Vũ Cực Đỉnh Phong

Chương 45: Mật địa La gia (2)


Nói tới đây, biểu tình La Nguyên càng thêm căm giận nói:

- Điều này vốn không là cái gì, nếu chỉ như thế ta cũng không quá mức phẫn nộ, dù sao ta và kẻ kia nổi lên tranh chấp trong Tinh Võ Đường, cuối cùng thiếu chút nữa vung tay, đích thực đã phá hủy quy củ. Nhưng sau này ta nghe được người khác nói, phụ thân của kẻ tranh đoạt bí điển với ta chính là bạn cố tri của tên La Tam này! Kẻ đó chỉ là nô bộc của La gia mà thôi, hơn nữa lúc đó bị đuổi ra ngoài chỉ có một mình ta, kẻ tranh đoạt bí điển với ta, thậm chí còn ở phía sau lão cẩu La Tam lộ vẻ khinh miệt ta... Đó không phải là khinh người quá đáng thì là cái gì?

Trong mắt La Nguyên càng lộ vẻ căm giận không che giấu nói:

- Nếu không phải lúc đó phụ thân sống chết ngăn ta lại, ta không tranh luận một phen không được!

Nói xong lắc đầu, ngẩng đầu nhìn La Dật, trong mắt cũng lộ ra vài phần hưng phấn.

- Hôm nay La Dật huynh chỉ ngay thẳng mặt mắng La Tam là “lão cẩu”, quả nhiên là trút giận cho nhiều người!

Vừa nói, La Nguyên lại lộ ra vài phần biểu tình không có ý tứ, vò đầu nói:

- Vì vậy, lúc này ta mới mạo muội tới đây, muốn kết giao với La Dật huynh một chút...

Nghe đến đây, La Dật đã hoàn toàn hiểu ra, quả nhiên là không ngoài dự liệu, tính tình của gã La Tam kia rất bá đạo, hiển nhiên đã đắc tội với không ít người.

Lập tức cười nói:

- Có gì mà phải ngại? Ngươi ta đều là người La gia, chính là huyết mạch ruột thịt, một bút sao có khả năng viết ra hai chữ La? Mà gã La Tam kia tuy nói địa vị không thấp, nhưng dù sao cũng chỉ là một lão cẩu mà thôi, La Nguyên huynh ngược lại không cần phải quá mức chú ý.

La Nguyên nhất thời hưng phấn gật đầu, ha ha cười nói:

- Đúng là như vậy, đúng là như vậy!

La Dật nở nụ cười, liền bắt đầu nói chuyện phiếm vui vẻ với La Nguyên.

Lúc đi theo La Thiên Phách, mọi người vượt qua Tinh Võ Đường, đi tới hậu môn, tiến vào một con đường nhỏ tương đối hẻo lánh u tĩnh.

Hai con đường nhỏ cực kỳ u tĩnh, hai bên đường nhỏ cây rừng mọc san sát, tuyết trắng phủ kín, trườn dốc kéo dài, cũng không biết lan tràn tới tận địa phương nào.

Nơi đây đối với đệ tử La gia bình thường mà nói chính là cấm địa, La Dật cũng là lần đầu tiên tới đây.

Trong lúc nói chuyện, ánh mắt La Dật cũng không quen quan sát xung quanh một phen, thần sắc khé nhúc nhích.

“Nơi này thoạt nhìn cực kỳ an tĩnh, nhưng lại ẩn chứa túc sát chi ý... Tuy rằng mờ ảo không rõ ràng lắm, thế nhưng xác thực có tồn tại... Xem ra nơi này ngược lại không đơn giản giống như nhìn bề ngoài...”

Dù sao thì La Dật hiện tại đã luyện thành tầng thứ bảy đỉnh, khoảng cách tới tầng thứ tám chỉ là một đường chỉ cách, ngũ thức so với người bình thường mẫn cảm hơn nhiều, bằng không không thể phát hiện được huyền cơ trong đó... Bất động thanh sắc nhìn thoáng qua xung quanh, thấy La Nguyên bên cạnh vẫn như cũ nói cười hưng phấn bên tai, mà những người khác đều nói nói cười cười, không hề có cảm giác gì đặc biệt.

La Dật hít sâu một hơi, cũng không suy nghĩ quá nhiều, theo phía sau La Thiên Phách, tiếp tục tiến lên phía trước.

Một đường bước đi, rừng cây hai bên dường càng lúc càng dày đặc, mà cỗ túc sát chi ý cũng càng lúc càng rõ ràng hơn. Tới nơi này, cho dù là mấy người La Nguyên cũng đã có một tia cảm giác. Cả đám nhất thời thu hồi lời nói cười, biểu tình hiếu kỳ quan sát xung quanh, không hề nói chuyện...

La Thiên Phách phía trước, vẫn như cũ, bước đi ổn định, chậm rãi cất bước.

Đi ước chừng hơn nửa tiếng đồng hồ, một con đường nhỏ rộng mở xuất hiện! Con mắt mấy người La Dật nhất thời sáng ngời.

Chỉ thấy phía sau, một tòa lầu các cô linh xuất hiện trước mắt tất cả mọi người.

Phía sau lầu các, một vách núi thẳng đứng như kiếm phong! Ngẩng đầu nhìn lên, chỗ sườn núi đã đâm xuyên qua tầng mây trắng mờ ảo!

- A, ở đây cư nhiên là một sơn cốc!

Nhất thời có người thấp giọng kinh hô...

Trong lòng La Dật nhất thời hiểu rõ, nguyên lai mấy người bọn họ trực tiếp đi từ khu vực hạch tâm nội phủ La gia, tiến thẳng tới chân một ngọn núi lớn!

Ánh mắt nhìn quanh bốn phía, trong lòng La Dật thầm nghĩ.

“Nơi này ba mặt núi vây quanh, chỉ có một thông lộ duy nhất, chính là con đường nhỏ nối thông với phủ đệ La gia... Nếu muốn thần không biết quỷ không hay lẻn vào nơi này, chỉ sợ so với lên trời cũng không dễ dàng hơn bao nhiêu. Xem ra, nơi đây mới là chỗ hạch tâm chân chính của La gia...”

Trong lòng La Dật nghĩ, lập tức nghĩ tới bí tịch Triều Tịch Quyết tầng thứ sáu, thứ bảy do La Lương lấy được.

“Nơi sâm nghiêm như thế này, người bình thường muốn trà trộn vào chỉ sợ khó hơn lên trời. Nhưng La Lương lại có biện pháp lấy được tâm pháp tầng thứ sáu, tầng thứ bảy... Coi như có vài phần bản lãnh, chỉ không biết rốt cuộc lấy đi từn ơi này, hay là lấy được từ miệng của võ giả nào đó có tâm pháp Triều Tịch Quyết tầng thứ sáu, tầng thứ bảy khác...”

La gia tự nhiên có nhiều cường giả đã tu luyện thành Triệu Tịch Quyết tầng thứ bảy trở lên, tự nhiên bọn họ biết rõ tâm pháp tầng thứ sáu, tầng thứ bảy. Vì vậy La Dật cũng không cho rằng La Lương nhất định là lấy được tâm pháp tầng thứ sáu và tầng thứ bảy ở nơi này.

Đang nghĩ ngợi, La Thiên Phách ở phía trước đột nhiên dừng lại cước bộ, các thiếu niên phía sau tự nhiên cũng dừng lại theo.

- La Thiên Phách phụng lệnh gia chủ, dẫn đệ tử tân tấn Tu Võ Nội Điện tới đây chọn bí điển.

Thanh âm trầm ổn của La Thiên Phách nhàn nhạt vang lên.

Lập tức vang lên tiếng động lách cách, trong khoảng khắc, từ một góc phía trước liền bắn ra hơn mười đạo bóng đen. Chỉ trong một tức, một đội hộ vệ đã xuất hiện trước mắt mọi người!

- Thân pháp thật nhanh a!

- Trời ạ, cư nhiên ẩn tàng nhiều người như vậy...

- Những người này, sợ rằng ít nhất cũng là cường giả tầng thứ sáu trở lên!

Các thiếu niên nhất thời có chút rối loạn, cả đám trừng mắt há miệng...

Cho dù là La Dật, trong lòng cũng không khỏi cả kinh!

“Tốc độ thật nhanh, khoảng cách từ hai góc tới đây chí ít cũng năm sáu mươi mét... Bọn họ có thể trong vòng một hai giây đã xuất hiện trước mặt... Loại tốc độ này, có thể nói vô cùng kinh khủng!”

Ánh mắt của La Dật tập trung vào những người này. Những người này khí độ thu liễm, ánh mắt tự nhiên, nhưng mở ảo có một tia tinh mang từ trong đó hiện lên, toàn thân đều lộ ra một cỗ túc sát chi ý nồng đậm.

“Quả nhiên, tu vi thấp nhất cũng đã đạt tới tầng thứ sáu... Đại bộ phận đều là tầng thứ bảy, đầu lĩnh thậm chí còn đạt tới tầng thứ tám!”

Trong lòng La Dật thất kinh, quả nhiên không hổ là thế gia nghìn năm, cũng không biết trong bóng tối rốt cuộc ẩn dấu bao nhiêu thế lực...

- Ra mắt đại bá!

Hộ vệ đầu lĩnh là một gã thanh niên thoạt nhìn hơn ba mươi tuổi. Tướng mạo người này đường đường, khuôn mặt gày gò, nhưng toàn thân ẩn chứa một cỗ khí tức túc sát cực kỳ nồng đậm! Hắn thoáng khom mình về phía La Thiên Phách, biểu tình thủy chung đạm mạc, tuy rằng khom người, thế nhưng trong ánh mắt không hề chứa thần sắc sợ hãi.

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Vũ Cực Đỉnh Phong