy yêu nhất mạch của Long Nguyên giang.

Vật Khất cũng mặt mày hớn hở cười toe toét. Những yêu thú này vừa rồi chỉ lo giết người, khi kim đan bay loạn đầy trời, hắn dùng thủ đoạn độc môn lén lút mò vớt ít nhất gần trăm viên kim đan tu vi kim đan trung kỳ trở lên.

Lại thêm kim đan của mấy vị phù sư Thiên Linh tông kia, hư đan hỏa hậu của hắn chắc có thể có được ích lợi cực lớn, tu vi cũng có thể tăng thêm một bậc.

Đáng tiếc, ánh mắt thèm thuồng nhìn kim đan sáng lấp lánh trên tay yêu thú, Vật Khất bất đắc dĩ lắc lắc đầu. Thức ăn đã vào miệng những yêu thú này rồi, khó mà bắt chúng nhả ra được. Yêu thú tính cách tham lam, chính là nhân vật còn tham lam hơn so với Vật Khất. Lắc đầu, Vật Khất chắp tay nói với Vạn Ứng Long Vương: "Lão long vương, chẳng lẽ ngươi cứ vậy buông tha cho đám người Doanh Chính ư? Cho phép chúng ngủ ở cạnh giường của mình mà, đám người Doanh Chính một chưa trừ, Long Nguyên giang của ngươi không thể nào được yên!"

Long tu ở mép Vạn Ứng lão long vương rung rung một trận, lão tức giận nói: "Tất nhiên phải trừ bọn chúng rồi. Nhưng tốc độ chạy trốn của đám tiểu bối này nhanh tới kinh người. Lần trước lão long hiện ra chân thân đả thương tiểu nhi Doanh Chính, kết quả hắn hao phí mấy vạn binh mã tự bạo cuốn lấy lão, một đám người bỏ chạy không biết đi đâu. Lần này bọn chúng lại đào tẩu bằng cái cách kỳ quái này, biết đi đâu tìm chúng đây."

Vật Khất mỉm cười, mỉm cười rất vui vẻ, hắn vội vàng nói: "Lão long vương không biết bọn chúng trốn ở nơi nào, nhưng tiểu tử thì biết. Đại doanh của chúng, trong mấy ngày này tiểu tử đã ra vào mấy mươi lần, hiện tại đuổi theo, chắc có thể bắt kịp chúng, để tránh chúng lại đào tẩu."

Hai hàng lông mày của Vạn Ứng lão long vương nhíu lại, lúc này phát ra một tiếng rồng ngâm. Theo tiếng rồng ngâm của lão, Long Nguyên giang không biết dài bao nhiêu dặm hoàn toàn sôi trào, không chỉ có thủy mạch chủ Long Nguyên giang, trong trăm ngàn chi nhánh thủy mạch khác, vô số yêu thú to nhỏ, yêu thú cảnh giới nguyên anh, cảnh giới kim đan, thậm chí tương đương với tu sĩ nhân loại cảnh giới tiên thiên đều thông qua Long nguyên thủy đạo tiên thiên hình thành trong Long Nguyên giang thủy mạch hội tụ về phía tòa phủ đệ của ngư giao.

Long nguyên thủy đạo, tương tự như na di trận mà tu sĩ nhân loại bố trí, có thể khiến yêu thú từ một thuỷ vực này nhanh chóng tới một thuỷ vực khác. Thủy đạo không cần tốn linh thạch mà là tiêu hao thủy linh khí ngày thường dự trữ trong thủy đạo. Tiêu hao toàn bộ thủy linh khí tích tụ trong hơn mười vạn long nguyên thủy đạo của Long Nguyên giang đủ để gọi đến mấy trăm vạn yêu thú to nhỏ tới.

Trong mấy trăm vạn yêu thú thủy sinh, cảnh giới nguyên anh hóa thần có ba con, phân biệt là một con rùa, một con cua và một con sao biển khổng lồ. Vật Khất lại một lần nữa buồn bực, sao biển là sinh vật trong biển sâu, sao lại có thể xuất hiện ở Long Nguyên giang. Ba con cự yêu đều là tu vi vừa mới hóa thần, tuy rằng nguyên thần vẫn chưa ổn định, không thể thoát thể xuất hành, nhưng pháp lực thần thông thực sự rất đáng sợ, mỗi một con cự yêu đều có thể thoải mái đối kháng với vài ba tu sĩ tu vi nguyên anh đỉnh phong.

Trừ ba cự yêu cảnh giới nguyên anh hóa thần ra, thủy yêu tương đương với tu vi nguyên anh của tu sĩ nhân loại cũng gần ngàn, thủy yêu cảnh giới kim đan hơn năm vạn, những thủy yêu lớn nhỏ khác toàn bộ đều là tu vi cảnh giới tiên thiên. Tuy rằng thần thông pháp lực không lớn lắm, nhưng dựa vào thân thể cao lớn cùng với lực lượng thiên phú trời sinh, vẫn có sức chiến đấu cường hãn hơn so với tu sĩ nhân loại đồng cảnh giới.

Vật Khất chỉ nhìn thôi mà cả người run lẩy bẩy, Long Nguyên giang, trong con sông lớn quá đỗi này, không ngờ lại nuôi dưỡng ra nhiều yêu thú thủy sinh như vậy. Chắc là do thủy linh khí tích tụ trong long nguyên thủy đạo đã cạn cho nên không còn yêu thú nào tới nữa. Có trời mới biết Vạn Ứng lão long vương nếu triệu tập toàn bộ tất cả yêu ma của Long Nguyên giang thì nơi này sẽ có cảnh tượng gì.

Nhưng yêu ma hiện giờ được triệu tập đến đã có lực lượng hủy thiên diệt địa rồi. Những yêu thú này đều là yêu vật thủy sinh, một khi hành động chính là hơi nước ngập trời, mây đen tràn ngập. Mấy trăm vạn yêu thú hội tụ ở trên không Tứ Thủy hồ, trong phạm vi mấy ngàn dặm, toàn bộ là mây đen cuồn cuồn che phủ trời đất, sấm chớp điên cuồng lập lòe trong mây đen, mưa to rầm rĩ trút xuống, làm trắng xóa cả một dãy núi phạm vi mấy ngàn dặm.

Đại thụ chiều cao trăm trượng hơn mười người ôm đều bị mưa to đột nhiên ập đến ép cho phải cong lưng, mưa đá quất cho cành là của những cây đại thụ này gãy nát, không biết bao nhiêu phi cầm đẩu thú xui xẻo bị đánh thành tương thịt trong trận mưa gió này. Mưa to dẫn phát nước lũ, nước lũ vàng đục từ trong sơn cốc ở các nơi trút ra, lại sát thương vô số sinh linh nữa. Một đoạn nước sông của Long Nguyên giang tăng lên cao cả trăm trượng, rất nhiều đồi núi đều bị nước sông bao phủ, chỉ lưu lại một tòa núi nỏ thoi thóp chút hơi tàn trên mặt nước. Nhìn uy thế của những yêu thú thủy này, da đầu Vật Khất ngứa râm ran. Cũng may những yêu ma này là yêu ma thủy sinh, đối với việc hành tẩu trên bờ không có hứng thú gì, nếu không bọn chúng hôm nào đó không vui, dẫn theo thiên quân vạn mã tới Đại Yến triều dạo một vòng, vậy thì đúng là họa ngập đầu.

Cùng với điện chớp sấm rền, Vạn Ứng lão long vương phi thân đến đỉnh đầu chúng, nổi giận đùng đùng gào thét: "Long Nguyên giang nhất mạch của ta, từ xưa đến nay là lãnh địa tự thủ, không hè kết oán với con người. Mấy tháng trước, có tên tiểu bối tham lam mưu đồ bắt giữ lão để luyện công. Hôm nay, vẫn là cái đám cả gan làm loạn đó muốn bắt giết chủ nhân của Tứ Thủy hồ! Nỗi nhục này không thể nào chịu đựng được, hôm nay phải tận giệt đám người đó."

Con cua, con rùa và con sao biển có tu vi mạnh nhất hiển lộ bản thể, con nào con nấy đều là yêu vật to lớn dài tới mấy trăm trượng. Bọn chung phun phụt hơi nước, khí diễm ngạo thiên gào thét, ba con cựu yêu phát huy, mặt nước đang phẳng lặng dâng cao trăm trượng, vô số yêu vật gào thét theo, thủy tinh khí tràn ngập tứ phương. Vạn Ứng lão long vương cũng không lãng phí nhiều nước miếng, lão cổ vũ sĩ khí một chút, rồi xông lên phía trước. Vật Khất cưỡi kiếm quang dẫn đường bên cạnh lão, mấy trăm vạn yêu thú chậm rãi bay về phía hành dinh của Tần quân. Thủy yêu vừa ra, một lượng lớn nước sông trong Long Nguyên giang cũng động theo, nơi thủy yêu đi qua, nước sông Long Nguyên giang liền sôi sục đi theo. Vô số núi rừng bị hồng thủy bao phủ, nước sông một mảng trắng xóa thống trị cả một phương thiên địa này.

Trong tiếng gào thét của các yêu thú, đám người Vật Khất nhanh chóng đi tới trước đại doanh của Tần quân.

Lúc này ánh trăng đã bắt đầu nhô lên ở đỉnh núi phía tây. Trong đại doanh Tần quân ở sơn cốc, hơn mười vạn sĩ tốt đang chỉnh đội xếp trận trong tiếng kèn lệnh, rất nhiều thuật sĩ bồng bềnh trên không trung, hắc vân lục khí quấn quanh người họ, tay cầm phướn dài hình dáng kỳ lại, đang khẩn trương bố trí các loại phù văn cấm chế, bố trí vô số cấm chế ác độc tàn nhẫn ở bốn phía đại doanh.

Ầm ầm ầm, trong tiếng lôi minh, vô số mây đen từ bốn phương tám hướng cuốn tới, mấy trăm vạn yêu thú thủy sinh từ tứ phía vây lấy hành dinh Tần quân. Sóng to quay cuồng, từ đỉnh núi ở bốn phía ập thẳng xuống, ở sơn cốc gần hành dinh của Tần quân kéo thành một bức tường nước trắng như tuyết chiều cao trăm trượng. Trong đại dương mênh mông cuồn cuộn trừ những yêu thú có tu vi có pháp lực gây sóng gió ra, còn có vô số sinh vật trong nước theo nước sông bị cuốn đến đây diễu võ dương oai triển lộ thân hình. Các loại sinh vật hung ác như độc xà thủy sinh, cá ăn thịt rậm rạp bơi trong sóng nước, những cái bóng đen kịt khiến cho người ta không rét mà run.

Vạn Ứng lão long vương dưới ự vây quanh của ba cự yêu, hơn mười con giao long và Vật Khất, như hung thần ác sát cưỡi mây bay tới trên không hành dinh Tần quân.

Hai mắt lộ ra kim quang dày đặc chiếu xuống đại doanh Tần quân, Vạn Ứng lão long vương lớn tiếng quát: "Doanh Chính oa nhi, tự mình chém đầu xuống để lão long đồ uống rượu, những người khác đều đem nguyên anh kim đan của mình dâng lên, lão long làm chủ, lưu lại cho các ngươi một chân linh để chuyển thế."

Vật Khất thiếu chút nữa thì bật cười, giọng điệu của Vạn Ứng lão long vương sao giống đám người Lý Tư, Bạch Khải Thiên thế?

Vạn Ứng lão long vương đỉnh đạc nói: "Lão long có thiện tâm, nổi lòng hiếu sinh, chém tận giết tuyệt thì không thỏa đáng, thôi thì lưu lại cho các ngươi một tia chân linh để các ngươi chuyển thế đầu thai, đây là chuyện tốt tích đức! Lão long chỉ còn thiếu một lần lôi kiếp cuối cùng thì sẽ phi thăng thành tiên, tạo sát nghiệt nhiều rồi, lôi kiếp quá nặng cho nên sẽ không diệt tuyệt hồn phách của các ngươi. Cho các ngươi một cơ hội chuyển thế, còn không dập đầu quỳ lậy cảm tạ đại ân đại đức của lão long ta?"

Vật Khất không nhịn được cười, cũng lên tiếng nói một câu vỗ mông ngựa của lão long, thuận tiện chửi bới đám người Doanh Chính: "Lời này rất đúng, lão long vương là từ bi hỉ xả nhất, Doanh Chính, Lý Tư, Từ Phúc nên quỳ xuống dập đầu mấy cái mới đúng."

Thi triển bí pháp dẫn đám tướng lĩnh thần tử thân tử chạy trốn, Doanh Chính nguyên khí đại thương mặt trắng bệch, dẫn các đại tướng trọng thần bay lên không trung, từ đằng xa cách một tầng cấm chế thái cổ phù văn giằng co với đám người Vật Khất. Lạnh lùng nhìn Vật Khất và Vạn Ứng lão long vương, Doanh Chính cười lạnh nói: "Quả thực là vớ vẩn, một đám gà đất chó rơm, nghiệt súc không biết chết sống các ngươi cũng dám nói những lời này với trẫm ư? Hôm nay, trẫm không tiếc phải trả giá đắt, cũng phải chém tận giết tuyệt đám yêu ma các ngươi."

Nhìn thấy ánh mắt oán độc của Doanh Chính, Vật Khất vội vàng co rụt lại về phía sau, hắn cười nói với Doanh Chính: "Bệ hạ, đây là chuyện của ngài và lão long vương, tiểu tử chỉ là một kẻ dẫn đường, các ngươi đánh nhau như thế nào cũng đừng trách tên tiểu tử ta!"

Vạn Ứng lão long vương rất là hào khí, lão vươn tay ra vỗ mạnh lên vai Vật Khất, cười to: "Doanh Chính, Vật Khất tiểu tử kia chỉ là một kẻ dẫn đường, tu vi của hắn còn thấp, vẫn chưa thể nhúng tay vào chuyện của chúng ta! Hắc, đây là chuyện của ngươi và lão long! Hắc, hôm nay không phải ngươi chết thì là là lão long sống; không phải lão long sống thì là ngươi chết! Nói tóm lại là tiểu tử ngươi chết chắc rồi!"

Vật Khất há miệng cười to, không ngờ lão yêu long này lại khôi hài như vậy, một phen trêu trọc khiến cho thân thể Doanh Chính run rẩy, suýt nữa thì tức đến hộc máu.

Ánh mắt sâm nghiêm nhìn Vật Khất một cái, Doanh Chính cười lạnh nói: "Hay ột tu vi thấp kém. Được, Vạn Ứng lão long, ngươi có năng lực thì đánh vào đại doanh của trẫm, tới lấy tính mạng của trẫm đi!" Tay áo vung lên, Doanh Chính dẫn đám thần tử quay trở về mộc thành, đứng ở trên tường thành lạnh lùng nhìn yêu thú đầy trời.

Vật Khất nhìn Vạn Ứng lão long vương, lão yêu long trầm ngâm một lát, hai tay phất lên, hét lơn: "Các con, lên! Giết sạch, ăn sạch!" Vật Khất chính là bị mệnh lệnh này của Vạn Ứng lão long vương khiến cho không hiểu đầu cua tai nheo ra sao, liền nhìn thấy vô số yêu thú hoàn toàn không có chút bốc cục nào, loạn xạ như đám lưu manh ở đầu đường xó chợ xông về phía đại doanh của Tần quân. Trên đỉnh núi ở bốn phía tích tụ hàng vạn con sóng đỏ, ầm một tiếng, mang theo cự lực khủng bố từ trên núi cao trút xuống, đánh mạnh lên phù văn cấm chế của đại doanh Tần quân.

Hào quang lưu chuyển, phù văn cấm chế ở trên không của đại doanh Tần quân đột nhiên lóe ra quang viêm kỳ dị.

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Thâu Thiên


Danh sách chương