Vận Mệnh Nghịch Hành

Chương 53: Ta gia nhập Độc đường

Danh sách chương

Trong lúc Lâm Phong và Mao Trạch Tây đang trò chuyện thì có ba người trung niên với trang phục trưởng lão nhanh chóng tiến vào Khai Tâm Các, người đi đầu tiên dáng người cao lớn, khuông mặt khá phúc hậu, miệng lúc nào cũng nở nụ cười, hai người phía sau một người thì mập mạp tay đang cầm sổ sách không ngừng ghi chép một người lại có chút gầy gò trên thắt lưng giắt đầy những túi nhỏ trong giống như một gánh hàng di động.

Nơi ba người này đi qua các đệ tử đều nhanh chóng nhường ra một con đường, xem ra bối phận của ba người này cũng không thấp. Cả ba người dừng lại trước một chiếc bàn lớn đặt ở trung tâm Khai Tâm Các, vị trung niên đi đâu ra hiệu cho 2 người phía sau mang sổ sách và các túi nhỏ bày sẳn ở trên bàn, riêng hắn khẽ quay người hướng về phía những thiếu niên đang tụ họp trong nội đường rồi nở một nụ cười đầy thân thiện: “Chào mừng các ngươi, những đệ tử mới của Khai Sơn phái, ta là Tiêu Chiến, trưởng lão Ngoại môn chuyên quản lý việc cung cấp tài nguyên cho đệ tử mới nhập môn cũng như các đệ tử Ngoại môn, việc cấp tài nguyên tu luyện sẽ tiến hành một tháng một lần. Còn đây là Trần Cảnh trưởng lão và Lý hoàng trưởng lão, tuy ở đây cũng đã rất nhiều người biết đến chúng ta nhưng ta nghĩ việc giới thiệu này vẫn rất cần thiết cho những đệ tử mới như các ngươi.”

Điều thứ hai ta muốn nói là theo môn quy ngày hôm nay những đệ tử mới nhập môn sẽ lựa chọn phân đường mình muốn gia nhập và chính thức trở thành đệ tử ngoại môn của phân đường ấy, sau mỗi 3 tháng các ngươi sẽ có một cơ hội tấn thăng lên làm đệ tử nội môn nếu nạp đủ 1000 điểm cống hiến và thực lực đạt yêu cầu, nếu thực lực không đạt thật xin lỗi các ngươi sẽ mất luôn 1000 điểm cống hiến đã nộp để yêu cầu tấn thăng ấy. Tài nguyên mỗi người nhận được sẽ dựa theo mức đãi ngộ được đánh giá bởi người giám sát, nếu các ngươi cho rằng tài nguyên quá ít có thể lấy điểm cống hiến để đổi thêm hoặc dùng một số điểm cống hiến nhất định để tăng mức đãi ngộ. Còn điểm cống hiến các ngươi có thể nhận được thông qua làm nhiệm vụ hoặc tham gia các cuộc tỷ thí tại đấu trường của môn phái.

Những điều ta vừa nói các ngươi hãy cố gắng nhớ thật kỷ, còn bây giờ những đệ tử ngoại môn hãy theo danh sách có sẵn nhận tài nguyên tu luyện cho bản thân, còn những đệ tử mới nhập môn hãy suy nghĩ thật kỷ về Phân Đường mình muốn gia nhập, sau khi gia nhập không thể thay đổi.”

“ Tiêu trưởng lão có thể cho tại hạ hỏi một câu tài nguyên tu luyện cho đệ tử mỗi phân đường là như nhau có phải hay không?” một thiếu niên lên tiếng.

“ Mỗi đệ tử ngoại môn cùng mức đãi ngộ tại mỗi phân đường sẽ nhận được tài nguyên tu luyện như nhau”, Tiêu Chiến gật đầu đáp.

“ Như vậy tức là tại các phân đường khác nhau tài nguyên tu luyện sẽ khác nhau hay sao?” Lâm Phong có chút hiếu kỳ với sự giải thích của Tiêu Chiến.

“ Đúng là như vậy.”

Mao Trạch Tây nhanh chóng tiếp lời: “Vậy xin hỏi trưởng lão có thể trình bày rõ ràng hơn về tài nguyên nhận được ở mỗi phân đường hay không, để cho ta và những sư huynh đệ khác có thể đưa ra sự lựa chọn hợp lý nhất.”

“ Đệ tử ngoại môn tất cả phân đường đều sẽ nhận được Tiên Thiên thạch và Hồi Nguyên đan, riêng đệ tử của Võ đường sẽ được nhận thêm một phần Hồi Nguyên đan và Kim Sáng dược, đệ tử Đan đường sẽ được nhận thêm Linh thảo và Tiên Thiên thạch, đệ tử Luyện Khí đường được nhận thêm tài liệu luyện khí và Hồi Nguyên đan.”

“ Vậy còn độc đường thì sao thưa trưởng lão?” Lâm Phong thắc mắc

“ Độc đường không được nhận thêm bất cứ thứ gì”, Tiêu Chiến đáp.

Rõ ràng là chèn ép người khác, trong lòng Lâm Phong chợt dâng lên một cỗ tức giận thì ra đây là lý do bao nhiêu năm qua không có một ai chịu gia nhập vào Độc Đường, ngay từ điểm khởi đầu đã không được ưu ái nói chi đến chuyện lâu dài.

Những thiếu niên mới được tuyển vào cùng đợt với Lâm Phong đều nhìn hắn, có người nhìn hắn thông cảm, tiếc nuối dùm hắn, cũng có người hả hê trên đau khổ kẻ khác. Nhất là nhóm người vây quanh Trấn Thành.

“ Lúc trước còn hâm mộ hắn được trưởng lão nhận trước, bây giờ ta lại cảm thấy mình may mắn khi không được vị trưởng lão của độc đường nhìn trúng rồi.”

“ Ha ha.. ngươi nói đúng, nhìn hắn lúc này xem, có thể đang rất muốn đổi sang phân đường khác rồi đây.”

Trấn Thành nghe những thiếu niên này nói khuôn mặt cũng giãn ra như có nét cười, nhưng hắn không muốn làm mất hình tượng, cũng như không muốn biểu hiện rõ quá thái độ của bản thân đối với Lâm Phong hắn không muốn các trưởng lão ở đây có cái nhìn không tốt với hắn dù chỉ một chút nhỏ.

Lâm Phong không để ý gì đến những thiếu niên này, hắn tức giận vì sư phụ mình bị chèn ép đến như vậy: “ Trưởng lão, thứ đệ tử vô lễ xin hỏi ngài, tại sao các phân đường khác đều có thêm tài nguyên tu luyện riêng độc đường lại không có. Như vậy có phải không được công bằng hay không?”

Lúc này vị Trưởng lão thân hình mập mạp, tay cầm cuốn sổ ghi chép quát lớn: “Hồ nháo, đây là quy định từ lâu, cũng là quy định môn phái đặt ra đâu phải để tên đệ tử nhỏ bé như ngươi chất vấn.”

“ Lý Hoàng, sao đệ luôn nóng tính như vậy, hãy học cách kiềm chế bản thân lại đi.”

“ Dạ. Tiêu sư huynh dạy phải, sư đệ sẽ cố gắng thay đổi”. Lý Hoàng chấp tay xoay người trả lời Tiêu Chiến, khi xoay người lại không quên liếc nhìn Lâm Phong một cái.

Lúc này Tiêu Chiến lên tiếng: “ Ngươi là Lâm Phong?”

“ Đệ tử chính là Lâm Phong, chỉ mong trưởng lão cho đệ tử câu trả lời, còn về trách phạt đệ tử nguyện gánh chịu.

“ Ha ha đúng là có phong thái của Trường Khánh trưởng lão lúc còn trẻ nhưng đáng tiếc. Ngươi muốn biết vì sao Độc đường lại không được nhận đãi ngộ như những phân đường khác đúng không, vậy ta sẽ nói cho ngươi biết.”

“ Vậy mong trưởng lão chỉ giáo”, Lâm phong chấp tay hành lễ.

“ Độc đường là một phân đường được thành lập cách đây 10 năm nhưng suốt 10 năm không có nổi một thành viên, việc phân phối tài nguyên cho Độc đường vì thế mà lãng phí rất nhiều, Độc đường cũng không đóng góp được gì cho Khai sơn phái vậy thì yêu cầu tài nguyên có phải là quá tham lam rồi hay không, Nghị Sự đường sau khi thảo luận đã thống nhất đệ tử Độc đường sẽ không được nhận thêm các phần tài nguyên khác, ngươi đã rõ hay chưa.”

“ Đa tạ trưởng lão giải đáp thắc mắc, tuy nhiên không phải năm nay đã có thành viên mới gia nhập Độc đường rồi hay sao, ta thiết nghĩ có phải đã đến lúc nên thay đổi quyết định này.”

Lý Hoàng trưởng lão nhìn Lâm Phong bằng ánh mắt xem thường: “Dựa vào một mình ngươi sao, ta e rằng vẫn chưa đủ tư cách.”

“ Vậy tính thêm một phần cho ta với”, Hứa Hồng Đạt không biết đã xuất hiện từ lúc nào bất ngờ chen ngang vào cuộc tranh luận giữa Lâm Phong và ba vị trưởng lão.

“ Ngu xuẩn, ngươi cũng quá tùy tiện rồi”, Hải Triều nhanh chóng tiến vào nội đường, Hồng Quân và Lý Mục Nhân theo sát phía sau.

“ Ngươi xem việc chọn lựa một phân đường đơn giản đến như vậy hay sao, nó liên quan đến tiền đồ của ngươi sau này, ta vẫn mong ngươi sẽ suy xét thật kỷ trước khi đưa ra quyết định cuối cùng”, Hồng Quân trưởng lão vẫn tỏ ra phong thái nho nhã.

“ Ngươi đến Độc đường chỉ là lãng phí nhân tài, Phong Hỏa thuộc tính đồng thuần khiết, theo ta thấy ngươi chính là một nhân tài luyện khí trời sinh”, Lý mục nhân tiếp lời.

“ Bái kiến ba vị đại trưởng lão, không biết có việc gì mà cả ba đại trưởng lão lại cùng lúc xuất hiện” Lý Hoàng nhanh chóng tiến đến hành lễ với bộ dạng vô cùng cung kính.

“ Bái kiến ba vị trưởng lão” Tiêu Chiến và vị trưởng lão gầy gò cùng với tất cả đệ tử nội môn đang có mặt tại Khai Tâm Các cũng nhanh chóng hành lễ.

“ Các ngươi không cần đa lễ, chỉ cần làm việc của mình là được rồi” Hải Triều lại tỏ ra rất tùy tiện như không để ba vị trưởng lão ngoại môn vào mắt.

Riêng chỉ có Hứa Hồng Đạt là vẫn không hề khuất phục trước ba vị đại trưởng lão: “ Độc đường nay đã khác xưa, tương lai cũng chẳng ai đoán định xin hỏi ba vị trưởng lão sao lại bảo ta gia nhập Độc đường là lãng phí nhân tài.”

“ Điều ngươi mới nói chẳng phải cũng chỉ là giả thiết thôi hay sao? Ngươi có dám chắc rằng Độc đường là một nơi đáng để ngươi gia nhập hay không” Lý Mục Nhân nói.

“ Vậy Lý trưởng lão cho rằng như thế nào mới gọi là một nơi đáng để gia nhập.”

“ Hay cứ lấy cuộc thi khảo hạch đệ tử nội môn ba tháng sau làm thước đo, nếu như phân đường nào đạt được thành tích tổng thể cao nhất thì nơi đó mới đúng là nơi đáng để gia nhập, ý mọi người thế nào” Hải triều vừa cười vừa nói.

“ Cái này…..” Lý Mục Nhân và Hồng Quân khẽ nhìn nhau, đây rõ ràng là Hải Triều muốn chiếm hết thế thượng phong, Võ đường nhiều năm qua luôn là nơi có thành tích khảo hạch tốt nhất, nhưng bọn họ đúng là cũng không tìm ra được cách nào tốt hơn nên cũng đành im lặng.

“ Được, một lời đã định” Hứa Hồng Đạt trả lời một cách dứt khoát.

“ Ha ha, vậy ta chờ ngày ngươi gia nhập Võ đường của ta vậy” Hải Triều vừa nói vừa quay lưng rời khỏi Khai Tâm các, hắn ta hoàn toàn tự tin vào thực lực của Võ đường.

“ Hừ, lão gia hỏa, chưa chắc đã đạt như ý nguyện, Đan đường và Luyện khí đường nhất định quyết chiến với Võ đường của ngươi đến cùng”, Lý Mục Nhân và Hồng Quân cũng nhanh chóng rời khỏi.

Cả Khai Tâm Các đều xôn xao hẳn lên, không ngờ trong một ngày họ lại được diện kiến cả ba vị đại trưởng lão việc mà từ khi gia nhập Khai Sơn phái đến nay họ mới gặp lần đầu. Nhưng việc khiến họ càng bất ngờ hơn chính là cả ba vị trưởng lão lại tranh nhau nhận một đệ tử mới nhập môn làm đồ đệ, một số người tin tức tinh thông bắt đầu thảo luận.

“ Hắn chính là Hứa Hồng Đạt đúng không? Nghe nói là kỳ tài trăm năm có một của Khai Sơn phái, thiên phú, năng lực, thực chiến đều đạt đánh giá đặc cấp, quả thật là ngưỡng mộ”.

“ Vừa rồi hình như ta nghe nói hắn lựa chọn gia nhập Độc đường, không biết nó có gì đặc biệt hay không?” một thiếu niên thắc mắc.

“ Ta không biết nó có gì đặc biệt, nhưng đắc tội với ba vị đại trưởng lão thì quả là không khôn ngoan” một người khác phụ họa.

“ Hừ ta thật muốn xem Độc đường lấy gì để đấu với các phân đường khác.”

“ Các ngươi mau im lặng cho ta, các đệ tử ngoại môn đã nhận xong tài nguyên thì nhanh chóng lui xuống, những đệ tử mới nhập môn thì mau đến đây đăng ký phân đường để nhận tài nguyên tương ứng” Lý Hoàng khẻ nhíu mày rồi hét lên. Xem ra danh tiếng của hắn ở ngoại môn cũng không tệ các đệ tử đều răm rắp nghe theo, không ai dám phản kháng.

“Ta chọn Võ đường” Trấn Thành rất nhanh chóng đã đưa ra quyết định.

“Ta cũng chọn Võ đường”.

“Cả ta nữa….”

“ Thật ngại quá ta muốn vào Đan đường”; “còn ta vào Luyện khí đường”.

16 đệ tử nhập môn đã có hơn năm phần lựa chọn gia nhập Võ đường, Đan đường và Luyện khí đường cũng có một vài người gia nhập riêng chỉ có Độc đường vẫn chưa có một ai, cũng rất dễ hiểu thôi vì tài nguyên tu luyện quá ít thì chẳng có ai lựa chọn, nhiều năm qua cũng là như thế.

“ Ta chọn Độc đường” Hứa Hồng Đạt lên tiếng.

Vậy là năm nay Độc đường có đến hai đệ tử gia nhập – Tiêu Chiến cảm thấy có chút thú vị.

“ Ta… ta cũng chọn Độc đường”. Mao Trạch Tây có chút phân vân nhưng cuối cùng hắn cũng quyết định.

“ Ta cũng muốn”.

“ Ta cũng gia nhập”.

Một Mao Trạch Tây lựa chọn gia nhập Độc đường đã khiến cho nhiều người ngạc nhiên không ngờ lại có hai thiếu niên khác cũng gia nhập, đây cũng không phải ai xa lạ chính là hai thiếu niên lúc trước đã được Lâm Phong động viên trong phần thi thực chiến, bọn họ thời gian qua cũng được Hứa Hồng Đạt chiếu cố nên họ quyết định gia nhập Độc đường.

Thật không ngờ năm nay Độc đường lại trở thành Phân đường có số đệ tử mới gia nhập nhiều thứ hai chỉ sau Võ đường.

“Phần đăng ký đã xong, các ngươi mau nhận tài nguyên tu luyện”, vị trưởng lão gầy gò lên tiếng hối thúc.

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Vận Mệnh Nghịch Hành


Danh sách chương