Tinh Ngự

Chương 62: Nguyên lực


- Học viện có bốn phân viện: Đan Dược Viện, Thực Chiến Viện, Nguyên Trận Viện, Luyện Kim Viện.

Tinh Lam Nguyên Lực học viện nhìn bên ngoài thì không mấy thu hút, nhưng khi tiến vào trong mới thấy diện tích vô cùng rộng lớn. Phần lớn kiến trúc nơi này là những tòa nhà một tầng đứng độc lập, hơn nữa khoảng cách giữa các tòa nhà cũng khá xa, hiển nhiên bởi vì cân nhắc đến vấn đề các học viên nơi này đều là những nguyên tố Thiên Hành Giả có lực phá hoại kinh người!

Vừa đi, Đế Nhã vừa giới thiệu với Lăng Phong:

- Luyện Kim Viện chủ yếu dành cho những học viên có thiên phú về luyện kim học tập và nghiên cứu các vật phẩm luyện kim, những người đang chờ ở ngoài kia chính là đến để thu mua vật phẩm luyện kim! Học viện quản lý những vật phẩm này tương đối thoải mái, chỉ cần không phải là loại vật phẩm luyện kim mới được chế tạo, những thứ còn lại có thể tùy ý bán ra, đám thương nhân kia thu mua vật phẩm luyện kim của họ, chỉ cần bán lại là đã thu được không ít lợi nhuận!

Lăng Phong gật đầu, rốt cuộc cũng minh bạch thân phận của đám người đứng chờ ngoài cửa học viện.

- Nguyên Trận Viện chủ yếu là nghiên cứu các loại công dụng của nguyên trận, thỉnh thoảng cũng có người tốn rất nhiều tiền bạc mời người trong học viện bố trí nguyên trận cho họ, bất quá việc này phải được sự cho phép của lãnh đạo học viện.

Như những hoa văn mà Lăng Phong đã từng thấy ở trên tấm ngọc thạch tại Nguyên Lực Tháp chính là một nguyên trận, nguyên trận có công dụng hội tụ thiên địa nguyên lực. Bình thường nếu muốn tạo ra được một nguyên trận, ngoại trừ những nguyên liệu hi hữu ra, cũng cần không ít nguyên tố Thiên Hành Giả tiến hành bày trận, người không phải là thân gia phú hòa thì căn bản không thể hưởng dụng được.

- Thực Chiến Viện là nơi được chuẩn bị cho những nguyên tố Thiên Hành Giả có thiên phú mạnh mẽ. Ngoại trừ những nguyên tố Thiên Hành Giả tu luyện tứ hệ nguyên lực học tập và chiến đấu với nhau ở trong đó, thỉnh thoảng cũng có thể mời một số chân võ giả phổ thông đến đây, thứ nhất là để thí nghiệm uy lực của nguyên lực ấn, thứ hai là để hai bên có cơ hội cọ sát. Một ít tổ chức dong binh bên ngoài thỉnh thoảng cũng thường thông báo tin tức, mời những nhân viên thực chiến này tham gia các loại thám hiểm. Bất quá nguyên tố Thiên Hành Giả thực sự quá trân quý, học viên thực chiến nếu muốn ra ngoài phải trải qua thẩm tra tầng tầng lớp lớp, lãnh đạo của học viện rất sợ họ gặp phải chuyện ngoài ý muốn.

Lăng Phong gật đầu, trên thực tế bởi vì độ khống chế và độ tương thích nguyên lực bất đồng, nên nguyên tố Thiên Hành Giả cũng chia ra làm nhiều loại, từ trong lời nói của Đế Nhã cũng rất dễ nhận thấy nguyên tố Thiên Hành Giả của Thực Chiến Viện không thể nghi ngờ là rất quý giá! Lúc này Lăng Phong đột nhiên nghĩ đến Khải Ân, không biết thiên phú của hắn thế nào, chắc hẳn cũng vô cùng kinh người?

- Về phần Đan Dược Viện cuối cùng.

Đế Nhã lộ ra dáng tươi cười rất ôn nhu, nói:

- Bối Nạp Thông so với muội thì có quyền lên tiếng nhiều hơn, hắn là lãnh đạo của Đan Dược Viện đó!

Bối Nạp Thông trong lời nàng chính là gã thiếu niên đi cùng nàng.

Nghe được Đế Nhã ca ngợi, Bối Nạp Thông liên tục xua tay:

- Ta bất quá chỉ là trợ lý phân viện trưởng, không thể tính là lãnh đạo gì được.

Đế Nhã trừng mắt liếc hắn.

Lăng Phong cười cười, ấn tượng của hắn đối với Bối Nạp Thông này không tệ. Tuy rằng dáng vẻ mang theo chút cứng nhắc của thư sinh, thế nhưng cả người nhìn qua thấy vô cùng thành thực. Hơn nữa có thể thấy, quan hệ giữa Đế Nhã và hắn không cạn, hai bên đều có ý ái mộ nhau.

- Đan Dược Viện chủ yếu là luyện chế các loại dược phẩm, như đề thăng chân lực, hấp thu nguyên lực nhanh hơn, bất quá nguyên liệu của những loại đan dược này vô cùng khó tìm, cho nên bình thường đan dược luyện chế ra chủ yếu là dùng cho trị liệu thương thế. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn

Đế Nhã đành phải bỏ qua ý nghĩ để cho Bối Nạp Thông biểu hiện một chút, lên tiếng giải thích:

- Đan dược là thứ học viện quản lý nghiêm ngặt nhất, đãi ngộ của Đan Sư cũng là tốt nhất! Nếu như có người có thể phát minh ra một loại đan dược mới, địa vị của hắn sẽ được tăng lên rất nhiều, đồng thời cũng được quốc vương tự thân khen ngợi! Hiện tại Bối Nạp Thông đang nghiên cứu một loại đan dược mới đó!

- Không thể nói lung tung, vẫn chỉ là một chút khởi đầu thôi, tuyên truyền ra ngoài sẽ bị người khác cười chê!

Bối Nạp Thông vội vàng nói.

Thấy bộ dáng quẫn bách của hắn, rồi nhìn sang bộ dáng Đế Nhã chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, Lăng Phong nhịn không được cười lên ha hả. Đế Nhã buồn bực, hung hăng véo Bối Nạp Thông một cái, thấy đối phương bị mình khi dễ mà dáng vẻ vẫn cứ ngây ngô cũng không nhịn được phì cười.

- Lăng đại ca, phía trước chính là nơi Tô viện trưởng tĩnh tu, không được viện trưởng cho phép bọn muội không thể vào được.

Đế Nhã dừng trước một phiến rừng cây, áy náy lên tiếng.

- Được. Đa tạ muội, khi nào rảnh rỗi nhất định ta sẽ đăng môn bái phỏng Gia Liệt Áo đại ca.

Sau khi hai người rời đi, Lăng Phong nhìn về phía rừng cây trước mắt, thực vật của phiến rừng cây này khá kỳ quái, toàn thân đều màu đỏ, vừa đến gần đã cảm nhận được cảm giác nóng hầm hầm, rất giống với những đóa hoa mà hắn đã nhìn thấy tại Nguyên Lực Tháp.

Đi ở trong đó, Lăng Phong cảm nhận thấy kiếm nguyên màu đỏ ở trong thức hải trở nên hoạt bát, tựa hồ hoàn cảnh nơi này khiến nó vô cùng hưng phấn!

Không mất bao lâu đã đi tới trung tâm của rừng cây, trước mắt đột nhiên rộng mở, Lăng Phong chợt thấy một kỳ cảnh. Chỉ thấy Tô Lam cùng một thiếu nữ ngồi khoanh chân, dưới chân các nàng là một khối bạch ngọc diện tích rất lớn, mặt trên điêu khắc nguyên trận phức tạp, từng luồng hồng quang bao bọc xung quanh thân thể các nàng, khiến càng nàng nhìn như tiên tử bước ra từ trong tranh.

Giữa hai tay thiếu nữ có sáu khối quang cầu màu đỏ không ngừng xoay tròn nhìn xa tựa như một sợi dây xích, thiếu nữ đưa lưng về phía Lăng Phong nên cũng không chú ý đến hắn. Tô Lam khi nhìn thấy Lăng Phong cũng hơi sững sờ, lập tức đánh mắt ra hiệu cho hắn chờ, tiếp tục nói:

- Kiều Kiều, ổn định lại, nghìn vạn không nên hoảng hốt, chầm chậm thôi. Với thiên phú của ngươi hẳn là cũng đủ để điều khiển sáu khối hỏa cầu này.

- Vâng!

Kiều Kiều đáp lời một tiếng, mười ngón tay nhanh chóng lướt qua phía trước người, từng khối hỏa cầu ở trước mặt nàng không ngừng xoay tròn, càng lúc càng ổn định, Kiều Kiều bỗng dưng khẽ quát một tiếng, chỉ thấy hai khối hỏa cầy trong đó dung hợp lại cùng một chỗ!

Đây tựa hồ là một khởi đầu thuận lợi, kế tiếp động tác của nàng càng lúc càng nhanh, đem bốn khối hỏa cầu còn lại tiến nhập vào trong khối hỏa cầu vừa dung hợp. Phi thường kỳ quái chính là, theo số hỏa cầu càng lúc càng dung hợp nhiều lên, thể tích của nó trái lại càng thu nhỏ, màu đỏ nhạt trước khia cũng từ từ chuyển sang màu đỏ đậm, ánh sáng phát ra gai mắt tựa như mặt trời chính ngọ!

- A!

Lăng Phong nhịn không được nhẹ giọng "a" một tiếng, động tác của Kiều Kiều khiến hắn nghĩ tới phối chế tố linh mặc.

Bị âm thanh này quấy rầy, Kiều Kiều kêu khẽ một tiếng, "phốc" hỏa cầu vừa ngưng kết thành nhất thời trở nên bất ổn, bề ngoài "xẹt xẹt" bắn ra từng đạo hồng quang tựa như mũi tên!

- Kiều Kiều, mau tung ra đi!

Tô Lam biến sắc, vội vã quát lên.

Kiều Kiều ứng tiếng đem hỏa cầu ném lên giữa không trung, tay áo Tô Lam run lên, một đạo hồng quang hướng về phía hỏa cầu giữa không trung nhanh chóng bắn đi, "ầm" một tiếng, tựa như pháo hoa bị châm ngòi, vô số quang điểm màu đỏ ào ào rơi xuống.

Hỏa hệ nguyên lực thật mạnh!

Lăng Phong cảm giác được dư ba của cỗ hỏa hệ nguyên lực vỡ tung này so với Đế Nhã xuất thủ hắn từng được thấy qua còn mạnh hơn một bậc!

- Này, ngươi là ai? Ai cho ngươi vào đây?

Thành công trước mắt đã bị một tiếng kinh hô của Lăng Phong quấy rối, Kiều Kiều tức giận đứng dậy, đôi môi cong lên quát hỏi, hiển nhiên là rất bất mãn.

Tô Lam cười cười:

- Kiều Kiều, nói ra cũng là định lực của ngươi không đủ, bằng không cũng không dễ bị người khác quấy nhiễu!

- Sư phụ, vì sao người còn nói giúp cho ngoại nhân vậy?

Kiều Kiều kéo tay áo Tô Lam đung đưa không ngớt:

- Nếu không phải kẻ xấu này đột nhiên phát ra âm thanh, con đã có thể luyện "Phong Viêm Dung" đến cảnh giới "Lục Dung" rồi!

- Rồi rồi rồi, đều là hắn không tốt, đã đươc chưa?

Tô Lam hiển nhiên rất cưng chiềuu nàng, cười cười xoa đầu nàng rồi nói:

- Bất quá người kia là khách của lão sư, ngươi không nên trách cứ người ta.

Lăng Phong cũng có chút xấu hổ, dù sao cũng là bản thân đã quấy rầy người ta tu luyện trước, hắn áy náy nói:

- Vừa rồi đã làm phiền nhiều, nội tâm thực sự không yên, vô cùng xin lỗi!

Lúc trước Kiều Kiều vẫn còn rất bất mãn, nhưng nhìn thấy Lăng Phong nghiêm trang tạ lỗi như vậy, nàng bỗng nhiên cười rộ lên, tiếng cười như trân châu rơi trên khay ngọc thanh thúy êm tai vô cùng:

- Hì hì, lão sư, người này cứng nhắc thật, con chưa từng thấy ai xin lỗi nghiêm trang như thế, thực giống như một tên đầu gỗ.

Hay thật, Lăng Phong cười khổ trong lòng, bản thân vừa âm thầm chê Bối Nạp Thông là cứng nhắc, lập tức đã bị báo ứng rơi lên đầu.

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Tinh Ngự