Vú Em Quật Khởi Thời Mạt Thế

Chương 38

Chương sau
Danh sách chương

Chương 38: Kiểm tra máu

Lục Văn Ngạn cũng không vội giao sách kỹ năng cho bọn họ mà giữ lại trước. Trải qua một trận căng thẳng, mọi người đều có chút mệt mỏi, giờ phút này đều phải dưỡng sức lại. Ngô Lỗi phụ trách lái xe đã muốn mệt gần chết, đợi đến hừng đông Triệu Hoàng Bác mới đổi chỗ với hắn. Hiện tại quan trọng nhất chính là phải đi nhanh, đợi sau khi đến căn cứ Giang Thành mới cho bọn họ học kỹ năng mới cũng không muộn,

Lộ trình kế tiếp rất thuận lợi, bọn họ chạy đến cầu Trường Giang lúc giữa trưa, chỉ cần qua câu cầu này là có thể tiến vào khu vực Giang Thành, vốn cũng không xa căn cứ lắm.

Nhưng khi bọn họ sắp đến gần cầu Trường Giang thì phát hiện phía trước vậy mà bị kẹt xe, không biết những chiếc xe này từ đâu đến mà tập trung ở đây nhiều như vậy. Có đủ các loại kiểu dáng, nhìn qua đều là xe gia đình.

Tuy rằng dòng xe rất dày đặt nhưng mọi người vẫn có thể di chuyển, thong thả đi tới. Thôi Chí hơi nhíu mi, hắn bảo Hắc Tử tiếp tục lái xe, bản thân thì mở cửa xe chạy chậm theo ven đường, hắn muốn đi xem xét tình huống ở phía trước.

Nhóm xe những người sống sót đằng sau cũng không kiềm chế được lòng hiếu kỳ, đều ló đầu ra nhìn xung quanh, đáng tiếc trừ hàng ô tô thật dài thì cái gì cũng không nhìn thấy được. Nghe nói Thôi đội trưởng đã đi thăm dò tình huống, bọn họ mới an tâm được một chút.

Thôi Chí trở lại rất nhanh, trên mặt còn lộ ra vẻ tươi cười thản nhiên.

"Thôi đội trưởng, phía trước có chuyện gì vậy?" Vừa thấy Thôi Chí trở về, mọi người lập tức mở cửa kính xe bắt đầu hỏi, ngay cả Sở Tử Khiên và Lục Văn Ngạn cũng không ngoại lệ, bọn họ đều rất ngạc nhiên không biết chuyện gì xảy ra.

"Mở radio, mở radio lên!" Thôi Chí cười ha ha nói.

Mọi người trong đoàn nhanh chóng mở radio trên xe, một giọng nữ ôn nhu từ radio truyền đến, "Những người sống sót, bởi vì không biết tên virus lây nhiễm, phần lớn loài người bị lây nhiễm đều biến dị trở thành tang thi ăn thịt người, theo công tác thống kê của căn cứ, tỷ lệ dân cư bị nhiễm bệnh lên đến 60%. Nhưng ...trời không tuyệt đường người, trong số chúng ta đã xuất hiện dị năng giả, dị năng giả có thiên phú đặc thù, có thể dễ dàng giết chết loài tang thi đáng sợ này. Tại các thành phố lớn trung ương đã thiết lập căn cứ những người sống sót, xin mời các bạn, những người sống sót hãy lập tức đến ngay căn cứ gần nhất, bất kể là người bình thường hay là dị năng giả đều được hoan nghênh. Nếu các bạn không thể tự rời khỏi nơi lẩn trốn cũng đừng nên hoảng sợ, căn cứ sẽ nhanh chóng tập hợp quân đội đến giải cứu các bạn, các bạn hãy đánh dấu bằng những dấu hiệu bắt bắt bên ngoài nơi lẩn trốn, có thể là thuốc màu hoặc vải có màu sắc nổi bật. Tang thi không có trí tuệ, không cần lo lắng sẽ làm tang thi chú ý...."

Mọi người rất nhanh liền nghe thấy những căn cứ được liệt kê, trong đó có tên căn cứ Gianh Thành, trách sao chỗ này lại có nhiều xe như vậy, những chiếc xe này hẳn là những người sống sót nghe radio mà đến căn cứ.

"Tuy rằng điện và thông tin chưa được khôi phục lại nhưng tại viện khoa học trung ương cũng không ngừng cố gắng đã làm cho sóng vo tuyến xe điện hoạt động trơ lại." Trên mặt Thôi Chí càng phát ra tươi cười sáng lạn, mạt thế tiến đến quá mức đột ngột, phần lớn loài người đều đã tử vong nhưng những người còn tồn tại kỳ thật cũng không ít. Ngặc nỗi hiện tại không có cách thức liên lạc, trao đổi thông tin tin tức nên rất nhiều người chỉ có thể chui rút lẩn trốn khắp nơi dãy dụa mà tìm đường sống sót, không biết chính xác phải đi con đường nào, vô cùng mờ mịt. Hiện tại sóng vô tuyến đã được khô phục, tin tức được truyền đi 24 giờ không gián đoạn, để những người sống sot biết họ nên đi đâu, theo hướng nào. Nghe nói, căn cứ còn nghĩ ra việc phát radio khuếch đại trên loa, sau đó dùng xe không người lái được nghiên cứu tiên tiến nhất chạy vào những nơi khác, để cho những người không có radio cũng có thể nghe được tin tức này.

Tang thi không thể sinh sản nên chỉ cần chúng ta cứu một người, thế giới này sẽ thiếu đi một tang thi, nhưng nhiều người hợp lại nói không chừng còn thể giết vài con tang thi. Bọn họ tin tưởng rằng chỉ cần tiếp tục kiên trì, một ngày nào đó cũng có thể tiêu diệt triệt để tang thi.

Mọi thứ rồi sẽ tốt hơn.

Radio được khôi phục, căn cứ người sống sót được thiết lập làm gợi lên hy vojgn cho mọi người.

Kiềm chế tâm tình kích động, ai ai cũng đều kiên nhẫn xếp hàng, thong thả mà đi tới.

Ba giờ sau, bọn họ rốt cuộc cũng đi đến chân cầu Trường Giang, chỗ đó thiết lập một cửa nhập căn cứ tạm thời, bốn năm binh lính phân vị trí gác xung quanh, xung quanh mấy trăm quân nhân vũ trang hạng nặng nghiêm chỉnh tiến hành làm kiểm tra từng xe một.

Bởi vì thời gian ủ bệnh là sáu tiếng cho nên mọi người đều phải làm kiểm tra đo lường máu, chỉ cần dùng dụng cụ cắt một ít tại đầu ngón tay là có thể kiểm tra đo lường trong cơ thể có nhiễm virus hay không. Căn cứ cũng đã nghiên cứ ra nhóm huyết thanh đầu tiên, nếu kết quả kiểm tra có người bị nhiễm thì sẽ bị mang ra tiêm huyết thanh vào. Tuy nhiên nhóm huyết thanh này vẫn còn đang trong giai đoạn thử nghiệm nên vẫn phải tiến hành cách ly đối với những người bị nhiễm.

Đường đi từ thành phố đến căn cứ Giang Thành cũng không an toàn, kiểm tra đo lường phát hiện ra virus kỳ thật đều là người bị cào hoặc bị cắn, chính bản thân họ cũng không biết là mình cũng đã bị lây nhiễm. Nay nghe nói căn cứ đã nghiên cứu ra huyết thanh kháng virus, tuy rằng mới chỉ là thử nghiệm thôi nhưng ít ra vẫn còn hi vọng, bọn họ đều thự nguyện phối hợp.

Người sống sót qua được kiểm tra được tập hợp lại tiến hành đăng ký.

Rất nhanh liền đến phiên đoàn người bọn họ, đội Thôi Chí là quân nhân Giang thành, quân nhân phụ trách thấy bọn họ an toàn trở về đều mừng rỡ. Bất quá nên kiểm tra vẫn phải kiểm tra.

Đợi bọn Lục Văn Ngạn đến gần mới phát hiện dụng cụ kiểm tra máu bề ngoài không khác gì nhiệt kế điện tử là mấy, bên trên có ba ngọn đèn báo nho nhỏ, màu xanh dương, xanh lá và đỏ. Đèn đỏ sáng khi gặp người bị nhiễm bệnh, người bình thường khi thử thì đèn xanh dương sẽ sáng lên, còn nếu đèn xanh lá sáng lên thì người đó chính là dị năng giả, khi dị năng giả bị nhiễm bệnh thì cả hai đèn xanh và đỏ đều cùng sáng lên.

Toàn đội Thôi Chí bộ đều là dị năng giả, bọn họ một đường đèn xanh lá đi vào, mà nhóm người sống sót Ninh Thành bị cứu ra toàn bộ cũng đều sáng đèn xanh dương, có thể thấy trên đường bọn họ đều được bảo vệ rất tốt, chỉ có Sở Tử Nghiên là sáng đèn xanh lá. Căn cứ Giang Thành rất coi trọng dị năng giả, vì thế khi Sở Tử Nghiên điền thông tin đăng ký, cô được nhận một huy chương màu vàng đại diện cho thân phận dị năng giả.

Đến phiên bọn Sở Tử Khiên và Lục Văn Ngạn, trừ Lục Văn Ngạn ra tất cả mọi người đều sáng đèn xanh lá bao gồm Đường Ngọc mới 5 tuổi.

"Cái này của các người không phải là có vấn đề chứ? Anh Lục rõ ràng là dị năng giả nha." Trước đó, Thôi Chí có nói qua cho bọn họ nghe được đãi ngộ của dị năng giả ở căn cứ tốt hơn gấp mấy lần so với người bình thường, hơn nữa chỗ ở cũng không giống nhau. Mắt thấy Lục Văn Ngạn không hiểu sao bị phân vào danh sách người thường, Phương Cảnh Dương lập tức phản đối.

"Đúng vậy! Anh Lục sao lại không phải là dị năng giả chứ?!" Triệu Hoành Bác nhảy ra.

"Đúng vậy, cậu ấy chính là dị năng giả." Ngay cả Sở Tử Khiên cũng nhịn không được mà mở miệng, hắn không muốn Lục Văn Ngạn rời khỏi.

Quân nhân phụ trách kiểm tra máu hơi sửng sốt, vội vàng nhìn về phía Thôi Chí, Thôi Chí hướng hắn gật đầu xem như khẳng định phân thận dị năng giả của Lục Văn Ngạn.

"Có lẽ máu mỗi người mỗi khác, quả thật không thể lường trước được tình huống phát sinh, xin hỏi cậu có thể cho biết hệ dị năng của mình được không?"

Lục Văn Ngạn nghe vậy mày hơi hơi nhíu, sau khi thấp giọng thì thầm vài câu cùng Sở Tử Khiên, Lục Văn Ngạn lúc này mới mở miệng nói, "Tôi là dị năng giả hệ chữa trị."

Quân nhân phụ trách kiểm tra thấy bộ dáng bọn họ thần thần bí bí trong lòng không khỏi có chút bất mãn, nhưng sau khi nghe xong có chút chần chờ hỏi, "Nếu được, hy vọng cậu có thể thực hành cho chúng tôi xem dị năng của cậu một chút, có được hay không?"

Dị năng hệ chữa trị đi đến đâu cũng đều rất nổi tiếng, tại mạt thế thiếu thầy thiếu thuốc, có dị năng giả chữa trị tất nhiên là tốt hơn nhiều. Nhưng kiểm tra đo lường máu của người này lại không cho ra kết quả, không biết có phải do nguyên nhân là bởi dị năng của hắn quá kém, không có hiệu quả mấy hay không. Hai ngày trước cũng có một cô gái có dị năng hệ chữa trị đến đây, cô ta chỉ cần một giờ là có thể chữa khỏi một vết thương lớn cỡ một bàn tay, ở đây đãi ngộ của cô ta được hưởng là tốt nhất trong căn cứ.

Giống như Vương Anh bởi vì dị năng biến dị thêm vào tác dụng trị liệu nên chỉ có thể hiệu quả cầm máu một chút được thôi, căn bản không thể xem là dị năng hệ chữa trị chân chính. Khó tránh được, người kia chưa nghe nói đến việc này, chỉ nghĩ hơi có một chút năng lực trị liệu đã muốn tận hưởng đãi ngộ của dị năng chữa trị, cho nên hắn mới yêu cầu biểu diễn tại hiện trường một chút.

Lục Văn Ngạn cảm thấy không sao cả, gật đầu, "Tìm một người bị ngoại thương đến đi."

Thấy hắn sảng khoái đáp ứng như vậy, quân nhân lấy máu ngược lại có chút không ngờ. Rất nhanh một người sống sót bị tang thi cắn bị thương đã tiêm huyết thanh được đưa lại đây, người đó sắc mặt lúc trắng lúc xanh, vai bị cắn máu thịt mơ hồ, thương thế nhìn qua rất nghiêm trọng.

Lúc nhìn thấy người bị thương, Lục Văn Ngạn chỉ biết căn cứ vào lượng máu trên thanh máu nhân vật để phỏng đoán, chỉ sợ nhóm kháng sinh thử nghiệm này đã thất bại, người này đã bị lây nhiễm rất nghiêm trọng rồi, chỉ sợ không bao lâu nữa sẽ biến thành tang thi.

Sở Tử Khiên cũng nhìn ra điểm này, nhìn về phía Lục Văn Ngạn nhẹ nhàng lắc đầu.

Lục Văn Ngạn vung tay lên, từng luồng sáng xanh lam tiến vào cơ thể người nọ, liền thấy miệng vết thương dưới tác dụng của luồng sáng, bằng tốc độ mắt thường có thể thấy được mà thong thả khép miệng lại. Năm lần dùng [Diệu thủ hồi xuân], miệng vết thương đã hoàn toàn khép lại nhưng sắc mặt vẫn trắng xanh như trước, virus vẫn còn lan tràn trong cơ thể người đó.

Quân nhân phụ trách kiểm tra máu kia bị năng lực chữa trị của Lục Văn Ngạn làm cho sợ ngây người, vậy mà chỉ tốn năm phút để chữa trị miệng vết thương lớn như thế, so sánh với cậu ta thì cô gái có dị năng chữa trị kia quả thật rất yếu.

Thái độ của quân nhân phụ trách kiểm tra máu lập tức trở nên thật cẩn thận, hắn tự mình dẫn bọn họ đi điền giấy thông tin đăng ký, mỗi người đều được nhận một huy chương màu vàng.

Phiếu đăng ký rất đơn giản, cơ bản đều chỉ viết một chút về danh tính, cấp bậc, loại hình dị năng là có thể thông qua.

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Vú Em Quật Khởi Thời Mạt Thế


Chương sau
Danh sách chương