Tiên Thiên Hữu Luân

Chương 21: Di Lôi Thần


" Nguyên Sinh? Ê? Nguyên Sinh?!! " -Ưng Tích sốt ruột gọi liên hồi.

Nguyên Sinh đang nghĩ ngợi lung tung, chợt giật mình rồi cười trừ.

" Vậy bây giờ chỉ cần tráo thân cho ngươi, rồi ghi nhớ lại các phát động lôi kích thôi đúng không?" - Nguyên Sinh hỏi lại.

Ưng Tích nhanh nhảu đáp: "Chính Xác, vậy giờ ta đổi thân, vì ngươi chưa biết cách động lôi kích vậy nên ta sẽ phát động năng lượng mạnh nhất của lôi tử trong cơ thể ngươi, trong phạm vi cho phép, việc phát động tối đa sẽ giúp ngươi thành thạo cảm giác nhanh hơn. "

Nguyên Sinh gật đầu rồi bắt đầu tráo thân, Nguyên Sinh bỗng cúi mặt xuống đứng như một bức tượng rồi đôi mắt bỗng chuyển sang trạng thái vô hồn.

Cơ thể bắt đầu chuyển động, tu vi của Nguyên Sinh đột ngột tăng đến mức vương đồ. Ưng Tích nhận lấy cơ thể thử cử động một vài động tác trước khi kích lôi.

" Ta chuẩn bị phát động đấy, tập trung ghi nhớ vào. " -Ưng Tích cảnh báo.

Nguyên Sinh cười nhẹ: " Không cần người nhắc nhở, làm nhanh lẹ đi. "

Ưng Tích đứng thẳng, các cơ bắp như siết lại, ưng tích giang rộng hai tay, một số tia lôi suất hiện trên hai bàn tay rồi dần dần lan tỏa khắp cơ thể. Ứng Tích nhăn mặt, gồng mình bống thét lên, đôi mắt và miệng của thân thể Nguyên Sinh phát ra ánh sáng màu trắng rất chói đồng thời phát ra lôi kích, phát động lôi kích tối đa. Một tia lôi kích màu trắng dày đặc nhấn chìm toàn thân bộc phát phóng thẳng lên trời.

" Đoàng!!!!! "

Một âm thanh vô cùng chói tai vang lên, khiến cho các yêu thú gào thét sợ hãi mà bỏ chạy. Sức mạnh từ tia lôi làm rung trấn cả một cùng cánh rừng và đồng thời đốt cháy các cây cổ thụ xung quanh Nguyên Sinh trong phạm vi mười lăm mét, các tia ánh sáng mặt trời lâu ngày đến hôm nay mới được chạm xuống mặt đất nơi này. Nguyên Sinh thật sự ngạc nhiên vô cùng, không ngờ chỉ là một lôi kích đơn thuần mà lại mạnh mẽ đến vậy, uy lực của Ưng Tích quả nhiên không tầm thường chút nào. Một luồng linh lực không nhỏ, được thân thể Nguyên Sinh hấp thụ, do đòn lôi kích đã giết kha khá yêu thú xung quanh.

Ưng Tích về cơ bản cũng rất bất ngờ với thân thể của Nguyên Sinh, giới hạn lôi kích tối đa vừa rồi đối với Ưng Tích rất tầm thường, nhưng thân thể của Nguyên Sinh có thể chịu được lượng lôi kích đó là vô cùng tốt.

Ưng Tích nói tiếp:

" Bây giờ ta sẽ dạy ngươi " Di Lôi Thần ", nhớ cho kỹ. "

Nói xong Ưng Tích, phát động một lượng lôi tử rất nhỏ bao quanh toàn thân.

" Ngươi nghe đây, công pháp này có ba phần cấp, ta muốn hoàn thiện nó là bốn phần cấp nhưng chưa thành, vì thế ta sẽ dạy ngươi ba phần đầu trước, phần đầu ngươi cần phát động lôi tử, dùng lôi tử đưa vào cơ bắp, tuyệt đối phải cộng thêm cả cường hóa tối đa. Sau đó lôi tử sẽ kích thích cơ bắp co giật, người cần làm chủ lôi tử để kích cơ đúng cách, đặc biệt là cổ chân là ngón chân phải mềm dẻo, mượt mà. cộng thêm tư thế cắm đầu mà chạy giống như một mũi tên giảm thiểu lực cản nhất có thể. điểm quan trọng nhất của phần đầu là ngươi cần có cách di chuyển đúng cách, ta đã tạo ra 3603 tư thế di chuyển trong mọi loại địa hình và có thể sẽ có thêm nhiều tư thế nữa sau này, ta sẽ truyền công thức qua sợi thần thức cho ngươi. "

Nói xong Nguyên Sinh bông nhận được một lượng kiến thức một cách nhanh chóng, kết nối thần thức với nhau quả là tiện lợi. Ưng Tích co người, hai chân cong lên, phóng một cái được hai mươi mét, giậm 3 bước được một trăm năm mươi mét, 5 bước được ba trăm mét, địa hình rừng nhiều chướng ngạt vật, cùng với bóng tối tràn ngập cả vùng như thế mà di chuyển mượt mà vô cùng. Con số vận tốc tăng theo từng tích tắc, mà ma lực của Ưng tích dùng ít như không. Ưng tích giậm một cái đứng như dính chặt vào một cành cây. chạy với vận tốc lớn, xong giậm chân một cái mà dừng. Thật là thần kỳ.

Ưng Tích nói tiếp phần thứ 2:

" Phần thứ hai, sẽ đặc biệt hơn một chút, Ngươi cùng với lượng lôi tử và phương pháp như cũ nhưng người thay vì kích thích các sợi cơ bắp lớn người phải điều khiển lôi tư xâm nhập vào các sợi cơ nhỏ nhất, nhưng ngươi phải đưa số lương lôi tử vào các sợi cơ là như nhau, nếu không cơ bắp của người co không đều sẽ bị hỏng cơ, nát thịt, rất nguy hiểm. đồng thời ngươi phải đưa lôi tử theo vòng tuần hoàn từ đầu tới thân, ngươi sẽ hỏi vì sao? Vì làm như vậy là cách để ngăn phát lôi kích, phần đầu lôi kích của ngươi bị phóng ra ngoài thân thể, nhưng phần hai người phải thu lại không cho lôi kích phát ra, đều này đồng nghĩa với việc ngươi gần như hóa thần thành một tia lôi, chứ không đơn thuần là cơ thể, và ngươi phải tưởng tượng mình di chuyển như một tia lôi kích đúng nghĩa, nhưng phải tránh lôi tử ra khỏi tim, mắt và mạch máu. nếu không cơ thể ngươi sẽ gặp những triệu chứng như khó thở, tắt thở, vỡ mạch, mù lòa mà chết. Để làm được phần cấp thứ hai người ta phải điều khiển một tử một cách hoàn hảo, phải vô cùng thuần thục mới có thể luyện được. "

Nói xong Ưng Tích thu lại tia lôi điều hòa lôi tử một cách hoàn hảo. đi một bước 50 mét, hai bước 200 mét, ba bước 450 mét, con số cứ tăng dần. Ưng Tích di chuyển như lướt nhẹ trong gió, cơ thể uyển chuyển di chuyển như một tia lôi, sau cùng hắn giậm chân một cái nhảy lên bám vào một cành cây. Ưng Tích nói tiếp đến phần cấp thứ 3:

" Phần cấp này khó luyện nhất, gia tăng phản xạ, luyện được thành thạo hai phần trước đồng nghĩa với việc phản xả của ngươi đã là rất nhanh rồi. Thế nhưng để nhanh hơn nữa ngươi cần phản xạ nhanh hơn nữa, và cái này cũng giúp cho việc chiến đấu phản xạ nhanh sẽ có lợi. Tuy nhiên, để luyện được thì khả năng điều khiển lôi tử của ngươi phải đạt ngang với ta nghĩa là phải thành thạo hơn cả thành thạo hơn hơn cả thành thạo đến mức thành thạo nhất của nhất của nhất của nhất, tức là phải rất rất hoàn hảo vô cùng hoàn hảo, hoàn hảo nhất nhất của nhất của nhất... "

Nguyên Sinh bắt đầu mất kiên nhẫn:

" Sao nhất gì lắm thế, nói gì thì nói luôn, lằng nhằng quá, hừ. "

Ưng Tích phì cười:

" Ha ha, Nhưng cơ bản là phải rất rất thành thạo vì nếu luyện sai ngươi sẽ trở thành tàn phế. "

Nguyên Sinh nghe xong bông giật mính.

" Gì ghê vậy, sao nguy hiểm thế? "

Ưng Tích giải thích:

" Ngươi có lẽ không biết gì về bộ não sinh vật, và hệ cấu trúc thần kinh của cơ thể sinh vật, cũng phải thôi, người phàm khó mà biết được nhưng cái này... "

Nguyên Sinh vừa nghe liền cười phì:

"Cái gì chứ cái này ta biết. "

Ưng Tích đang tự mãn bỗng giật bắn mình, lầm lì nói:

" Cái quái gì vậy, ngươi mà biết. nực cười, người phàm trần mắt thịt, làm sao biết được những thứ thuộc cấp độ phân tử, ngươi giỏi nói ta xem, không nói được thì là bốc phét. "

Nguyên Sinh thấy Ưng Tích tỏ vẻ hống hách, còn coi thường hắn liền nói một mạch:

" đơn vị cấu tạo của hệ thần kinh là nơron. Mỗi nơron gồm một thân chứa nhân, hình sao nhiều cạnh hoặc bầu dục và các sợi. các thân chính phát đi nhiều sợi ngắn hơn, phân nhánh như cành cây gọi là sợi nhánh và một tua dài, mảnh hơn gọi là sợi trục. Dọc sợi trục có thể có bao myelin. Sợi trục nối giữa trung ương thần kinh với các cơ quan, chúng đi chung với nhau thành từng bó gọi là dây thần kinh. Đấy là cấu trúc của dây thần kinh, cơ bản các tín hiệu cảm giác như việc chạm vật bằng tay hay cảm nhận nhiệt, điều được chuyền đi bởi những sợi thần kinh từ ngón tay đến bộ não, tín hiệu truyền đi bởi các nơron cảm ứng, cơ bản dây thần kinh là nguồn cung cấp con đường chung cho các xung điện thần kinh được truyền dọc sợi trục thần kinh tới các cơ quan ngoại biên. Những điều này, ở thế giới trước kia của ta ai cũng biết sơ sơ. "

Ưng Tích vừa nghe vừa gật gù công nhận:" nghe cũng chuẩn đấy, thế giới trước kia của người là hành tinh thứ bao nhiêu, thộc khu vực nào,ở ngân hà nào? Ai cũng biết sơ sơ, bộ ai ở thế giới trước của ngươi cũng đều là hiền nhân sư cả à? Và cái mà ngươi bảo là nơron và myelin ta chưa nghe bao giờ. "

Nguyên Sinh cười phá lên: "ta biết sao được ta ở khu nào trong cái vũ trụ này, còn tên gọi nơron đơn giản là tên gọi thôi, có lẽ cái ngươi học của Thần Trí Tuệ có cách gọi khác đó chỉ là tên gọi mà người ở thế giới của ta tự đặt ra thôi. "

" ngươi biết ta học của ả ta, quay lại chủ đề chính, "

Ưng Tích quay lại chỉ dạy tận tình: " để học được phần cấp thứ ba, ngươi cần phải cảm nhận được toàn bộ các sợi thần kinh trong cơ thể bằng việc dùng lôi tử, ngươi đưa các hạt lôi tử vào thần kinh mạch kích thích nó như việc ngươi làm với sợi cơ bắp. Ta đã tìm hiểu một vài số liệu trước kia, tốc độ phản xạ trung bình của nhân tộc thường là 5 mét trong 1 giây, tốc độ phản xạ lớn nhất của nhân tộc cực đại là 120 mét trong 1 giây, của ma tộc là 150 mét trên giây, còn đối với ngạ quỷ ta là 130 mét trên giây. Ngươi là tiên thiên lên không biết cực đại phản xạ của ngươi là bao nhiêu. Nhưng cơ bản của phần cấp này việc ngươi sử dụng lôi tử làm tăng tốc độ phản xạ vượt qua cả cực đại ban đầu của ngươi. "

Ưng tích nói nhưng không làm mẫu, vì hắn muốn Nguyên Sinh thành thạo hai phần đầu trước. Xong việc Ưng Tích tráo lại thần thể cho Nguyên Sinh, con mắt vô hồn trở lại bình thường.

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Tiên Thiên Hữu Luân