Xuyên Việt Chi Pháo Hôi Nam Xứng

Chương 63: Công hội luyện dược sư cấp thấp

Chương sau
Danh sách chương

“Mộ thiếu gia, lại gặp mặt.” Một giọng nói mềm mại đáng yêu mang theo vài phần vui mừng truyền tới.

Tâm tình Diệp Thạch lập tức lạnh xuống, không vui nhìn người đang đi tới.

Trình Uyển Bạch không để ý tới Diệp Thạch, ánh mắt thẳng tắp dừng trên người Mộ Thần.

“Trình tiểu thư.” Mộ Thần thản nhiên gật đầu với Trình Uyển Bạch.

“Nghe nói Mộ thiếu gia đang thu thập phương thuốc cấp một, cấp hai, ta nghĩ có lẽ có một nơi ngươi sẽ cảm thấy hứng thú.” Trình Uyển Bạch cười ấm áp với Mộ Thần.

Diệp Thạch vội vàng lắc đầu, bước lên che trước mặt Mộ Thần, nghiêm túc nhìn Trình Uyển Bạch, nói: “Không không không, Mộ Thần hắn không có hứng thú, hắn đã tiêu hết nguyên thạch rồi, nếu còn tiếp tục mua phương thuốc, hắn sẽ chết đói mất.”

Trình Uyển Bạch cười cười, không để bụng nói: “Mộ thiếu gia, ngươi thiếu tiền sao? Nếu như rất thiếu, ta có thể hỗ trợ…”

Mộ Thần lắc đầu nói: “Thạch Đầu vừa rồi nói đùa thôi, trong tay ta còn có chút tiền.”

Diệp Thạch âm thầm tặng một cái liếc mắt xem thường, thầm nghĩ, cho dù còn một chút tiền, nếu cứ xài như vậy sẽ thấy đáy liền.

Trình Uyển Bạch cười cười: “Nơi ta nói đến là công hội luyện dược sư cấp thấp, trong công hội này có thể học tập cùng luyện dược sư cấp thấp, giao lưu với nhau, nếu ngươi có vấn đề gì thì có thể treo giải thưởng trong công hội, trong công hội cũng treo thưởng cho rất nhiều vấn đề mà người khác đề xuất, nếu Mộ thiếu gia ngươi trả lời được, thì sẽ lĩnh được tiền thưởng tương ứng…”

“Có tiền thưởng à?” Trong con ngươi Diệp Thạch có vài phần động tâm.

Trình Uyển Bạch không để ý tới Diệp Thạch, nhìn Mộ Thần, ân cần cười nói: “Mộ thiếu gia, ở đó có rất nhiều luyện dược sư cấp thấp đã đắm chìm trong luyện đan vài chục năm, trên tay bọn họ đều có lượng lớn phương thuốc cấp thấp, nếu ngươi tới đó thu thập phương thuốc, hẳn là làm ít công to.”

“Thạch Đầu, em muốn đi không?” Mộ Thần quay đầu, nhìn Diệp Thạch hỏi.

Diệp Thạch khẽ đảo mắt nói: “Có thể đi!” Diệp Thạch tiến đến bên tai Mộ Thần, nói: “Có thể kiếm tiền đó!”

Mộ Thần cau mày, hình như Thạch Đầu rất lo hai người bọn họ sẽ biến thành quỷ nghèo! Kỳ thật hắn vẫn còn biết chừng mực.

Trình Uyển Bạch nhìn động tác thân mật giữa Diệp Thạch cùng Mộ Thần, trong con ngươi hiện lên vài phần khác thường.

“Đa tạ tiểu thư chỉ điểm, có rảnh ta sẽ đi.” Mộ Thần nói với Trình Uyển Bạch.

Trình Uyển Bạch không cho là đúng: “Đợi lúc rảnh thì không bằng đi bây giờ luôn, hôm nay đúng lúc công hội luyện dược sư cấp thấp tổ chức sự kiện giao lưu, Mộ thiếu gia sao không cùng ta đi xem một chút.”

Mộ Thần cau mày, trong mắt hiện lên vài phần do dự.

Diệp Thạch nhìn Mộ Thần nói: “Đi đi, đi nhìn một chút đi.”

Mộ Thần nhìn Diệp Thạch, chần chờ một chút mới gật đầu.

Trình Uyển Bạch nhíu mày nhìn Diệp Thạch, lúc nhìn về phía Mộ Thần, lại khôi phục biểu tình như hoa.

Mộ Thần cùng Diệp Thạch đi theo Trình Uyển Bạch vào công hội luyện dược sư cấp thấp, Diệp Thạch ngạc nhiên hết nhìn đông lại nhìn tây.

Diệp Thạch phát hiện, trong công hội luyện dược sư có rất nhiều lão giả lớn tuổi, luyện dược sư nếu không có người dẫn dắt, thì rất khó đạt được thành tựu, rất nhiều luyện dược sư, đến tận cuối đời vẫn chỉ là luyện dược sư cấp một mà thôi.

“Trình tiểu thư, ngươi đã đến rồi. Vị này chính là…?” Thương Ngự nhíu mày, ngữ khí không tốt hỏi.

Trình Uyển Bạch hiển nhiên rất được hoan nghênh, vừa vào cửa, vài thiếu niên mặc quần áo luyện dược sư lập tức xúm lại phía nàng, ánh mắt của vài thiếu niên nhìn Mộ Thần không tốt lắm.

“Vị này chính là Mộ Thần, hắn vừa thông qua chứng thực luyện dược sư cấp hai, đã là luyện dược sư cấp hai rồi.” Trình Uyển Bạch giới thiệu cho mấy người.

Nghe được lời của Trình Uyển Bạch, trên mặt vài thiếu niên nhất thời hiện lên ghen tị.

“Thì ra là Mộ thiếu! Hạnh ngộ.” Thương Ngự miễn cưỡng cười cười với Mộ Thần.

“Hạnh ngộ.” Mộ Thần thản nhiên gật đầu với Thương Ngự.

Thương Ngự híp mắt, hắn đã có thể luyện chế đan dược cấp hai, nhưng khi tiến hành chứng thực phải tiến hành tại công hội luyện dược sư, mỗi lần chứng thực chỉ có năm lần cơ hội luyện đan, Thương Ngự vẫn không thể thích ứng được hoàn cảnh thay đổi, hắn đến nay đã tiến hành ba lần chứng thực tại công hội luyện dược sư, nhưng vẫn như cũ không thể luyện được, còn lãng phí lượng lớn nguyên thạch.

“Thương Ngự, ngươi phải cố gắng lên! Mau mau trở thành luyện dược sư cấp hai nhé.” Trình Uyển Bạch giơ giơ nắm tay, biểu thị nàng ủng hộ Thương Ngự.

Thương Ngự cười cười: “Mượn cát ngôn của Trình tiểu thư, ta sẽ.”

Diệp Thạch thừa dịp thời điểm Trình Uyển Bạch bị người vây quanh, kéo Mộ Thần ra. “Ngươi quen biết nha đầu này lúc nào?” Ngữ khí Diệp Thạch không tốt lắm.

“Lúc trước trong công hội luyện dược sư, đụng phải nàng ở chỗ chứng thực.” Mộ Thần nói.

Diệp Thạch nghiến răng, trừng mắt.

Mộ Thần nhéo nhéo mặt Diệp Thạch, nói: “Được rồi, ta không có quan hệ gì với nàng hết, đi thôi, chúng ta đi dạo.”

Diệp Thạch gật đầu, đi theo Mộ Thần.

Đại khái là bởi vì công hội có sự kiện, trong công hội luyện dược sư cấp thấp hội tụ trên trăm vị luyện dược sư, rất nhiều luyện dược sư cấp thấp tốp năm tốp ba hội tụ cùng một chỗ đàm luận này nọ.

“Chào hai vị công tử, hai vị là lần đầu tiên tới phải không, ta có thể hỗ trợ gì không?” Một bạch y thị nữ hướng phía hai người đi tới hỏi.

Diệp Thạch không thể chờ đợi được mà nói: “Ta nghe nói bên các ngươi có thể kiếm tiền.”

Bạch y thiếu nữ hơi hơi run rẩy khóe miệng, tươi cười cứng ngắc một chút, lập tức liền khôi phục như thường.

“Mời hai vị.” Bạch y thiếu nữ dẫn Diệp Thạch cùng Mộ Thần đi tới trước một khối quang thạch, “Trên khối quang thạch này có rất nhiều nghi vấn do các luyện dược sư cấp thấp đề xuất, mặt sau của mỗi vấn đề đều có treo giải thưởng, chỉ cần ngươi giải đáp được câu hỏi, đợi chủ nhân đã ra đề mục chứng thật đáp án là đúng, vậy nguyên thạch sẽ thuộc về các ngươi?”

“Nếu như đáp án là đúng mà chủ nhân ra đề mục không nhận thì sao?” Diệp Thạch không yên lòng hỏi.

“Vấn đề này ngươi có thể yên tâm, công hội của chúng ta có vài vị luyện dược sư cao cấp bình thẩm, chỉ cần họ nghiệm chứng đáp án của ngài thông qua, có thể đưa nguyên thạch trước cho ngài.” Bạch y thị nữ thản nhiên giải thích.

“Chúng ta phải đi ngay, vậy tiền sẽ giao cho chúng ta thế nào?” Diệp Thạch tiếp tục hỏi.

Bạch y thiếu nữ thần sắc như thường mà nói: “Cái này không phải vấn đề, ngươi có thể đăng kí một tài khoản ở đây và sẽ được nhận thẻ nguyên thạch, nguyên thạch có thể trực tiếp chuyển vào trong thẻ của các ngươi.”

Diệp Thạch chớp chớp mắt, đi qua, nhỏ giọng nói với Mộ Thần: “Cái này không tồi đâu! Ta vừa mới xem qua quang thạch, thiệt nhiều đề mục treo giải thưởng đều là mấy trăm nguyên thạch, có cái còn hơn một ngàn, chỉ cần trả lời được, nguyên thạch này sẽ giống như nhặt không vậy.”

Mộ Thần: “…”

Bạch y nữ tử nhìn Diệp Thạch, trong lòng khinh thường cười, trên quang thạch có nhiều đề mục treo giải rất cao, nhưng giải thưởng càng cao, cũng càng khó giải, tuy rằng mấy vấn đề này đều thuộc phạm trù đan dược cấp một, cấp hai, nhưng cho dù là luyện dược sư cấp ba, cấp bốn thập chí là cấp năm cũng rất khó giải quyết mấy vấn đề đó, nguyên thạch sao lại kiếm dễ như thế được.

Tuy rằng trong lòng nghĩ như vậy, nhưng bạch y thiếu nữ vẫn cực kỳ có trách nhiệm chỉ dẫn cho Mộ Thần: “Ngươi có thể giải đề ở trong này.”

Mộ Thần gật đầu, nói: “Đa tạ.”

Diệp Thạch tiến đến bên người Mộ Thần, nói: “Ta giúp ngươi chọn đề, ngươi tới đáp.”

Mộ Thần gật gật đầu, “Được.”

Diệp Thạch dốt đặc cán mai về dược tề, tuy nhiên điểm này không cản trở y lựa chọn, dù sao Diệp Thạch vẫn nhận thức được con số ở phía sau mỗi đề mục treo thưởng, Diệp Thạch cũng không phải cứ chọn giải thưởng cao, vấn đề được viết bừa bãi, hoặc là rất khó lý giải, Diệp Thạch cũng sẽ loại bỏ.

Mộ Thần đứng trước quang thạch, suy nghĩ đề mục mà Diệp Thạch lựa ra, thỉnh thoảng đề bút viết này nọ.

Trình Uyển Bạch đi về phía hai người, đứng ở bên người Diệp Thạch, nói: “Đề mục mà ngươi chọn đều được treo thưởng cao đấy!”

Diệp Thạch bị người đột nhiên xuất hiện làm hoảng sợ.

“Trình tiểu thư.” Diệp Thạch có chút oán hận gọi một tiếng.

Trình Uyển Bạch nói với Diệp Thạch: “Diệp công tử, đề mục không phải cứ chọn giải thưởng càng cao là càng tốt, những cái thưởng cao đó, rất nhiều cái đã treo được vài năm, kỳ thật, rất nhiều đề mục được treo thưởng cao, không phải là ngay từ đầu đã cao như vậy, mà là có những luyện dược sư khác nhìn thấy vấn đề đó, cũng muốn biết đáp án, nên thưởng thêm vào, đề mục như vậy bình thường rất khó đáp.”

Diệp Thạch tròn mắt, nói: “Vậy à!”

Trình Uyển Bạch cười cười, nói: “Thật ra, thay vì tốn thời gian với mấy đề mục khó thì thà trả lời thêm mấy đề mục thưởng thấp, đơn giản hơn.”

Diệp Thạch tròn mắt, nói: “Không sao, Mộ Thần cái gì cũng biết, đề mục cho dù khó hơn nữa cũng không làm khó hắn được.”

Trình Uyển Bạch đánh giá Diệp Thạch, nói: “Ngươi thực sự tin tưởng hắn?”

Diệp Thạch gật đầu, “Cái đó đương nhiên. Viễn Phong thúc thúc nói, Mộ Thần là thiên tài.”

“Viễn Phong thúc thúc là ai?Là đại sư luyện dượcnào đó sao?” Thương Ngự ôm hai tay, đi đến trước mặt Diệp Thạch hỏi.

Diệp Thạch nhún vai, nói: “Viễn Phong thúc thúc là cha của Mộ Thần.”

Thương Ngự bật cười một tiếng, Diệp Thạch hung hăng trừng Thương Ngự một cái.

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Xuyên Việt Chi Pháo Hôi Nam Xứng


Chương sau
Danh sách chương