Xuyên Nhanh: Xuyên Thành Anh Trai Nữ Chính

Chương 1: Hậu cung của nữ vương (1)

Danh sách chương

Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên

➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥

"Hệ thống anh trai nữ chính đang load... Mời ký chủ chú ý đến yêu cầu của nhiệm vụ..."

"Loading complete."

"« Hậu cung của nữ vương », mời ký chủ trợ giúp nữ chính tìm được chân ái của mình."

"Kịch bản của thế giới này đã được chuyển đến hoàn tất."

—— —— —— —— —— —— —— ——

"Công tử, người tỉnh rồi?" Một giọng nói nhu hòa mang đầy vẻ lo lắng vang lên.

"... Nước."

"Vâng, nô tỳ lập tức đi lấy ngay, lão gia và tiểu thư biết người tỉnh nhất định sẽ vui lắm!"

Đến khi nước ngọt thấm qua cổ họng khát khô đem đến cảm giác thoải mái, thần trí Vệ Chiếu cuối cùng cũng thanh tỉnh hơn không ít.

Nhưng hắn cũng không vội vã mở mắt, mà đem ký ức hệ thống truyền cho trong đầu xem qua một lần.

Đây đã là lần thứ mười hai Vệ Chiếu tiến hành nhiệm vụ.

Hắn ở hiện đại sống rất tốt, điều khác thường duy nhất chính là hội viên của chủ nghĩa độc thân trọn đời. Hắn cho rằng mình còn rất nhiều thứ phải theo đuổi, sự nghiệp thăng tiến thành công còn hấp dẫn gấp vạn lần yêu đương thông thường.

Nhưng vào lúc hắn đang công thành danh toại, thì một cái hệ thống "anh trai nữ chính" từ trên trời giáng xuống, đập cho hắn choáng váng, dường như không thể sinh ra chút ý niệm phản kháng nào.

Cho tới bây giờ, Vệ Chiếu gần như đã quen thuộc với cuộc sống qua lại giữa cổ đại và hiện đại, công nghệ cao và ma pháp, tu chân và tận thế.

Nếu cuộc đời biến thành sân khấu, vậy thì người người đều có thể trở thành ảnh đế.

Có lẽ là vì tiến độ hoàn thành nhiệm vụ lúc trước của Vệ Chiếu rất cao, nên nhiệm vụ lần này hệ thống cho Vệ Chiếu, không còn là trò trẻ con của tân thủ như trước nữa.

Loại nhiệm vụ như trợ giúp em gái nữ chính tìm chân ái, Vệ Chiếu đã sớm quen thuộc.

Nhưng mà thế giới này, lại có một chút đặc biệt.

Đó là một bộ tiểu thuyết NP triều đình võ hiệp huyền huyễn.

Nữ chính Vệ Thiên Phượng, là một đặc công ở xã hội hiện đại, tập được một thân võ nghệ cực tốt, sau đó xuyên qua thành đích trưởng nữ của nhà Vệ ngự sử. Bởi vì không chịu nổi kế mẫu vũ nhục, nên cố gắng trạch đấu, không những được công tử nhà thừa tướng, đại tướng quân và thất vương gia ái mộ, mà còn trở thành nốt chu sa trong lòng hoàng đế đương triều.

Nhưng mà, Vệ Thiên Phượng lại không vui khi bị trói buộc nơi hậu viện, vào lúc nàng phát hiện hoàng đế có ý định cướp đoạt mình về, mà tướng công của nàng lại có khả năng vì nàng mà bị định tội, Vệ Thiên Phượng thừa cơ giả chết, thay hình đổi dạng đi giang hồ, sáng lập một tổ chức thuộc về mình, đồng thời cũng thu được giáo chủ ma giáo và võ lâm minh chủ yêu thương.

Vệ Thiên Phượng lấy lý do mình đã có trượng phu để từ chối tình yêu của hai người, không nghĩ tới lại bị hai người ái mộ chặn đường đuổi giết, nếu không phải gặp được một vị tiền bối lạnh lùng, thì Vệ Thiên Phượng phải chết không nghi ngờ.

Cuối cùng, bảy nam nhân vì nàng mà đánh nhau, Vệ Thiên Phượng cũng không có cách nào, cũng có thể là bởi vì mỗi nam chính đều có độ hot rất cao, nên cuối cùng bộ tiểu thuyết này lấy NP làm kết cục, mỗi người một ngày, thời gian phân phối hoàn mỹ!

Bây giờ, thân phận của Vệ Chiếu, chính là đại ca của Vệ Thiên Phượng, người vốn nên đã chết, nhưng vì Vệ Chiếu đến mà sống lại.

Thân là đích trưởng nữ, mặc dù sau này kế mẫu có sinh được nữ nhi, nhưng thân phận của Vệ Thiên Phượng vẫn rất cao.

Đáng tiếc ca ca ruột thịt cùng một mẹ sinh ra của Vệ Thiên Phượng vì rơi xuống nước với nàng mà sinh bệnh, ca ca chết còn nàng thì vẫn sống, Vệ ngự sử không biết bị chạm dây thần kinh nào mà cho rằng Vệ Thiên Phượng hại chết ca ca của nàng, nên từ đó mặc kệ nàng không thèm quan tâm.

Đương nhiên, chuyện này hoàn toàn có quan hệ với tiền thân nữ chính, ca ca của nàng vì nàng mà thu thập cục diện rối rắm không phải lần một lần hai, chỉ là lần này không may mắn nên bỏ mạng mà thôi.

Vệ Chiếu là đứa con trai Vệ ngự sử coi trọng nhất, hắn lại vì cứu muội muội mà rơi xuống nước chết đi.

Vệ ngự sử đã ở tuổi này, cho dù có sinh được con trai, thì cũng không có cách nào tự mình nuôi dạy như trước, bốn bỏ năm lên, chuyện này có khác gì so với tuyệt hậu đâu?

Kỳ thật Vệ Thiên Phượng cũng không may mắn, nguyên thân thật ra cũng đã chết, người sống chính là đặc công xuyên qua.

Bây giờ thì tốt rồi, Vệ Chiếu cũng không chết, mà lại có một người xuyên qua.

Không biết nếu Vệ ngự sử biết con cái nhà mình trong một đêm đã đổi hết thì sẽ có suy nghĩ gì?

Nhưng mà bây giờ ấy hả, tuyệt đối vẫn là vui vẻ.

Mặc dù con gái đã tỉnh, nhưng con trai thì vẫn chưa, đại phu cũng nói có thể Vệ Chiếu không cứu nổi, may mắn là bây giờ đã vượt qua được.

Chỉ chốc lát sau, Vệ ngự sử và thê tử mới, mang theo Vệ Thiên Phượng và tất cả nữ nhi khác đến đây.

Kịch bản viết rất rõ ràng, lần rơi xuống nước này hoàn toàn là do kế mẫu làm.

Kế mẫu đã mang thai, đại phu nói là con trai.

Vì đứa bé trong bụng, nên bà ta mới thiết kế làm Vệ Thiên Phượng rơi xuống nước, rồi để cho Vệ Chiếu đi cứu nàng, nhất tiễn song điêu, vì muốn kế hoạch này thành công, trước đó bà ta còn cố ý hạ độc, chỉ là không nghĩ tới, hai người thế mà chẳng chết ai cả?

Kế mẫu thận trọng sờ bụng mình, nhưng vẫn giả trang bày ra dáng vẻ lo lắng

"A Chiếu, con không có việc gì thì tốt rồi, con biết không, cha con mấy chục năm nay chưa từng vì việc tư mà xin nghỉ, thế mà lần này ở nhà trông chừng con tròn ba ngày đấy."

"Con đã tỉnh, nói chuyện này để làm gì?" Mặt mo của Vệ ngự sử đỏ ửng "Chiếu nhi là do chính tay ta bồi dưỡng, bệ hạ cũng từng khen ngợi."

"Nhà chúng ta về sau liền dựa vào A Chiếu." Kế mẫu cúi đầu cười một tiếng.

Chỉ cần có Vệ Chiếu ở đây, đứa bé trong bụng bà ta đừng mơ mà ra mặt được.

Nhà bà ta cũng là đại quan, chỉ bởi vì giữ đạo hiếu mà qua thời kỳ hoa nở, vì lớn tuổi nên không thể không gả cho Vệ ngự sử làm vợ kế.

Khi chưa có con trai thì thôi đi, vì con gái cũng cần một ca ca giúp đỡ.

Nhưng bây giờ bà ta có con trai, thì Vệ Chiếu nhất định phải trừ đi!

Vệ ngự sử còn có thể làm quan được mấy năm nữa chứ? Nếu còn tiếp tục lề mà lề mề, đến khi Vệ Chiếu lên làm đương gia, thì bà ta có muộn động thủ cũng khó khăn!

Kế mẫu là một người rất ác độc, trong nguyên tác nói đến tận sau này mới vạch trần ra chân tướng.

Giai đoạn trước, bà ta xử lý mọi chuyện rất kín kẽ, không hề lưu lại dấu vết gì, ngay cả sau khi Vệ Thiên Phượng xuyên qua, cũng cảm thấy là do nguyên thân hại chết ca ca, cho nên vẫn không đủ sức mạnh yêu cầu Vệ ngự sử giúp nàng chuyện gì, chỉ có thể làm một "nữ hiệp độc hành".

"Thiên Phượng, còn không mau qua đây bồi tội với ca ca ngươi?" Vệ ngự sử đột nhiên mặt lạnh nói

" Ca ca ngươi vì ngươi mà thu thập cục diện rối rắm bao nhiêu lần, lần này, ngươi thiếu chút nữa làm hại ca ca ngươi mất mạng, ngươi còn không biết sai à?"

Vệ Thiên Phượng chậm rãi đi qua, nàng biết mình vừa xuyên không đến đây, không thể quá làm càn, nhưng lại nhịn không được muốn đi xem người tên Vệ Chiếu này, muốn biết có phải đối phương cũng giống như nàng không?

"Thiên Phượng tuổi còn nhỏ, nhất thời ham chơi mà thôi, khụ khụ." Trên gương mặt tái nhợt của Vệ Chiếu hiện lên nụ cười "Lần sau, muội phải rời xa hồ nước, ít ham chơi đi một chút mới được."

"Vâng, ca ca." Vệ Thiên Phượng đem biểu hiện của Vệ Chiếu so sánh với người trong trí nhớ của nàng một phen, phát hiện biểu hiện của người ca ca này không khác chút nào, hoàn toàn không giống như xuyên không tới.

Nhưng mà vị ca ca này, dung mạo đúng là quá đẹp!

Vệ Thiên Phượng biết, ca ca Vệ Chiếu của thân thể này cùng với con trai của thừa tướng - Thẩm Kinh Hồng được xưng tụng là " kinh thành song bích ", là tình nhân trong mộng của vô số nữ tử.

Thân thể này của nàng đã được xưng tụng là tuyệt sắc, nhưng vị ca ca song sinh có khuôn mặt giống như nàng này, lại đem đến cho người ta một loại cảm giác hoàn toàn khác biệt.

Vệ Thiên Phượng theo bản năng cảm thấy nam nhân này và người trong trí nhớ của nguyên thân là cùng một người, bởi vì người xuyên qua có thể bắt chước được vẻ bề ngoài, nhưng không thể bắt chước linh hồn.

Đúng vậy, trên thế giới này làm gì có nhiều người xuyên qua như vậy chứ?

Khi Vệ Thiên Phượng quan sát Vệ Chiếu, thì Vệ Chiếu cũng quan sát Vệ Thiên Phượng.

Không hổ là nữ chính của văn NP, tướng mạo và dáng người đều tuyệt sắc.

Những thể loại văn thế này, nếu nữ chính không đủ xuất sắc, mà còn đòi NP thì sợ là sẽ bị chửi chết!

Mọi người trong gia đình lại liên tục tiến lên trấn an một phen, Vệ ngự sử thấy con trai hơi mệt, thì mới mang người rời đi.

Vệ Thiên Phượng chủ động yêu cầu đi giúp đại phu sắc thuốc và chăm sóc ca ca, mặc dù Vệ ngự sử không tin nàng, nhưng cũng rất cao hứng vì nữ nhi đã biết hối cải, nên cũng đáp ứng.

Vệ Chiếu biết, đây là Vệ Thiên Phượng muốn thích ứng với hoàn cảnh mới trong phủ.

Nhưng chuyện này cũng vừa hay hợp ý hắn.

Thứ hệ thống cho chỉ là những chữ viết thông thường, so với thế giới chân thật là hai chuyện khác nhau.

Nếu như tin tưởng hoàn toàn vào cái gọi là "kịch bản", vậy thì đến lúc chết cũng chẳng biết mình chết thế nào.

Dù sao, nhiệm vụ của ký chủ không chỉ là trợ giúp em gái nữ chính, đồng thời, còn phải đối phó với các loại pháo hôi, nữ phụ trùng sinh, nhân vật phản diện, vân vân, tuyệt đối không phải là một việc dễ dàng.

Vệ Thiên Phượng chăm sóc Vệ Chiếu mấy ngày nay, cũng đúng lúc Vệ Chiếu muốn hiểu rõ tính cách của nữ chính.

Chỉ khi biết được nữ chính là hạng người thế nào, có lý tưởng gì, rồi cùng bồi dưỡng tình cảm, lúc này mới có thể lấy thân phận đại ca chọn cho nữ chính muội muội một vị hôn phu thật tốt.

Dù sao, thế giới này cũng có tới bảy nam chính đấy!

Nghĩ tới đây, Vệ Chiếu không khỏi cảm thấy có chút đau đầu.

Bảy chọn một nha.

Đây thật sự là một khiêu chiến lớn.

Thân thể của Vệ Chiếu tất nhiên không thể bật chế độ hack như nữ chính, ít nhất, thân thể của hắn trước mắt không hề thích hợp để luyện võ, cùng với Vệ Thiên Phượng vừa xuyên qua đã có thể luyện ra nội công trong vòng vài ngày tuyệt đối không giống nhau.

Vệ Thiên Phượng ước chừng cũng biết nguyên thân có lỗi với vị ca ca ruột này, nên mọi chuyện đều tự thân làm, thậm chí còn có thể vụng trộm truyền nội lực cho Vệ Chiếu vào ban đêm, sửa đổi phương thuốc của Vệ Chiếu một chút, làm thân thể vốn phải tĩnh dưỡng nửa năm của Vệ Chiếu chỉ trong ba tháng đã hồi phục tốt.

Vị muội muội này cũng coi như không tệ.

Vệ Chiếu thật tâm thật ý cảm thấy như vậy.

Ít nhất so với người em gái bạch liên hoa nhưng luôn làm ra vẻ yêu thương ở thế giới trước tốt hơn rất nhiều.

Mặc dù Vệ Thiên Phượng xuất thân từ đặc công, nhưng tính cách thì vẫn có sự do dự của nữ hài tử.

Nếu không thì, cũng sẽ không có chuyện không biết đáp lại tình cảm của người khác ra sao, cuối cùng chỉ có thể biến tướng tập hợp mọi người ở cùng một chỗ, xem như đây là biện pháp tốt nhất cho mọi người, nhưng kỳ thật người tổn thương nhiều nhất lại là chính bản thân mình.

Cho dù đã đọc hết tất cả tư liệu mà hệ thống truyền cho, thì Vệ Chiếu cũng không dám khẳng định đến cùng người Vệ Thiên Phượng thích là ai? Hoặc phải nói là, có lẽ chính bản thân Vệ Thiên Phượng cũng không hiểu rõ.

Từ quá trình tiếp xúc trong ba tháng nay, Vệ Chiếu đã cảm giác được rất rõ ràng, rằng Vệ Thiên Phượng căn bản không muốn xem thế giới này như nơi nàng sinh ra.

Nam nhân cổ đại cho dù tốt, có quyền thế, có tiền tài, nhưng có thể cùng nàng vừa xem phim vừa trò chuyện, có thể cùng nàng ngồi máy bay du lịch vòng quanh trái đất không?

Không thể.

Cho dù những vị vương gia, tướng quân, minh chủ võ lâm, giáo chủ ma giáo này đối với nàng tốt đến bao nhiêu, yêu thương nàng bao nhiêu, nhưng tình yêu cũng không thể làm phai mờ đi khoảng cách thời gian và sự khác biệt xã hội được.

Đến chính Vệ Thiên Phượng cũng không biết, rốt cuộc nàng thích những người này, hay là thích cái cảm giác khi bọn họ thích mình?

Mong đợi một nữ đặc công chưa từng yêu đương hiểu rõ những việc này, thật sự là quá khó khăn.

Vệ Chiếu rất bất đắc dĩ, ngay cả nữ chính cũng không biết mình thích ai, thì hắn làm sao mà biết được?

Không có biện pháp đầu cơ trục lợi, cũng chỉ có thể chờ bảy nam chính kia lần lượt ra sân, rồi từ từ thử nghiệm.

Tốt xấu gì người "ca ca" như hắn vẫn còn sống, kịch bản chắc chắn sẽ bắt đầu chuyển biến, hơn nửa ở thời điểm chọn tướng công cho Vệ Thiên Phượng, hắn cũng sẽ có một chút đặc quyền.

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Xuyên Nhanh: Xuyên Thành Anh Trai Nữ Chính


Danh sách chương