Tôn Thượng

Chương 71: Đạo tâm thạch


Dù thế nào Hỏa Đức cũng không nghĩ tới hôm nay Nhân Đức sẽ tìm đến mình, càng không nghĩ đến hắn sẽ nói ra những lời này.

Từ nhỏ hai người đã không đội trời chung, mà dù sao là sư huynh đệ cùng nhau tu luyện bảy tám trăm năm Hỏa Đức biết con người Nhân Đức, tuy nói cố chấp một chút nghiêm túc một chút truyền thống một chút, nhưng nhân phẩm vẫn còn tin được, nếu không phải như thế lúc chưởng môn sư huynh bế quan cũng sẽ không để hắn thay chấp chưởng tất cả mọi chuyện lớn nhỏ của phái Vân Hà.

“Sư huynh, nếu như huynh thật sự muốn giúp đệ suy nghĩ cho phái Vân Hà chúng ta, vậy mau chóng sắp xếp cho Cổ tiểu tử tấn thăng đệ tử thân truyền đi càng nhanh càng tốt.”

Nếu Nhân Đức đã nói như vậy, Hỏa Đức cũng không che giấu nói ra: “Gần đây Thủy Đức đang bộn rộn huynh nghĩ Cửu Hoa đồng minh có thể sẽ có hành động, mà chắc là trong khoảng thời gian cuối năm này.”

“Kim Đức lão tiểu tử kia cũng cũng không phải đèn đã cạn dầu, chắc chắn hắn cũng biết Cửu Hoa đồng minh sẽ có hành động vào cuối năm, cho nên tất nhiên sẽ đuổi theo, trước sau lưng lão tiểu tử kia có một đại gia tộc và bang phái ủng hộ, hắn vô cùng có khả năng bức trưởng môn thoái vị, mà trước những chuyện đó chúng ta trước hết để Cổ tiểu tử trở thành đệ tử thân truyền Cửu điện, chỉ cần trở thành đệ tử thân truyền dù Kim Đức ép thoái vị hay là Cửu Hoa đồng minh chơi trò gì, chúng ta đều không sợ.”

Nhân Đức gật gật đầu, con người hắn nghiêm túc cố chấp một chút nhưng cũng không phải đần, càng không phải mù lòa biết Hỏa Đức nói là sự thật.

“Hiện tại Cổ Thanh Phong đã là người đứng đầu mười hai viện, dựa theo quy củ nếu như hắn thông qua thí luyện trận sẽ có tư cách tấn thăng thân truyền đệ tử Cửu điện, nhưng...”

Nhân Đức nhíu lông mày thật chặt nói ra: “Đệ nghĩ Kim Đức và Thủy Đức nhất định cũng có thể đoán được Cổ Thanh Phong có thể là người huynh tìm đến tranh đoạt chưởng trữ, đến lúc đó hai người bọn họ tất nhiên nghĩ hết hết thảy biện pháp phản đối, đương nhiên chỉ cần Cổ Thanh Phong thông qua khảo hạch hai người bọn họ phản đối cũng vô dụng.”

Hỏa Đức uống một hớp rượu cam đoan nói: “Đây không phải vấn đề, năng lực của Cổ tiểu tử thì đệ không cần hoài nghi đến lúc đó mặc kệ kia hai con rùa con bê kia làm khó như thế nào cũng không thể khiến hắn ngã.”

“Nếu thật là như vậy thì thể tốt hơn nữa. Chỉ là có một việc, Cổ Thanh Phong thật sự là trúc cơ thất bại dẫn đến cơ thể dị biến sao?”

“Xem như thế đi.”

Hỏa Đức đáp lại khiến Nhân Đức sững sờ cái gì gọi là xem như thế đi.

Nhìn biểu lộ Nhân Đức nghi ngờ, Hỏa Đức lắc đầu đáp lại nói: “Đệ khỏi phải hỏi huynh, huynh cũng không biết.”

“Tuy nói phái Vân Hà chúng ta không có bất cứ một quy định gì nói trúc cơ thất bại không thể trở thành đệ tử thân truyền Cửu điện, nhưng đến lúc đó nếu như Kim Đức và Thủy Đức hai người bắt lấy điểm này...”

Hỏa Đức nghe ra Nhân Đức là có ý gì cười khổ nói: “Sư đệ, đệ cũng khỏi phải hỏi huynh, không nói gạt đệ rốt cuộc Cổ tiểu tử là như thế nào, huynh thật sự cũng không biết nhưng hắn cứ nói có thể trúc cơ lại một lần nữa, hắn nói nhất định có thể về phần lúc nào thì chưa biết được...”

Hỏa Đức đã từng hỏi Cổ Thanh Phong, còn nhớ rõ Cổ Thanh Phong nói muốn chờ cơ thể hoàn toàn khôi phục trúc cơ một lần nữa, về phần cái gì gọi là hoàn toàn khôi phục Hỏa Đức cũng không biết nhưng hắn biết cơ thể Cổ Thanh Phong bị Thiên đạo thẩm phán qua, nếu lão thiên gia đích thân ra tay Hỏa Đức suy nghĩ dù cho Cổ Thanh Phong có năng lực lớn hơn nữa, dù cần đến tám mươi một trăm năm sợ cũng không khôi phục lại được.

“Nếu đã như vậy, chúng ta phải nghĩ biện pháp ứng phó Thủy Đức và Kim Đức.”

Vào đêm.

Ánh trăng có chút lờ mờ gió đêm cũng có chút râm mát.

Thanh Dương địa giới ở Tây Bắc cương vực, thời tiết kì lạ hay thay đổi thời Thượng Cổ, ban ngày trời nắng gay gắt có thể phơi chết người, ban đêm có lẽ chính là trời đông giá rét có thể khiến người chết cóng.

Cũng không biết có phải sau khi chư thiên hạo kiếp, vạn vật khôi phục duyên cớ thời tiết của Thanh Dương địa giới dường như ôn hòa rất nhiều, chí ít Cổ Thanh Phong tỉnh lại hai tháng này thời tiết cũng rất bình thường.

Giờ này khắc này, hắn khoanh chân ngồi trên giường, trên người chỉ mặc một cái quần đơn màu đen dài tùy ý phủ trên người, trên gương mặt tuấn dật thần sắc bình yên hài lòng, có chút nhắm hai mắt giống như dưỡng thầ, trên cổ đeo một khối Ngọc nhục, lớn bằng ngón cái, nhìn có chút cũ nát cũng không thu hút.

Trên người, dáng người mạnh mẽ da thịt màu đồng nhiều một phần thì béo, thiếu một phân thì gầy, phảng phất mỗi một tấc da thịt đều ẩn chứa sức mạnh vô cùng vô tận, nhìn kỹ phía dưới mỗi một lỗ chân lông đều như vòng xoáy tham lam điên cuồng hút vào giữa thiên địa linh khí.

Trong cơ thể, xương cốt toàn thân hiện ra màu đồng cũng như tử u, màu xương cốt huyết dịch là như thế, ngũ tạng lục phủ cũng là như thế.

Từng kinh mạch quái dị như là cành lá đan xen rối loạn.

Bên trong kinh mạch mênh mông như biển cũng như linh lực mênh mông vô tận.

Linh lực rất tinh khiết, không có bất kỳ tạp chất gì dù là một tia cũng không có.

Cho dù giữa thiên địa linh khí đục ngầu hơn nữa, chỉ cần bị Cổ Thanh Phong hút vào trong cơ thể hắn đều sẽ luyện hóa luyện đến tinh thuần nhất.

Hắn không thiếu linh lực.

Chỉ cần hắn muốn, một hơi thu nạp xuống có thể rút sạch linh khí của toàn bộ Thanh Dương địa giới.

Nếu muốn trúc cơ lần nữa, linh lực trong cơ thể hắn đã đủ.

Chỉ là nhục thân tạm thời còn chưa hoàn toàn khôi phục.

Rốt cuộc năm nào tháng nào mới có thể hoàn toàn khôi phục, nói thật Cổ Thanh Phong cũng không biết, dù sao nhục thể của hắn bị Thiên đạo thẩm phán qua đừng nói không biết khi nào có thể hoàn toàn khôi phục, rốt cuộc có thể hoàn toàn khôi phục hay không hắn cũng không biết.

Cổ Thanh Phong suy ngĩ có nên trúc hạ căn cơ trước rồi hẵng nói hay không, vừa tu luyện trước vừa khôi phục.

Nghĩ rồi cảm thấy biện pháp này có thể thực hiện.

Ừm, tìm cơ hội thích hợp trúc hạ căn cơ trước.

Hắn không vội.

Cũng không cần gấp, tất cả thuận theo tự nhiên.

Tu luyện một hồi, liền mở mắt ra nhìn nhìn con rùa trên đầu giường, dường như con này lại uống say ngồi trên đầu giường, dựa vào vách tường bưng lấy vò rượu, rũ cụp đỉnh đầu đang nằm ngáy o o.

Từ khi Cổ Thanh Phong đem con này về con này ăn được ngủ được, ăn no liền đi ngủ tỉnh ngủ liền ăn, hai ngày trước cỏn say mê rượu ngon, một ngày ít nhất phải uống một hai bình hơn nữa nhìn bộ dáng còn có xu thế tăng trưởng.

Cổ Thanh Phong cũng không thèm để ý, dù sao rượu của con này uống đều trong hầm rượu của Hỏa Đức.

Trong lúc rảnh rỗi, hắn liền lấy viên hỗn sắc tinh thạch kia nghiên cứu.

Nghiên cứu nhiều ngày như vậy, có vẻ đã có đầu mối nếu như đoán không lầm đồ chơi này nên gọi là Đạo tâm thạch.

Thứ này rất phức tạp. Nói như thế nào đây, rất đặc thù tựa như phật gia Xá Lợi Tử, chỉ có nhục thân chết mới có thể hình thành Đạo tâm thạch, mà cũng không phải nhục thân chết nhất định sẽ hình thành Đạo tâm thạch, cái này cần thông qua một thủ đoạn đại thần thông thì sau khi chết mới có thể để lại một viên Đạo tâm thạch.

Ai thi triển thủ đoạn đại thần thông vì luyện một viên đạo tâm thạch mà giết chết mình?

Người bình thường sẽ không như thế làm.

Trừ phi bất đắc dĩ.

Mà bất đắc dĩ này, chỉ có thể gặp trong một tình huống đó chính là luân hồi chuyển thế.

Cổ Thanh Phong từng nhìn thấy phương diện ghi chép này trên một cố tịch, nói là trước kia rất nhiều đại năng, trước khi luân hồi chuyển thế, đều sẽ thi triển thủ đoạn đại thần thông tu luyện nhục thân của mình thành Đạo tâm thạch, dù sao luân hồi chuyển thế là cần linh hồn tiến vào cửa luân hồi, một khi tiến vào cửa luân hồi có thể thuận lợi chuyển thế hay không vẫn là một ẩn số, khả năng linh hồn trong nháy mắt sẽ bị xé thành mảnh vỡ cũng có thể sẽ vĩnh viễn rơi vào bên trong bóng đêm vô tận nào đó.

Cho dù luân hồi chuyển thế, dù ai cũng không thể cam đoan có thức tỉnh trí nhớ kiếp trước có khả năng cả một đời đều không thể thức tỉnh, căn bản cũng không biết mình luân hồi chuyển thế, có loại có lẽ có ít ấn tượng, nhưng cũng chỉ là ấn tượng mà thôi rất phiêu diêu cũng rất mơ hồ.

Nếu như kiếp trước để lại Đạo tâm thạch, dựa vào cái đồ chơi này có lẽ có thể tìm về trí nhớ của kiếp trước.

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Tôn Thượng