Thượng Linh

Chương 4: Liễu Dương đình viện


Phó Vân sơn, nằm trong vùng ngoại vi phía tây bắc mộc đằng sơn khá gần Mịch Vân sơn mạch, đây là một ngọn núi chỉ cao hơn 100 trượng, có dóc thoải, quanh năm có cây cỏ xanh mơn mỡn. Linh khí nơi này vì không được nồng đậm nên ít người lui tới ngược lại cực kì yên tĩnh. Trên núi này chỉ xây lên 4 cái đình viện, mỗi cái cũng nhỏ đến đáng thương. Một cái trong đó nằm ở phía tây là của một đôi song tu bạn lữ đệ tử, cả hai là Linh sư nhị trọng và Linh sư tam trọng. Một cái phía nam là của một mĩ phụ trung niên tu vi linh sư tứ trọng.

Đình viện kiểu này chỉ cấp cho cấp bậc ít nhất là Linh sư hoặc là người có thiên phú tu luyện, đáng lẽ đình viện này cũng không tới lượt Lạc Vũ đâu, nhiều nhất hắn chỉ được một căn nhà đá nhỏ trong một khu đệ tử nào đó mà thôi. Sở dĩ Lạc Vũ có được đình viện riêng này là vì ba nguyên nhân: Thứ nhất: nơi đây yên tĩnh, linh khí không được nồng đậm và thêm nữa là gần Mịch Vân sơn mạch lại nằm ở vùng ngoại vi đi lại khá là bất tiện vì vậy chẳng ai thèm đến nơi khỉ ho cò gáy này ở. Thứ hai chính là Lạc Vũ ngưng tụ ra được Linh lực tứ tinh, trong khi phẩm chất linh lực cao nhất mà Mộc Đằng sơn Cảm Linh bàn có thể đo được là lục tinh mà thôi, xem như là thiên tài hiếm có. Thứ ba cũng chính là quan trọng nhất, chính là Vấn lão đầu kia ăn hối lộ a, nếu không sắp xếp ổn thoả thì còn uy tín gì nữa.

Lạc Vũ đứng trước một cái cửu gỗ, bên trên viết ba chữ to “Liễu Dương viện” đây là một trong 4 đình viện nho nhỏ trên ngọn Phó Vân sơn này, cũng là đình viện phía Đông ngọn núi. Lạc Vũ căn cứ theo lời Vấn sư thúc (thấy lão đầu không thích hợp nữa nên đổi ạ) Lạc Vũ đem linh lực rót vào lệnh bài, lập tức nó loé sáng lên, một tia sáng từ lệnh bài bắn vào cửa đình viện. Lập tức xunh quanh và trên bầu trời đình viện hiện lên từng đường phù văn huyền ảo. Cái này gọi là Trận Pháp, nghe nói trận pháp chỉ có trận pháp sư mới bố trí được, chính là lợi dụng linh lực, linh khí, tài nguyên,... đem hoá thành thứ có ích. Trận pháp này là một trận pháp nhị giai thượng phẩm bình thường nhất mà thôi, nó có tác dụng phòng ngự đối với Linh sư đệ cửu trọng trở xuống, đã được tông môn bố trí từ lâu rồi.

Lạc Vũ đẩy cửa vào, bên trong là một khoảng sân rộng hình chữ nhật, dài gần 10 trượng, ngang 7-8 trượng, phía sau sân là một dãy nhà đá dài, đáng lẽ ra một đình viện này là chỗ ở của nhiều đệ tử, nhưng vì không ai nguyện ý nên chỉ có mình Lạc Vũ ở. Trong sân nhỏ không ngờ tồn tại một mảnh ruộng, trên mảnh ruộng vậy mà tràn ra vài tia linh khí, đây gọi là linh điền. Linh điền chính là những mảnh ruộng được tưới lên linh tuyền bình thường, lâu dần trong đất đã tích tụ ra được linh khí mới gọi là linh điền. Lạc Vũ lấy ngọn núi này cũng là vì cái mảnh linh điền này. Phía sau dãy nhà đá thật ra chỉ có 5 căn nhà đá mà thôi, trước dãy nhà là một cái giếng, bên trong cũng tràn ra linh khí, đây gọi là Linh tuyền, Linh thuỷ chính là nước bình thường bị lây nhiễm một tia linh khí. Nhưng giếng linh tuyền này cực kì thảm hại, linh khí bên trong chỉ bằng linh khí chỗ Lạc Vũ ở đầu tiên khi vào tông môn, hơn nữa lượng kinh tuyền còn cực kì ít, thật là đáng thương a.

Lạc Vũ bắt tay vào dọn dẹp sơ bộ mọi thứ, gian nhà đá bị hắn biến thành các phòng có chức năng khác nhau, cỏ dại, giếng hoang, linh điền đều được Lạc Vũ làm sạch sẽ.

Ánh chiều tà....

Lạc Vũ nằm liệt trên giường, thở ra một hơi thật mạnh. Lạc Vũ sau đó ngồi dậy, lấy từ trong túi trữ vật mà Lập sư huynh đưa hắn ra mấy vật, gồm 1 ngọc giản, 1 cây kiếm dài hơn 4 xích, 5 khối linh thạch và 1 lọ đan dược. Lạc Vũ lập tức đem linh lực truyền vào ngọc giản, liền nhờ linh lực mà cảm thấy nội dung bên trong. Ngọc giản có loại phải cần máu huyết mới mở ra được, có loại chỉ cần đưa linh lực vào là có thể nhìn thấy nội dung, có loại cần đến hồn lực mới mở được,.... thế giới tu luyện này chính là muôn hình vạn trạng mà. Bên trong ngọc giản đại khái ghi lại môn quy, cách thưởng phạt,.... đặt biệt có một cái gọi là “Điểm cống hiến”. Điểm cống hiền này kiếm được nhờ làm ra cống hiến với tông môn hoặc trao đổi với các sư huynh đệ khác,.. điểm cống hiến nếu đủ có thể đổi được các vật giá trị như đan dược, linh bảo,...

Cái thanh kiếm kia gọi là Phi linh kiếm là một món Linh bảo hạ phẩm thường thấy nhất trong Mộc Đằng sơn, chủ yếu để cấp cho đệ tử cấp thấp phòng thân.

Bình đan dược lại chính là Uẩn linh đan, nhưng đây là Uẩn linh đan chân chính linh khí đầy đủ, là Linh đan nhất giai hạ phẩm. Bình uẩn linh đan mà gia gia Lạc Hoàng đưa hắn chỉ là thứ phẩm, dược lực linh khí còn không bằng 1/10 viên uẩn linh đan này. Không phải vì gia gia keo kiệt, mà vì loại đan dược thứ phẩm này rất thích hợp cho người mới đột phá lên Linh Sĩ như hắn. 5 khối linh thạch chính là linh thạch dược tông môn cấp cho mỗi tháng.

Lạc Vũ cũng thôi suy nghĩ, bắt đầu cầm linh thạch lên mà bắt đầu tu luyện, hắn muốn trong 4-5 ngày này phải đột phá lên Linh sĩ nhị trọng. Ít nhất là vậy....

3 ngày sau...

Lạc Vũ ngồi xếp bằng trêng giường đá linh thạch trong tay đã ảm đạm đi không ít, đây là viên linh thạch thứ 3 trong 3 ngày qua mà hắn đã hấp thu, khiến hắn không khỏi cảm thán. Tu luyện chính là đốt tiền a, cũng may trước khi nhập môn gia gia đã cho hắn một khoản kha khá linh thạch nếu không hắn cũng không đạt được tới mức này.

Trong đan điền của Lạc Vũ có từng luồng linh lực cô đọng tới tận cùng, nhìn qua tựa như thực chất vậy, đếm kĩ không ngờ đã là 16 tia linh lực. “So với lần đầu ngưng luyện ra linh lực có vẻ chậm hơn nhỉ, tốc độ tu luyện thật là chậm chạp” hắn thầm nghĩ.

Hắn đâu biết người khác dù có Linh thạch, đan dược phụ trợ thì ít nhất cũng cần tới 7 ngày mới tới đỉnh Linh sĩ nhị trọng đây còn là nói người có thiên phú, mà Lạc Vũ dùng linh thạch, đan dược phẩm cấp thấp kém chỉ trong 3 ngày đã sắp đạt tới đỉnh Linh sư nhị trọng vậy mà còn nói kém thật tức chết người ta mà. Góp phần vào tốc độ tu luyện “chậm chạp” của Lạc Vũ cũng không thể không kẻ đến công lao của Minh Linh công mà gia gia Lạc Hoàng đưa hắn. Lần đầu tiên hắn vận hành pháp quyết đã có thể hấp thu tới 5/10 phần linh khí, bây giờ sau khi quen với pháp quyết, độ hấp thu linh khí của Lạc Vũ đã tăng tới 6,5/10 phần rồi.

Lạc Vũ 3 hôm nay ngoài tu ra linh lực, đột phá lên Linh sĩ nhị trọng còn rèn luyện linh lực tới cực hạn mà hắn có thể đạt được, khiến linh lực của Lạc Vũ cực kì đậm đặc và tinh thuần.

Bây giờ đã là hừng đông, mặt trời nhô lên khỏi chân trời, từng luông mây trắng lãng vãng, đôi khi từ hướng tây bắc phía xa lại truyền đến từng đạo thú rống nhưng không thể phá đi sự yên bình trên ngọn núi này. Hừng sáng ngọn Phó Vân sơn này chìm trong vân vụ khiến nó càng trở nên tĩnh lặng hơn.

Lạc Vũ bước khỏi thạch gian, linh điền trước dãy nhà đôi khi lại tràn ra linh khí, nhưng có điều nó hơi khác mấy hôm trước. Mặt đất linh điền đã được xới lên, cỏ dại bị dọn đinh, trên đất còn hơi ẩm ướt. Ở giữa mảng linh điền lại có một con mương nhỏ, nó bắt nguồn từ một cái hồ nhỏ đường kính chưa tới 4 thước chảy tới một cái ao nhỏ. Thỉnh thoảng trên mặt nước lại bốc lên một chút linh vụ. Cái hồ nhỏ lúc trước là cái giếng linh tuyền thảm hại kia, trong đó chỉ có một vũng linh tuyền nhỏ, Lạc Vũ vì muốn cải tạo lại liền đào nó rộng ra, đổ thêm nhiều nước từ nơi khác vào, bên dưới hồ còn chôn xuống 4 viên linh thạch. Nếu có người biết Lạc Vũ làm vậy khẳng định sẽ mắng Lạc Vũ là một cái phá gia chi tử. Đây thật ra là một mẹo chăm sóc linh thảo mà Lạc Vân thúc thúc đã chỉ cho Lạc Vũ. Linh thạch ngâm trong nước suối bình thường đôi khi sẽ tiết ra một chút linh khí, linh khí đó sẽ bị hoà tan vào nước trở thành thứ nước tốt để tưới cho linh thảo cấp thấp.

Lạc Vũ đưa tay trái ra, lập tức hai luồng sáng rơi lên tay Lạc Vũ, đây chính là túi hạt giống mà Lạc Vân cho hắn, một cái kế bên chính là những năm bắt đầu học tập luyện đan với Lạc Vân thúc “sưu tầm” được. Sưu tầm hạt giống cây cối- đây là một sở thích, một thói quen khó bỏ mà chính Nguyên Vũ lẫn Lạc Vũ đều có cả. Bởi vậy lúc mới xuyên qua Vạn Linh giới này hắn mới nói cả hai giống nhau đến thế.

Hắn lấp một cái khay ra, đem tất cả hạt giống mà hắn có phân loại. Tổng cộng hết, hắn vậy mà có tới 96 loại linh thảo khác nhau. Nhất giai, nhị giai đều có thậm chí còn có tam giai linh thảo Tích Linh Thất Diệp hoa và Thanh Linh đào.

Tích Linh Thất Diệp hoa là một loại linh thảo khi thành thục cao hơn 1 xích gồm 7 cái lá xanh ngọc lục, hoa nở ra có màu trắng thường được dùng luyện Súc Linh đan tam giai hoặc làm phụ liệu cho các loại đan dược khác. Tích Linh Thất Diệp hoa tử này chính là thành quả của một cuộc “chà đồ nhôm”, khi bị phát hiện thì bị Lạc Vân thúc bắt lại giáo huấn một trận nhưng vẫn cho Lạc Vũ 3 hạt giống. Còn Thanh Linh đào khi trưởng thành là một cây linh đào cao hơn 6 thước mỗi năm sẽ ra được 3 quả linh đào, Thanh Linh đào thụ càng lâu năm thì càng có nhiều quả, hạt giống linh đào này là một lần Lạc Vân thúc từ Huyền Sư công hội đổi được 3 hạt, một hạt được Lạc Vân thúc ươm, còn hai hạt vẫn cất giữ. Tới lúc sinh thần Lạc Vũ 11 tuổi thì Lạc Vân thúc đem hạt linh đào này tặng cho Lạc Vũ khiến hắn lúc đó cười tít mắt, tối cũng ôm theo mà ngủ.

Mặt dù hai loại linh thảo, linh mộc này quý giá nhưng cũng cần thời gian để thành thục. Thông thường tam giai linh thảo cần ít nhất là 20-50 năm mới thành thục. Cây linh đào kia ngược lại chỉ cần 5-10 năm là bắt đầu cho trái, bất quá chỉ tương đương linh quả nhất giai mà thôi, chỉ khi nào đạt tới 50 năm hoả hầu, linh quả mới tương đương tam giai. Loại linh đào này ăn vào ngoài tăng linh lực, xúc tiến linh lực phát triển còn có công dụng thanh lọc giúp linh lực trở nên ít tạp chất, nó cũng được dùng để làm phụ trợ cho các loại đan dược khác nhau, nhưng vì loại linh đào này có mùi vị rất ngon nên thường được dùng trực tiếp.

Linh thảo ngoại trừ chia theo phẩm giai còn có thể phân làm 2 loại. Loại thứ nhất chính là linh thảo thu hoạch một lần, một khi thu hoạch xong liền hết, trừ khi có hạt giống lại ươm tiếp, Tích Linh Thất Diệp hoa chính là loại này. Loại thứ hai là linh thảo có thể thu hoạch nhiều lần, một khi thu hoạch phần sử dụng được chừa lại gốc rễ liền có thể sinh trưởng tiếp, Thanh Linh đào chính là loại này.

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Thượng Linh