Thố Vương Tiên Lộ

Chương 65: Đệ tử tinh anh đối chiến

Chương sau
Danh sách chương

Trong khi lôi đài giữa hai vị đệ tử tinh anh, Hàn Phong và Lặng Dực lại không qua đặc sắc như người ta vẫn nghĩ, Hai người đã từng so chiêu nhiều lần nên đã quá hiểu nhau, Lăng Dực lại dùng thuẫn làm binh khí, kiểu tu luyện này rất lạ, chỉ phòng thủ là chính, lực công kích tuy lớn nhưng lại khá dễ đoán, Trong khi Hàn Phong thân thủ lại rất nhanh nhẹn né tránh và tấn công đều vô cùng thận lợi, Không có Tiêu Dật Lôi, Liễu Tương sinh, người trước nay từng ganh đua Lăng Mộng lại không có thấy mặt, hiển nhiên đệ nhất võ giả sẽ thuộc về Hàn gia. Nếu không phải lo nghĩ cho gia tộc thì Hàn Phong đã đăng ký theo diện Võ sư rồi, Thực lực của hắn đã là võ sư nhưng phải tiết chế để thi đấu cùng đám võ giả, Thiết nghĩ các thế lực khác cũng đều có suy nghĩ như Hàn gia thôi. Nếu để đệ tử tinh anh đấu với các võ sư thì, thực lực còn yếu tất nhiên không thể tạo nên đột biến gì chi bằng ở Cảnh giới võ giả, Tranh Phong một hồi còn có chút thú vị hơn

Lượt thứ hai cũng cỉ có những trận này là thu hút người xem,hơn một nửa võ giả iếp tục bị loại bỏ, Đông Tử, Tiểu Hà, Lăng Dực cũng bị loại ở vòng này. Bước sang lượt ba còn có 22 võ giả còn trụ lại tếp tục đôi chiến để người thắng cuộc sẽ đi tiếp vòng sau. Không quá ngạc nhiên khi Võ giả tự do đã bị loại hết chỉ còn nhưng đệ tử tinh anh còn sót lại.Điềunày không nằm ngoài dự dđoán của ọi người, vẫn chỉ là những người đó mà thôi. Năm nay võ hội lại có thêm hai người mới nổi lên là Lăng Thiên và Ngô Diệm

Lượt thứ tư có 11 người sẽ diễn ra vào sáng ngày hôm sau. Cũng là ngày cuối cùng của Võ Hội. Ngày hôm nay có nhiều trận còn gây ra nhiều bàn cãi, nhưng người tham dự không có lên tiếng gì, và họ cũng không có ra ngoài Luyện Võ Các nên cũng chẳng nghe thấy nhưng lời lời đồn đó… Thêm nữa Ngày mai mới là ngày đáng xem nhất khi các đệ tử tinh anh, các thế lực mới chính thức được coi là phân cao thấp, Tuy hôm này có vài trận chiến đấu sớm, nhưng cũng coi như là tạo không khí thôi a.

Đêm Tối trong Luyện Võ các, Các thế lực cũng rục rịch dẵn dò nhưng người cuối cùng ngai mai ra lôi đài ứng chiến. Đối với Hắc Hổ Bang tuy chỉ có hai đệ tử tinh anh lọt tới vòng này, nhưng biểu hiện của hai người không quá tệ, Ngô Diệm, Ngô Thừa Long đều là con cháu của đại trưởng lão Ngô Phàm, Bang chủ Tiêu Chấn Hùng cũng có con nhưng đều không có tham dự tự nhiên có chút tủi thân, đành dặn dò qua loa vài câu. Kỳ này bang chủ đã không còn đặt hi vọng quá nhiều, Dường như Thiên Ý đang muốn diệt Hắc Hổ vậy

Con trai cả thì mất tung tích không thấy bóng dáng, Con trai thứ có quan hệ tốt với quận chúa, nay lại bị người ta phế đi đôi tay, Con gái Tiêu Dật Hồng lại lẳng lơ bay nhảy ngoài phố. Hắc Ưng thì bị Thảm sát, quyền Làm chủ rơi vào tay mấy người lạ mặt thần bí. Chỉ trong thời gian ngắn, mọi thứ tồi tệ tự nhiên đổ ập xuống Bang Hội,

Trong các thế lực chỉ có Hàn Gia là cao hứng nhất, Trong Võ giả Luân Võ Đệ nhất dường như đã nắm chắc trong tay Hàn Phong rồi, Chỉ Tiếc là Hàn Thiên Xích lại bị loại quá sớm do lý do chủ quan khinh địch, cũng may các đệ tử khác cũng đã kịp tiết chế lại, thi đấu có phần cẩn thận hơn, Nhìn đám võ giả trong mấy ngày thi đấu gần đây quả nhiên không có nhiều dị nhân, chỉ có Ngô Diệm và Lăng Thiên là có chút mới mẻ, nhưng muốn tranh đệ nhất chắc chắn là không thể.

Một góc nhỏ dưới khán đài, ban ngày nơi đây ồn ào là vậy, nhưng buổi tối lại vắng lặng không gian võ trường có chút yên tĩnh. Dưới bóng trăng mờ hai bóng ảnh đang từ chính điện Luyện võ các đang đi ra. Nam tử dáng người dong dỏng, khí độ hiên ngang, nữ tử thì có chút yểu điệu, làn tóc mai nhẹ nhàng phất phơ theo làn gió buổi đêm

“Mộng Nhi, nàng đừng quá lo lắng, Ta đã cho sắp xếp ngày mai đối đầu với nàng chỉ là một võ sư tán tu không đáng lo ngại”

Liễu Tương sinh, Thấy nữ nhân có vẽ lo lắng trong lòng nên muốn gỡ bỏ gánh nặng tâm lý cho nàng

“Việc đan điền bị tổn thương, nên luận võ với võ sư lâu năm sẽ không có lợi, Thật may là kỳ này có một Võ sư tán tu đến đăng ký luận võ”

“Võ sư tán tu sao?”

Mộng lăng hỏi tỏ vẻ nghi ngờ, mấy kỳ Võ hội chưa thấy võ sư tự do đăng ký bao giờ, đây là lần đầu tiên nghe thấy.

“Ta đã dò hỏi qua rồi, khi khảo thí thực lực thì người này chỉ đẩy Huyền Thiết Ngàn cân đi được một gang tay thôi, đừng quá lo lắng”

Nếu thực lực chỉ có vậy mà hai người lại đối chiến với nhau như vậy là phù hợp rồi, Chắc chắn tên đó cũng vui mừng khi chỉ gặp một đệ tử tinh anh a. Còn tốt hơn khi gặp võ sư thật không kịp thi thố gì đã bị đánh bay khỏi lôi đài

“Nàng chỉ cần thể hiện chút bản lĩnh thôi không cần phải quan trọng chuyện thăng hay thua. Trưởng lão rất tinh ý sẽ nhận ra được tiềm lực của nàng như vậy là được rồi”

“Ưm..Muội hiểu rồi”

Khuôn mặt lại có chút tươi cười trở lại, Từ khi nghe đến cơ hội gia nhập Tông Môn, danh hiệu đệ nhất bạch thành gì đó chẳng còn đủ sức hấp dẫn nữa, nếu chỉ cần bộc lộ một chút tài học vậy thì đơn giản rồi, đã hấp thu được Tử Linh Thạch và Phong linh thạch, Ngũ Lôi Kiếm thức và xuyên vân bộ đã có biến hóa, hi vọng hai loại này có thể đủ điều kiện vào Tông Môn.

Mới đây mà đã kết thúc hai ngày võ hội, Ngài mai Tiểu Thất đã phải lên lôi đài rồi, Hôm nay nhìn các đệ tử tinh anh thi triển chiêu thức uy mãnh như vậy, không biết Võ sư đối chiến khốc liệt hơn thế nào. Muốn tạo ra chút đặc biệt xem ra hơi khó. Nghĩ lại bản thân lại không đăng ký võ giả đối chiến có chut hội hận. Hắn đánh với võ sư như thế nào đây.

Tiểu Thất lại ra ngoài ăn uống, lần này tránh xa tửu lâu hôm qua ra, muốn ăn một bữa để ngày mai có tinh thần thi đấu. Tửu lâu lần này có vẻ thoáng đãng hơn, nhưng khách lại ít hơn cũng chẳng hiểu vì sao nữa, Nhưng cứ gọi vài món lên đã mấy ngày nay cứ mải lo trốn tránh chưa được ăn no,trong lòng có chút buồn chán,

Nhưng đáng tiếc thay, Món ăn ở đây cũng chứa mấy con sâu nhỏ như vậy. Điều này có chút kỳ lạ rõ ràng đã tránh xa khỏi quán ăn lần trước, sao ở tận nơi như vậy cũng có. Hắn đảo mắt qua một vòng, cũng không có một đám sâu nào đang di chuyển cả, không lẽ là trong đồ ăn có người mới bỏ vào. Tiểu Thất có chút nghi ngờ, và hắn muôn xem có phải có người giở trò hay không

Ngồi tại bàn hắn dùng di hồn, bay vào trong gian bếp mà không ai nhận ra có người đang theo dõi, Thức ăn từ lúc xào nấu cho đến khi mang ra ngoài quả thật không có bỏ thêm thứ gì vào trong đó. Vậy thì lũ sâu này từ đâu ra, Hắn đảo mắt liếc nhìn qua một lượt, rồi dừng lại ở một bô nước lớn ”Là nước sao” Nhìn lũ sâu nhỏ đang ngoe nguẩy, Phải chăng trời quá tốt nên khi lấy nước họ không để ý chăng.

Nhưng trong thành sao lại có nhiều sâu như vậy, điều này có chút kỳ lạ, chưa biết nó từ chỗ nào đến đây nhưng nấu qua mà không chết, ngâm rượu cũng không. nếu ăn phải chưa biết chừng lũ sâu còn sống được trong cơ thể. Tiểu Thất suy tính một hồi, quết định trở lại cơ thể không ăn uống gì mà rời đi tìm mấy hàng quán ven đường, ăn tạm mấy cái bánh, dường như đồ ăn ở đay lại không hấp dẫn bọn sâu thì phải,

“Nghe tin gì chưa, Nam thành lại có người bị chết rồi”

“Lại là việc đó sao, nghe nói mấy ngày trước dừng lại rồi mà?”

“Ta chịu, lần này lại thêm mười người nữa, chết mất xác chỉ để lại bộ xương trắng”

“Hay là Bạch Thành có quỷ? Nhưng ăn hết nhục thể thì chưa nghe qua loài nào như vậy a”

Lại nghe thấy việc này, đây là lần thứ hai nghe tới việc Nam Thành có người chết kỳ lạ như vậy” Lại xảy ra vào võ hội nên có chút không bình thường. Tiểu Thất cũng từng ở đó mấy hôm trước nhưng khi đó đâu có gì khác lạ. Sau khi võhội kết thúc phải đi một chuyến xem sao. Cóđúng là có ma quỷ thật không.

….

Góc tối dưới địa bàn cũ Của Hắc Ưng

“Hay lắm. Đám người Bạch Thành tập chung lại một chỗ, quả là thuận lợi cho ta”

Đường chủ, đeo chiếc mặt nạ đỏ cười dài một hồi, trên tay cầm xuống một viên Tinh thạch vừa to đúng bàn tay, bên trong là một vật thể vẫn đang còn sống.

“Đường chủ Tâm Mạch Ma thú đã thức sự ổn định rồi, khi nào chúng ta bắt đầu bắt tên Hiến Tế về đây”

Người cất giọng là một lão giả gây còn mỗi da bọc xương, cứ như bị hút hết khí huyết vậy, dôi mắt trắng dã lồi to ra như muốn sắp rụng khỏi hai hốc mắt vậy, Người này tên gọi là U Minh Trưởng lão, đứng canh lão là một lão giả lưng có chút còng, tên Hạc Tử trưởng lão

“Ngay ngày mai, Hạc Tử trưởng lão, đám Thâu Tâm Thi cổ thế nào rồi”

Hạc tử vốn lức đã còng, nay còn cúi đầu thi lễ chẳng khác gì một con rùa cả

“Đã ăn qua chục thi thể, số lượng thi cổ đã tăng rất nhanh rồi, lão đã phái người đem đi thả khắp các nguồn nước trong Bạch Thành, Mấy tửu lầu có nhiều người qua lại giờ đã có thi cổ trong người, Chỉ cân dùng U Linh Bảo giám có thể tùy ý điều khiển nđám người này bất cứ lúc nào”

Đường chủ vuốt ve linh thạch luôn miệng khen

“ Tốt, Rất tốt, ta sẽ mượn sức đám người đó làm khó dễ Cửu Huyền Môn,Nếu muốn kết thúc việc này Chính tay mấy lão sẽ phải ra tay thảm sát cả Bạch Thành, hoặc là bỏ trốn ngay lập tức, Còn tên Tế Phẩm cho ma thú, chắc cũng đang ở Luyện Võ Các xem náo nhiệt a”

U minh trưởng lão kho khan một hồi khiến lão như sắp phải lìa khỏi cõi đời vậy

“Khụ khụ.. chúng ta có cần ra mặt bắt hắn về không”

“Có chứ, tất nhiên là phải vậy… Chẳng may mấy lão già kia lại cao hứng hủy đi thân thể gã đó, thì chẳng phải là công cốc sao?”

Ngừng một lúc, Đường chủ lại tiếp

“Gọi hết các thuộc hạ của Huyết Diện Hắc Y đường, ngày mai đến luyện Võ Các đại sat một hồi, gây nhiễu loạn. Cửu Huyền môn không thể làm ngơ đâu.

….

Ngài Võ hội thứ ba bắt đầu, 11 võ giả còn lại sẽ được xếp hạng ngâu nhiên, ai không phục người đó có thể khiêu chiến giành lấy thứ hạng cao hơn. Theo thứ tự là Hàn Phong, Hàn Thương, Hàn Phi, ssau đó là Lang gia Lăng Vũ, Lăng Thiên, Hai người của Hắc Hổ Bang Ngô Diệm, và Ngô Thừa Long Bống người còn lại đều là người trong quân doanh nên chẳng ai ai đi khiêu chiến với nhau. Còn đấu với các thế lực kia, bọn họ không có được phép khiêu chiến. Vì sao ư, Hãy Hỏi Thành chủ và các đô úy? Vì sao không để người trong quân doanh tranh đấu với ba thế lực còn lại

Khi xếp hạng được bày ra, người đầu tiên không phục chính là Ngô Thừa Long bảo hắn xếp thứ 7 tất nhiên không chịu rồi, Nhưng khiêu chiến Hàn Phong thì chưa có dám, đấu với người mạnh nhất thăng thì chắc chắn sẽ trở thành mục tiêu cho kẻ khác, mà thua cũng chỉ làm nền cho người khiêu chiến sau hắn, từ trước tới giờ chỉ làm cái bóng cho Tiêu Dật Lôi nay đã có dịp cho mọi người trong Bạch Thành biết hắn cũng không phải kẻ tầm thường. Vì vậy Hắn khiêu chiến Hàn Thương kẻ xếp thứ hai chờ đợi cơ hội khiêu chiến ngôi số một

Hai người chỉ nhìn nhau không nói gì vội đi lên võ đài, Ở một vị trí khác Lăng Thiên lại khiêu chiến Hàn Phi, Theo hắn đánh giá trong ba ngôi đầu thì Hàn Phi có thực thấp nhất, lần đầu vào nhóm ba người mạnh nhất như vậy cũng vẻ vang rồi. Trong khi đó Lăng Vũ lại không háo thắng, đối với hắn vị trí thứ tư là không tệ rồi, người khác không khiêu chiến hắn thì thôi, hắn cũng chẳng buồn quan tâm vị trí khác.

“ Hàn Phong, Ngô Diệm ta xin chỉ giáo”

Mọi người Ồ lên, có chút không tin được nhưng, một người mới như Ngô Diệm còn trẻ háo thắng cũng phải, nhưng khiêu chiến luôn đệ nhất có phải hơi qua không, ít ra đánh với Lăng vũ còn có chút cơ hội.

“ Được ta nhận lời khiêu chiến, dù sao ngồi không cũng chán”

Thiết nghĩ chỉ có Ngô Thừa Long, hoặc Lăng Vũ mới là người khiêu chiến Hắn, ai ngờ lại là một người mới, xem ra tên này cũng chỉ là thăm dò, làm ta tốn chút sức sau đó Ngô Thừa Long mới khiêu chiến, Nhưng sao Tên kia lại không nghỉ ngơi quan sát, mà lại khiêu chiến Hàn Thương, thật không hợp lý chút nào, nhưng dù ngươi có ý định gì thì ta cũng không có bỏ ngôi đệ nhất này đâu

Vậy là đã có ba cặp đấu của các đệ tử tinh anh, chỉ còn mỗi Lăng Vũ là không lên đài, nhưng bộ dạng của hắn cũng không quan tâm lắm.

Ngô Thừa Long và Hàn Thương xưa nay chỉ xếp thứ hai, Nhưng giữa bọn họ ai mới là người mạnh hơn cũng chưa dám nói trước. Và hay hơn nưa khi họ lại là quyền đối đuyền không dùng bịnh khí, như vậy thì càng dễ đánh giá hơn. Xem ra họ quyết phân cao thấp trong ngày hôm nay,

Đều là kẻ ít nói, hai người có chút tương đồng, không ai nói câu nào vội vàng lao tới như muốn hạ gục đối thủ ngay lập tức, Ngô Thừa Long từng đi tu luyện ngoài bạch thành khí thế có vẻ hung hãn hơn đối phương rất nhiều, Nhưng không vì thế mà Hàn Thương né tránh, đối với công kích đều là ngạnh kháng không tỏ ra thua thiệt chút nào, đòn phản kích tuy đơn giản mà lại tinh tế, Người khiêu chiến thường có chút nóng vội hơn kẻ bị khiêu chiến

“Bạo Phong cường quyền”

Ngô Thừa long vận khí muốn dùng số lượng quyền đánh ra làm đối phương không tài nào né tránh, sau chiêu này chắng chắn phải dính đòn chứ không thể thoát hết được, Vô số quyền ảnh hiện ra ồ ạt lao tới Hàn Thương. Nhác thấy Quyền ảnh vô số ập tới Hàn Thương thấy không thể đỡ được đòn này rồi, vậy thì đành phải lưỡng bại câu thương thôi

“ Phá Phong liên hoàn thối”

Đối với ảnh quyền vô số, Hàn Thương chỉ tung một cước đáp lại, uy lực cước này không hề ít chỉ cần chút chiêu là hòa chiêu này

“Bùng.. “

Nội khí va chạm tạo nên một âm thanh vang khắc võ đài, Hai đối thủ đều thối lui, một kẻ xoa tay một kẻ chân run run, va chạm này chỉ có người trong cuộc mới hiểu được sự công kích như thế nào, Cước đâu quyền, cước tất nhiên lợi hơn nhưng lúc này Hàn Thiên lại có chút nhăn nhó

Ở một diễn biễn khác tại lôi đài Lăng Thiên đối chiến Hàn Phi. Cục diện diễn biến có vẻ nhanh hơn, Khi mà cả hai đều là người trẻ tuổi nhất trong số các võ giả thuộc thế lực lớn tham dự lần này, Đều được nuông chiều từ bé ngạo khí tất nhiên khác người, nhưng mặt này Lăng Thiên lại có phần hơn Hàn Phi rất nhiều, ít ra hắn đã từng chơi xấu tỷ tỷ của mình mà vẫn bình an như thế này, Gia phụ cũng không có làm khó hắn nhiều. Một người nắm giữ vận mệnh là niềm hi vọng với Gia tộc, còn người kia chỉ là một dứa con” bé bỏng “được nuông chiều ngạo khí tất nhiên là khác.

“Thiên Kiếm loạn vũ”

Lại là chiêu ảo ảnh kiếm đã thắng Đông Tử, dường như đây là kiếm pháp mà Lăng Thiên Đắc ý nhất, các đối thủ của hắn đâu có qua nổi một chiêu này, cho nên chẳng có lý do gì mà không sử dụng chiêu kiếm này cả

Nhưng Hàn Phi không có né đòn như Đông tử, có ngạo khí sao phải né tránh, trường thương trong tay cũng khẽ ba động lao tới cứng đối cứng

“Lưu Tinh quán nhật”

Nếu đối phương vẫn tiến đến nhất định xẽbị thương của Hàn phi chọc thành tổ ong. Chỉ riêng việc ngăn được công kích của Lăng Thiên vậy coi như có tư cách vào đến vòng này rồi, không phải dựa hơi vào Gia tộc như mọi người vẫn lầm tưởng

Quả nhiên kiếm chiêu này Lăng Thiên không dám lao tới, nhưng cũng không vì vậy mà bỏ thế công, Kiếm chưa đâm tới, đã di ảnh xoay người ra đằng sau nhắm vào cổ đồi phương mà chém, thủ đoạn có chút hiểm độc,

Chỉ khẽ quay đầu lại một chút Hàn Phi đã nhận ra bóng ảnh đang tấn công phía sau lưng. Không chút nao núng, Trường thương đang đâm từ phía trước thoáng chốc đã đối chiều công kích, tuy đàu bên kia không có gây sát thương, nhưng có thể ngăn được chiêu này

Sau hai chiêu Lăng Thiên đều không tấn công được, Thương pháp của Hàn Phi cao hơn Đông tử lại thêm hắn không có sợ chết, điều này tấn công có chút khó khăn không thể vào gần được, chỉ có cách đợi hắn tấn công chờ thời phản kích

“Ngươi khiêu chiến mà lại đợi ta ra đòn công kích, Cái thể loại gì đây”

Người xem cũng có chút khó hiểu, Lăng Thiên rõ ràng là khiêu chiến hàn phi, nhưng giơ lại thủ thế đọi đối phương công kích chuyện này quả là lạ lùng, mọi người bắt đầu suy đoán

“Có phải Lăng thiên hết chiêu rồi không? Sao đứng ở đó hoài vậy”

“Hình như không tấn công đươc thì phải? nếu vậy thì nên rút lui đi chứ, ở đó làm gì nữa”

“Không ngờ Hàn Phi cũng có bản lĩnh lắm chứ, nhìn xem là ba huynh đệ Hàn gia đang ứng chiến, không ai trong số họ rơi vào thế hạ phong cả”

“Lần này Hàn gia đứng nhất rồi, sau bao năm cũng vượt qua hai thế lực còn lại…Cũng xứng đáng xứng đáng lắm chứ”

“Ngươi nói phải, nhưng nhìn xem Hắc Hổ cũng có hai người lên đài, Ngô thừa Long thì không nói tới, còn Ngô Diệm cùng là tân binh giống Lăng

thiên, lại đang đấu với số một Hàn Phong, vậy mà cũng chưa có ý định đầu hàng chứ. Thực lực hai người bọn họ cũng không tệ”

“Haiz chỉ buồn cho Lăng gia, xem ra biểu hiện thật kém “

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Thố Vương Tiên Lộ


Chương sau
Danh sách chương