Tiên Ngục

Chương 63: Khu dược điền cực phẩm (thượng)

Chương sau
Danh sách chương

Mồm mép của Tiểu nha đầu cực kỳ lưu loát, như chim sơn ca líu ríu thanh thanh thúy thúy, miêu tả cách Tô Triệt trị liệu linh thảo một lần.

Ngay từ đầu, trung niên nhân còn có chút không cho là đúng, cho rằng nàng là gặp cái nào đó không biết sâu cạn, không biết sống chết mà làm bừa, lại dám không hề chuẩn bị mà đi đụng vào gốc linh thảo sắp chết kia... Thế nhưng mà, nghe xong cuối cùng, nhất là lúc tiểu tử kia rút bàn tay về, Lưu Vân Kim Trản dĩ nhiên là không có rơi xuống một mảnh lá cây, trung niên nhân có chút động dung rồi.

- Có chút ý tứ...

Trung niên nhân lộ ra mỉm cười.

- Nhanh lên, đưa cho ta hai ngàn linh thạch!

Linh Lung lại vươn bàn tay nhỏ bé ra một lần nữa.

Lúc này đây, trung niên nhân không hề hai lời, hất tay lên, cũng không biết từ nơi nào lấy ra một cái túi linh thạch, đưa tới trên tay Linh Lung nói:

- Ba ngàn Linh thạch, cho ngươi nhiều thêm một ngàn! Nếu tiểu tử kia thật có thể thành công, là môn phái chúng ta đã xuất hiện một nhân tài đặc thù, xác thực là một chuyện tốt.

- Lão đầu tử, không cho phép ngươi tìm kiếm bất kỳ cớ gì điều tra hắn, cũng không thể âm thầm nhìn trộm hắn!

Linh Lung tương đối thông minh, sớm dặn dò:

- Mặc dù hiếu kỳ đối với hắn, cũng phải chờ tới lúc gốc Lưu Vân Kim Trản kia của ta được chữa cho tốt hoàn toàn, mới có thể làm những chuyện này. Trong khoảng thời gian này, ta cũng không muốn xuất hiện bất kỳ khó khăn trắc trở, đã lâu như vậy, thật vất vả mới tìm được một chút hi vọng...

- Được rồi, được rồi, tiểu nha đầu ngươi thật lanh lợi.

Trung niên nhân ha ha mà cười, ánh mắt nhìn về phía Linh Lung tràn đầy yêu thương.

Ngày hôm sau, một mình Tô Triệt đi lên bậc thang trên núi.

Ở vào giữa đường núi chính là một cái ảo trận, ở bên trong lệnh bài tuần tra mà Linh Lung cho có ghi lại kỹ càng, hơn nữa năng lực dò xét của lão Hắc, rất nhẹ nhàng đã thông qua được. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

Đi vào điểm cuối cùng của đường núi, đệ tử thủ vệ từ trong túp lều đi ra, hướng về phía Tô Triệt quát hỏi:

- Người phương nào tự tiện xông vào cấm địa?

Kỳ thật, đệ tử thủ vệ này nhận ra Tô Triệt, dù sao cũng là ngày hôm qua đến một lần, ra vào tính ra là gặp hai lần rồi, Tô Triệt đưa ra lệnh bài tuần tra mà Linh Lung cho hắn, cũng không phải trí nhớ hắn thấp, không có khả năng nhanh như vậy liền quên tướng mạo của Tô Triệt. Quát hỏi một tiếng như thế, cũng là chương trình thông lệ mà thôi.

Ngoại trừ nguyên nhân này, Tô Triệt còn có thể đoán được, ở sâu trong nội tâm người này còn có thể tồn tại một cảm giác không công bằng nhất định, tỷ như nói, mình chỉ là một Luyện Khí tầng một nho nhỏ, lại có thể trở thành đệ tử quản sự dược viên, có thể được lệnh bài của Linh Lung, tự do tiến vào dược viên hai tầng... Thậm chí có khả năng, nữ hài ưu tú như Linh Lung tử, vẫn là tình nhân trong mộng của hắn cũng nói không chừng đấy chứ...

- Nhân vật nhỏ như vậy cũng không thể bỏ qua, nói không chừng sẽ ở sau lưng quấy rối mình. Huống chi, hắn vẫn là một đệ tử nội môn có thực lực viễn siêu mình.

Tô Triệt gần đây cẩn thận, lại một lần nữa đưa ra lệnh bài tuần tra, đồng thời cũng lặng lẽ đưa tới một cái túi nhỏ, bên trong có mười khối linh thạch.

- Ngươi đây là ý gì?

Đệ tử thủ vệ kia nghiêm nét mặt, giả vờ giả vịt chất vấn.

- Sư huynh, là như thế này...

Tô Triệt mỉm cười giải thích nói:

- Linh Lung sư tỷ bảo ta đi làm một sự tình, hơn mười ngày gần đây, ta đều phải đi tới đi lui trên đường núi này, sẽ còn làm phiền sư huynh nhiều, thật sự khiến cho sư huynh phải vất vả. Ngươi xem, ta chỉ là một đệ tử mới nhập môn, thật sự không có đồ quá tốt để cảm tạ ngươi, cái này vừa vặn là tiền tiêu hàng tháng...

- Ngươi cũng là người hiểu chuyện.

Đệ tử thủ vệ cười nhạt một tiếng, đưa tay nhận lấy cái túi nhỏ.

- Ta còn muốn hỏi sư huynh một chút, tính tình Linh Lung sư tỷ như thế nào, ta sợ không để ý phạm phải sai lầm chọc giận nàng, như vậy thì nguy rồi.

Kế tiếp, Tô Triệt dùng bộ dáng ngây thơ như vậy, nói chuyện với nhau khoảng một khắc, hàm súc mà nghe một ít tin tức có quan hệ tới Linh Lung, cùng với trưởng lão dược viên. Nhất là trưởng lão dược viên có danh tiếng trọng yếu nhất ở trong hàng đệ tử, bởi vì Tô Triệt đã liệu định trước, đợi đến lúc mình triệt để chữa khỏi gốc Lưu Vân Kim Trản kia, tất nhiên trưởng lão dược viên sẽ hiếu kỳ tiếp kiến mình.

Tin tức có thể thăm dò được, tất cả đều thăm dò được rồi, lúc này Tô Triệt mới đi đến trụ sở của Linh Lung, bắt đầu trị liệu lần thứ hai. Đương nhiên, lão Hắc từng nói qua, gốc linh thảo này đã suy yếu không chịu nổi, cách xa nhau năm ba ngày mới có thể chính thức trị liệu một lần, cho nên, hôm nay cái gọi là trị liệu, vẫn chỉ là giả vờ giả vịt mà thôi.

Lúc ly khai, trong túi của Tô Triệt nhiều hơn một ngàn khối linh thạch, Linh Lung còn nói, ngày nào đó triệt để trị hết Lưu Vân Kim Trản, nàng sẽ cho hắn hai ngàn linh thạch với tư cách tạ ơn.

Tô Triệt cũng không có chối từ, sắc mặt thản nhiên mà đáp ứng.

Tổng cộng ba ngàn khối linh thạch, đối với mình mà nói, không thể nghi ngờ là một khoản tiền lớn. Tin tưởng, đại bộ phận đệ tử nội môn cũng không có thân gia bực này, chỉ là ảo tưởng thoáng một phát, Tô Triệt cũng cảm thấy thân thể lơ mơ, ở đâu dám chối từ kia chứ!

Từ nay về sau hơn mười ngày, mỗi ngày Tô Triệt đều lui tới tầng dưới chót cùng tầng giữa của dược viên, đã tiến hành mấy lần trị liệu chính thức đối với Lưu Vân Kim Trản, trạng thái của gốc linh thảo kia rõ ràng đã có khởi sắc, phiến lá màu vàng kim nhạt đã hiện ra hào quang, đã có thể phiêu hốt đong đưa trong biên độ nhỏ, không còn là bộ dáng không khí trầm lặng như trước nữa.

Linh Lung tự nhiên là mừng rỡ không thôi, đối với Tô Triệt cũng là liên tục nói lời cảm tạ, nhưng mà trong khoảng thời gian này, Tô Triệt cũng không có nóng vội mà thăm dò dược viên che giấu, chỉ có điều, mỗi ngày đều mở rộng phạm vi quan sát ở dược viên tầng hai.

Trước hỗn cho quen mặt a, lại để cho các đệ tử quản sự ở tầng hai dược viên dần dần quen với sự hiện hữu của mình, điều này cần một quá trình "nước ấm nấu ếch xanh", làm tê liệt tâm phòng bị a.

Một buổi sáng hơn hai mươi ngày sau, Tô Triệt lại đi tới dược viên tầng hai một lần nữa, lúc về lại không có đi trở về đường cũ, mà trực tiếp đi đến chỗ sâu trong dược viên.

Vị trí dược điền cực phẩm đã sớm nghe được rõ ràng, hôm nay, có thể thử thăm dò chỗ đó thoáng một phát.

Một đường đi tới, một ít đệ tử quản sự ở dược viên tầng hai đều chủ động chào hỏi với Tô Triệt, rất là thân cận mà kêu lên một tiếng:

- Tô sư đệ!

Đây là bởi vì, tin tức Tô Triệt có thể trị liệu Lưu Vân Kim Trản, đã truyền ra ở dược viên tầng hai, một nhân tài có thiên phú đặc thù như vậy, ngày sau tất sẽ được trưởng lão dược viên trọng dụng, đừng nhìn hiện tại hắn vẫn chỉ là Luyện Khí kỳ tầng một, trên cơ bản có thể nhận định, tiền đồ vô lượng a!

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Tiên Ngục


Chương sau
Danh sách chương