Vạn Cổ Truyện

Chương 58: 58: Cái Khó


Hai loại đã nói xong bây giờ sẽ nói đến tứ phẩm, công pháp tại phàm giới thì chia làm tứ phẩm phân biệt là: thiên, địa, huyền, hoàng.

Trong đó thiên giai là cao nhất còn hoàng giai là thấp nhất.

Có một sự thật không thể phủ nhận đó chính là công pháp phẩm cấp càng cao thì cùng một tu vi thực lực càng khác biệt.

Ví dụ cùng một tu vi thực lực của người tu theo thiên giai công pháp đương nhiên là cao hơn so với người tu theo địa, huyền, hoàng giai rồi.

Sự khác biệt, sự thần kỳ, khoảng cách về thực lực là vẫn có nhưng những công pháp phẩm cấp cao nó không thần kỳ đến mức độ là vượt qua mấy đại cảnh giới để đánh nhau hay là hạ sát đối thủ đâu đấy là do người đời nói quá và thần thánh hóa nó lên thôi, theo những gì hắn biết với tư cách là người tu lâu rồi hơn nữa còn sở hữu vô số thiên giai công pháp nữa thì thiên giai công pháp nó đúng là thần kỳ thật nếu còn tại phàm cảnh người tu luyện thiên giai công pháp đúng là có thể vượt qua một, hai thâm chí là ba cảnh giới đánh nhau nhưng đấy chỉ là vượt qua các tiểu cảnh giới thôi chứ còn mấy đại cảnh giới thì chịu thắng làm sao được.

Một lúc sau, sau khi nghe người ta giới thiệu thêm một đến hai công pháp nữa hắn đứng dậy đi ra ngoài.

Tuy không có ý chê bai nhiều nhưng đối với hắn mấy công pháp mà đôi nam nữ này giới thiệu đa phần là những công pháp rác không à, nó thậm chí còn không xứng đáng để được liệt vào hoàng phẩm vì công dụng của nó thì quá ít, tính áp dụng vào thực tế thì còn chẳng có mà tác dụng phụ của nó thì khá nhiều.

Khi hắn ra ngoài thì lại có thêm một tá người đi vào trong, nhìn lệnh bài của một hai người hắn thấy họ đều là những người hầu, hắn đoán những người này được những vị chủ nhân tức những vị đệ tử hoặc là trưởng lão kia mua về với một mục đích duy nhất là đến đây ngồi để xem có công pháp tốt nào không để báo cho họ rồi gọi chủ nhân đến trao đổi, nhưng hắn đoán vậy thôi cũng không tìm hiểu sâu bây giờ hắn lại tiếp tục đi dạo quanh khu chợ, mục đích chính bây giờ vẫn là hàng dược thảo để tìm mua xem có ẩn tu vi thảo không.

Qua khu trao đổi, đi tiếp qua khu của y phục, rẽ trái cuối cùng thì cũng đến dãy các xạp hàng dược thảo.

Khi hắn đến thì nơi đây có vẻ đã khá là đông người rồi.

Các loại thảo dược cây cỏ thì được chia làm ba loại, âm thảo, linh thảo và thiên mộc.

Âm thảo là những cây thường mang các hiệu ứng xấu cho con người ví dụ như trúc đào có thể khiến cho người ta ngộ độc khi chạm vào hoặc nuốt phải, hay thơm ổi quả của nó có thể gây bỏng rát đường ruột, giãn cơ, rối loạn tuần hoàn máu thậm chí là dẫn đến tử vong.

Trái ngược với âm thảo là thiên mộc, loại này thường đem đến những hiệu ứng tốt cho con người và các chúng sinh khác.

Còn linh thảo là những loại không mang đến hiệu ứng tốt mà cũng chẳng mang đến hiệu ứng xấu, ví dụ như ẩn tu vi thảo là một loại linh thảo, nhưng cũng có những loại cây đặc biệt hơn có hiệu ứng tốt hoặc có hiệu ứng xấu nhưng vẫn được xếp vào hàng linh thảo.

Do là nơi đây khá là đông người mà hắn chẳng biết đi đâu mà tìm cả thế nên tốt nhất là tìm cửa hàng bán thảo dược của dược đường rồi hỏi mua.

Muộn hơn những của hàng khác, cửa hàng của dược đường khi hắn đến thì nơi đây mới mở cửa, có vẻ như hắn là khách hàng đầu tiên ở nơi đây.

Nếu nhìn từ bên ngoài thì cửa hàng của dược đường có vẻ sang trong hơn hẳn so với các cửa hàng khác.

Cánh cửa vừa được mở ra hắn liền bước vào, ở cửa hàng bây giờ cũng chỉ có duy nhất vị sư tỷ đứng trông cửa hàng, thấy hắn bước vào vị sư tỷ ấy liền lên tiếng chào hỏi.

“Tiểu đệ mới đến sao xin lỗi ta đang ghi lại sổ sách mà quên mất chào hỏi, đệ muốn tìm gì.”

Nghe vị tỷ tỷ kia nói thế hắn liền bước lại gần rồi đáp:

“Đệ muốn tìm mua một loại cây tên là ẩn tu vi thảo không biết ở đây có bán không?”

Vị tỷ kia nghe thấy tên cây mặt liền ngơ ngác giống như lần đầu nghe thấy tên cây này vậy, ngơ ra được một lúc vị tỷ tỷ đó đáp lại:

“Tiểu đệ có nói nhầm không chứ tỷ chưa bao giờ nghe loại cây nào tên như vậy cả.”

Hắn nghe đến đây đã có một chút thất vọng rồi nhưng khuôn mặt thì vẫn giữ vẻ điềm nhiên như vậy rồi nói:

“Vậy tỷ có sách minh họa hay miêu tả về các loài dược thảo không thực ra đệ đến từ một vùng quê khác nên tên gọi của nó chắc cũng có chút khác nhau nhưng đệ nhớ hình dáng của nó nên có thể miêu tả lại được.”

Vị tỷ tỷ kia nghe vậy thì gật đầu quay ra đằng sau lấy ra một quyển sách dày rồi đặt xuống bàn rồi nói:

“Có đây, cái vấn đề tên của các loại cây khác nhau do đến từ các vùng miền khác tỷ cũng thường hay gặp thường là do các đệ tử mới nên tỷ đoán đệ là đệ tử mới đúng không.”

Minh Triết cũng không nói nhiều mà chỉ gật đầu, thấy vậy vị tỷ tỷ kia hỏi tiếp:

“Vậy đệ có biết nó là linh thảo, âm thảo, hay thiên mộc không để tìm cho đỡ tốn thời gian.”

Minh Triết nghe vậy thì gật đầu rồi nói:

“Nó thuộc loại cây linh thảo, bề ngoài nhìn giống như cỏ bốn lá nhưng lại màu đen xung quanh thường có màn xương đen bao phủ, hay mọc ở những nơi như đầm lầy.”

Vị tỷ tỷ kia nghe vậy thì gật đầu tay lật sách, sau khi lật đến một trang sách vị tỷ tỷ kia dừng lại rồi hỏi:

“Có phải là lâu lâu sẽ có mấy giọt nước đen chảy ra từ lá mà người uống vào tu vi sẽ bị ẩn đi một ngày không?”

Minh Triết nghe vậy thì gật đầu:

“May cho đệ là ở hòn đảo này có loại cây này đấy nhưng nó lại tên là tàng hình thảo và nó mọc ở tận phía tây của hòn đảo cơ loại này khi nhổ lên thì rất khó bảo quản lâu nhất cũng chỉ được một tuần nên đợt dược thảo về từ tháng trước do không ai mua nên sau một tuần dù nó có bảo quản nhưng cũng hỏng mất rồi, thật đáng tiếc, nếu đệ muốn mua thì cũng có thể đến dược đường để hỏi nếu có quan hệ hoặc là đệ có thể đặt ở đây tầm khoảng sáu mươi viên linh thạch bao gồm giá của cây linh thảo và tiền công người ta đi tìm nữa rồi tỷ sẽ đi treo nhiêm vụ hộ cho.”

“Bình thường nếu đệ tự nộp đơn để treo nhiệm vụ thì sẽ mất một thời gian để người ta treo nhiệm vụ ấy lên cho đệ nhưng tỷ tỷ cũng có quan hệ với người của nhiệm vụ đường nên nếu đệ đưa cho tỷ thì tỷ sẽ giúp đệ treo được nhiệm vụ luôn.”

“Nếu không thì đệ có thể đợi đến tháng sau khi đợt dược thảo mới về biết đâu nó lại có.”

Minh Triêt nghe vậy thì lắc đầu rồi nói:

“Đa tạ tỷ tỷ có lẽ đệ đành đợi đến tháng sau vậy.”

Nói xong câu đấy thì hắn quay lưng rời đi, Minh Triết hắn cũng không phải là loại tiếc tiền hơn nữa ẩn tu vi thảo lại là loại cây mà hắn cần bây giờ nhưng bỏ một cái giá trên trời như vậy mà mua một cây linh thảo thì sẽ khiến người ta nghi ngay, vì qua những gì hắn hiểu nếu không có công pháp của hắn yêu cầu đặc biệt thì một cây ẩn tu vi thảo hay ở đây gọi là tàng hình thảo chỉ có một công dụng là luyện ẩn tu vi đan thôi nếu bỏ ra một cái giá trên trời như vậy chỉ để mua một cây linh thảo đáng lẽ ra chỉ có giá nhiều nhất là mười viên linh thạch thì thà mua một viên ẩn tu vi đan luôn cho đỡ phí tiền.

Hắn cũng có thể mua ẩn tu vi đan luôn nhưng công pháp này yêu cầu khá là đặc biệt ẩn tu vi đan này phải được chế theo công thức của nó nếu không sẽ không thể tu luyện được chết là ở chỗ đấy thế nên hắn mới tìm ẩn tu vi thảo để luyện đan chứ không hắn phí sức để làm gì.

.

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Vạn Cổ Truyện