Xuyên Việt Dị Thế Úy Lam Thiên Không Hạ

Chương 53: Diễn trò 1

Chương sau
Danh sách chương

“Hoan nghênh các vị ghé thăm tệ xá.” Iallophil sau khi được Alvar thông báo, ra mở cửa cho nhóm Hoàng tộc Ma tộc, “Hoàng đế bệ hạ, hai vị Quân Vương tôn quý, Elvis điện hạ.”

Elvis thì không cần phải nói, Iallophilđãbiết, trang phục của Hoàng đế Ma tộc cũng rất dễ nhận ra, thời điểm cử hành ngự tiền luận võ đã nhìn thấy, huống chi phía sau còn có Định Quân Vương hắn vừa gặp qua không lâu, có thể sóng vai cùng vị này chỉ có thể là vị Quân Vương còn lại trong Hoàng tộc, cho nên hắn có thể chuẩn xác gọi ra thân phận của bọn họ. Về phần những người khác, Iallophil không để ý, dù sao, lần này người đứng ở thượng phong cũng là hắn.

Chỉ cần nhìncách hắn khẽ khom người cúi chào, lễ nghi đơn giản lại ẩn chứa sự tao nhã ung dung, cao sang tôn quý chỉ có ở thế gia cùng sự tài trí hơn người, nhóm Ma tộc Hoàng tộc liền biết, xuất thân của Iallophil tuyệt đối không tầm thường.

Để biểu đạt thiện ý, Hoàng đế Ma tộc đương nhiên không thể mang binh sĩ đến đây, còn hai vị Quân Vương, hắn không dám sai sử, thế nên Elvis cùng những quan viên trọng yếu trong triều đình đành phải mang lễ vật theo Hoàng đế vào nhà.

“Hàn xá đơn sơ, xin thứ lỗi nếu ta tiếp đãi không chu toàn.” Lúc trước chọn tòa nhà này là vì không gian yên tĩnh của nó, lại có sân khá rộng, đủ để bọn họ rèn luyện, nhà chính không quá lớn, thế nhưng cũng chỉ có Iallophil và Fei ở nên cũng có thể xem như rộng rãi.

Phòng khách vốn rộng rãi với hai người, thế nhưng khi nhóm Hoàng tộc Ma tộc bước vào liền có vẻ chật hẹp.

“Không sao.” Hoàng đế Ma tộc có thể nói cái gì, đây là do sự thật hoàn cảnh khách quan, hơn nữa, là Hoàng đế, hắn vẫn có ghế để ngồi, hai vị Quân Vương cũng không ngoại lệ, Iallophil thân là chủ nhân, đồng thời cũng là nhân vật chính của ngày hôm nay cũng có chỗ, còn những người khác, không có chỗ thì đành phải đứng thôi. Ai bảo địa vị của bọn bọn hắn thấp hơn Hoàng đế, thực lực không bằng hai vị Quân Vương, thân phận lại không đặc thù như Iallophil, chủ nhân của nơi này.

Iallophil tự mình rót trà cho Hoàng đế Ma tộc cùng hai vị Quân Vương, về phần những người còn lại, thật có lỗi, Iallophil tâm tình không tốt, hắn không có hứng chiếu cố lòng hư vinh nhàm chán của họ.

“Mời dùng. Nơi này không có người hầu, mời các vị chấp nhận một chút.” Sự khiêm nhường khi cần thiết là lễ nghi của thế gia, Iallophil xuất thân từ Theoromon gia tộc đã quá quen với sự dối trá này. Sau khi nói xong, Iallophil đặt khay trà qua một bên, ngồi xuống, ý tứ rất rõ ràng, hắn sẽ không phục vụ cho những kẻ còn lại.

Đối với chuyện này, Hoàng đế Ma tộc không cảm thấy có gì không đúng, hai vị Quân Vương nằm trong phạm vi đượctiếp đãi, đương nhiên sẽ không oán giận, mà những người khác, trước mặt ba vị này, có bất mãn như thế nào cũng chỉ có thể nuốt vào.

“Theoromon các hạ khách khí rồi.” Trước khi đến đây, Hoàng đế Ma tộc đương nhiên có phái người điều tra tòa nhà này, cho nên chuyện từ khi vào đây ở, Iallophil cùng Fei không mời người hầu hắn đương nhiên cũng biết, bất quá, nhìn ngôn hành cử chỉ của Iallophil như vậy, thế nhưng lại không mời người hầu, thậm chí còn tự mình mở cửa rót trà cho bọn họ, cũng làm cho Hoàng đế Ma tộc hơi kinh ngạc, tự nhiên cũng sẽ không có gì bất mãn.

Người như Iallophil vừa nhìn đã biết là người nên được kẻ khác hầu hạ, mà không phải là loại sẽ đi hầu hạ người khác, có thể được Iallophil hầu hạ cũng đủ khiến người ta thụ sủng nhược kinh, sao có thể thấy bất mãn.

“Sao lại không thấy Red Creek các hạ?” Lễ phép nhấp một ngụm trà, Hoàng đế Ma tộc mới mở miệng hỏi đến người còn lại trong nhà.

Đến rồi. Iallophil bắt đầu đề phòng, nhưng ánh mắt không lộ ra nửa điểm khẩn trương, mà ngay cả biểu tình cũng làm vẻ bất đắc dĩ đúng mức, “Tính tình Fei rất lãnh đạm, đối với một số sự tình không quá quan tâm, thà rằng ngủ cho qua thời gian cũng không muốn tiêu phí công sức cho mấy chuyện này.” Iallophil không hề nói dối, chẳng qua đây không phải lý do thực sự cho việc Fei không xuất hiện mà thôi. Mà trong những lời đó, hắn cũng ngầm nói ra việc Fei hiện đang ngủ, nhưng nguyên nhân chính xác là gì, không phải chuyện đám Ma tộc này có thể biết.

Một số sự tình trong miệng Iallophil là chỉ cái gì, không cần hắn nhiều lời, bởi vì những người ở đây đều hiểu được. Loại chuyện này, trong lòng mọi người đều biết, nếu nói rõ, như vậy hàm nghĩa muốn biểu đạt lại có vẻ như không thỏa đáng.

Quả nhiên người này xuất thân từ thế gia, phươngthức giao tiếp lấp lửng thuần thục như vậy, không phải là thứ gia đình bình thường có thể bồi dưỡng ra. Các vị Ma tộc trong lòng đều âm thầm đánh giá.

“Cảm tình giữa hai vị thật tốt.” Hoàng đế Ma tộc nghe ra sự bất đắc dĩ ẩn hàm dung túng của Iallophil, liền nói như vậy.

“Theoromon gia tộc cùng Red Creek gia tộc là thế giao, cảm tình giữa hai vị phụ thân đại nhân cũng rất tốt, ta cùng Fei thậm chí còn sinh cùng ngày.” Chỉ là nói mấy câu như vậy, trong đầu đám Ma tộc vốn không biết tình hình cụ thể ở Uy Á đại lục liền tự động tạo ra những tình tiết kiểu như nhiều thế hệ tương giao, cùng nhau lớn lên liền trở thành bằng hữu, hay thậm chí vì là sinh cùng một ngày nên càng thêm thân thiết, đến mức giống như thân sinh huynh đệ.

“Hoàng đế bệ hạ đến đây, chắc không phải chỉ để hỏi việc này?” Iallophil tao nhã bưng chén trà, không có vẻ vội vàng khiến người ta cảm thấy hắn là muốn đuổi khách, cũng khiến người ta không thể tiếp tục kéo dài thời gian.

Nhiệt khí lượn lờ, Iallophil rũ mi, không cho người khác thấy được toan tính lóe ra trong đáy mắt.

“Theoromon các hạ thẳng thắn như vậy, trẫm cũng không quanh co nữa.” Hoàng đế Ma tộc nghiêm mặt nói, “Các hạ nên biết, bọn ta muốn biết cái gì?”

Đặt chén trà có hoa văn hình Tường Vi xuống, khuôn mặt hoàn mỹ vô khuyết của Iallophil xuất hiện nụ cười tao nhã không chê vào đâu được, “Đương nhiên. Về lực lượng mà ta cùng Fei sử dụng ở ngự tiền luận võ, đúng không?” Câu là nghi vấn, nhưng ngữ khí lại là khẳng định.

“Đúng vậy.” Hoàng đế Ma tộc cũng sẽ không cho phép Iallophil trốn tránh vấn đề này.

“Fei sử dụng, chính là Đại Dự Ngôn Thuật, của ta, gọi là Tứ Dư.” Đáp án là sự thật, bất quá có nói cho đám Ma tộc này, bọn hắn vẫn sẽ không hiểu.

“Có thể giải thích một chút không?” Không hổ là Hoàng đế Ma tộc, rất có khí lượng mở miệng hỏi chuyện bản thân không hiểu, chứ không phải là giả vờ hiểu biết một cách ngu xuẩn.

“Đại Dự Ngôn Thuật của Fei, lời nói ra tuyệt đối sẽ xảy ra trong tương lai.” Nhớ lại thời điểm nghe được lời giải thích này, trong lòng hắn đã khiếp sợ đến thế nào, đây thật sự không phải là năng lực nhân loại có thể có được, cũng là loại năng lực không hợp với tính cách của Fei. Fei chống lại vận mệnh, nhưng loại lực lượng này lại như biểu đạt vận mệnh là không thể đối kháng.

Không bận tâm đến thần sắc khiếp sợ cùng không thể tin trên đời lại có loại năng lực này của đám Ma tộc, Iallophil nói tiếp, “Tứ Dư của ta, chính là ban cho sự vật thứ mà ta muốn, cái chết cũng là một trong số đó.” Thời điểm hắn đem cái chết ban cho Liệt Không Quân Vương mới biết được, thì ra, chết là một chuyện đơn giản như vậy. Loại lực lượng này quả thật rất dễ khiến người ta ỷ lại.

Cả phòng rơi vào trầm mặc.

“Không thể nào, trên đời sao có thể tồn tại loại lực lượng này.” Đầu tiên mở miệng, tỏ vẻ không tin tưởng chính là Chấn Quân Vương. Hắn không tận mắt nhìn thấy Liệt Không Quân Vương nên còn có thể không tin, chứ không như Định Quân Vương, sắc mặt đã trở nên vô cùng khó coi.

Iallophil không phủ định, thứ đã tồn tại, có phủ định hay không tin cũng không thể thay đổi sự thật là nó đã tồn tại.

“Đúng là một loại lực lượng khó tin.” Hoàng đế Ma tộc khó khăn nói. Loại lực lượng như vậy, giống như Chấn Quân Vương nói, vốn không nên tồn tại. Có loại lực lượng như thế, vậy thì trên thế giới này có gì là không thể làm được đâu.

“Đúng vậy a,” Iallophil gật đầu, “Ta cùng Fei cũng không biết tại sao chúng ta lại có được loại lực lượng này.” Iallophil chọn thời điểm thích hợp, biểu lộ sự hoang mang.

“Các ngươi không biết tại sao lại có được?” Elvis trừng mắt nhìn Iallophil. Có loại lực lượng này thì không có gì không làm được, chính hắn mong muốn có được loại lực lượng này biết bao, thế nhưng người trước mắt lại nói không biết tại sao có được, còn làm ra bộ dạng vô cùng bất đắc dĩ.

“Có được loại lực lượng này cũng không hẳn là chuyện tốt, quá mức ỷ lại vào nó, ta cùng Fei cũng sẽ không mạnh lên được, cho nên chúng ta đều không thích sử dụng loại lực lượng này. Nếu không phải hôm nay Liệt Không Quân Vương thật sự muốn giết chúng ta, để bảo toàn tính mạng, ta cùng Fei mới phải sử dụng đến nó. Về phần sau đó sử dụng đối với các ngươi, chủ yếu là muốn tránh chút phiền toái.” Lời của Iallophil có bao nhiêu là chân thật, có bao nhiêu là giả dối, mấy Ma tộc không biết được, nhưng không thể không nói, Iallophil nói rất có đạo lý, đặc biệt là hai vị Quân Vương, cùng với Hoàng đế Ma tộc và Elvis đang ở trình độ Thánh giai, đối với nửa đầu tỏ vẻ lý giải, nửa sau giải thích, đám Ma tộc cũng có thể chấp nhận.

Đối diện với tử vong, không dùng loại lực lượng này để giữ mạng, còn muốn chờ đến khi nào. Nếu lúc ấy không dùng lực lượng thích hợp để uy hiếp chế ngự bọn hắn, bọn hắn sẽ hành động như thế nào, bây giờ, chính bọn hắn cũng không biết. Không thể không nói, quyết định của đối phương thật chính xác.

“Gạt người, nếu các ngươi đã có loại lực lượng này, sao lại bị cuốn vào vết nứt không gian? Chỉ cần dùng năng lực của các ngươi là có thể tránh đi.” Chấn Quân Vương lại phát biểu ý kiến.

“Này a,” Ánh mắt của Iallophil hơi thay đổi, không phải chột dạ, mà là thể hiện ra cảm giác giống như ngượng ngùng, “Lúc ấy, thời điểm vết nứt không gian xuất hiện, là ta ngăn cản Fei sử dụng Đại Dự Ngôn Thuật, bởi vì chưa từng đến Hắc Ám đại lục, vừa vặn có một cơ hội, cho nên…” Sự thật thì đúng vậy, chỉ là biểu hiện của Iallophil khiến các Ma tộc hiểu lầm.

Cho nên cái gì, tất cả Ma tộc đều biết, chính là vì chưa từng đến Hắc Ám đại lục liền cam nguyện bị cuốn vào vết nứt không gian, đi đến nơi vô cùng nguy hiểm đối với nhân loại này.

Iallophil thực thành công đắp nặn hình tượng tâm cơ thâm trầm rồi lại có sự xúc động của thiếu niên. Nếu không xúc động, sao có thể chỉ vì lý do như thế mà đến Hắc Ám đại lục.

“Vốn nghĩ rằng có Đại Dự Ngôn Thuật của Fei cùng Tứ Dư của ta, muốn trở lại Uy Á đại lục là chuyện rất dễ dàng, kết quả là ta đã sai lầm.” Iallophil đột nhiên nghiêm sắc mặt, lại tăng thêm mấy phần bi thương, “Vì muốn trở lại Uy Á đại lục, ta cùng Fei mới tham gia ngự tiền luận võ, muốn lấy được vị trí quán quân.”

“Cái gì? Năng lực của các ngươi cũng có chuyện làm không được?” Hoàng đế Ma tộc giống như người bị nhốt đột nhiên tìm được lối thoát, đáy mắt chợt lóe tinh quang.

“Trên đời này không có lực lượng nào là hoàn mỹ, năng lực đặc thù của ta cùng Fei cũng có khuyết điểm của nó.” Nói là hoàn mỹ, thật sự quá mức hư ảo, lực lượng có chút nhược điểm mới dễ dàng khiến người ta tin tưởng, nhưng mà là nhược điểm gì, theo như cách của hắn, chính là đem nhược điểm trí mạng thực sự giấu giếm, thẳng cho đến khi nó không còn là nhược điểm nữa.

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Xuyên Việt Dị Thế Úy Lam Thiên Không Hạ


Chương sau
Danh sách chương