Tiểu Bạch Kiểm Liệp Diễm

Chương 59: Ma Vực


Sau mười ngày thì đám người Thiên Tà, Huyền Nguyệt và Mị Mị cũng tới được nơi mà Mị Mị nói có Hỏa Diễm. Lần này xuất phát hắn định cho Lãnh Dao đi theo nhưng đáng tiếc là nàng còn chưa xuất quan. Dặn dò đám người Băng Nguyệt cung một chút rồi hắn cưỡi phi hành yêu thú lên đường. Sau khi nghỉ ngơi một ngày trong Ma Thành, thành trì duy nhất bên cạnh Ma Vực, nghe ngóng một chút thông tin về Ma Vực rồi ba người cũng ra khỏi thành tiến vào Ma Vực.

Địa phương này mặc dù là địa điểm cũ của Ma Tộc nhưng bây giờ có rất nhiều võ giả tụm năm tụm ba đi vào bên trong thám hiểm, kiếm cơ duyên. Đám người vừa đi vừa chém gió xôn xao.

- Này, ngươi nghe nói gì không?

- Nói gì?

- Nghe nói Băng Nguyệt cung có một tên nam thanh niên tên là Thiên... Thiên gì đó ta cũng nhớ.

- Thiên Tà đúng không?

- Đúng rồi, Thiên Tà.

- Ukm vậy hắn làm sao? Không lẽ bị ai giết?

- Hắn không làm sao cả, chỉ là có một mình hắn ở trong môn phái toàn nữ nhân đó, các ngươi nghĩ thử xem, hắn liệu có thể bị ép khô mà chết không?

- "....

- Ta nói người anh em này, ngươi trong đầu toàn những chuyện như vậy sao?

- Không lẽ ngươi không nghĩ tới.

- Hừ, muốn nghĩ bậy bạ thì ít nhất cũng phải có thực lực mới được.

- Đúng vậy, ta cũng phải cố gắng tu luyện, tăng cao tu vi rồi giải cứu những mỹ nữ ở trong Băng Nguyệt cung khỏi bàn tay tà ác của Thiên Tà. Không đúng, phải giải thoát Thiên Tà khỏi bàn tay ma quỷ của đám mỹ nữ đó. Sau đó ta sẽ hy sinh thân mình thế chỗ hắn. Hắc... Hắc...

-...

Hơn một giờ trôi qua, đám người Thiên Tà cũng tới mép ngoài của Ma Vực. Từ chỗ hắn đứng, có thể quan sát thấy phía trước là vô số những ngọn núi cao, trải dài bất tận. Cây cối xanh tốt che đậy lại toàn bộ địa hình hiểm trở nơi đây, trên những ngọn cây là sương mù dày đặc màu đen bao phủ, bên trong còn thỉnh thoảng truyền ra tiếng yêu thú gầm thét khiến người ta lạnh sống lưng.

Thiên Tà không có một chút nào do dự, thân hình chậm rãi tiến vào bên trong, Huyền Nguyệt và Mị Mị cũng nhanh chóng đi theo. Ba bóng người từ từ biến mất trong rừng cây.

Đi được vài trăm mét, trên ngọn cây đột nhiên một bóng đen lao xuống, một con Rơi Qủy khổng lồ, ánh mắt khát máu nhìn Thiên Tà, sau đó tốc độ cực nhanh lao tới.

- Xoẹt.

Ánh kiếm lóe lên, Rơi Qủy khổng lồ kêu thảm thiết một tiếng,rồi lại một ánh kiếm nữa lao tới, Rơi Qủy bị chém làm hai nửa. Nhưng tiếng kêu của nó đã đánh động vô số con Rơi Qủy khác, chúng từng đàn từng đàn từ trên những ngọn cây lao xuống.

Mị Mị lúc này tiến lên phía trước một bước, nàng giơ một tay lên, một vòng sáng màu đỏ như máu được hình thành, sau đó vô số những sợi máu nhỏ như sợi chỉ đỏ bay ra, xuyên qua thân thể những con Rơi Qủy khổng lồ kia. Sau đó cảnh tượng khủng bố xảy ra, những con Rơi Qủy bị sợi tơ xuyên qua thân hình nhanh chóng khô quắt lại, phút chốc chỉ còn lại da bọc xương rồi rơi xuống đất. Vài phút sau thì đám Rơi Qủy khổng lồ toàn bộ bị hút khô.

Thiên Tà nhìn Mị Mị một chút, cũng không nói gì rồi tiếp tục tiến lên. Ma Tộc công pháp vốn qủy dị, hung ác, hắn cũng không lạ lẫm gì.

----------------------------------------------------------

Trong rừng rậm sâu bên trong Ma Vực, ba thân ảnh đang không ngừng tiến vào khu vực trung tâm, ngay sau lưng họ là thi thể của một con yêu thú khổng lồ đã bị hút khô. Ba người này chính là đám người Thiên Tà. Ba ngày trôi qua, bọn họ cũng đã tiến vào gần khu vực trung tâm, ba ngày này Thiên Tà và Huyền Nguyệt cũng đã quen với thủ đoạn hút máu yêu thú đề cao tu vi của Mị Mị. Thiên Tà cũng đã nói với nàng là không được dùng loại Công pháp này ở chỗ đông người, tránh những rắc rối ngoài ý muốn, mặc dù hắn không sợ hãi rắc rối nhưng hắn cũng không muốn mình bị quấy rầy quá nhiều.

- Có khí tức của Ma Tộc

Mị Mị đột nhiên nhìn về phía trước rồi nói. Thiên Tà gật đầu, cẩn thận đi về phía trước. Bọn họ đi thêm nửa giờ nữa, thì thấy phía trước mắt là ba thân ảnh mặc đồ màu đen, Thiên Tà nhìn kỹ một chút thì thấy là hai nam một nữ, họ đang đứng nói chuyện gì đó. Mà bên cạnh ba người bọn họ là một đám người ngồi trên đất, khuôn mặt hoảng sợ.

- Đám người này xử lý thế nào, một đám Trúc cơ cảnh yếu đuối, dữ lại cũng không có tác dụng gì, không bằng chúng ta trực tiếp giết chúng.

Một người nam nhân nhìn hai tên đồng bọn của mình nói.

- Làm sao lại không có tác dụng, không phải bọn chúng có rất nhiều tinh huyết đó sao. Chúng ta giữ lại từ từ hút khô bọn chúng.

Người nam nhân còn lại nhìn về phía đám người, nói.

Một cô gái trẻ sắc mặt trắng bệch, kinh hoảng nhìn ba người, sợ hãi hỏi:

- Các ngươi... Các ngươi muốn làm gì?

- Muốn biết vậy sao, để ta nói cho các ngươi biết.

Tên thanh niên ánh mắt tà ác,khát máu nhìn đám người, nói:

- Ma Tộc chúng ta tu luyện một loại Công pháp, chỉ cần liên tục có tinh huyết, chúng ta không những có thể tăng cao tu vi, lại còn có thể chữa trị thương thế, hiệu quả như đan dược của Nhân loại các ngươi vậy.

Nói xong hắn xoa mặt cô gái trẻ, nói:

- Nói như vậy các ngươi đã hiểu chưa.

Cô gái trẻ nghe hắn nói vậy, thân hình run lên, thanh âm kinh hoảng hỏi:

- Các ngươi muốn... Muốn hút tinh huyết của... Chúng ta...

- Đúng vậy nha. Không tính quá ngốc.

Tên thanh niên kia nói xong, còn nở một nụ cười nhìn nàng, sau đó lè lưỡi ra liếm má nàng, nói:

- Yên tâm đi, ta sẽ cho cô chết trong thoải mái, ta chỉ nghe nói nhân loại nữ nhân rất dâm đãng, còn chưa được thử nghiệm bao giờ.

Tên thanh niên Ma Tộc này nói xong, ngón tay chậm rãi di chuyển xuống cổ nàng, rồi xuống ngực nàng.

- Dừng lại, ngươi không được làm vậy. Các ngươi mau thả chúng ta ra, phụ thân ta là thành chủ Ma Thành. Các dám động đến chúng ta, phụ thân ta sẽ san bằng cả Ma Vực này.

Một tên thanh niên đứng dậy, lớn tiếng nói.

- Vậy sao, ta muốn xem phụ thân ngươi như thế nào san bằng Ma Vực.

Tên thanh niên Ma Tộc rút tay ra khỏi ngực cô gái, ánh mắt hài hước nhìn người thanh niên kia, sau đó chậm rãi đi tới.

- Ngươi... Ngươi muốn làm gì... Ngươi đừng lại đây...

Người thanh niên kia hiểu được ý của hắn, thân hình run rẩy, không ngừng lùi về phía sau.

Tên thanh niên Ma Tộc kia cầm lấy tay người này, RẮC một tiếng bẻ gãy tay hắn. Không đợi người thanh niên này kêu đau, thì một chưởng đập vào đầu hắn, khiến đầu lâu nát bét, máu tươi văng tung toé.

- A....

Một loạt những tiếng thét kinh hãi truyền ra từ miệng đám người nhân loại, cả các khuôn mặt tái nhợt, hoảng sợ lùi về phía sau.

Người thanh niên Ma Tộc kia đưa cánh tay dính đầy máu tươi lên miệng liếm một cái, sau đó tàn nhẫn nhìn đám người nói:

- Muốn sống lâu thêm một chút thì im lặng cho ta. Kẻ nào nhiều chuyện thì lập tức được đi theo hắn.

Đám người nghe vậy lập tức ngậm chặt miệng lại, không ai dám nói gì nữa.

- Được rồi, Lãnh Huyết, hù dọa bọn chúng một chút là được rồi, không cần giết bọn họ như vậy. Đừng quên bọn chúng là nguồn cung cấp tinh huyết cho chúng ta.

Người thanh niên Ma Tộc bên cạnh lúc này mới lên tiếng, nhìn đồng bọn của mình nói .

- Yên tâm đi, ta nhớ rõ.

Người thanh niên tên là Lãnh Huyết cười nói.

- Hai người các ngươi cũng quá lãng phí rồi, nhiều tinh huyết như vậy mà.

Cô gái trẻ tuổi lên tiếng, sau đó đi tới bên cạnh cái xác đã vừa bị nổ nạt đầu kia, rồi cúi đầu xuống cắn vào cổ cái xác bắt đầu hút máu.

Thiên Tà thấy cảnh như vậy, hắn nhìn về phía Mị Mị.

Mị Mị cũng thấy ánh mắt của hắn, nàng nhỏ giọng, nói:

- Ở Ma Tộc, chuyện như vậy là bình thường, có người nào trong nhân loại các ngươi tu luyện mà không dùng đan dược không, trong mắt Ma Tộc, tinh huyết nhân loại chính là đan dược.

Nàng liếc hắn một cái, nở nụ cười quyến rũ, nói:

- Ngươi yên tâm đi, ta không dùng loại thủ đoạn thấp kém như vậy, người ta chưa từng hút máu bằng cách như vậy nha...

- Yêu tinh, tin hay không bản Công tử lập tức ăn ngươi.

Thiên Tà thấy Mị Mị biểu tình mê người như vậy, hắn đưa tay bóp nhẹ mông nàng một chút.

- Ân...

Mị Mị đột nhiên bị hắn tấn công, khiến nàng bất ngờ rên rỉ lên một tiếng, khuôn mặt đỏ lên nhìn hắn, nhưng nàng cũng không đẩy tay hắn ra, mà là nhẹ tựa vào người hắn.

Huyền Nguyệt ở bên cạnh nhìn thấy vậy, nàng cũng không nói gì, chỉ cười cười nhìn hai người.

Thiên Tà thấy nàng không phản đối, hắn cũng vui vẻ tiếp tục xoa bóp mông nàng, bàn tay còn luồn cả vào bên trong quần nàng xoa bóp cho thoải mái. Một tay khác cũng di chuyển qua mông Huyền Nguyệt, hai tay cùng xoa bóp mông hai nàng.

Mị Mị không nhịn nổi, âm thanh trong miệng nàng mỗi lúc một lớn hơn, kinh động đến đám người Ma Tộc kia.

- Ai....

Người thanh niên Ma Tộc kêu lên một tiếng, sau đó thân hình lóe lên, nhanh chóng đi tới vị trí của ba người. Sau đó một chưởng đánh ra, một bàn tay màu máu hướng về phía ba người Thiên Tà lao tới.

- Oanh...

Huyền Nguyệt cũng vô cùng cảnh giác, nàng nhanh chóng chém ra một kiếm. Màu đỏ bàn tay và Ánh kiếm va chạm với nhau, ánh kiếm sắc bén nhanh chóng bổ đôi bàn tay màu đỏ,

- Oanh... Oanh

Hai nửa bàn tay rơi xuống mặt đất bên cạnh, tạo ra hai cái hố sâu hoắm.

- Vèo Vèo

Hai tiếng xé gió vang lên, hai người còn lại của Ma Tộc cũng đã đuổi tới.

- Có thể ngăn chặn một chưởng của ta, các ngươi cũng có chút thực lực.

Người thanh niên Ma Tộc kia nhìn ba người, nói. Lúc này ánh mắt hắn nhìn về phía Mị Mị, kinh ngạc, nói:

- Ma Tộc. Ngươi là Ma Tộc, khí huyết còn là thuần Ma Tộc.

----- Đọc xong nhớ để lại bình luận góp ý cho bản nhân nhé. Đừng ăn xong phủi đít bỏ đi như vậy, ta buồn lắm. -----

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Tiểu Bạch Kiểm Liệp Diễm