Tửu Thần (Âm Dương Miện)

Chương 30: Mục tiêu, Phong Sương sơn mạch (Thượng)

Chương sau
Danh sách chương

- Lão Đại, chúng ta đã sắp tới biên giới Nam Hỏa Đế Quốc rồi đó, kết tiếp sẽ đi thế nào đây? Cha ta cũng thật là, nói cái gì mà cưỡi ngựa không an toàn, bằng không điều trong nhà ta vài con tuấn mã, nói không chừng hiện tại đã đi vào trong cảnh nội của Trung Thổ Đế Quốc rồi.

Tất Tô có chút oán giận nói.

Đi xe ngựa ước chừng hơn ba ngày, ba người rốt cuộc cũng đã đến thành thị biên giới của Nam Hỏa Đế Quốc, Tinh Hỏa Thành. Bọn họ quyết định ở trong này tu chỉnh lại một chút rồi mới tiếp tục xuất phát.

Nam Hỏa Đế Quốc nằm ở cực nam của Ngũ Hành Đế Quốc, phân biệt giáp ranh cùng với Tây Kim Đế Quốc, Trung Thổ Đế Quốc cùng với Đông Mộc Đế Quốc. Bọn họ muốn từ Tinh Hỏa Thành vượt biên đi đến Trung Thổ Đế Quốc, nhất định chỉ có thể đi bằng đường bộ. Cơ Động lúc này đang ngồi trong phòng lữ điếm mở bản đồ ra mà nghiên cứu đường đi cụ thể.

Cơ Động chỉ tay vào bản đồ nói với Tất Tô và Tạp Nhĩ:

- Các ngươi xem, Ly Hỏa Thành ở phía Tây của Nam Hỏa Đế Quốc, chúng ta đã đi theo đường gần nhất đến biên giới. Tinh Hỏa Thành này cũng là thành thị biên giới phía Tây của Nam Hỏa Đế Quốc. Từ nơi này mà đi, chúng ta có hai sự lựa chọn. Một cái, chính là đi theo hướng Đông, vòng qua Phong Sương sơn mạch. Sơn mạch này kéo dài qua Tây Kim Đế Quốc, Trung Thổ Đế Quốc cùng với Nam Hỏa Đế Quốc. Chúng ta sẽ từ thành thị biên giới trung bộ Bính Hỏa Thành đi qua, đi vào cảnh nội của Trung Thổ Đế Quốc, lại tiếp tục đi về hướng bắc, đến Trung Nguyên thành. Con đường này được cái toàn là quan đạo, đi rất dễ dàng. Nhưng mà chúng ta lại phải đi xa thêm hơn năm trăm dặm nữa. Phong Sương Sơn Mạch là sơn mạch lớn thứ hai trên toàn đại lục, bề ngang dài hơn ngàn dặm. Chúng ta nếu muốn trong vòng bảy ngày đi vòng qua nó, tiếp tục đi vào Trung Thổ Đế Quốc, đến Trung Nguyên thành, thời gian nhất định vô cùng khẩn trương. Còn một con đường khác nữa, trực tiếp đi từ phía Đông Bắc của Tinh Hỏa Thành, trực tiếp xuyên qua Phong Sương Sơn Mạch, đi vào cảnh nội Trung Thổ Đế Quốc. Phong Sương Sơn Mạch mặc dù rất dài, nhưng bề dọc lại không tới một trăm dặm, nói như vậy, chúng ta hẳn sẽ có thể tiết kiệm được rất nhiều thời gian. Chỉ là đường sẽ khó đi hơn rất nhiều. Vạn nhất gặp được Ma Thú, chỉ sợ sẽ gặp được nguy hiểm. Các ngươi nghĩ chúng ta nên chọn con đường nào tốt hơn?

Tạp Nhĩ không chút do dự nói ngay:

- Đi trực tiếp xuyên qua Phong Sương Sơn Mạch đi, như vậy chúng ta ít nhất có thể tiết kiệm được hai ngày thời gian. Hơn nữa, Hạ Thiên lão sư lúc giảng giãy cho chúng ta về địa lý đại lục, không phải đã nói sao, Phong Sương sơn mạch thuộc loại địa vực có ma thú quý hiếm, có rất ít ma thú thường lui tới. Cho dù có đi nữa, cũng chỉ là một ít ma thú cấp thấp mà thôi. Chúng ta hẳn là có thể đối phó. Trước khi ta ngưng tụ , Hạ Thiên lão sư có truyền thụ cho ta một ít Cơ Chuẩn Kỹ, mặc dù không tính là cường đại lắm, nhưng cũng phụ trợ cho ta tăng lên ma lực, như vậy là đủ rồi.

Tất Tô hừ một tiếng, nói:

- Chỉ mình ngươi có sao? Thu Thiên lão sư cũng có dạy ta vậy.

Hạ Thiên mặc dù cũng có dạy qua Cơ Động một chút, nhưng bất luận là hắn hay là Thu Thiên, cũng không biết nên dạy Cơ Động như thế nào cho đúng. Dù sao bọn họ cũng chưa ai từng thấy qua Âm Dương Ma Sư song thuộc tính bao giờ. Dương Bỉnh Thiên trực tiếp yêu cầu bọn họ đừng truyền dạy Cơ Chuẩn Kỹ gì cho Cơ Động, cũng nói cho hắn biết, Thiên Can Học Viện mới là chỗ thích hợp nhất cho Cơ Động học tập Ma kỹ. Ma Kỹ không thể tu luyện tùy tiện, nếu luyện tập Ma Kỹ không thích hợp với mình, ngược lại sẽ có hại cho cơ thể.

Nghe bọn hắn nói như thế, Cơ Động nhất thời yên lòng:

- Cơ Chuẩn Kỹ ta cũng có vài cái. Vậy quyết định như thế, sáng mau chúng ta mua một ít vật dụng thiết yếu sau đó xuất phát luôn, xuyên qua Phong Sương Sơn Mạch. Thời gian không còn sớm, các ngươi về phòng nghỉ ngơi đi.

Cơ Động cũng có tính toán của hắn, giống như Tạp Nhĩ đã nói kia, Phong Sương Sơn Mạch tỷ lệ xuất hiện ma thú rất nhỏ, bọn họ cũng là Âm Dương Ma Sư, như vậy có thể giảm bớt thời gian đi khá nhiều. Hơn nữa mấy ngày nay tinh thần của hắn cũng thoáng có chút hoảng hốt, tâm thần không yên, cũng không nghĩ ngợi nhiều làm gì.

Ba người tại trong lữ điếm mướn hai gian phòng. Cơ Động lấy lý do không có thói quen ở cùng người khác đã mướn riêng một gian phòng, Tất Tô và Tạp Nhĩ ở một gian. Hắn làm như vậy đương nhiên là để có thể điều chế rượu cho Liệt Diễm. Mặc dù ba ngày nay liên tục lên đường, nhưng hắn vẫn thủy chung không có đình chỉ công việc đã làm suốt bốn năm nay.

Tạp Nhĩ cùng Tất Tô trở về phòng nghỉ ngơi, Cơ Động lập tức lấy dụng cụ pha rượu cùng với các vật dụng cần thiết trong thủ trạc ra, dụng tâm điều chế một ly Kê Vỹ Tửu, sau đó lại gọi lên tên của Liệt Diễm.

Địa Tâm vẫn nóng rực như bình thường, từ sau khi Liệt Diễm làm ra cái ốc đảo trong Địa Tâm Hồ xong, mỗi lần Cơ Động kêu gọi truyền tống đến đây, đều luôn trực tiếp xuất hiện trên đó, ngay vị trí trung ương.

Hồng quang lóe lên, Cơ Động đã đến nơi. Nhưng hắn cũng không có tâm tư nào đi cảm thụ Hỏa nguyên tố nồng đậm ở chung quanh. Ánh mắt rất nhanh nhìn quanh quất chung quanh, lại thủy chung cũng không có nhìn thấy bóng dáng Liệt Diễm.

- Liệt Diễm, ngươi ở đâu?

Hắn cao giọng gọi, nhưng cũng không có gì đáp lại.

Ba ngày nay, từ ngày hắn từ trong hôn mê tỉnh táo lại, cũng chưa từng thấy qua bóng dáng của Liệt Diễm. Mấy ngày nay, mỗi lần hắn đem ly rượu vừa điều chế đến, ngay sau đó đã trực tiếp bị truyền tống quay về mặt đất, Liệt Diễm cũng đều không có xuất hiện. Thậm chí ngay cả âm thanh cũng không có truyền đến. Nhưng Cơ Động lại có thể cảm nhận được sự tồn tại của nàng. Nếu nàng không ở đây, chính mình làm sao có thể hoàn thành quá trình truyền tống này chứ?

Chính là, vì sao Liệt Diễm cũng không có gặp mặt mình? Mang theo hi vọng mà đến, nhưng trong lòng Cơ Động lại tràn ngập sự thất vọng. Chén rượu trong tay chợt tự mình bay bổng lên, hướng tới Địa Tâm Hồ chui xuống, mà luồng quang mang của Hồng Liên cũng đã bao phủ thân thể hắn, đem hắn một lần nữa truyền tống trở về trong phòng của lữ điếm.

Mãi đến khi thân thể Cơ Động hoàn toàn biến mất, thân ảnh hoàn mỹ của Liệt Diễm mới chậm rãi hiện lên trên cái ốc đảo kia. Tay cầm chén rượu, có chút cô đơn nhấm nháp chất rượu bên trong. Thần sắc của nàng thế nhưng lại rất giống như Cơ Động, nguyên bản trong hai tròng mắt sáng ngời lại lóe lên một chút quang mang hoảng hốt, tựa hồ như đang tựa hỏi cái gì.

Nhẹ nhàng lắc đầu, Liệt Diễm thì thào nói:

- Không cần phải suy nghĩ nhiều nữa, hắn dù sao cũng chỉ là một nhân loại. Bất luận là tình thân hay là tình bằng hữu, ở cùng với hắn trong một khoảng thời gian dài, phần tình cảm khó có thể dứt bỏ này chắc chắn không cách nào thừa nhận nổi. Vạn nhất tại thế giới nhân loại hắn chết đi, ta chẳng phải lại cảm nhận sự thống khổ cực độ nữa hay sao? Đau lâu không bằng đau ngắn, tốt nhất không nên gặp hắn nữa đi. Đối với hắn hay là đối với ta, đây cũng là chuyện tốt cả. Cơ Động, thực xin lỗi ngươi, từ từ, ngươi nhất định sẽ quên ta, ta chúc ngươi có thể tu luyện càng ngày càng cường đại hơn.

Trở lại trong phòng của lữ điếm, mặc dù ba hôm nay liên tục di chuyển, Cơ Động đã có chút mệt mỏi, nhưng hắn vẫn rất lâu không thể ngủ được. Chỉ cần hắn nắm mắt lại, dung nhan kiều diễm của Liệt Diễm lại hiện lên trước mắt hắn. Hắn thà rằng Liệt Diễm cứ nghiêm khắc trách mắng hắn, hắn cũng không muốn không còn thấy được dung nhan của nàng, không nghe được thanh âm của nàng. Mấy ngày nay, hắn tựa như người mất hồn vậy. Liên tục bốn năm nay không ngừng nghỉ tu luyện, hiện tại tựa hồ như một chút hứng thú cũng không dậy nổi.

Sáng sớm hôm sau, ba người Cơ Động trong Tinh Hỏa thành mua một lượng lớn đồ ăn thức uống, để vào trong thủ trạc của Cơ Động cùng với nhẫn của Tất Tô. Có được hai kiện bảo bối lưu trữ vật phẩm này, bọn họ khi đi đường cũng thoải mái hơn rất nhiều.

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Tửu Thần (Âm Dương Miện)


Chương sau
Danh sách chương