Tuyệt Thế Kiếm Thần

Chương 45: Lên như diều gặp gió


Răng rắc.

Sáng sớm, một âm thanh nhẹ nhàng truyền đến tai Lâm Thần. Tu luyện cả đêm, hai mắt Lâm Thần từ từ mở ra.

Hô...

Lâm Thần thở ra một hơi, linh khí dường như không còn. Những linh thạch trung phẩm nát bấy thành từng mảnh đặt cạnh trên bàn. Sau đó hai mắt khép hờ, cẩn thận quan sát cơ thể.

Khổ luyện liên tục mấy ngày nay, chân khí trong cơ thể đã tăng lên không ít, đã đạt đến giới hạn. Chỉ cần có thể phá vỡ giới hạn này thì Lâm Thần có thể đột phá đến Luyện Thể cảnh tầng thứ sáu đỉnh cao.

Lâm Thần cảm thấy không hài lòng, với tay lấy một bình thủy tinh. Nước trong bình tinh khiết bỗng lóe lên một viên đan dược ánh bạc.

"Viên Địa Linh đan hạ phẩm có thể miễn được một tháng tu luyện của võ giả, trong tay ta lại có Địa Linh đan trung phẩm. Hơn nữa trải qua tiểu đỉnh tinh luyện..."

Lâm Thần suy tư nghĩ thầm.

"Lần này không biết ta có thể một bước mà đột phá Luyện Thể cảnh tầng thứ bảy hay không!"

Vốn dĩ Lâm Thần muốn sử dụng viên Địa Linh đan trung phẩm này, một khi đã dùng thì muốn đột phá đến luyện thể cảnh tầng thứ sáu hậu kỳ cũng không phải là việc khó khăn gì. Nhưng hắn một mực không sử dụng đến là vì muốn đợi tu vi tăng đến mức giới hạn liền sử dụng Địa Linh đan để một bước tiến đến Luyện Thể cảnh tầng thứ bảy sơ kỳ!

Nếu như có người biết đến ý đồ này của Lâm Thần, còn tưởng là hắn bị điên. Phải biết rằng nếu muốn liên tiếp đột phá nhiều như vậy thì mức độ nguy hiểm là rất lớn. Không cẩn thận còn bị sức mạnh phản phệ lại.

Hít một hơi thật sâu, Lâm Thần khoanh chân chìa tay lấy viên đan dược, mở to miệng mà nuốt xuống.

Lâm Thần lập tức cảm nhận được một luồng Thiên Địa linh khí khổng lồ đang chảy cuồn cuộn trong người hắn.

Nhưng sau đó, luồng sức mạnh Thiên Địa linh khí khổng lồ liền bị tiểu đỉnh hấp thu không còn một giọt.

Trong một thời gian ngắn, Thiên Địa linh khí từ trong tiểu đỉnh phun ra ngoài xông thẳng vào các kinh mạch của Lâm Thần, so với lúc Thiên Địa linh khí lúc trước còn mạnh mẽ hơn rất nhiều.

Chân khí trong cơ thể bắt đầu tuần hoàn đều hơn.

Một lần, hai lần rồi lại ba lần...

Trải qua năm lần tuần hoàn như thế, chân khí trong đan điền Lâm Thần liền truyền đến một âm thanh nhẹ nhàng. Sau một lúc, chân khí của hắn liền tăng lên nhảy vọt qua khỏi giới hạn kia.

Luyện Thể cảnh tầng thứ sáu đỉnh cao!

Lâm Thần vui mừng nhưng cũng không quá bất cẩn. Dù sao thì chân khí cũng đã lắng đọng lâu như vậy rồi, chân khí trong đan điền đã đạt đến giới hạn của Luyện Thể cảnh tầng thứ sáu đỉnh cao. Có thể nói là đã chuẩn bị vô cùng đầy đủ rồi, nếu còn không đột phá thì mới làm cho người khác bất ngờ.

Lâm Thần không dừng lại mà tiếp tục tuần hoàn chân khí trong cơ thể.

Thời gian trôi qua, chân khí càng ngày càng thuần thục và thâm hậu hơn, chân khí trong đan điền càng nồng nặc hơn.

Sau gần nửa canh giờ, chân khí trong cơ thể Lâm Thần cuối cùng cũng đã đạt đến giới hạn của Luyện Thể cảnh tầng thứ bảy sơ kỳ. Chỉ cần phá vỡ được giới hạn này thì tu vi của Lâm Thần tất nhiên sẽ tăng vọt lên Luyện Thể cảnh tầng thứ bảy.

Chẳng qua hiện tại chân khí của Lâm Thần có hơi rối loạn nên căn bản là không đủ khả năng để phá vỡ cảnh giới.

Sắc mặt Lâm Thần khẽ thay đổi, xoay một cái liền lấy ra một viên linh thạch trung phẩm đồng thời hấp thu Thiên Địa linh khí ở bên trong nó.

Khối linh thạch này bị hấp thụ Thiên Địa linh khí, các luồng linh khí được phân tán truyền đi khắp các kinh mạch trên cơ thể Lâm Thần. Nhưng cho dù có hấp thu Thiên Địa linh khí của linh thạch thì Lâm Thần vẫn không thể đột phá cảnh giới được.

Sau nửa canh giờ, Lâm Thần dừng lại và đứng dậy.

Trong lúc này, tu vi của hắn rõ ràng đã đạt đến Luyện Thể cảnh tầng thứ sáu đỉnh cao. Chỉ thiếu một bước nhỏ nữa thôi là hắn có thể lên đến Luyện Thể cảnh tầng thứ bảy sơ kỳ rồi.

Tuy rằng tu vi không thể đột phá cảnh giới nhưng Lâm Thần cũng không thất vọng. Đi theo con đường tu luyện thì không thể cưỡng cầu, huống hồ Luyện Thể cảnh còn là cảnh giới cơ bản của các võ đạo, nếu như quá tham lam sẽ ảnh hưởng đến việc tu luyện sau này.

"Cổ Đồng Luyện Thể quyết tổng cộng được chia thành bốn tầng. Ta chỉ mới vừa tu luyện đến tầng thứ ba, nếu như muốn thành công thì còn phải tu luyện nhiều hơn."

Lâm Thần tâm tính rất kiên định, chưa từng nghĩ đến sẽ đột phá Luyện Thể cảnh tầng thứ bảy nhanh như vậy, trước tiên chuẩn bị tinh thần tu luyện Cổ Đồng Luyện Thể quyết trước.

Lấy Cổ Đồng Luyện Thể quyết ra, Lâm Thần liền bỏ áo khoác ngoài ra để lộ thân thể cường tráng, sau đó, Lâm Thần dùng thân thể tu luyện Cổ Đồng Luyện Thể, chỉ một lát sau trong thân thể truyền đến cảm giác nóng hừng hực.

Phốc Phốc Phốc...

Mặt Lâm Thần không hề có cảm xúc, cơ thể cường tráng vận chuyển theo tâm pháp của Cổ Đồng Luyện Thể, đồng thời Lâm Thần cũng chuẩn bi tư thế bắt đầu luyện Mê Tung quyền.

Mê Tung quyền là quyền pháp cao nhất, chiêu thức triển khai cùng với bí quyết tương tự Huyễn kiếm, chú trọng nhất là tốc độ nhanh như gió.

Mỗi nơi quyền cước đi qua đều để lại một luồng gió mà Lâm Thần lại không ngừng xuất chiêu khiến trên cơ thể hắn bị bao phủ bởi tầng sương mù.

Ầm...

Trải qua hai canh giờ, Lâm Thần bỗng xuất quyền hướng về khối nham thạch. Uy lực to lớn tấn công vào khối nham thạch, theo tiếng vang dữ dội khối nham thạch liền vỡ vụn.

Quan trọng nhất là xuất hiện một tia Quyền Kình khi Lâm Thần xuất chiêu này. Do đó nham thạch liền bị vỡ vụn còn tiếng nổ vang lúc nãy cũng không rõ nguyên nhân vì sao lại có âm thanh dữ dội như vậy.

Thật là lợi hại! Quyền cước này có lẽ đã đạt đến một ngàn cân rồi mới đúng.

Nhìn thấy uy lực của quyền cước, Lâm Thần vui mừng.

Có lẽ vì Lâm Thần đã luyện tập kiếm pháp đến tận hai canh giờ và dồn toàn bộ sức lực mà tăng lực quyền lên một ngàn cân nên bây giờ thực sự đã không thể động đậy được. Phải biết rằng tu luyện công pháp luyện thể càng về sau thì càng gian nan.

Nén sự kích động trong lòng xuống, Lâm Thần tiếp tục luyện Cổ Đồng Luyện Thể quyết.

Cứ như thế, tối thì thu nạp linh khí của Thiên Địa, sáng lại luyện tập kiếm pháp, chiều luyện tập Cổ Đồng Luyện Thể quyết cùng với Ưng Kích Biến.

...

Thời gian Linh Vân đảm nhiệm nhiệm vụ Tuần Sát Sứ đã qua hai mươi ngày.

Trong hai mươi ngày khổ luyện, tu vi của Lâm Thần gia tăng như diều gặp gió. Lâm Thần tu luyện thành công tầng thứ ba của Cổ Đồng Luyện Thể quyết, hiện tùy ý đánh một quyền cũng lên đến mười lăm ngàn cân, có thể sáng ngang với các đê tử tu luyện Thiên Cương Cảnh sơ kỳ lâu năm rồi.

Có điều tu luyện quyền cước tới hiện tại, Lâm Thần lại nghĩ đến việc tiến lên nhưng muốn tu luyện lên tầng cao hơn thì thực sự gian nan. Có lúc khổ công tu luyện cả một ngày mà quyền lực chỉ tăng có mấy chục cân, có thể nói tốc độ như rùa bò.

Mà sau khi trải qua hai mươi ngày khổ luyện Ưng Kích Biến, Lâm Thần ngày càng thành thục hơn, chẳng mấy chốc sẽ đạt đến được tầng thứ hai của Ưng Kích Biến. Nhưng dù sao chiêu thức này cũng chỉ được mô phỏng lại từ Thần Ưng, chân khí trong cơ thể võ giả khác hoàn toàn với chân khí của Thần Ưng, bởi vậy so với các võ kỹ khác thì Ưng Kích Biến tu luyện khó khăn hơn nhiều.

Quan trọng hơn là, trong vòng hai mươi ngày bế quan tu luyện, cơ thể Lâm Thần đã mạnh hơn rất nhiều, triển khai kiếm pháp cũng tốt hơn. Một võ giả Thiên Cương cảnh căn bản là không nhìn ra được Lâm Thần giỏi đến mức nào.

...

Tối hôm đó, sau khi Lâm Thần chải tóc xong, một tay cầm khối linh thạch trung phẩm ngồi khoanh chân lại.

Hiện tại, chân khí trong cơ thể Lâm Thần so với hai mươi ngày trước không biết đã tăng rất nhiều rồi. Trong lúc mơ hồ, chân khí trong người Lâm Thần bỗng biến thành một con rồng khổng lồ.

Hơi khép mí mắt, Lâm Thần cẩn thận cảm nhận khí tức trong cơ thể rồi lại nhẹ nhàng mở mắt nghĩ thầm

"Ta đã luyện thành công Luyện Thể cảnh tầng thứ sáu đỉnh cao cũng đã được một khoảng thời gian, chân khí cũng có thể xem là thuần thục đến mức đã đạt đến viên mãn rồi, xem ra là cũng đã sắp đột phá đươc rồi."

Lân trước Lâm Thần sử dụng linh đan cũng đã qua gần hai mươi ngày. Tính đến ngày hôm nay, mỗi đêm hắn đều sẽ dùng linh thạch trung phẩm để tu luyện, hấp thụ lâu đến như vậy, hắn tất nhiên cảm nhận được tu vi đã đến lúc đột phá rồi.

Lâm Thần khẽ hít một hơi, hai mắt khép hờ, chân khí bắt đầu dựa theo công pháp Thanh Minh Huyền Dương mà di chuyển. Hấp thụ linh khí Thiên Địa bên trong hai khối linh thạch trung phẩm.

Trải qua tinh luyện của tiểu đỉnh, chân khí trong cơ thể Lâm Thần ngày càng tinh khiết, chân khí bên trong hai khối linh thạch này trong chốc lát liền hòa chung với chân khí trong cơ thể của Lâm Thần.

Trong cơ thể hắn chân khí ngày càng nhiều, hắn bắt đầu quá trình đột phá Luyện Thể cảnh tầng thứ bảy sơ kỳ.

Phốc!

Một âm thanh nặng nề phát ra từ trong cơ thể của Lâm Thần.

Luyện Thể cảnh tầng thứ sáu quan trọng nhất là luyện huyết, Luyện Thể cảnh tầng thứ bảy là tu luyện nội tạng. Tu vi đạt đến Luyện Thể cảnh tầng thứ bảy liền lập tức dồn toàn bộ chân khí trong cơ thể vào bên trong lục phủ ngũ tạng khiến lục phủ ngũ tạng trở nên rắn chắc hơn.

Chỗ chân khí ngưng tụ, lục phủ ngũ tạng bắt đầu phản ứng lại, nhất thời Lâm Thần bỗng cảm nhận được cơ thể tê dại, đột phá thất bại.

Tiếp tục!

Lâm Thần không nản chí mà tiếp tục hấp thụ linh khí trong viên linh thạch trung phẩm, lần thứ hai lại bắt đầu tu luyện Luyện Thể cảnh tầng thứ bảy.

Thời gian từ từ trôi qua, Lâm Thần lần lượt tu luyện từng bước của Luyện Thể cảnh tầng thứ bảy. Trong lúc đó, chân khí trong cơ thể hắn ngưng tụ ngày một nhiều, khoảng cách đột phá Luyện Thể cảnh tầng thứ bảy ngày một gần.

Vù...

Lâm Thần lại đột phá một lần nữa, trong lúc này có một phần nhỏ chân khí dung hòa vào lục phủ ngũ tạng trong cơ thể của Lâm Thần.

Lâm Thần vui mừng.

Mà dựa theo lỗ hỏng này, chân khí trong cư thể Lâm Thần bắt đầu điên cuồng xông vào nội tạng của hắn, làm cho lục phủ ngũ tạng càng cứng rắn hơn.

Một lát sau, ong ong hai tiếng, khí thế trên người Lâm Thần tăng lên, tu vi cuối cùng cũng đột phá đến Luyện Thể cảnh tầng thứ bảy sơ kỳ.

Cuối cùng cũng thành công!

Lâm Thần mừng rỡ như điên, sau hai mươi ngày khổ luyện cuối cùng cũng thành công như ý muốn.

Cảm thụ luồng chân khí bên trong cơ thể, Lâm Thần liền nở nụ cười. Tu vi của hắn ngày một cao, chân khí cũng tăng nhanh không ít, công lực so với lúc trước đã mạnh hơn rất nhiều rồi.

Sau khi gia tăng tu vi, Lâm Thần không khỏi nhẹ nhõm thở phào, hai mươi ngày bế quan tu luyện tinh thần của Lâm Thần luôn bị căng thẳng, giờ phút này tu vi, võ kỹ đều có đột phá, nhất thời cảm thấy vô cùng mệt mỏi.

Trong mơ màng, Lâm Thần liền ở trên giường ngủ say như chết.

Sáng ngày hôm sau, Lâm Thần đã bị đánh thức bởi tiếng gõ cửa. Lâm Thần đứng dậy, loạng choạng mở cửa.

Mỗi một đệ tử nội môn của Thiên Cực tông đều nắm giữ trong tay một tiểu viện. Nếu như không được sự cho phép của chủ nhân thì các đệ tử khác không được tiến vào. Mà sau khi Lâm Thần từ biệt Tiết Linh Vân liền để lại một bảng thông báo "Bế quan tu luyện chớ quấy rầy!" ngoài cửa.

Lâm Thần mở cửa liền thấy khuôn mặt ngưỡng mộ của Viên Phi.

- Lâm huynh quả nhiên là thiên tài, trở thành đệ tử nội môn chỉ trong vòng hai mươi ngày liền bế quan tu luyện, ta năm lần bảy lượt đến tìm ngươi, ngươi đều không tiếp.

Viên Phi chấp tay khâm phục nói.

Lâm Thần liền nở nụ cười, trong thời gian hắn bế quan tu luyện tại sao Viên Phi lại đi tìm hắn, thật đúng là không thể nào hiểu được.

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Tuyệt Thế Kiếm Thần