Thú Sủng Thiên Hạ, Toàn Năng Triệu Hoán Sư

Chương 33: 32: Quá Không Biết Xấu Hổ!

Chương sau
Danh sách chương

"Chủ nhân..."

Sắc mặt Vô Song trắng bệch, bằng hữu là dùng để bán ? Đây là cái mà chủ nhân gọi là bằng hữu? Mừng rỡ cùng cảm động mới xuất hiện trong nháy mắt bị bóp chết không thương tiếc.

Như Phong nhìn hắn rồi nhìn Thanh Dật, nhịn không được nhẹ cười ra tiếng. Xem ra, lời nói của mình rất có ảnh hưởng nha... Thanh Dật bị Như Phong nhìn như thế khuôn mặt tuấn tú lập tức dời đi, có chút lúng túng.

"Được rồi, không phải chỉ là bán ngươi một lần sao? Lần sau ta cũng cho ngươi bán ta một lần, thế nào?" Như Phong cười, Vô Song toàn thân run lên, bả hắn đem nàng bán a, có đánh chết hắn cũng có dám bán đâu chứ? Chủ nhân hắn là đồ đệ của ai hắn vẫn còn nhớ rõ đấy! Hắn không phải là đối thủ của Cửu Dương, hắn cũng không muốn ngày nào đó bị chủ nhân bán, còn vui tươi hớn hở giúp chủ nhân đếm tiền, đến lúc đó hắn sẽ khóc không ra nước mắt mất.

Tiểu long long nghe cẩn thận, thì ra chủ nhân hắn là người rất phúc hắc, mình phải học tập nhiều hơn mới được, nếu không sau này bị bán cũng thế nào cũng không biết. Mà nói vậy thì hình như đãi ngộ của chủ nhân đối với mình rất tốt a, hơn tên Vô Song kia, ha ha ha... 【 một mỹ nam phúc hắc cứ thế luyện thành aizz! 】

Thanh Dật co quắp khóe miệng không nói một lời, Như Phong đang nhìn Diệp Định Thiên, vẻ mặt hắn lại rất sủng nịnh, để nữ nhi hành hung a, trong đầu đột nhiên hiện một câu nói như vậy. Nhưng mà suy nghĩ một chút, chỉ cần đối tượng không không phải là mình thì rất tốt, không phải sao?

"Vô Song không dám, trời tối rồi, ta đi tìm đồ ăn nhé."

Như Phong cười gật gật đầu, trẻ nhỏ dễ dạy, đúng là ma thú của sư phụ, không cần tốn tí sức nào nha.

Vô Song được phép nhanh chóng biến mất vô tung vô ảnh.

"Cha, ngươi làm gì mà nhìn ta như vậy, Phong nhi không hiểu ?"

Như Phong hơi gật đầu, nhưng lại không hiểu lắm. Tiểu long long tức khí nắm chặt móng vuốt nhỏ, không hiểu, ngươi cũng sẽ không hiểu sao? Ngươi vừa nhìn tiểu jj của ta đấy! rất xấu xa! Nhưng mà hắn nói ngôn ngữ long tộc Như Phong đều sẽ không hiểu nên chỉ có thể giương mắt nhìn mà thôi.

Diệp Định Thiên sủng nịch sờ sờ sợi tóc nữ nhi, "Phong nhi thật mạnh mẽ, phụ thân cảm thấy rất vui mừng!"

Như Phong nở rộ nụ cười "Cha, sau này Phong nhi sẽ không làm ngươi phải lo lắng, yên tâm đi!"

Diệp Định Thiên sủng nịch gật đầu, đem nữ nhi ôm vào lòng. Nếu có thể tìm được Như Trần (ta nghĩ là tiểu đệ mất tích của tỷ) thì tốt rồi, vậy người một nhà đã có thể đoàn viên. Thở dài, đem nữ nhi ôm chặt, thực sự hi vọng một đời cũng có thể như vậy.

Vô song trở về mang theo thỏ rừng nướng, động tác thành thạo cũng không biết đã làm bao nhiêu lần, nướng xong liền đem cho nàng.

"Vô Song, ngươi tại sao lại trở về ? Nữ nhân kia không phát hiện à?"

Như Phong ăn đã no nên mới nhớ chuyện Vô Song bị bán cho nữ nhân kia, hắn bỏ nữ nhân kia hay sao mà bây giờ đã đến đây?

Vô song nghe thấy câu hỏi chủ nhân,khuôn mặt yêu nghiệt tuấn tú hiện lên một mạt ý cười, nhưng mà không có chút thiện cảm nào "Ta đâu có làm gì đâu, chỉ là đem nàng làm cho hôn mê một chút."

Bằng nữ nhân kia cũng muốn hắn hầu hạ? Cũng không soi gương xem đức hạnh mình như thế nào đã!

"Trấn Thanh Lĩnh ngày mai có một đại hội luyện đan thi đấu đấy, ta có thể đi xem!"

"Sao ngươi biết được chỗ đó có luyện đan thi đấu?" Như Phong không hiểu nhìn Thanh Dật, "Nghe thấy!"

"Nghe thấy ?" Như Phong nhìn hắn, càng lúc càng không hiểu nổi người này, nơi này cách Thanh Lĩnh trấn là còn một đoạn đường rất dài, hắn có thể nghe thấy? Thực sự là... lợi hại.

"Chủ nhân, chúng ta đi xem đi, thu thập một chút đan dược!"

Vô Song nghiêm túc nói, sau này chủ nhân sẽ có khi cần đan dược, dĩ nhiên là phải mua một ít.

"Được, ngày mai đi xem!" Nàng vẫn chưa từng thấy đại hội luyện đan, không biết là bộ dáng gì nữa , có lẽ, mình cũng có thể học tập một chút.

"Chủ nhân, ngươi rất lợi hại nhưng luyện đan không phải ai cũng có thể luyện. Ngươi không muốn..."

Vô Song vẫn chưa nói hết đã nhìn thấy chủ nhân tươi cười nhìn hắn, lập tức chuyển sang cười nói, "Chủ nhân, nếu cảm thấy hứng thú thì xem cũng không sao, nói không chừng chủ nhân cũng có thể luyện đan."

Nếu luyện đan cũng được, vậy mới thực sự gặp quỷ, con người vận khí không thể tốt như vậy, nàng đã toàn năng rồi, linh khí cũng là vô hạn, thiên phú biến thái, nàng còn muốn luyện đan, có thể sao!

"Vô Song, luyện đan rất khó sao?"

Như Phong không hiểu hỏi, Vô Song lập tức gật đầu, "Rất khó, rất khó, lúc trước sư phó của ngươi cũng không thể luyện đấy!"

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Thú Sủng Thiên Hạ, Toàn Năng Triệu Hoán Sư


Chương sau
Danh sách chương