Xuyên Không May Mắn Ta Chỉ Là Vai Phụ

Chương 40: 40: Mỹ Nữ Ôn Nhu Thiện Lương Làm Ta Muốn Bảo Vệ


Lư Không từ tốn đứng dậy, cởi hết toàn bộ quần áo tiến vào trong thùng nước thảo dược.

Hắn ngâm mình trong đó từ từ tăng cao cảnh giới, Ly Hoa cùng Ly Thần lúc này, nàng đã rời khỏi phủ Mẫu Thân.

Ly Hoa mặt tươi cười rời khỏi, Ly Thần mặt băng lãnh đi theo.

Hôm nay là ngày tổ chức tỷ thí của hai gia tộc lớn.

Trong đó tán tu cũng có thể tham gia hoặc phàm nhân cũng có thể không có cấm, chỉ cần giành chiến thắng sẽ được các gia tộc tuyển mộ.

Hoặc gia nhập triều đình làm quan lớn.

Đây đều là bước thăng thiên của Phàm Nhân a.

Ngày hôm nay cuộc tỷ thí được tổ chức tại võ đài trong Cẩm Y Vệ hai gia tộc lớn mạnh trong thành đều đến tham gia.

Mang theo các đồ đệ hay chính con cháu của mình, Mộng Cơ ngồi suy ngẫm hồi lâu trên quán trọ, hắn không thể tham gia a.

Suy tư hồi lâu, Thiên U Linh từ trong thức hải hắn xuất hiện.

Nàng liền ngỏ ý nói: "Phu Quân người có thể nữ trang để tham gia a."

Mộng Cơ giật mình nói: "Không thể."

Thiên U Linh liền nói thêm: "Phu Quân ngươi không muốn tiết lộ bản thân, nên nữ trang mới là cách tốt nhất."

Mộng Cơ suy nghĩ cũng đúng, trầm tư hồi lâu hắn quyết định nữ trang để tham gia.

Lý do hắn không thể tự thân tham dự, bởi vì Ly Hoa từng hỏi hắn: "Mộng Thanh mấy ngày nữa là tỷ thí các gia tộc, mong ngươi có thể tham gia thi đấu cho Ly gia ta."

"Việc này có hơi không thích hợp, nhưng mong ngươi cũng không cần trách ta."

Mộng Cơ hắn lắc đầu nói: "Ta không thể xin lỗi ngươi." Ly Hoa biết chắc sẽ như vậy nên không nói lời nào mà gật đầu rời đi.

Mộng Cơ cũng vì lý do đó mà không thể tham gia, tham gia mà Ly Hoa phát hiện kết thúc tỷ thí hắn cũng không giám nghĩ tới.

Ly Hoa nàng ta sẽ làm gì hắn, tra tấn, giết người diệt khẩu, truyện đó không thể nào cảnh giới của hắn là Luyện Hư cảnh Cửu Trọng a.

Không dễ dàng đâu haha.

Hắn cười thầm

nói.

Hồi lâu qua đi một thiếu nữ từ trên lầu bước xuống, nam nhân ngồi dưới tửu quán thấy vậy liền mắt tỏa sáng.

"Mỹ nữ."

Thanh Thanh nàng chỉ biết cười thầm rồi rời khỏi quán trọ cũng coi như là tửu quán, đám nam nhân đều nhìn theo bóng của Nàng.

Đều khen nức nở nói: "Vị thiếu nữ này, đúng khuynh nước khuynh thành, xứng danh đệ nhất mỹ nhân trong thành a."

Thanh Thanh mà nghe được lời này nàng chắc sẽ phản ứng: "Má nó ta thế nhưng là chân chính nam nhân a."

Hắn bước đến phủ Cẩm Y Vệ, canh gác thấy nàng bước đến vẻ mặt khuynh nước khuynh thành đều tươi cười nói: "Mỹ Nữ, ta nhìn ngươi không có linh khí, phàm nhân a, vậy vào trong phủ cần đưa thẻ a."

Xung quanh mấy người ai nấy đều xếp hàng bước vào, còn người tu hành có thể trực tiếp tiến vào không cần kiểm tra.

Nhìn thấy mỹ nữ vậy mà không cần xếp hàng, mấy người chỉ biết cắn răng, nhìn chằm chằm canh gác.

Nghe canh gác phủ nói vậy, Thanh Thanh từ từ lấy trong túi áo ra một tấm thẻ.

Đưa cho canh gác xem, hắn cầm lấy xem đi xem lại cũng nhìn trước mắt thiếu nữ gật đầu nói: "Mỹ nữ, ngươi có thể vào.

Người tiếp theo."

Thanh Thanh nàng bước vào trong ngước mắt qua bên phải là khán đài tỷ thí.

Xung quanh khán đài lúc này bên trái từ mắt nhìn của nàng (sau khi bước đến gần khán đài)

Hình như là Ly gia, xung quanh khàn đài lúc này cũng đã được xây dựng cao lên có chỗ ngồi.

Bên phải là gia tộc nào đây, nàng ngước nhìn lại hiện trên đó là Lư gia, vì xây lên đài cao còn có mái che mưa nên bên trên được khắc khi gia tộc.

Phí trước nàng là Hoàng triều, Hoàng Thượng ngồi chỗ cao nhất a, cả hai gia tộc lớn cùng Hoàng Triều, ai nấy đều có con cháu gia tộc ngồi bên cạnh.

Bởi vì nàng đến muộn nhưng vẫn còn có thể đăng ký, nơi nàng đang đứng là nơi phàm nhân nhìn cuộc tỷ thí.

Nàng liền chạy ra phòng bên, đăng ký tham gia tỷ thí võ đài, nhìn trước mắt còn hơn hai mươi người xếp hàng Thanh Thanh chỉ biết cười khổ, thiếu niên ngồi trước mắt, luôn sắp xếp người tham gia giao đấu nên trên bàn có rất nhiều ghi chép.

Hắn liền nói: "Người tiếp theo." một thiếu niên bước lên, người trong Cẩm Y Vệ liền hỏi: "Ngươi tên gì?"

Thiếu niên tóc đen liền trả lời: "Ta tên Lư Cuốc, thuộc gia tộc Lư Gia." Cẩm Y Vệ thiếu niên gật đầu nói thêm.

"Cảnh giới?"

"Luyện Khí cảnh bát giai."

Vừa nghe Lư Cuốc, Cẩm Y Vệ thiếu niên vừa ghi chép, dừng bút hắn liền nói: "Được rồi, ngươi có thể rời khỏi nơi này."

Lư Cuốc, gật đầu rời đi, một thiếu nữ khác tiến đến nói: "Lư U, tiểu thư của gia tộc Lư gia, cảnh giới Trúc Cơ cảnh cửu giai."

Thiếu niên Cẩm Y Vệ ghi chép hoàn tất nói: "Lư tiểu thư, ngươi có thể rời đi."

Lư U gật đầu nói: "Hảo."

Nàng bước ra khỏi phòng, Thanh Thanh nàng đứng cuối cùng nhìn thấy, bởi vì đã hết thời hạn tuyển chọn thí sinh tỷ thí nên nàng là người cuối cùng.

Thanh Thanh nàng may mắn a, nhìn trước mắt Lư U, da đen xám, tóc trắng bộ áo váy dài nâu đen.

Không cầm vũ khí gì mà bước khỏi nơi này, Thanh Thanh cũng không khỏi cảm thán, tuy nàng không da dẻ trắng nón như mấy mỹ nhân khác.

Nhưng nhìn cũng mê người a, về cái ngực tấn công mông phòng thủ.

Làm ta muốn bóp.

Sau hồi lâu qua đi, cuối cùng cũng đến Thanh Thanh.

Nàng bước lên ngồi xuống nói: "Thanh Thanh, phàm nhân không thuộc gia tộc nào."

Thiếu niên Cẩm Y Vệ gật đầu, thấy thiếu nữ này vẻ đẹp khuynh nước khuynh thành liền mở lòng từ bi nói: "Mỹ nữ à, ngươi nhìn xem không có tu vi nên đừng tỷ thí a, bị thương người nhà không có tiền chữa bệnh."

Thanh Thanh lắc đầu lừa dối, giả khóc lóc nói:" Ta không còn người nhà để về Ô Ô."

Cẩm Y Vệ thiếu niên gật đầu, hiểu rõ vấn đề a, thiếu nữ này nhìn ôn nhu thiện lương.

Làm người ta muốn hảo hảo yêu thương, nhưng hắn không thể, bởi vì đạo lữ của hắn còn có.

Chỉ biết lắc đầu nói: "Việc của ngươi xong rồi, có thể ra trước khán đài để đợi a."

Thanh Thanh hiểu rõ gật đầu, đứng dậy cúi người nói.

"Cảm ơn vị đại ca đã có ý tốt nhắc nhở ta."

Dứt lời nàng quay người rời khỏi chỉ để lại Cẩm Y Vệ thiếu niên nước mắt rơi xuống khóc lóc nói.

"Ô ô, ta muốn bảo vệ nàng."

Thanh Thanh bước ra khỏi phòng, trước mắt khán đài tỷ thí cũng đã đầy ấp người.

Thấy người đã đông đủ, một thiếu niên trong Cẩm Y Vệ cúi người bước đến cạnh Hoàng Thượng nói: "Hoàng Thượng đã tới giờ lành"

Hoàng Thượng gật đầu, bên cạnh hoàng thượng là dàn phi tần của hắn cùng với con trai hắn.

Lần này cũng đến tỷ thí, hắn đứng dậy dơ tay cao nói: "Các vị, hôm nay Ly gia thành chúng ta tổ chức tỷ thí, mỗi năm diễn ra một lần."

Hắn nói thêm: "Chư vị nếu chư vị có thể đạt tới mười người đứng đầu trong cuộc tỷ thí lần này, ta sẽ ban thưởng một trăm quan tiền cùng mười linh thạch hạ cấp."

"Chư vị nếu có thể đạt từ nhất đến tam ta sẽ tặng Huyền giai sơ cấp công pháp cho ba người đó."

Linh thạch được chia như sau: Hạ cấp, Sơ cấp, Trung cấp, Cao Cấp, Thánh cấp...

Nghe đến đây ai nấy đều hô to nói: "Hoàng Thượng anh minh."

Ở đây Ly gia thành cũng không ép buộc liên tục quỳ gối, bởi vì lúc Hoàng Thượng xuất hiện đã làm ai nấy kính nể cúi người đón chào.

Dứt lời, Hoàng Đế ngồi xuống, một thiếu nữ liền đứng dậy nói: "Chư vị ta sẽ là người phổ biến luật cấm kỵ không thể làm." vì không cần khai danh tính nên nàng chỉ chào hỏi rồi phổ biến.

"Đệ Nhất: Không dùng Kiếm Khí, Đao khí hay các loại vũ khí khác có huyền khí theo sau." Luyện Khí cảnh có thể nắm giữ Huyền Khí, nhưng Trúc Cơ cảnh thì mới có thể nắm chắc toàn bộ.

"Đệ Nhị: không được giết đối phương."

"Đệ Tam: không dùng ám khí, hay nhờ người dưới khán đài trợ giúp, không được dùng pháp bảo."

"Đệ Tứ: Mỗi trận sẽ loại một người nên không có việc bảo vệ từ các gia tộc, nên phàm nhân có thể an tâm."

"Ai phi phạm xử thua, hoặc giết."

Xung quanh nghe đến đây đều run nhẹ.

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Xuyên Không May Mắn Ta Chỉ Là Vai Phụ