Xuyên Thư Chi Bảo Bối Là Hiệu Ứng Cánh Bướm

Chương 57


Xuyên thư chi bảo bối là hiệu ứng cánh bướm _ Chương 57.

- Tác giả: Hoàng Hôn Họa Nguyệt

Chương 57: Bữa ăn thú zị!!!(つ✧ω✧)つ

Quảng cáo quay xong đến lúc về tới nhà đã là gần năm giờ chiều, Hàn Liên ăn vặt và xem ti vi một lát thì lại nhận được điện thoại, cậu hơi mất kiên nhẫn cầm điện thoại lên thì phát hiện chính là Cao Phi.

Lập tức nhận điện thoại:" Alo Phi ca!".

"A, tiểu Liên, anh vừa về nước nè, em có rãnh không tới sân bay đón anh nhé?".

Giọng Cao Phi bên kia nghe rất ôn nhu.

"Được ạ, em đang rãnh đây nè, đợi em ba mươi phút!".

Hàn Liên vừa nói vừa vội vã chạy lên lầu thay đồ.

Bên kia Cao Phi nghe tiếng cậu vội vã, khẽ cười:" Không sao, từ từ thôi kẻo ngã..."

Rầm.

Cao Phi:"...."

"Ha ha em không sao, không sao, em cúp máy đây!".

Hàn Liên vừa xuýt xoa đứng dậy, vừa tắt máy.

Cao Phi ngồi đợi khoảng hơn bốn mươi phút mới thấy Hàn Liên vội vã chạy tới.

"A, đây rồi...trên đường kẹt xe quá, anh ăn gì chưa?".

Hàn Liên vừa thở hồng hộc vừa hỏi.

"Anh chưa? Còn em?".

Cao Phi cười đưa nước cho cậu:" Anh ngồi đợi một chút thì có sao, vội như vậy làm gì?".

"Chỉ là không muốn anh đợi lâu thôi!".

Hàn Liên cười nói.

Lúc này bên cạnh có hai nữ sinh nhận ra cậu:" A, tiểu Liên Liên kìa, có phải tiểu Liên Liên không?"

"Hình như là cậu ấy đó! A a a a a thật may mắn quá đi!".

Hàn Liên nghe vậy liền đối với hai cô nở một nụ cười, rồi kéo Cao Phi đi:" Đi thôi, hôm nay đến nhà em ăn cơm đi, dì Phương hôm nay nấu rất nhiều món á!".

Cao Phi nghe vậy cũng không từ chối, cưng chiều nhìn cậu:" Được thôi!".

**

Hàn gia.

Hàn Thiên vừa về tới nhà, nhìn quanh lại chẳng thấy bóng dáng nhỏ nhắn thường chạy ra đón mình như thường ngày, anh hơi thất vọng thở dài.

"Bác quản gia, hôm nay tiểu Liên không có nhà ạ?" Hàn Thiên hỏi.

"Dạ cậu chủ, hồi nãy cậu ấy có về nhà nhưng khi nghe điện thoại xong lại chạy ra ngoài rồi, có vẻ vội lắm!".

Hàn Thiên nghe bác quản gia nói xong nghi hoặc một hồi rồi cũng đi vào nhà, lúc anh tắm xong chuẩn bị xuống ăn tối thì Hàn Diệp, Hàn Ngọc Nhu, Hàn Ngọc Ly đã ngồi trên bàn ăn, ngoài ra còn có cả Lí Hoài nữa.

Thấy Hàn Thiên nhìn Lí Hoài, Hàn Diệp giải thích:" Hôm nay tụi em có công việc, em ấy đưa em về, cũng đã trễ rồi nhà chúng ta lại tới giờ ăn nên em mời em ấy cùng ăn, chắc anh hai không có ý kiến gì đâu nhỉ?".

Ngoài mặt thì nói rất hay, nhưng chỉ có Hàn Diệp biết mục đích thực sự bản thân mời Lí Hoài về ăn tối là gì.

Còn gì ngoài để chọc tức Hàn Liên nữa, nhưng thực khéo vậy mà nó không có ở nhà uổng công y mời người về nhà.

Hừ, coi như nó hên đi.

Đang nghĩ thì bên ngoài vang lên tiếng xe, sau đó bác quản gia cũng đi ra cửa xem xét một chút, sau đó lại quay sang nói với Hàn Thiên:" Là Tiểu thiếu gia về ạ!".

Hàn Diệp còn chưa kịp mừng thì câu nói tiếp theo của quản gia đã làm nụ cười của y sượng ngắt.

"Còn có cậu Cao Phi đến chơi nữa, a để tôi đi lấy chén đũa cho hai cậu ây!".

Hàn Ngọc Nhu ngồi bấm điện thoại nãy giờ hiện tại mới ngước mặt lên:" Ồ, anh Cao Phi cũng tới à, hèn chi chiều nay nó vội vàng như vậy chắc là đi đón anh Cao Phi ở sân bay đây mà!".

Hàn Diệp nhíu nhíu mày, cắn môi vô cùng lo lắng hiện tại Lí Hoài ngồi bên cạnh y lỡ Cao Phi hiểu lầm hai người là người yêu thì thế nào? Chậc chỉ cần dính dáng đến cái thứ hàng lỗi kia thì chả có gì suông sẻ hết, thực là thức chết mà.

Nghĩ thì nghĩ nhưng Hàn Diệp vẫn cố nở nụ cười nhìn hai người đang bước vào cửa.

"A, hên ghê về đúng lúc ăn cơm luôn nè!".

Hàn Liên hí ha hí hửng chạy tới bàn ăn kéo ghế cho Cao Phi, học theo những quý ông bên Tây Âu:" Mời ngồi!".

Cao Phi khẽ cười, cưng chiều xoa đầu cậu:" Được rồi, em lại muốn phá gì đây?"

"Ha ha không có mà, em đang học cách ga lăng đó!".

Hàn Liên cười hì hì kéo ghế ngồi cạnh Cao Phi.

Hàn Thiên bất đắc dĩ nhìn thằng em nhà mình:" Thật là..." không phải anh đã dặn tránh xa mấy người có ý đồ xấu ra sao? Hả?

Hàn Ngọc Ly cười khì khì:" Thật là Tiểu Liên sao lại khách sáo như vậy toàn là người một nhà thôi mà!".

"A, anh Lí Hoài cũng tới sao?".

Hàn Liên lúc này a lên dường như chỉ vừa mời nhìn thấy Lí Hoài vậy.

Lí Hoài khó chịu ừ một tiếng.

Cao Phi cũng coi như là lớn lên với anh em Hàn gia, Lí Hoài cũng là lớn lên với anh em Hàn gia cho nên Cao Phi cùng Lí Hoài cũng quen biết ít nhiều, anh gật đầu coi như chào hỏi.

Hàn Diệp ngồi bên cạnh nhịn không được xoát độ tồn tại:" Được rồi, nếu đã đông đủ thì ăn thôi, lại trò chuyện nữa thì nguội mất!".

Mộ người cùng dùng bữa, Hàn Diệp vừa ăn vừa nhìn Cao Phi chăm chăm, lâu lâu lại gắp vài miếng thịt vào chén Cao Phi lo lắng nói:" Dạo này công việc chắc bận lắm nhỉ, anh ốm quá."

Cao Phi cũng không tiện từ chối chỉ nhíu nhíu này:" Không bận lắm, tôi vừa tăng 2 kg"

"Anh tăng kí á, vậy có khi nào bụng sẽ có mỡ không, vậy thì anh không nên ăn thịt nên ăn nhiều rau vào!".

Hàn Liên nghe vậy liền gắp rau bỏ vào chén Cao Phi lại gắp thịt mà Hàn Diệp gắp cho Cao Phi bỏ vào chén mình.

Bàn tay đang gắp miếng thịt của Hàn Diệp khựng lại, vô cùng chuyên nghiệp chuyển hướng bỏ vào chén Lí Hoài:" Em cũng ốm ăn thêm đi!".

"Cảm ơn anh, A Diệp".

Một hành động của Hàn Diệp quả nhiên khiến thiện cảm của Lí Hoài tăng lên max lever Hàn Liên nhìn mà khinh bỉ không thôi.

Đúng lúc này điện thoại của Hàn Liên lại rung lên.

Là Lãnh Phong call đến, Hàn Liên định cúp máy nhưng nghĩ lại sợ là có chuyện gấp liền mở máy ngay và luôn, hướng camera về phía mình lại lấy một cái đĩa đỡ điện thoại.

"Có chuyện gì không?".

Hàn Liên vừa gắp thịt ăn vừa hỏi.

Èo thịt dở quá, quả nhiên đồ Hàn Diệp gắp đều có độc.

"Em đang ăn cơm à?".

Lãnh Phong hỏi.

Vì thói quen nên khi nói chuyện điện thoại với Lãnh Phong cậu luôn bật max loa ngoài cho nên cả bàn ăn đều có thể nghe được giọng Lãnh Phong.

"Đúng rồi! Ăn không?".

Hàn Liên huơ huơ miếng thịt trước mặt Lãnh Phong.

Nè, ăn không thịt mà Hàn Diệp của anh gắp đây, tui sắp ăn không nổi rồi.

"Sao tôi nhìn miếng này có vẻ không ngon bằng miếng trong chén em vậy?".

Lãnh Phong cười hỏi, có lẽ là vì hiện tại bên kia đã là nửa đêm ở bên kia, giọng Lãnh Phong hơi có vẻ buồn ngủ giọng rất gợi cảm.

Tất nhiên là ngon hơn rồi, miếng trong chén là do tôi tự gắp tất nhiên là ngon hơn miếng Hàn Diệp gắp rồi.

Coi như anh tinh mắt.

Hàn Thiên cũng nghe ra giọng Lãnh Phong nhịn không được chăm chọc bạn cùng bàn một câu:" Hiện tại bên đó đã là nửa đêm rồi, cậu không ngủ đi điện cho Tiểu Liên nhà tôi làm gì?".

"Cũng chẳng phải điện cho cậu hỏi nhiều làm gì?".

Lãnh Phong khinh bỉ đảo mắt.

Lúc này Cao Phi ngồi bên cạnh Hàn Liên gắp cho cậu một miếng cá hồi:" Em ăn thêm đi, muốn ăn thêm thì bảo anh anh gắp cho".

Nói xong còn vô cùng chuyên nghiệp mà "vô tình" lọt vào ống kính.

Lãnh Phong triệt để tỉnh ngủ ngay và luôn!.

____________________

Đêm nay Lãnh Phong khẳng định mất ngủ vì sợ mất vợ( ≧Д≦).

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Xuyên Thư Chi Bảo Bối Là Hiệu Ứng Cánh Bướm