Thiên Hạ Vô Song

Chương 94: Lại Có Giao Dịch (1)


Mạnh Hàn không tin Louisa còn dám dấu diếm với nữ tinh linh này, nàng hỏi như vậy nhất định là phát hiện bất phàm trong đó. Khá tốt lúc ấy nhạy cảm chỉ dạy hai nữ sáu câu trước, đằng sau toàn bộ không có dạy.

- Chỉ là đồ vật làm cho tâm thần yên lặng mà thôi, có tác dụng cho các nàng khống chế cảm xúc, không có tác dụng gì trọng yếu cả.

Nữ tinh linh càng như vậy Mạnh Hàn càng cẩn thận. Cân nhắc một lúc đột nhiên Mạnh Hàn phát hiện chính mình càng ngày càng giống gian thương, nếu như ở kiếp trước chính mình có thể cân nhắc chu đáo như thế, còn sợ không tìm được việc làm? Xem ra nếu trên người không mang theo trách nhiệm thì không trưởng thành được.

Ngay vào lúc Mạnh Hàn ở chỗ này cảm thán chính mình trên lưng mang theo tỷ muội song bào thai và dân chúng trong lãnh địa mà thành thục thì nữ tinh linh cũng ở trong rừng sâu nghiến răng nghiến lợi.

Louisa xác thực không có gạt nữ tinh linh, nàng cũng đem toàn bộ những gì biết được từ Băng Tâm quyết nói cho nữ tinh linh nghe. Chỉ có sáu câu nhưng vừa nghe xong lại giúp người ta khống chế tâm thần, cũng không có công hiệu gì đặc biệt, nhưng mà nữ tinh linh cũng không phải là nhân vật bình thường, sáu câu khẩu quyết vừa vào tai nàng đã biết rõ đây là một khẩu quyết huyền ảo, nếu như có thể hoàn toàn lĩnh ngộ thì có lợi rất lớn cho tu hành của nàng.

Nhưng mà thái độ của Mạnh Hàn làm cho nữ tinh linh có giận mà không có chỗ phát tiết, bởi vì ngay từ đâu cô ta đã tính toán, mưu trí, khôn ngoan làm thấp đi Băng Tâm quyết của Mạnh Hàn, muốn làm cho Mạnh Hàn lơ đãng toát ra những câu đằng sau. Nhưng mà hiện tại xem ra đã thất bại rồi.

Nữ tinh linh nhớ tới mấy lần tiếp xúc với Mạnh Hàn thì cũng hiểu được người trẻ tuổi kia làm lãnh chúa, tuy tuổi còn nhỏ và thực lực yếu, nhưng mà ở phương diện buôn bán là một tuyệt đỉnh thiên tài. Chỉ nhìn hắn cầm hơn mười miếng Lưu Kim vương triều kim tệ làm ra một tàng bảo đồ kéo người tới lãnh địa của mình, thằng này tuyệt đối là người thông minh. Hơn nữa mấy lần tiếp xúc làm cho nàng biết rõ Mạnh Hàn là một gian thương chính công.

Mạnh Hàn lại không biết mình đã được nữ tinh linh đánh giá cao như vậy, coi như là biết rõ hắn cũng không để ý. Tinh linh tộc trên cơ bản chưa bao giờ làm sinh ý gì với nhân loại, trong mắt bọn họ thương nhân nhân loại đều là gian thương, không quan tâm nhiều một Mạnh Hàn.

- Ta muốn toàn bộ Băng Tâm quyết, có điều kiện gì?

Lần này nữ tinh linh bày ra tư thế rõ ràng, đối với Mạnh Hàn cân nhắc cũng thập phần đúng chỗ. Bàn chuyện với Mạnh Hàn thì nói việc chính là được, không cần sử dụng các thủ đoạn bất nhập lưu, tăng thêm trò cười không nói, còn mất mặt.

- Dễ nói dễ nói.

Nghe xong đối phương muốn bàn điều kiện với mình, trên mặt Mạnh Hàn hiện ra nụ cười rất tươi. Trong miệng nói như vậy nhưng lại buỗi môi trong lòng:

- Giả cái gì sói già vẫy đuôi, còn không phải lộ đuôi sao!

Nếu như có người nào của nhân loại biết rõ Mạnh Hàn bàn điều kiện như thế không phải lần đầu, những người kia biết Mạnh Hàn cùng nữ tinh linh đã bàn ba lượt, mỗi lần đều có thể từ trong miệng tinh linh lấy được không ít đồ tốt, không biết có bao nhiêu người sẽ chấn kinh rớt cả cằm đấy.

- Lần này cho phép mấy điều kiện?

Trước khi mở miệng chính thức, Mạnh Hàn vẫn có thói quen hỏi số lượng. đọc truyện mới nhất tại tung hoanh . com

- Ba.

Nữ tinh linh cũng rất nghiêm túc, trực tiếp cho hắn con số, nhưng vẫn bổ sung một câu:

- Nhưng mà không thể quá phận.

- Ta hiểu, ta hiểu!

Mạnh Hàn gật đầu:

- Đồ vật trong lương tâm của ta không có quá phận, nói ba thì ba, tuyệt không nói thêm.

- Đầu tiên!

Mạnh Hàn dựng ngón trỏ lên:

- Trong lãnh địa của ta không có an toàn, không biết trong thời gian ngắn co thể hỗ trợ chiếu cố được không?

Kỳ thật Mạnh Hàn đưa ra yêu cầu này trong nội tâm cũng rất tâm thần bất định, không biết nữ tinh linh có thể đáp ứng hay không, không biết Băng Tâm quyết đối với nữ tinh linh này quan trọng quá không.

- Ngắn hạn? Thời gian bao lâu?

Âm thanh Nữ tinh linh không có lộ ra vẻ hài lòng hay không, nhưng vẫn hỏi thời hạn.

- Một năm, không quá phận a!

Mạnh Hàn cũng không tham lam, có thời gian một năm đủ cho vệ đội của mình trưởng thành rồi:

- Ngươi cũng biết trong lãnh địa của ta vừa thành lập vệ đội, dù sao cũng phải dùng huấn luyện bọn họ.

Nữ tinh linh trầm mặc một hồi, rốt cục đáp ứng:

- Có thể. Nhưng mà chúng ta sẽ không xuất hiện trước mặt người trong lãnh địa, nhưng có vấn đề gì sẽ kịp thời giúp ngươi giải quyết.

Đây là ý gì? Không hiện ra còn muốn giải quyết vấn đề, chẳng lẽ các tinh linh đều là thần tiên? Mạnh Hàn không rõ nữ tinh linh ý tứ ra sao, nhưng mà nữ tinh linh đã nói như vậy Mạnh Hàn cũng sẽ không hỏi nhiều. Danh dự của tinh linh tộc tới bây giờ Mạnh Hàn rất thưởng thức.

- Thứ hai.

Mạnh Hàn duỗi ngón giữa ra, đặt song song với ngón trỏ. Sau khi nói xong Mạnh Hàn cũng không tự chủ được suy nghĩ, cuối cùng vẫn đưa ra quyết định:

- Ngươi cũng biết trong lãnh địa ta vừa kiến tạo vệ đội, hiện tại còn không có binh khí thích hợp, tinh linh tộc gia đại nghiệp đại, chắc hẳn không quan tâm hơn hai mươi bộ đao thương kiếm cung a? Mặt khác thủ hạ của ta có hai huynh đệ tinh linh, kỹ năng cung tiễn của bọn họ có thể cân nhắc cho cao thủ trong tộc chỉ điểm hay không? Còn có hai ám dạ tinh linh nha, có thể vất vả một chút được chứ?

Nếu nói là tinh linh tộc thì không chút do dự, nhưng mà còn kèm theo dạy kỹ năng, chuyện này làm cho nữ tinh linh khó xử. Nhưng mà Băng Tâm quyết hấp dẫn vẫn đủ lớn, làm cho nữ tinh linh cuối cùng nhất quyết định:

- Binh khí dễ nói. Nhưng mà dạy kỹ năng chỉ giới hạn trong bốn tinh linh, hơn nữa kỹ năng của bọn họ không được ngoại truyền.

- Thành giao.

Mạnh Hàn vốn không có bao nhiêu khả năng nữ tinh linh đáp ứng chuyện sau, nhưng mà nữ tinh linh lại sảng khoái như vậy, đương nhiên Mạnh Hàn cũng càng sảng khoái. Trước tiên đồng ý miễn cho nữ tinh linh kịp phản ứng sẽ hối hận.

- Điều thứ ba kiện là cái gì, nói hết ra đi!

Nữ tinh linh có lẽ đã không còn kiên nhẫn rồi, mỗi lần đều là như thế này, làm cho nàng không được thoải mái.

- Điều thứ ba có quan hệ tới ta.

Trên mặt Mạnh Hàn hiện ra nụ cười vui vẻ:

- Tốt xấu gì ta cũng là ma pháp học đồ, ngươi trong tộc chúng ta có Pháp Thần rảnh rỗi hay không, chỉ điểm một chút, tốt xấu gì cũng cho ta chút lực lượng bảo vệ mình a!

Càng về sau Mạnh Hàn càng chẳng biết xấu hổ, khi nói chuyện cũng xưng là trong tộc chúng ta.

Nữ tinh linh càng không ý thức được vấn đề trong lời nói của Mạnh Hàn, nghe được yêu cầu của Mạnh Hàn trực tiếp mở miệng mắng:

- Ngươi liên tiếp thí luyện ma pháp còn không thông qua được, tư chất ma pháp quá nát, cũng dám cho Pháp Thần chỉ điểm? Ngươi xứng sao?

- Chuyện này có liên quan tới xứng hay không sao?

Biểu hiện của Mạnh Hàn vô cùng đặc sắc, hoàn toàn phối hợp với lời nói của bản thân mình:

- Khó câu nói Pháp Thần chỉ điểm ta một lần, ta sẽ sống nhiều hơn vài chục năm sao? Điểm này nói rõ Pháp Thần các hạ căn bản không có dụng tâm chỉ điểm nha!

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Thiên Hạ Vô Song